Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoa Nguyệt

Tiểu thuyết gốc · 2034 chữ

Lời cầu khẩn có hiệu nghiệm, gần đó một cô gái xinh đẹp thân hình nóng bỏng, khuôn mặt điềm tĩnh bước đi trong Sa Mạc cát vàng.

Hoa Nguyệt lang thang ở đây đã nữa năm, tu luyện gặp không ít khó khăn, gặp rất nhiều loại người, từng giết không ít kẻ có ý định xấu xa với mình.

Hoa Nguyệt mười chín tuổi người bên Thiết Kim Tiên, lúc đi vào bên trong cùng với mọi người nhưng lúc ra chỉ mỗi mình cô ở Sa Mạc Hóa.

Tuy tu vi của cô gái chỉ mới Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng có thể vượt cấp đánh ngang nhau với Trúc Cơ viên mãn.

Khi Hoa Nguyệt nhìn thấy cậu nằm bất động trên con đường mòn, khắp người toàn vết thương, cận kề có một con tam cấp Huyết Ma Thú Bò Cạp đang lao đến, trong đầu cô những ý nghĩ hiện lên.

"Ta có nên cứu tiểu đệ đó không? Ta đã đi nữa năm cũng gặp không ít trường hợp như thế này, hay là bỏ qua nhỉ. Không được, dù sao tiểu đệ này cũng chưa hại ta. Thôi được rồi cứu trước rồi tính tiếp."

Cứu một mạng người còn hơn giết nhiều người, bản thân cô ấy nghĩ là như vậy.

Dù sao Hoa Nguyện cũng đã giết rất nhiều người, đôi tay đã chứa đầy máu bẩn, bây giờ cứu người xem như là tích đức cho con đường sau này, khi chết đi đến cánh cửa hoàng tuyền sẽ dễ dàng hơn mà thôi.

Bò Cạp chuẩn bị đưa đôi càng ốm yếu lên chuẩn bị kẹp lấy, nhưng vừa đến gần đã bị một quyền từ đâu đến đâm thẳng vào người.

Đùng..

Cú va chạm mạnh làm cho nó văng ra xa, mất đi thăng bằng ngã ngửa.

Ầm..

Nó bò dậy nhìn về phía quyền vừa được tung ra, ở đó cô gái đưa tay khiêu khích, nó tức giận dùng hai càng đào cát lên chui xuống.

Hoa Nguyệt dùng quyền pháp vừa rồi là Hỏa Quyền, uy lực cũng không mạnh lắm đối với lớp giáp dày của Bò Cạp.

Những ùn cát nhấp nhô lao đến đó là chiêu Địa Tàng, cô ấy không có một chút lo sợ gì, xuất Tỏa Hỏa Chưởng xuống mặt cát, từng ngọn lửa thiêu đốt trên tay đi xuống lang ra khắp nơi.

Sức nóng dần tăng lên, nhiệt độ cũng tăng theo, Đá Quý đang nằm bất động bỗng dưng bị ảnh hưởng của sức nóng tỉnh dậy thốt lên.

“Aaa! Nóng quá! Nóng quá! Sao lại nóng như thế này, ta đang ở địa ngục ư?”

Nghe tiếng hô toán lên Hoa Nguyệt giảm đi lượng lửa lang truyền đến cậu, thay vào đó đưa quyền lên xuất ra một Đại Quyền to lớn, lao đến khối nhô lên to đùng trên bãi cát.

Ầm..

Bò Cạp bị đánh trúng, hất tung lên khỏi mặt cát lăn lóc mấy vòng rồi mới đứng vững được.

Chiêu Địa Tàng của nó đã không còn hiệu quả khi đấu với Hoa Nguyệt, nó chỉ đành dùng đôi càng chắc khỏe lao đến chiến đấu.

Hai bên chiến đầu căng thẳng nhưng thật ra là Bò Cạp bị đánh không có lực toàn thủ, may mắn nó nhờ có lớp giáp dày.

Từng Quyền tường Chưởng của Hoa Nguyệt tung ra lao vào nó, đáp lại những chiêu đó là đôi càng to khỏe cắm xuống tứ phía trên mặt cát, thân hình cô quá nhỏ cho dù nó rất nhanh nhưng cũng không thể nào đánh trúng được.

Hoa Nguyệt vui vẻ đánh nó không có lực toàn thủ, nhân lúc cô không chú ý, cái đuôi nhanh như chớp.

Ầm..

Sơ ý làm cô ăn thẳng cái đuôi vào ngực mình văng ra xa, bò dậy tức giận nói.

“Được lắm! Ngươi dám chơi xấu ta! Ta sẽ nướng ngươi thành món ăn ngày hôm nay! Xem chiêu của ta.”

