Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ Thống Dịch Chuyển Tức Thời

Tiểu thuyết gốc · 1820 chữ

Ngày hôm sau trên Lang Nha Trại.

Toàn cảnh Lang Nha Trại lúc này đầy sức sống, nhộn nhịp.

Người người đều thay phiên nhau chia lương thực, nhận các nhu yếu phẩm như mùng mền, chăn gối với áo bông.

Đây chính là món quà vô cùng trân quý đối với những lưu dân ở Lang Nha Trại. Bọn họ đã nhiều năm trải qua mùa đông lạnh lẽo, vừa thiếu lương thực lại vừa thiếu chăn ấm, áo bông.

Bọn họ phát hiện lựa chọn ở lại chính là điều đúng đắn nhất trong cuộc đời của họ.

Võ Vô Địch cũng cảm thấy cực kỳ hài lòng trước biểu hiện của mọi người ở Lang Nha Trại.

“Xem ra đã tới thời điểm bố trí Hệ Thống Dịch Chuyển Tức Thời rồi!”

Võ Vô Địch vào [Thương Thành][Vật Phẩm Đặc Biệt] chọn vào Hệ Thống Dịch Chuyển Tức Thời.

Hệ Thống Dịch Chuyển Tức Thời là hệ thống dịch chuyển từ điểm A sang điểm B. Để hệ thống dịch chuyển hoạt động cần phải có hai yếu tố. Một là cần hai điểm dịch chuyển trong khoảng cách dưới một ngàn dặm. Hai là địa điểm bố trí Cổng Dịch Chuyển cần phải có một nguồn năng lượng duy trì liên tục để hệ thống dịch chuyển hoạt động.

Trong hai yếu tố trên thì yếu tố năng lượng chính là trọng yếu nhất.

“Trợ Giúp?”

[Thiếp thân đây!]

“Làm sao phát hiện được địa điểm có năng lượng để bố trí Cổng Dịch chuyển?”

[Chủ nhân đợi một chút…]

[Trong Hệ Thống Dịch Chuyển Tức Thời có sẵn chức năng tự động rà tìm nguồn năng lượng. Chỉ cần có năng lượng phù hợp, hệ thống sẽ tự động cập nhật địa điểm. Cổng sẽ tự động kích hoạt]

Võ Vô Địch gật đầu rồi chọn mua Hệ Thống Dịch Chuyển Tức Thời.

Trong kho đồ, rõ ràng là xuất hiện một vật phẩm mới có hình dạng vòng xoáy màu đen.

Võ Vô Địch liền chọn vật phẩm Hệ Thống Dịch Chuyển Tức Thời, trong tầm mắt hắn thức thì được khuếch đại lên. Giống bản thân Võ Vô Địch đang ở ngoài tinh không nhìn xuống. Có thể nhìn thấy bao quát toàn cảnh.

Tiếp theo chính là hệ thống tự động rà soát, toàn bộ khu vực La Tràng Sơn.

Địa điểm kích hoạt Hệ Thống Dịch Chuyển Tức Thời chính là ở phía sườn núi, nơi đó đã được san lấp sẵn, được dùng làm nơi tế thiên của Lang Nha Trại.

Võ Vô Địch thu hồi tầm nhìn rồi xuất ra Tật Phong Lang di chuyển đến địa điểm hệ thống đánh dấu.

Khoảng cách đến địa điểm đánh dấu chừng bốn dặm.

Cưỡi Tật Phong Lang di chuyển đến địa điểm đánh dầu chừng mười phút.

Bạch Họa Họa, Vương Trùng, Đỗ Hối Hối cũng tò mò cưỡi Tật Phong Lang phía sau.

Tại địa điểm đánh dấu.

Nơi này vốn là một đài tế thiên của Lang Nha Trại. Mặc dù là phường ác tặc, nhưng Lang Nha Trại vẫn tạo một nơi thờ cúng, cầu phúc để đem lại vận may cho Lang Nha Trại.

Võ Vô Địch từ từ di chuyển đến địa điểm được đánh dấu.

Vị trí chính là sát vách đá dựng đứng.

Tiếp theo, hắn chọn vật phẩm có hình dạng vòng xoáy màu đen rồi kích hoạt.

