Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

RƠI VÀO HIỂM CẢNH - HOÀNG VŨ ?

Tiểu thuyết gốc · 1992 chữ

Chỉ thấy tên thanh niên ấy đang bị mười mấy ma tu vây ở giữa, một tên rút tên vai một thanh đại đao trảm tới, nhưng với tu vi luyện khí đại viên mãn thanh niên kia nhẹ nhàng né được một trảm của tên ma tu, sau đó phản công lại hắn bằng cú xoay người rồi tiện đà dùng cùi trỏ đánh thẳng vào đầu tên cầm đao làm hắn bay vào người tên đồng bọn.

Mà thấy vậy mười mấy tên còn lại thấy thế liền không để yên, một đám đồng loạt lao đến dùng những chiêu thức ẩn chứa đầy dẫy sát cơ với ý đồ muốn giải quyết nhanh chóng mục tiêu.

Còn về phía khác, chỉ thấy thanh niên vận lực toàn thân làm cho huyết khí của hắn thiêu đốt rồi chuyển hóa thành lực lượng, đây là hành vi tiêu hao tiềm lực đến cực điểm, nhưng trên mặt của tên thanh niên như chẳng hề hấn gì .

Sau đó tên thanh niên kia hai tay hóa trảo, hai chân đứng tấn, toàn thân tiến vào trạng thái phòng thủ.

Hai tên ma tộc từ phía sau nhào đến, nhưng thanh niên nhanh hơn một bước, dùng bộ pháp cương mãnh lao về phía tên ma tộc đối diện.

Như lão hổ vồ mồi, tên thanh niên tung hai trảo về phía trước tóm lấy tay tên ma tộc ném về hai tên đang công kích phía sau làm cho đội hình vây công của đám Ma Tộc bị phá vỡ.

Mà khi xoay người ném hai tên phía trước về phía hai tên phía sau thanh niên theo quán tính dùng một chân đá về sau lưng trúng ngay tên ma tộc khác cũng đang lao đến.

Thanh niên lấy ít địch nhiều nhưng vẫn không rơi vào thế hạ phong.

Nhưng bên kẻ địch hiển nhiên vẫn còn hai tên Trúc Cơ Sơ Kì còn chưa ra tay.

Một tên trong số chúng lúc này, thấy cục diện ngang tay của đám thuộc hạ và người thanh niên liền tỏ ra sự tức giận:

-Đám vô dụng, nhiều người như vậy cũng không làm gì được một tên nhóc hỉ mũi chưa sạch kia.

Nói rồi tên ma tu trúc cơ kì liền lấy ra một thanh cự phủ to lớn xoay một vòng rồi lấy đà lao đến tên thanh niên kia với ý đồ muốn nhất kích tất sát, không muốn day dưa thêm.

Chỉ thấy từ đỉnh đầu tên thanh niên giáng xuống một thanh cự phủ tràng ngập ma khí phô thiên cái địa chấn xuống. Kèm theo tiến hét dữ tợn :’’Chết!’’.

Những tưởng người thanh niên sẽ phải thiệt mạng với một đòn của tên ma tu Trúc Cơ Kỳ đó.

Nhưng từ xa, một thân ảnh áo vàng thanh niên, diện mục anh tuấn lao đến, tay cầm trường kiếm, phi hết tốc lực đến chặn lại công kích của tên ma tộc.

-Cái, cái gì ? -Tên ma tu vừa công kích ngây người.

Vì trước mắt hắn, kẻ cường thế đỡ đòn chí mạng của hắn chỉ là một tên luyện khí đại viên mãn.

Hắn chính là Lạc Gia Vận.

Mà lúc này, tên thanh niên đang đối đầu với mười mấy tên ma tộc luyện khí kì cũng xoay người qua gật đầu tỏ ý cảm tạ.

Còn tên ma tộc trúc cơ kì thấy một kích toàn lực không đẩy lùi được Lạc Gia Vận liền phẫn nộ không thôi, hắn cảm thấy như bản thân bị sỉ nhục nặng nề.

Vì hà cớ làm sao mà một tên kém hắn một đại cảnh giới có thể ngăn cản thế công trực diện của hắn được ?

Tên ma tu đang bị Lạc Gia Vận kềm chế bèn quát về phía tên đồng bạn còn lại của hắn :

-Nhìn cái mẹ nhà ngươi, còn không mau đến giúp ta.

