Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứ Như Vậy Xử Lý 2

Phiên bản Dịch · 1125 chữ

Hắn đứng im dừng bước, dùng một cước đạp xuống khiến vũng nước đọng ở dưới đường bắn lên tung toé.

Sau đó hắn lấy đà ném cái đầu đi, đầu của La Cương bị Trần Lạc coi như một quả bóng chày cứ thế dùng hết lực để ném đi.

"Đùng" một tiếng, cái đầu đã bị đập vào một cái bàn mà thực khách đang ăn cơm trong tửu lâu, khiến cho mâm bát khắp bàn và đồ ăn bị đổ vãi tung toé.

Các thực khách giống như những con hải âu vừa bị doạ sợ, trừng mắt lên nhìn nhưng không ai nghĩ ra nổi một thứ gì để nói.

"Ọe!"

"Mẹ nó! Tên nào mất dạy dám... A! Yêu quái!"

"Giết người! Yêu quái giết người rồi! Ai đó mau chóng gọi cho Tróc Yêu ti nhanh lên!"

"Trốn, mau trốn đi!"

"Trong huyện thành tại sao lại có thể có yêu quái xuất hiện được chứ... Cứu mạng với!"

...

Tất cả mọi người đang ngồi trong tửu lâu đều sợ hãi thét lên!

Bọn họ nhìn thấy con trư yêu đang nắm lấy một cỗ thi thể không đầu đứng ngâm mình trong làn mưa, thấy được cảnh tượng nó đứng một mình giữa đường điên cuồng xé rách thi thể, máu tươi hất văng tung toé.

Rất nhiều người nhát gan thậm chí đã trực tiếp mất thăng bằng, hai chân không còn sức lực ngã trên xụi lơ mặt đất, nước mắt nước mũi chảy ròng, khí lực để chạy trốn cũng không còn.

Trần Lạc cảm giác được sự điên cuồng mà hắn trước nay chưa có, yêu khí sôi trào, hắn tùy tiện cười lớn, hai tay cào phá thi thể của La Cương, phát tiết sự phẫn nộ!

Chính là cái tên La Cương đã lấy thôn của hắn để làm chỗ giao dịch với yêu quái.

Giết chết biết bao nhiêu thôn dân, làm hại anh ruột của hắn phải bỏ mạng!

"Xé nát! Xé nát hết thảy!"

"Ô ô ô... Ta báo ‌thù! Ca ca, ta báo thù cho ngươi..."

"Ha ha ha! Chết đi!"

Trần Lạc há mồm gào thét, thanh âm vừa trầm thấp lại điên cuồng, ‌lúc khóc lúc cười...

Trần Lạc sau khi hoá yêu ngang ngược không gì có thể sánh được, cầm lấy thi thể của La Cương hung hăng nện vào mặt đất.

Đôi mắt đỏ ngầu của hắn như đang khóc ra máu nhưng ngoài miệng thì vẫn cười to như một tên tâm thần.

"Số 3! Mau tỉnh táo lại, chúng ta cần phải đi rồi!"

"Các sai dịch của tam ti đã ‌đến rồi!"

Hắc Nha đột ‌ nhiên vỗ cánh đậu vào bên người Trần Lạc.

Trần Lạc cười quái dị một cách điên cuồng nhưng chưa mất hoàn toàn nhận thức, vẫn cố nán lại, lấy một tay xé tan thi thể của La Cương y như xé một tờ giấy, hung hăng chia năm xẻ bảy, cuối cùng mới chịu quay đầu tiến vào trong màn mưa mờ ảo rồi biến mất như chưa từng tồn tại.

Ở một nơi xa...

Chân khí cường đại khuấy động, hai vị đầu lĩnh Khai Khiếu cảnh đang dùng tốc độ cực nhanh để chạy tới nơi báo án.

Tiếng leng keng vang lên, sai đao trong tay đã được rút ra khỏi vỏ.

