Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bống xà bang

Tiểu thuyết gốc · 2459 chữ

Tử Lan Hiên, một gian phòng khác.

“ Thật hối hận lần trước để huynh rời đi” Tử Nữ ánh mắt lưu chuyển nhìn về thân ảnh Thiên Hùng phía trước, tay nhỏ vươn đến chiếc hộp gỗ phía trước có mấy thỏi chữ nhật màu trắng.

Thiên Hùng nhấp nhẹ lấy chung rượu trên môi, ánh mắt nhìn về Lộng Ngọc gần đó cười nói : “ tặng cho nàng, hy vọng nàng sẻ yêu thích”

Lộng Ngọc mặt có chút thẫm đỏ, nhỏ giọng lên tiếng “ Lộng Ngọc cảm tạ công tử”

“ Xem ra huynh chính là muốn đào lấy Lộng Ngọc nhà chúng ta đây, ta còn tưởng mấy lời trước huynh là thật, aii nam nhân thật không đáng tin mà” Tử Nữ ánh mắt khẻ lưu chuyển trong lời nói có chút ai oán trong đó.

“ Tỷ tỷ” Lộng Ngọc xấu hổ lên tiếng.

Thiên Hùng một hơi uống lấy chung rượu mấy lời Tử Nữ nói ra hắn làm sao không biết, nử nhân này tâm cơ nhiều không thôi. Một mặt lại ám chỉ hắn muốn lấy Lộng Ngọc, một mặt khác lại nhắc nhở Lộng Ngọc đồng thời cũng muốn thông qua mấy lời này rút ngắn quan hệ đối phương thêm một bước, bởi vì nàng có thể nhìn ra thứ mặt hàng này sẻ đem lại sinh ý lớn tiếp theo.

“Eo vốn nhỏ thon thon

Khốn nỗi xuân mòn

Chiều trang điểm dưới bóng mai non

Thướt thướt tha tha chi tựa nhỉ?

Một rẽ mây vờn

Ca mấp máy môi son

Từng chữ véo von

Hoa đào ngõ thẳm một bon bon

Buồn ngắm dao đài nguyệt bạch

Xa rọi vành tròn”

Chỉ thấy Lộng Ngọc nghe được một hồi, sau đó đỏ thắm gương mặt xấu hổ không dám ngẩng đầu lên nhìn hai người. Tim đập thình thịch khi nghe Lảng Đào Sa Kỳ được Thiên Hùng chôm của tài nữ Lý Thanh Chiếu, bài thơ này diễn tả tâm ý nàng khi phu quân tòng quân ngày ngày chờ ngóng trở về, để khô khốc trời hạ lần nữa được mưa nhuần thấm tưới.

“Như giai nhân bước ra từ giấc mộng

Để người đời chẳng biết bướm hay hoa

Làm ngẩn ngơ trước sắc lan hồ điệp

Đẹp nao lòng đẹp đến xót xa” Lời vừa dứt chuyển sang nhìn lấy Tử Nữ dung nhan thưởng thức rồi chậm rải cất lời.

Tử Nữ ánh mắt nhìn Lộng Ngọc một hồi ánh mắt có chút thoáng qua, ánh mắt liếc nhìn hắn có phần u oán nói : “ Tỷ muội chúng ta mặc dù ở nơi phong nguyệt, huynh cũng không thể khinh bạc đùa giỡn chúng ta như vậy.”

“ hahaha” Cười nhẹ một tiếng nâng lên chung rượu uống lấy, cười nói : “ Tự cổ mỹ nhân như danh tướng, lòng yêu cái đẹp ta cũng có”

“ Mỹ nhân như danh tướng” Tử Nữ ánh mắt lưu chuyển nói : “ Huynh so với một vị ta biết thật giống, rất giỏi lừa gạt phương tâm nữ nhân. Quen biết lâu như vậy còn không biết huynh tên gì đây”

Đem chung rượu đặt xuống bàn, ánh mắt khẻ chuyển cười nói “ Ta danh Quân thị Phu Tốt họ”

“Danh Quân thị Phu Tốt họ » Tử Nữ đọc lên ánh mắt xoay chuyển, đại nảo nhanh chóng xoay chuyến lập tức hiểu ra hắn lời nói chính là muốn chiếm tiện nghi nàng đây.