Vừa dứt lời, tên Trúc Cơ Kỳ còn lại bên phía bọn ma tu không ra tay vừa nãy đến giờ liền lao đến.

Hắn không dùng binh khí mà trực tiếp ngưng tụ ma lực vào hai tay rồi lao đến.

Thấy thế tên thanh niên vừa được Lạc Gia Vận cứu gầm lên một tiếng làm toàn thân phát ra một luồng kình khí đẩy lui đám luyện khí kỳ của ma tộc rồi dùng hai chân khuỵu xuống lấy đà làm cho mặt đất nứt vỡ lõm xuống một khoảng rồi bật thật mạnh về phía tên ma tộc đang muốn tiếp viện đồng bọn.

Chỉ thấy, tên thanh niên sau khi phi đến liền dùng hai tay giảo hoạt như rắn đón lấy công kích của tên ma tộc rồi nhẹ nhàng như nước mà dùng một quỹ tích đầy hoa mỹ mà chuyển công kích của đối phương về phía thanh cự phủ của tên ma tộc đang giằng co với Lạc Gia Vận làm hắn quát lên một tiếng : “Khốn kiếp”.

Chỉ thấy tên ma tu xui xẻo đó bị chính đồng bọn của mình vô tình đẩy lui lùi về sau năm, sáu bước.

Mà Lạc Gia Vận thấy vậy, không chút đắc ý mà xoay người bảo :

-Chạy thôi ! – Rồi lập tức phi nhanh.

Tên thanh niên nghe vậy cũng nhanh chóng rút lui theo Lạc Gia Vận.

Đám ma tộc tất nhiên sẽ không dễ dàng tha cho bọn hắn, liền tức tốc đuổi theo :

-Mau, gọi thêm chi viện, bọn này không dễ bắt được đâu.

Sau đó, chỉ thấy một tên ma tu trúc cơ kỳ lấy trong người ra một lệnh bài màu đen có hình đầu lâu đáng sợ rồi bóp nát.

Từ trong lệnh bài, một luồng hắc quang phóng thẳng lên trời bay về nơi nào đó.

Cùng lúc đó, tại sâu trong Yêu Địa :

-Bẩm đại nhân, tổ đội thứ chín kêu gọi trợ giúp.

Mà nghe thế, sắc mặt của kẻ được gọi là đại nhân kia sầm lại, chỉ thấy tên này là ma tộc thân cao một trượng ( khoảng bốn mét ), toàn thân gai góc, trên đỉnh đầu còn mọc ba chiếc sừng sắc nhọn, khuôn mặt đầy dữ tợn nhìn vào tên vừa báo cáo, cất giọng hoài nghi :

-Không lẽ tên đó đột phá trúc cơ kì rồi sao? Theo mật báo hắn chỉ là luyện khí hậu kì, với thiên phú của hắn sao lại tiến hành trúc cơ khi chưa đại viên mãn?

Nói rồi tên ma tộc đại nhân kia lớn tiếng quát :

-Nhanh tay nhanh chân lên cho ta.

Sau đó hắn gọi một tên lâu la lại rồi thì thầm :

-Thúc giục bọn hắn đẩy nhanh tiến độ, ta sẽ về ngay.

Nói rồi, hắn rời đi trong vô tức.

Mà lúc này Lạc Gia Vận cùng thanh niên đang ráo riết bỏ chạy, vì bọn hắn thừa hiểu, ma tộc thường xuyên ở Ma Địa, dù có một số tên ma tu may mắn lẫn trốn được ở Trung Nguyên Đại Lục này thì cũng không dám bén mãng đến những nơi của tu sĩ chính đạo như thế này, nhưng nếu có mặt chúng ở đây thì ắt có điều bất thường.

Sợ rằng bọn chúng không chỉ có quân số nhiêu đây nên cách tốt nhất là tháo chạy bẩm báo tông môn.

Cùng khi đang di chuyển, Lạc Gia Vận hỏi tên thanh niên :

-Này, ngươi là ai vậy, sao gây thù với đám ma tộc rồi ?

-Cứ gọi ta là Hoàng Vũ, còn việc bọn ma tộc hay ma tu thì chỉ cần là nhân loại bọn hắn đều giết, đâu nhất thiết phải hỏi danh tính ?

Lạc Gia Vận gật đầu :

-Xem ra bọn chúng là đang có âm mưu gì rồi.