Hai đạo thân ảnh mặc một bộ sai phục màu đen bị mưa thu xối cho ướt đẫm toàn thân, vọt tới rồi dùng lại trước cửa của tửu lâu.

Dù là hiện trường đã được cơn mưa cọ rửa đi bớt một phần nhưng mùi huyết tinh vẫn như cũ, vô cùng nồng đậm.

Hai người tay nắm sai đao, ngưng mắt nhìn quanh tứ phương.

"Tên yêu quái này thật hung tàn. Trong huyện thành từ khi nào lại lẫn vào một đầu yêu quái dạng này?"

"Sự việc này... quá lớn!"

"Chờ một chút!"

Một vị sai đầu đôi ‌mắt bỗng nhiên co rụt lại, từ trong nước mưa nhặt lên một thanh trực đao bóng loáng.

"Đây chẳng phải là... thanh trực đao yêu thích của đầu lĩnh La Cương đây sao?"

"A! Người chết vậy mà lại là La Cương? Một vị võ giả thất khiếu mà lại bị yêu quái đánh chết sao?"

Lông tơ của hai vị sai đầu bắt đầu dựng ‌ lên, thân thể phát lạnh, trong đôi mắt bộc lộ ra vẻ mặt kinh dị và ngạc nhiên.

"Đại... Đại nhân... Nơi này có... Đầu..."

Tửu lâu chưởng quỹ mặt mũi trắng bệch, lắp ba lắp bắp mở miệng nói.

Một vị đầu lĩnh vội vàng xông vào trong tửu lâu, cầm lên một cái đầu đang nằm lộn xộn trong đống bàn đổ vãi đầy thức ăn và rượu.

Nhìn thoáng qua, đây đúng thật là đầu lĩnh La Cương.

Tâm trạng hai người lập tức chìm vào đáy cốc.

"Yêu quái Khai Thức cảnh?' ‌

"Thật tàn nhẫn, thật ngang ngược... Đám Huyết Lang ở Bắc Pha cũng không có hung tàn như vậy... La Cương vậy mà phải chết không toàn thây!"

Hai người liếc nhau, trong đôi mắt của cả hai đều mang theo sự nặng nề.

Không còn dám đuổi theo hướng của con yêu quái, bọn hắn tay mang theo đầu La Cương chạy như điên hướng về phía tam ti nha môn.

Về phần con yêu quái kia...

Vẫn là chờ tổng quản đến ra tay đi.

...

Phương Triệt cầm theo chiếc ô giấy dầu, rốt cuộc đi một lúc mới tới tam ti nha môn, mắt nhìn con sư tử đá ở trái phải hai bên cửa, dù đang đứng trong mưa đều vẫn triển lộ ra uy nghiêm, sau đó bước vào cửa lớn.

Lắc lắc nước đọng trên chiếc ô giấy dầu.

Phương Triệt lấy ra tấm lệnh của sai dịch, thông qua được bước kiểm tra.

Bỗng nhiên.

Có một lực gió từ nơi xa truyền đến, hai bóng người giống như đang rẽ đôi ‌cơn mưa thu, nhanh như chớp phóng tới.

"Xảy ra chuyện! Đầu lĩnh La Cương đã gặp phải yêu quái tại một con phố trên huyện thành, sau khi huyết chiến một phen đã bị ác yêu chặt đứt đầu, thân thể bị phá toái thành muôn mảnh!"

Hai vị sai đầu không chờ đợi thủ vệ kiểm tra, vừa lưu lại ‌lời nói liền ngay lập tức xông vào tam ti nha môn.

Phương Triệt nắm lấy chiếc ô giấy dầu, mặt không biểu tình.

Không phải hắn đã bảo Trần Lạc xử lý thi thể sạch sẽ một chút rồi sao.

Bọn hắn cứ như vậy mà xử lý sao?

Bạn đang đọc Từ Thọ Nguyên Đạo Quả Bắt Đầu (Dịch) của Lý Hồng Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LoidWolf
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.