Tại khoảng không trước mặt tức thì xuất hiện một vòng xoáy màu đen chiều cao ba mét, bằng với chiều cao một đại môn. Vòng xoáy mang theo một loại lực hút, muốn hút những người ở khu vực cách vòng xoáy chừng năm mét.

Trước mắt, đây là địa điểm đầu tiên nên Cổng Dịch Chuyển chưa được kích hoạt.

Vương Trùng ở phía sau đi tới, tò mò hỏi.

“Đây là thứ gì vậy chưởng môn?”

Đỗ Hối Hối cũng theo sát dùng hành động sờ sờ vào vòng xoáy thăm dò.

Võ Vô Địch giải thích.

“Đây chính là cổng dịch chuyển, có thể giúp chúng ta dịch chuyển từ Lang Nha Trại trở về môn phải ở Vân Tiêu Sơn…”

Vương Trùng thốt lên.

“Thần kỳ như vậy sao?”

“Vậy chúng ta không phải muốn đến Lang Nha Trại liền đến sao?”

“Đệ tử còn sợ rằng bố trí Hàng Rào Kiên Cố tốn nhiều thời gian, nếu có cổng dịch chuyển. Xem như là thuận tiện hơn nhiều”

“Như vậy Lang Nha Trại xem như là một phân bộ của môn phái chúng ta rồi!”

Vương Trùng cùng Đỗ Hối Hối thay nhau phấn khích, thay nhau giành lời thoại.

Võ Vô Địch cũng cảm giác, bản thân có hệ thống đúng là quá ưu tú.

Võ Vô Địch đang đắc ý thì thình lình nhìn về một hướng, nơi đó chính là một bức tường phía sau đài tế thiên.

Thông qua Đôi Mắt Thiên Diễn, hiện lên trong tầm mắt.

[Tính danh: Giang Phong]

[Tuổi: 43]

[Sinh Mệnh: 99/100]

[Cấp bậc: Võ Tông]

[Nguyên quán: Chưởng môn Thất Sơn Phái, Thất Sơn, thành Nam Long]

[Tiểu sử: …]

Người nấp sau bức tường chính là chưởng môn Thất Sơn Phái Giang Phong, một trong mười hai Tông Sư đánh vào môn phái trước đó. Vị Giang chưởng môn này còn là khách mời Quân Uy Chiến. Có điều đối phương hoàn toàn không có ác ý từ khi xuất hiện.

Có thể mục đích của đối phương chính là nhìn đến lệnh bài Kim Chủ Đại Ma Đầu.

Võ Vô Địch lớn tiếng hô.

“Giang chưởng môn! Đã đến sao còn chưa xuất hiện?”

Câu nói của Võ Vô Địch khiến Vương Trùng, Đỗ Hối Hối dè chừng. Giang Phong đang ẩn nấp thì sửng sốt không kém.

Quả nhiên là chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc, không tầm thường a!

Giang Phong bước ra, chắp tay lại hướng Võ Vô Địch chào hỏi.

“Lần này Giang mỗ đến không có ác ý. Chẳng qua là ngưỡng mộ những cử động gần đây của Võ chưởng môn mà thôi!”

Tiểu sử của chưởng môn Thất Sơn Phái Giang Phong Võ Vô Địch hiểu sơ lược. Người này tính tình trầm ổn, hành động cẩn trọng và chưa từng phạm phải sai lầm ảnh hưởng đến danh tiếng Thất Sơn Phái.

Dù tư chất không cao nhưng làm người không tệ.

Võ Vô Địch dò hỏi.

“Giang chưởng môn đến không phải là vì lệnh bài Kim Chủ sao?”

Giang Phong nhanh chóng phản hồi.

“Tuyệt đối không phải! Lần này Giang mỗ đến thật sự là ngưỡng mộ Võ chưởng môn!”

“Trong khoảng thời gian chưa đến hai tháng, mà cử động của Võ chưởng môn khiến Giang mỗ phải nể phục…”

“Trước đó, Giang mỗ là người đầu tiên được ủy thác nhiệm vụ ám sát Võ chưởng môn nhưng đã từ chối. Dù vậy Giang mỗ vẫn một mực quan sát Võ chưởng môn trong tối. Thậm chí lúc Võ chưởng môn rơi xuống bờ vực, Giang mỗ cũng đã kiểm tra. Nhận ra Võ chưởng môn vẫn còn hô hấp mới có thể yên tâm rời đi…”

Võ Vô Địch nghe xong liền trố mắt ra nhìn.