Nhưng Hoàng Vũ thắc mắc :

-Hà cớ làm sao mà lại nhắm vào nơi toàn dã thú như Vạn Thú Sâm Lâm này nhỉ, rốt cuộc là nơi đây có gì để cho bọn hắn nhắm đến ?

Trong đầu Hoàng Vũ lóe lên một tia hoài nghi :

-Hay bọn hắn là nhắm vào ta ?

Thấy bọn ma tộc đuổi đến gần, hắn cũng không nghĩ nhiều mà cùng Lạc Gia Vận tăng tốc.

Nhưng cả hai chạy được không lâu thì từ đỉnh đầu của hai người bọn hắn lúc này có một cổ pháp lực mênh mông như biển, áp lực như ngọn núi trấn xuống đầu Lạc Gia Vận cùng Hoàng Vũ.

Với áp lực kinh khủng đó, Lạc Gia Vận cùng Hoàng Vũ trực tiếp rơi vào hôn mê.

Tưởng chừng với công kích khủng bố đó sẽ hóa cả hai thành bọt máu, nhưng trong trạng thái bất tỉnh từ trong cơ thể của Hoàng Vũ bộc phát ra một cổ chiến ý sát phạt vô đối như đến từ cổ đại chiến trường xa xôi vọng lại, nhờ đó giúp cả hai đỡ một đòn chí mạng.

Không chỉ giúp cả hai đẩy lùi công kích, mà còn làm cho kẻ vừa ra tay hộc một ngụm máu.

Từ trên thiên không kẻ vừa công kích kia liền ôm ngực nhíu mày:

-Quả nhiên là vậy, truyền nhân của Võ Tiên quả nhiên bất phàm, khó trách bọn kia không làm gì được tên này.

Nói rồi, kẻ thần bí lấy từ trên thân một viên đan dược màu đỏ máu như ngưng tụ từ ngàn vạn sinh linh máu huyết.

Sau đó hắn vận khí toàn thân, rồi nuốt viên đan dược vào.

Lập tức linh khí xung quanh hội tụ thành từng dòng đổ vào cơ thể của hắn, lúc này tu vi của tên ma tộc lập tức bộc phát, gông cùm xiềng xích trong người hắn như được phá bỏ, tu vi Kim Đan của hắn lúc này ngay lập tức đề thăng đến Nguyên Anh sơ kì :

-Tuy trạng thái này không giết được ngươi nhưng ít nhất có thể di chuyển ngươi tới chỗ Nộ Sát đại nhân, tới lúc đó dù ngươi có Võ Đạo Chiến Ý cũng chết như thường.

Nói rồi hắn dùng một cỗ ma lực vây lấy Hoàng Vũ đang được bao bọc trong Võ Đạo Chiến Ý rời đi.

Mà tên ma tộc kia xoay người nhìn về phía Lạc Gia Vận như một con kiến hôi chờ chết, nhưng nhìn lại đám lâu la đang đến, hắn liền bỏ đi.

Tên ma tộc Kim Đan không thèm ra tay với một con kiến như Lạc Gia Vận, vì lúc này hắn còn nhiệm vụ tại thân nên đành để mạng của Lạc Gia Vận lại cho thuộc hạ giải quyết.

Còn đám ma tộc lâu la đuổi tới cũng vừa hay nhìn thấy cảnh này, liền thán phục không thôi :

-Đúng là đại nhân Kim Đan Kì có khác, sức mạnh quá kinh khủng.

Mà sau một phen cảm thán, thì đám ma tộc liền nhìn về một góc.

Chỉ thấy Lạc Gia Vận toàn thân đẫm máu, nằm co ro trên mặt đất.

Mà thấy vậy tên ma tộc trúc cơ kì liền cười to :

-Xem kẻ này vừa rồi còn hóng hách, giờ chỉ như con chó nằm chờ chết a.

Cả đám ma tu còn lại thấy vậy cũng cười theo.

Một tên trong số đó định đi tới bồi thêm một đao thì dị biến đột nhiên phát sinh.

CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ !

Lần đầu viết truyện, còn nhiều sai sót xin bỏ qua và góp ý thêm để em chỉnh sửa !

Em sẽ theo dõi bình luận của mọi người, nếu muốn thêm tình tiết nào nếu phù hợp em sẽ cân nhắc để truyện tốt hơn ạ !

XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN !

Bạn đang đọc Con Đường Tiên Đạo: Truy Cầu Mạnh Hơn sáng tác bởi tp1109
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tp1109
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.