Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ký Sinh Thọ Nguyên

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

Triều đại Đại Cảnh, Thanh Châu, huyện Bạch Vân.



Mặt trời mọc lên xé mở màn đêm sương khói, ánh sáng tờ mờ mang theo sắc vàng tô lên trên tường thành.



Vượt qua bức tường pha tạp với gạch đá, đi qua những ổ gà lởm chởm trên con phố dài trải đầy đá xanh, một toà đạo quán cũ kỹ tọa lạc tại một góc trong huyện thành dần dần lộ ra.



Đạo quán này không lớn, ở trong có lập lên một pho tượng Đạo Tổ cũ kỹ, màn khói lượn lờ.



Trong sân trồng một cây phong đã không còn sắc xanh, dưới cành cây có một con mèo đen nằm lười biếng ngủ.

Cuối thu đã tới gần, khắp sân tràn đầy lá phong đỏ, giống như là mặt đất đang bị thiêu đốt bằng một ngọn lửa bập bùng.


Một thiếu niên đứng ở trong sân đang cầm cây chổi, quét những chiếc lá rụng xuống từ cây phong kia.



Quét xong lá rụng, để lại cây chổi vào trong góc.



Thiếu niên đứng giữa sân, tắm trong ánh nắng ngày mùa thu, cảm nhận được trong không khí đã bắt đầu phát động những đợt gió cuối thu se lạnh, nhận ra thời gian bây giờ đã đến lúc, vẫy tay hướng về phía con mèo đen, mèo đen kia liền duỗi người đứng dậy, đi những bước đi nhã nhặn theo bên người thiếu niên kia cùng nhau trở vào bên trong đạo quán.



Một lát sau, thiếu niên đã đổi sang một bộ đạo bào màu vàng sáng sạch sẽ, búi tóc gọn gàng, cố định bằng một cái trâm gỗ, dáng người liêm khiết thanh bạch, bên hông mang theo một kiếm rách rưới làm bằng gỗ đào.



Mặc dù khuôn mặt của thiếu niên vô cùng thanh tú nhưng dáng người lại là biểu lộ ra khá là cường tráng, khiến bộ đạo bào rộng rãi đều có chút chật cứng.



Sau khi cho mèo đen ăn xong, Phương Triệt mới khoá lại cánh cửa của đạo quán.



Hắn quan sát đạo quán mang phong cách cổ xưa này một lần nữa, trong đôi mắt hiển hiện ra một ánh nhìn phức tạp.



Hắn là một người xuyên việt, được xuyên qua tới thế giới này trở thành một đứa trẻ bảy tuổi gầy gò ốm yếu đang chạy nạn, vì vài lý do mà suýt nữa bị yêu vật ăn thịt, may mà hắn gặp được lão đạo sĩ của Thuần Dương quan đang ra ngoài bắt yêu trừ ma, sau khi được cứu mạng đã được ông ta mang về nuôi nấng.



Thoáng cái đã qua bảy năm, bây giờ Phương Triệt đã mười bốn tuổi.



Không may, khoảng bảy ngày trước, lão đạo sĩ nhận được một nhiệm vụ của Tróc Yêu ti, cùng vài sai dịch của Tróc Yêu ti tiến về phía những thôn xóm ở bên ngoài Bạch Vân huyện để bắt yêu, sau đó bất hạnh gặp nạn, ngay cả thi thể cũng không thể mang về.



Sau đó Phương Triệt vừa mới mười bốn tuổi liền đã mơ mơ hồ hồ trở thành quan chủ của Thuần Dương quan.



Dù sao thì toàn bộ nhân khẩu của Thuần Dương quan ban đầu cũng chỉ có hai người, một quan chủ và một tiểu đạo sĩ, quan chủ vừa chết, chức nhiệm này đương nhiên rơi vào trên thân người còn lại.



Ngay tại ngày thứ hai sau khi lão đạo sĩ chết, Tam Ti liền lập tiểu đội tiến tới Thuần Dương quan, lấy lý do "cất giữ hộ" liền đem tất cả võ học điển tích còn sót lại của Thuần Dương quan tịch thu, cho dù là cuốn "Thuần Dương Đồng Tử Công" mà Phương Triệt đang tu luyện cũng không hề buông tha.



Phương Triệt cũng đành phải chịu, mặc kệ cho bọn họ muốn làm gì thì làm.



"Bắt yêu..."



"Bắt được xong cuối cùng cũng không có cái gì cả."



"Thế đạo này khó làm người tốt a."

Phương Triệt lắc đầu.



Lão đạo sĩ quan chủ trước kia tu vi không yếu, tại xung quanh huyện Bạch Vân trừ vài yêu vật lão làng, những yêu vật bình thường căn bản không có khả năng tuỳ tiện gây nguy hại cho tính mạng hắn.



Tăng thêm cái tính cẩn thận bẩm sinh, xưa nay hắn sẽ không đi trêu chọc mấy cái yêu vật lão làng kia, không hiểu như thế nào mà lại chết không còn hài cốt?



Mà sai dịch của Tam Ti quan ngay khi lão đạo sĩ vừa chết liền không thể chờ đợi, lập tức đến Thuần Dương quan để vơ vét chia cắt tài sản.



Việc này khó tránh khỏi khiến cho Phương Triệt ôm lấy một tia hoài nghi về nguyên nhân chân chính dẫn đến cái chết của lão đạo sĩ.



Phương Triệt nắm chặt tay lại, con ngươi đen nhánh phảng phất tái hiện lại một khuôn mặt hiền lành luôn mệt mỏi của lão đạo sĩ.



Đáng tiếc, bây giờ khuôn mặt này đã như hoa trong gương trăng trong nước, dần dần mờ nhạt rồi biến mất.



Tại thế giới này, ba thế lực yêu ma quỷ liên tục gây họa tại nhân gian.



Triều đại Đại Cảnh đang trong thời kỳ cực thịnh cứ vậy mà suy yếu, chế độ quan liêu bại hoại, phản quân gây loạn, các loại bang phái hoành hành.



Bách tính sinh tồn vô cùng khó, trước có yêu ma sát hại tính mạng, sau có bang phái tà ác bóc lột, nhân gian tăm tối hắc ám, sống cực kỳ gian nan.



Thuần Dương quan thời kỳ cường thịnh có rất nhiều đạo sĩ có tu vi mạnh, cất giữ được nhiều võ học điển tịch phong phú.



Có được sự bảo vệ của Thuần Dương quan, không một yêu ma quỷ nào dám làm loạn tại huyện Bạch Vân.

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.