Thì ra trong thời gian ta bất tỉnh, vẫn có người ở phía sau dòm ngó. Dù đối phương không có ác ý, nhưng quả thật đối phương xứng đáng nhận một lời tán thưởng.

Võ Vô Địch lắc đầu nói.

“Tại hạ vẫn không tin là Giang chưởng môn lần này đến chỉ là ngưỡng mộ…”

Giang Phong dừng lại trong giây lát, sau một hồi mới chắp tay lại. Từ tốn nói.

“Quả thật, dù Võ chưởng môn ra tay cứu người không nhiều. Nhưng y thuật thuộc hàng tinh thông, Hoa thần y hoặc các đại lão tinh thông y thuật chưa hẳn qua được Võ chưởng môn…”

Vừa nói, Giang Phong vừa thăm dò Võ Vô Địch. Có điều, Võ Vô Địch hoàn toàn không để ý mà chờ bản thân hắn nói ra mục đích chính.

Giang Phong thở dài, mới bắt đầu nói ra mục đích chính của mình.

“Không dấu gì Võ chưởng môn! Đứa con trai độc nhất của Giang mỗ hiếu chiến, giao đấu với người khác bị đánh gãy xương sống. Vì thế đã hai năm nay không thể đi lại được. Lần này đến chính là mạo muội nhờ Võ chưởng môn ra tay giúp đỡ. Ân tình này Giang mỗ sẽ không quên!”

Võ Vô Địch sớm đã có một dự tính khác liên quan đến tổ chức Đại Ma Đầu mà Giang Phong lại là một trong mười hai đường chủ.

Có thể lấy sự việc này khiến đối phương làm việc cho mình, điều này quả thật rất đáng cân nhắc.

“Nếu ta giúp con trai Giang chưởng môn, chưởng môn có thể giúp tại hạ một chuyện được chứ?”

Giang Phong nghe xong tức thì gật đầu đồng ý.

Võ Vô Địch sửng sốt dò hỏi.

“Chẳng lẽ Giang chưởng môn biết việc tại hạ nhờ cậy sao?”

Giang Phong thẳng thắn đáp.

“Được Đệ Nhất Môn Phái nhờ cậy, chắc chắn là một việc tốt. Dù sao, muốn mạng của Giang mỗ, Giang mỗ vẫn đáp ứng. Con trai Giang mỗ đã quá khổ sở nhiều năm, đây chính là nỗi cắn rứt của Giang mỗ… Dù điều kiện nào Giang mỗ cũng đáp ứng…”

Võ Vô Địch nghiêm trọng nói.

“Nếu ta bảo Giang chưởng môn đi giết người thì sao?”

Câu nói này khiến sắc mặt Giang Phong thay đổi, có điều, một giây sau liền bình tĩnh đáp.

“Chỉ cần là ác nhân, Giang mỗ không từ chối!”

Võ Vô Địch phá lên cười.

“Hôm sau tại hạ về môn phái, có gì gặp Giang chưởng môn ở đó!”

Giang Phong nghe xong, liền mừng rỡ, hướng Võ Vô Địch chắp tay lại đa tạ rồi không nói lời nào liền trực tiếp rời đi.

Bản thân Giang Phong muốn nhanh chóng trở về môn phái, báo tin cho con trai của mình.

Võ Vô Địch không ngờ, đôi khi lại gặp một người thú vị như vậy.

Vương Trùng chen vào.

“Chưởng môn có phân phó gì tiếp theo không?”

Võ Vô Địch gật đầu rồi căn dặn.

“Ngươi cùng Đỗ Hối Hối ở đây chờ ta vài ngày. Ta trở về môn phái bố trí cổng dịch chuyển. Khi đó các ngươi tùy thời có thể qua lại giữa Lang Nha Trại và Tiểu Kiếm Có Độc…”

Vương Trùng cùng Đỗ Hối Hối nhận lệnh, cả hai phóng lên Tật Phong Lang rời đi.

Ở lại, Bạch Họa Họa nũng nịu.

“Họa Họa mệt, Họa Họa muốn nghỉ ngơi!”

Võ Vô Địch xoa xoa đầu Bạch Họa Họa.

“Họa Họa ngoan, chúng ta về thôi!”

Bạn đang đọc Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái sáng tác bởi hkzero2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hkzero2
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.