Hỏa Phủ Đại Nguyệt!

Một ngọn lửa hình ánh trăng hừng hực đốt cháy lao đến, tốc độ rất nhanh, âm thanh xèo xèo vang lên, ngọn lửa đốt cháy mọi thứ chặn dường đi của nó kể cả hạt cát.

Bò Cạp cảm thấy sự uy hiếp của chiêu thức này, nó vội vàng quay lưng lại chạy.

Hoa Nguyệt vội vàng tiếp thêm Linh Khí cho chiêu thức rồi hô lớn.

“Chạy ư! Muộn rồi! Đợi thành thịt nướng của ta đi!”

Đùng..

Cú va chạm mạnh làm Bò Cạp ngã xuống, chưa dừng hẳn ở đó, ngọn lửa ánh trăng hừng hực bao quanh đốt đến khi lớp giáp dày thành một màu đỏ, một màn nướng thịt đã làm nó chết trong ngọn lửa.

Mùi thơm của Bò Cạp nướng lang tỏa làm cho Đá Quý đàn bất tỉnh thức dậy thèm dải.

“Trời ơi! Thơm quá! Đói quá!”

Hoa Nguyệt bước đến món Bò Cạp nướng, dùng kiếm cắt lấy một ít cầm đến trước mặt cậu ngồi xuống.

“Tiểu đệ! Đệ muốn ăn?”

Cậu đón lấy thịt Bò Cạp nướng trên tay cô ấy vừa ăn vừa thắc mắc hỏi.

“Tỷ tỷ! Là tỷ cứu ta, tỷ đã giết và nướng nó ư? À mà tỷ này ta đã hứa rồi, tỷ đã cứu ta, ta sẽ báo đám tỉ, hiện tại ta làm người hầu cho tỷ nhé.”

Hoa Nguyệt tươi cười đáp lời.

“Ừ! Vừa nãy ta đi ngang nhìn thấy ngươi bị thương, không nỡ để ngươi chết nơi đây mới cứu. Con vật này quá yếu, ta mới đanh mấy chiêu đã làm thịt nó rồi, còn nữa ta không cần ngươi làm người hầu cho ta đâu.”

Hoa Nguyệt qua nói chuyện với cậu, biết được hiện tại cậu bị lạc đường như cô và đang tìm đường ra khỏi đây.

Hai người cười nói vui vẻ tại Sa Mạc, Đá Quý đã được cô ấy đưa nước cho uống, còn thức ăn đã có sẵn Bò Cạp nướng.

Bầu trời màn đêm dần kéo xuống, ở giữa Sa Mạc một ngọn lửa hừng hực chiếu sáng, ngồi bên cạnh đó là Đá Quý với Hoa Nguyệt đang trò truyện.

“Hoa Nguyệt tỷ, hôm nay chúng ta ngủ lại ở đây đi, trời cũng đã tối rồi, ngày mai hẳn lên đường với lại ban đêm động vật hoạt động rất nhiều ở Sa Mạc.”

Cô ấy suy nghĩ một chút rồi đáp lời.

“Ừ! Nghe theo ngươi đi, dù sao ta cũng không gấp lắm, đằng nào ta cũng ở đây nữa năm rồi thêm vài ngày cũng không sao.”

Sa Mạc ban đêm là thời điểm hoạt động của những động vật đi săn mồi, hai người bọn họ ngủ nơi đây cũng không được gọi là an toàn cho lắm, nhưng hiện tại họ không tìm ra hang động nào ở quanh đây.

Không gian nơi đây rơi vào tĩnh lặng, mọi thứ xung quanh là một màu đen tối, bóng dáng hai người đang nằm yên giấc ngủ bên cạnh ngọn lửa đang dần tắt.

Canh tư trời còn chưa sáng, một mối đe dọa bọn họ đã lần mò đến, xuất hiện một con đường mòn trải dài, ở đó là con Kim Xà với lớp vỏ như ánh kim, đôi mắt phát sáng bên trong bóng tối, chiếc lưỡi thè ra chảy từng giọt nước xuống mặt cát.

Nó như một thần hồn đến giờ để đi rước ai đó trở về với hoàng tuyền, không có một tí âm thanh nào phát ra, hai người họ không thể nghe thấy được, khoảng cách của nó với bọn họ đang dần rút ngắn từ vài dặm còn lại mấy mét.

Khi nó bò đến gần hai người, không biết tại sao lại chọn cậu làm thức ăn, chắc là cậu cùng chung thuộc tính hệ Kim với nó.

Trong đầu Đá Quý mơ mộng, trong giấc mơ lặp lại đoạn trước đó khi nhìn thấy cô gái kì lạ.