“ Danh Quân thị Phu Tốt họ- Tốt Phu Quân” Lộng Ngọc lẩm bẩm, hiển nhiên nàng cũng muốn biết danh tính của hắn đây, dù bọ họ gặp nhau nhiều nhưng hắn chưa một lần giới thiệu.

“Phu nhân gọi ta ” Thiên Hùng nháy mắt trêu chọc nàng.

Chỉ thấy “a” một tiếng Lộng Ngọc lúc này mặt đả đỏ ửng dử dội, đến ngay cả lổ tai lẫn dưới cổ cũng phấn hồng một mảnh, hiện giờ tâm loạn như ma nàng hận không có chổ nào để giấu mặt đi khi mà bị hắn hố lấy. Bình thường nàng sẻ không phạm sai lầm như vậy, nhưng mà bị hắn chọc ghẹo bài thơ trước còn chưa bình tình tâm tình.

“Hahahaha” Thiên Hùng cười lớn khi thấy Lộng Ngọc vậy mà chạy vội ra khỏi gian phòng, có chút vui vẻ không thôi.

“ Huynh đả không muốn nói ra, còn khi dể tỷ muội ta” Tử Nữ lên tiếng.

Thiên Hùng đem ánh mắt nhìn về nàng, khi hắn cảm nhận được trong giọng nói có chút thay đổi, cười nói : “ Ta là Dược Thiên Sầu, ta chính là muốn cả đời khi dể hai nàng đây”

“ Lưu manh” Tử Nữ lườm hắn một tiếng rồi nói “ Thiên Sầu huynh, Lộng Ngọc là hòn ngọc quý trên tay ta, muội ấy tình cách đơn thuần..”

Lời còn chưa nói hết môi nàng đả bị hắn một tay che lấy, mặt có chút thoáng hồng rời đi tay hắn, liền nghe hắn nói : “ Ta sẻ không có ác ý gì với hai nàng”

Ánh mắt lần nữa xoay chuyển khi nhìn ánh mắt như muốn hòa tan lẫn dục vọng từ hắn muốn chiếm hữu mình, vội dời ánh mắt nhìn xuống những thỏi trắng trên bàn dời đi chủ đề nói : “ Huynh lần này chính là muốn buôn bán mặt hàng này”

Thu lại tay mình, gật đầu nói : “ Nó gọi là xà phòng là ta chế tạo ra, dùng để tắm rửa tẩy trừ vết bẩn trên người”

Xà phòng chính là thứ hắn đem ra tiếp theo, chính là mặt hàng buôn bán tiếp theo hợp tác với Tử Lan Hiên. Xà phòng xuất hiện từ rất sớm trong dòng sông lịch sử của nhân loại, chế tạo cũng đơn giản. 3000 năm trước công nguyên, những người tiền sử dọc bờ sông Nil sau những lần nướng thịt thú săn trên lửa để ăn, để tế thần. Những giọt mỡ rơi xuống đống tro tàn khi nguội lại sẽ vón thành cục cứng có màu xám xịt của tro.

Khi các cục cứng đó kết hợp với nước sẽ tạo ra bọt, khi dùng để tẩy rửa vết bẩn (cố ý hoặc ngẫu nhiên) sẽ rửa trôi rất nhanh, từ đó người ta chủ động làm theo cách đó để chế tạo ra sản phẩm tẩy rửa đầu tiên của văn minh nhân loại loài người.

Rồi cũng có giả thiết cho rằng người cổ đại từ lâu đã biết tẩy rửa vệt bẩn trên cơ thể bằng cách bôi dầu tràm lên da, sau đó dùng nước hoa quả trộn với tro rửa lại cơ thể cho sạch.

