Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

VỪA CỨU ĐÃ BỊ GIẾT

Tiểu thuyết gốc · 974 chữ

Quan sát trước mắt Lạc Gia Vận liền thấy, con Ngọc Lân Xà hình như đã trải qua một phen sinh tử chiến, có thể thấy được từ những thương tích trên thân nó.

Ngọc Lân Xà, là một loài rắn có lớp vẩy màu xanh trong suốt như ngọc. Trên đầu còn có hai khối u như chiếc sừng nhỏ , hai cây răng nănh sắt nhọn như có thê xuyên qua vài lớp đá.

Nhưng hiện tại , phủ trên lớp vẩy đó là màu đỏ của máu , thậm chí vài không vẩy còn bị tróc ra , một bên sừng đã không thấy , mà hai chiếc răng kia cũng đã có dấu hiệu sắp nức vỡ.

Nhiêu đó cũng đủ thấy cuộc chiến của con Ngọc Lân Xà này có bao nhiêu khốc liệt.

Phải chiến đấu tới phút cuối để tìm cơ hội sinh tồn, vậy mà giờ sắp thành chiến lợi phẩm của Lạc Gia Vận.

Chỉ thấy ánh mắt của Ngọc Lân Xà như đang biểu hiện sự cầu xin về hắn.

Hai mắt của nó to tròn, long lanh nhìn về phía Lạc Gia Vận.

Mà thấy vậy hắn cũng có chút chần chừ.

Vốn hắn là người ôn hòa, ghét sát sinh, những tưởng Yêu Thú sẽ làm hắn dễ ra tay hơn, dù gì cũng không phải đồng loại.

Nhưng hắn đã lầm, kể cả người ra nhiện vụ tìm bắt Ngọc Lân Xà là Hoàng Đạo Sinh cũng đã lầm.

Lầm về sự quyết tuyệt của Lạc Gia Vận không đủ, nhưng cũng đã lầm về sự lương thiện của hắn quá cao.

Một lúc sau, chỉ thấy Lạc Gia Vận từng bước đi bộ trong Vạn Thú Sâm Lâm, mà phía sau còn có một con rắn nhỏ màu xanh đang trườn theo :

-Haiz, ta là quá mềm lòng rồi a- Lạc Gia Vận thở dài.

Đúng là hắn đã quá mềm lòng rồi, không chỉ không giết mà còn dùng chữa thương đan dược quý giá để cứu con rắn này nữa :

-Xem ra phải tìm Yêu Thú cấp hai đã chết xem có không rồi quay về phục mệnh vậy.

Nói rồi, hắn lên đường, Lạc Gia Vận cũng không bận tâm về Ngọc Lân Xà, hắn đã giúp con rắn chữa trị tuy không trở về trạng thái toàn thịnh nhưng cũng có khả năng đi lại và chạy trốn rồi.

Mà bất chợt, từ thiên không, một âm thanh chói tay vang lên :

-Éc éc éc éc éc ...

Một bóng đen khổng lồ vụt qua những tán cây mà đến chỗ Ngọc Lân Xà với hàng loạt công kích giáng xuống. Bằng tốc độ nhanh nhất Lạc Gia Vận lao tới cứu thoát Ngọc Lân Xà trong chớp mắt.

Nhưng nhìn lại vị trí vừa rồi, trên mặt đất cùng thân cây để lại vô số vết cào sâu hoắn.

Lạc Gia Vận nghĩ rồi kinh hô :

-Tương tự vết thương của Ngọc Lân Xà.

Rồi hắn nhìn vào Ngọc Lân Xà vừa cứu trên tay mắng :

Ngươi xem, họa của nhà ngươi đến rồi kìa.

Sau đó Lạc Gia Vận tức tốc mang theo Ngọc Lân Xà bỏ chạy.

Vì từ nãy đến giờ công kích của kẻ địch từ trên xuống bất ngờ mà do bị tán lá của các cây đại thụ che chắn nên chẳng thấy bóng dáng của kẻ địch tròn méo ra sao, cũng chưa biết đối phương tu vi nào nên hắn cũng chưa dám vọng động.

Liên tục có những luồn công kích như mưa từ trên trời giáng xuống liên miên bất tuyệt.

Mà càng lúc, thế công ngày càng nhanh và hung mãnh làm cho Lạc Gia Vận chật vật không thôi.

Dù liên tục thay đổi hướng nhưng đối phương như định vị được hắn ở chỗ nào, nên cứ liên tục tấn công xuống.

Chạy được không lâu, Lạc Gia Vận cũng dần thấm mệt :

-Không thể như vậy được, nếu còn không phản công thì thế nào cũng bị cho mệt chết a, còn phải cõng theo Ngọc Lân Xà nên chạy quá tốn sức.

Thấy vậy, Lạc Gia Vận liền tìm nơi không có cây cối, muốn biết kẻ tấn công là ai rồi mới lên kế hoạch phản công.

Chỉ thấy chạy hồi lâu, Lạc Gia Vận đến gần vách núi, nơi đây là bãi cỏ xanh ngát, không một bóng cây cối.

Kế đến, hắn rút thanh trường kiếm đeo bên hông, ngưng tụ linh lực, một kích nhắm về phía trên đỉnh đầu trảm ra .

-LẠC GIA LỤC KIẾM đệ nhất thức : PHÁ THẠCH.

Nhát kiếm trảm ra với lực lượng hùng hậu như có thể dễ dàng xé đôi một tảng đá lớn nhắm vào mục tiêu phía trên đầu.

Chỉ thấy, đó là một con đại bàng to lớn, toàn thân có bộ lông màu đỏ như huyết dịch, đôi trảo sắc bén đầy uy lực, hai mắt đầy sát khí lăng lệ nhìn về phía hắn cùng Ngọc Lân Xà.

Mà đối diện với công kích của Lạc Gia Vận, con đại bàng trực tiếp bỏ qua, hướng đôi móng vuốt sắc nhọn về phía hắn và Ngọc Lân Xà như muốn nghiền cả hai thành phấn vụng.

Mà lúc này Lạc Gia Vận bàng hoàng, kinh hãi :

-Đây, đây là ... Lực Huyết Cự Bàng cấp ba !

CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ !

Lần đầu viết truyện, còn nhiều sai sót xin bỏ qua và góp ý thêm để em chỉnh sửa !

Em sẽ theo dõi bình luận của mọi người, nếu muốn thêm tình tiết nào nếu phù hợp em sẽ cân nhắc để truyện tốt hơn ạ

XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN !

Bạn đang đọc Con Đường Tiên Đạo: Truy Cầu Mạnh Hơn sáng tác bởi tp1109
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tp1109
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.