Khung cảnh tươi đẹp, một cô gái đang đứng trên một cánh đồng hoa, lần mơ này cậu đã đến gần được cô gái, lại xuất hiện thêm một chú chó kì lạ từng gặp nó trong ảo cảnh tương lai ở Đá Si Tình, chưa kịp chạm vào cô gái đã bị chú chó lao lên cắn lấy tay trái, sau một hồi tranh chấp với nó chợt thức giấc.

Hai mắt Đá Quý dần mở ra, thứ nhìn thấy đầu tiên làm cho bản thân giật mình, tay trái đang nằm trong miệng Kim Xà với chiếc lưỡi dài quấn lấy thân thể, đôi mắt nó nhìn chầm chầm.

Thân thể Đá Quý không thể di chuyển và nhúc nhích được, hình như đã trúng độc tố gây tê liệt, biết tình thế không ổn, vội vàng đưa thần thức vào không gian Đá Thần đưa Đọa Ma Kiếm ra ngoài.

Thanh kiếm vừa xuất hiện đã toát Ma Khí ra xung quanh, làm cho mắt Kim Xà dần chuyển sang màu đỏ và bị Đọa Ma Kiếm kiểm soát trong vài giây.

Tận dụng thời cơ vài giây đó, cậu lấy ra giải độc và sử dụng, cơ thể bắt đầu cử động được, vội vàng hô lớn.

“Hoa Nguyệt tỷ! Dậy nhanh đi! Nhất cấp Ma Thú Kim Xà đến rồi.

Thật may mắn trước đó nó nhắm vào cậu, nếu như chọn cô ấy thì bây giờ đã bị nó nuốt chửng rồi.

Vẫn còn tốt khi thức giấc kịp thời, giấc mơ đó quá kỳ lạ, cứ mỗi lần cậu sắp chạm vào người đó là lại tỉnh giấc.

Âm thanh la lớn khiến cho Hoa Nguyệt tỉnh giấc, vội vàng rút kiếm chuẩn bị chiến đấu.

Đá Quý nắm chặt Đọa Ma Kiếm trong tay lui lại giữ khoảng cách.

Mắt của Kim Xà đã trở lại bình thường, nó giận giữ lao đến, đưa chiếc đuôi như kim loại đập cậu nhưng đã bị thanh kiếm trên tay đỡ lấy và bị khóa chặt.

Keng..

Nhìn thấy nó đang bị khóa lại, Hoa Nguyệt tận dụng thời cơ lao đến tung quyền vào lớp da trên lưng nó.

Đùng..

Âm thanh vang lên rất to mà không hề hấn gì đối với nó, thân hình nó vẫn không một tí động đậy nào.

Hai người cảm giác như gặp phải địch thủ mạnh, tu vi nó tương đương Kim Đan sơ kỳ còn bọn họ chỉ với Trúc Cơ hậu kỳ.

Chiết đuôi thoát khỏi khống chế của Đá Quý lao đến Hoa Nguyệt, một cú đập mạnh bất ngờ không kịp né.

Ầm..

Bị đánh bay ra một khoảng xa lăn vài vòng trên mặt đất, cô bình tĩnh đứng lên nhìn về hai bên đang đánh nhau.

Những đường kiếm sắt bén được Đá Quý chém ra, đâm vào những lớp da dày cứng cáp mà tóe ra ánh sáng, bàn tay cầm chuôi kiếm đỏ lên và rung rẩy.

Hiện tại cậu chưa muốn dùng máu để kích hoạt thuộc tính ẩn của Đọa Ma Kiếm, chỉ dùng nó như một thanh kiếm bình thường.

Hoa Nguyệt cũng lao vào dùng quyền để hỗ trợ, quyền pháp tuy mạnh nhưng đối với Kim Xà không đủ gãi ngứa nó.

Chỉ vài phút hai người chiến đấu với nó, xuất hiện thua kém rõ rệt về tốc độ lẫn phòng thủ, trên mặt cát những dấu chân và đường mòn ở xung quanh bọn họ.

Hai người hiện tại thương tích cũng không nặng lắm chỉ thương ngoài da.

Kim Xà từ nãy đến giờ nó chỉ dùng mỗi lớp giáp với cái đuôi mà đánh hai người lăn lóc vài lần.

Đá Quý lao lên tung Vạn Đá Ảnh, một số lượng lớn đá xuất hiện xung quanh và lao vào Kim Xà.

Tung liên tiếp nhiều kĩ năng vào nó, Đại Đá Đập kéo viên đá không lồ đập lên thân thể Kim Xà, chẳng hề hấn gì với nó mà còn làm hao tốn Linh Khí của bản thân cậu.

Bạn đang đọc Tu Tiên Đá Thần sáng tác bởi VôSầuVôLo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thachquy1997t
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.