Nhưng giả thiết phổ biến nhất, có độ tin cậy cao nhất vẫn là 600 năm trước công nguyên ở đế chế La Mã cổ đại, có nhóm phụ nữ “tình cờ phát hiện” giặt quần áo trên sông Tiber dưới chân thành Sapo (Thành Roma) sạch sẽ hơn hẳn so với các dòng sông khác. Vậy bí mật khác biệt nằm ở đâu? Đó chính là do lớp tro và mỡ động vật đổ ra từ các miếu thờ thần nằm trên đỉnh đồi. Kết hợp với nước từ dòng sông, chúng tạo thành chất tẩy rửa cổ đại, tiền thân của xà phòng hiện đại ngày nay. Từ đó cái tên gọi phản ứng xà phòng hóa gọi là “Saponification” được lái theo là tên đồi Sapo nơi người ta khám phá ra xà phòng. Từ “xà phòng” trong tiếng Anh là Soap, tiếng Pháp là Savon đều bắt nguồn từ Sapo mà ra, còn tiếng Việt là xà phòng.

Khoảng năm 600 trước Công nguyên, những người đi biển từ đất nước Tây Ban Nha cổ đại đã làm ra loại xà phòng tương tự như xà phòng hiện nay. Họ sử dụng tro của thân cây (chứa nhiều kali) hòa với mỡ dê và đun sôi. Sau khi nước bốc hơi và phần chất rắn nguội đi, hỗn hợp này trở thành một chất rắn giống như sáp: đó chính là xà phòng.

Họ bán xà phòng cho người Hy Lạp và người La Mã để rửa hoặc giặt quần áo.Người Celt ở nước Anh thời cổ xưa cũng làm ra xà phòng từ tro thân cây và mỡ động vật. Họ gọi sản phẩm này là ‘saipo’. Đó chính là nguồn gốc của từ ‘soap’ (xà phòng) trong tiếng Anh hiện đại ngày nay.

Đến năm 300 sau Công nguyên, Zosimos of Panopilos, một nhà hóa học người Ai Cập, đã có thể làm xà phòng rất giỏi và ông đã viết về quy trình nấu xà phòng. Ở Naples vào thế kỷ VI và ở Tây Ban Nha vào thế kỷ VIII đã có phường hội sản xuất xà phòng. Cũng vào thế kỷ VIII, ông Jabir Ibn Hayyan, một trí thức người Ả Rập, đã viết về việc sử dụng xà phòng để tắm rửa.

Thiên Hùng với ưu thế kiến thức hơn người liền đem xà phòng chế tạo ra, nguyên liệu chính là đại lượng mở heo, gà hay bò lại thêm phối hợp với tro thân cây. Lại thêm dung nhập theo nhiều cánh hoa đem ép lấy hòa trộn vào để tạo nên hương thơm. Về nguyên lý tạo ra xà phòng chính là cho chất béo kết hợp với kiềm bằng phản ứng xà phòng hoá. Sản phẩm tạo ra là muối natri hoặc kali của axit béo. Vì thế xà phòng được phân loại thành xà phòng cứng (chứa natri) và xà phòng mềm (chứa kali). Loại xà phòng này có một nhược điểm là không giặt được trong nước cứng vì nó tạo các kết tủa với các ion canxi và magiê bết lên mặt vải làm vải chóng mục.

Hiện giờ Cơ Vô Dạ thế lực lớn mạnh Thất Sát Bang còn chưa đủ mạnh để đương đầu chống lại, chỉ có tạm thời liên kết với Tử Lan Hiên từng bước dồn ép triệt phá thế lực của Cơ Vô Dạ. Thông qua đó cắn nuốt thôn phệ lấy thế lực này khi đó hắn mới đủ sức chọi lấy những thế lực lớn trong bảy nước Trung Nguyên.

Đợi đến khi gốc gác cứng cáp thì cái gì thủy tinh, muối biển hay giấy đem ra chính là thu về thiên đại tài sản. Không có thực lực mà đem ra sớm chính là bị những thế lực khác xâu xé lấy, hắn cũng không ngu ngốc đến nổi chỉ dựa vào thế lực mình có thể hạ được mấy tên thế lực lớn.

Ngày hôm sau, Vương Phủ

Từ khi quỷ binh cướp lương sau khi phát sinh, phụ trách áp tải quân lương An Bình Quân cùng Long Tuyền Quân, đều bị giam lỏng ở nơi này.Nhưng bởi vì thân phận tôn quý, hai người vẫn như cũ ăn ngon uống sướng, chuyện trò vui vẻ.

"Hàn Phi, ngươi đến làm gì ?" Long Tuyền Quân nhìn xem đột nhiên xuất hiện Hàn Phi và Trương Lương, có chút nghi hoặc.

"Nghe nói Tam vương thúc tinh thông dưỡng sinh, điều chế ra Long Cốt Bát Trân Thang chính là thánh phẩm tẩm bổ" Hàn Phi cười hỏi

Long Tuyền Quân vút râu lên tiếng “ muốn làm ra loại canh này cũng không dể, ngoài việc phải tập hợp các loại dược liệu quý hiếm, còn phải hầm đủ 9 tiếng mới có thể dùng”

“ Không biết canh này có công dụng như thế nào” Hàn Phi hay tay chống bàn lên tiếng

“ Hôm đó quỷ binh đột nhiên xuất hiện, tình cảnh rất đáng sợ. Sau khi ta về phủ liền uống canh này liền ngủ ngon”Long Tuyền Quân nhìn qua An Bình Quân chậm rải nói

Hàn Phi vẻ mặt tỏ ra bất ngờ lên tiếng “ Loại canh thần kỳ như vậy, cũng nên làm nhiều một chút để cho tiểu chất hưởng ké”

“ Cái này hơi khó, canh này nấu xong phải uống ngay để cách ngày sẻ mát hiệu quả” Long Tuyền Quân lay lay đầu

“ Thì ra là thế” Hàn Phi vẻ mặt như hiểu ra

An Bình Quân lông mày hơi nhíu: "Hàn Phi, ngươi tới đây không chỉ là hỏi vấn đề dưỡng sinh đơn giản này chứ ?"

"Vương thúc anh minh, tiểu chất là muốn nghe nghe chuyện quỷ binh cướp quân lương."Hàn Phi lên tiếng

"Quỷ binh..” An Bình Quân một bên hồi ức, một bên nói: "Quỷ binh đột nhiên xuất hiện, đem chúng ta vây quanh, toàn bộ bay trên không trung, tương đương dọa người, bắn tên cũng không thể giết chết ... Cuối cùng vàng cứ như vậy biến mất trong mưa."

"Quỷ binh xuất hiện ở chỗ nào ?" Hàn Phi lần nữa hỏi.

"Đoạn Hồn Cốc” Long Tuyền Quân lập tức nói

Mà nghe được Long Tuyền Quân nói, Trương Lương mở lời “Năm đó nước Hàn đánh bại nước Trịnh, Hàn Ai Hầu từng hứa chỉ cần đầu hàng sẻ không giết. Cuối cùng 5 vạn tướng sỉ nước Trịnh bị lừa ra ngoài Trịnh Thành giết chết, vô cùng tàn nhẫn, nơi này cũng vì thế mà có cái tên đó "

Long Tuyền Quân thở dài: "Nghe nói lần này là vong hồn chết không nhắm mắt đó đến đòi nợ.Nếu không số vàng đó sao lại tự dưng biến mất chứ"

"Ở hiện trường ta có nhặt đến một miếng vàng hỏng, không bằng thử xem" Hàn Phi cười nói.

Trương Lương từ đâu ôm lấy một chậy đồng đừng đầy nước để lên mặt bàn.

Hàn Phi định thả miếng vàng xuống ánh mắt đảo quanh lên tiếng “ hình như có chút ám”

Trương Lương vội vàng cầm lấy một cây đèn được đốt lửa đi đến.

Long Tuyền Quân sắc mặt biến đổi, thân ảnh đứng dậy chạy nhanh đến Trương Lương la lớn “ cẩn thận bén lửa”, nhưng thân ảnh Trương Lương lập tức né tránh đi.

Hàn Phi trực tiếp đem cái viên kia hoàng kim ném tại nước trong.Trong nháy mắt, hoàng kim dùng mắt trần có thể thấy tốc độ, cấp tốc biến mất, hoàn toàn hòa tan.

Hàn Phi nhìn xem hai người, nói: "Trong ngủ hành thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim thỏi vàng này lại ngược lại với ngủ hành, gặp nước lại tan gặp hỏa lại cháy thực khó mà tưởng tượng được. Mà hoàng thúc lại biết trước được, thật đúng là thần rồi.”

Bạn đang đọc Từ Thiên Hành Cửu Ca Bắt Đầu sáng tác bởi anpromalong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anpromalong
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.