Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa Lâu

Tiểu thuyết gốc · 2150 chữ

Nhóm người này tu vi tương đối cao, từ Trúc Cơ hậu kỳ trở lên, người dẫn đầu đã đến cảnh giới Kim Đan sơ kỳ.

Hắn nhìn cậu có vẻ khinh bỉ nói.

“Ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi phế hết tứ chi của mình, giao nộp toàn bộ tài nguyên ra đây, bọn ta có thể tha sống cho ngươi, còn không thì ngươi sẽ như thế này.”

Nói xong hắn tung chưởng vào một cái cây gần đó làm nó vỡ tan tành.

Người khác gặp trường hợp như vậy chắc chắn sẽ đồng ý điều kiện, có điều hắn đã sai lầm khi đưa ra điều kiện ngu ngốc đó.

Nhìn xung quanh Đá Quý thở dài, mở lời khuyên bọn chúng.

“Ta thấy các ngươi chỉ là công cụ cho thế lực Hỏa Lâu mà thôi, sống không bị ép buộc đó mới chính là con đường của các ngươi, hiện tại ta cho các ngươi lựa chọn, chỉ cần không lao vào cuộc chiến này sẽ sống, những ai đã tham gia đừng mong còn mạng để trở về.”

Bọn họ không tin cậu có thể chiến đấu với toàn bộ người ở đây, tu vi thấp nhất cũng đủ để tiêu diệt cậu.

Trong đám người bỗng dưng tách khỏi nhóm lao đến cậu quát lớn.

“Hừm! Vọng tưởng.”

Thanh kiếm lao vun vút đến, chỉ cách cổ cậu vài mét nữa, bỗng dưng hắn dừng lại làm cả đám người kia tò mò.

Không biết chuyện gì vừa sảy ra, đám người khó hiểu cùng nhau quan sát.

Mọi thứ đều im lặng, người dẫn đầu nhận ra tên kia đã chết, thực lực của cậu không đơn giản, hắn lao lên nói lớn.

“Mọi người cẩn thận, hắn đang che giấu tu vi. Người giết được cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ trong nhất sát chỉ có trên hai cảnh giới mới làm được.”

Không tên nào dám tự mình lao đến nữa, chúng tấn công có trình tự, theo nhịp độ trong nhóm, chưởng pháp, kiếm pháp, kĩ năng va chạm rầm rầm với nhau, rung chuyển cả địa hình xung quanh.

Đối phó với đám đông tu vi vừa đủ này, Đá Quý chỉ dùng đến kĩ năng Ám Sát Đá đã làm bọn chúng khó khăn chống đỡ, vài tên giỏi hơn né tránh rất tốt.

Tất cả bọn chúng không tin được, cậu có sức mạnh vượt qua sự tưởng tượng, không cách nào chạm được đến cậu, chúng tung những chiêu thức khác lạ ra, đều vô dụng với Thập Nhị Đá Trận phòng thủ.

Mới trải qua vài phút thôi, đội hình bọn chúng đã tan vỡ, bị thương nằm la liệt trên đất.

Tên dẫn đầu nhóm lo lắng, hắn tu vi cao như vậy, lại không làm gì được cậu, hắn chỉ bị thương nhẹ ở vài nơi không quan trọng, còn lại số người đi theo đã yếu đi không ít, không có sự lựa chọn nào khác, chạy cũng chết không chạy cũng chết, hai sự lựa chọn đều đi chết, hắn muốn chết một cách vinh dự.

Chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, hắn tung những chiêu mạnh nhất, từng bàn tay to lớn mạnh mẽ, uy lực ngang tầm phá vỡ ngọn núi.

Không trung xuất hiện những hình ảnh rồng lao thẳng đến, hai bên va chạm mãnh mẽ, chấn động xung quanh làm hai người lui vài bước.

Tu vi cách nhau một bật nhưng trong trận chiến trước mắt, có thể nhìn ra được lợi thế từ Đá Quý khi trên mình không có một vết thương nào.

Bọn họ biết rõ, hiện tại cậu chưa sử dụng hết thực lực. Theo đúng như họ nghĩ, Hạ Hải Cẩu được thả ra ngoài chắc chắc không đến lược Đá Quý cần phải động tay.

Giải quyết nhanh gọn, dứt khoát bằng kỹ năng Ám Sát Long Địa, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cả đám hơn mười người bị giết sạch chỉ còn lại tên cầm đầu.

Hắn thẫn thờ vài giây đứng hình, cả nhóm chỉ trong tích tắc đã bị những con rồng nhỏ bé đâm vào cổ nhất sát.

Giờ thì hắn đã hiểu tại sao cậu lại dám ở căn cứ của ba thế lực phung phí tiền bạc, so sánh thực lực cậu với hỏa lâu có lẽ ngang tầm bật Sát Thủ.

Ở Hỏa Lâu có đeo huy hiệu phân chia lớn nhỏ, được đeo trên ngực của mỗi người trong thế lực, chiếc huy hiệu có hình ảnh ngọn lửa đốt cháy đầu lâu, ngọn lửa có màu sắc tùy thuộc vào cấp bật, màu trắng được xem như lính mới, màu vàng là thủ lĩnh, màu đỏ tượng trưng cho Sát Thủ, màu Đen tuyền chỉ có Lâu Chủ.

Tên đang đứng trước mặt Đá Quý đeo huy hiệu có ngọn lửa màu vàng, nghĩ đến gặp phải Lâu Chủ không biết cậu có địch nổi không.

Bước tới tên cầm đầu nhóm đang trong trạng thái lo sợ, hắn thở gấp vội vàng nói to hăm dọa.

“Ngươi đừng giết ta, giết chết ta ngươi sẽ không bao giờ trốn thoát khỏi sự truy đuổi của thế lực Hỏa Lâu đâu.”

Vừa nói xong đầu hắn đã rời khỏi cổ, máu me văng tứ tung trên mặt đất, Đá Quý cũng không dại dột gì mà ở lại, những cái xác nằm la liệt trên nền đất, viễn cảnh máu me phủ lên những ngọn cỏ đỏ tươi.

Sau trận chiến này khắp nơi đồn thổi, thế lực Hỏa Lâu bị một người thần bí tiêu diệt hơn mười mấy người, đó là sự khiêu khích chính diện với Hỏa Lâu.

Lâu Chủ tức giận cho người lùng sục khắp nơi, treo thưởng cho ai có manh mối hay tin tức về người bí ẩn đó, phần thưởng hơn năm ngàn viên Tinh Thạch trung phẩm kèm theo được gia nhập Hỏa Lâu phong thẳng chức vị thủ lĩnh.

"Nổ ra sự kiện lớn nhất bên trong Huyền Cảnh, do đó hàng vạn người chết chỉ vì ham số tiền thưởng đó."

Chỉ trong vài tháng, nhiều người bị giết không rõ lý do như thế nào, nơi đây vốn nhộn nhịp, bỗng chốc trở thành địa điểm vắng vẻ, hiềm nghi rất nhiều ở khắp nơi, ai ai cũng bị cho là kẻ bí ẩn, sợ bị giết nhầm bọn họ thay nhau bỏ trốn.

Trong khi đó Đá Quý nhàn nhã nghỉ ngơi trong hang động yên tĩnh, mà không hay biết khắp nơi mọi người đang truy lùng cậu.

Bước ra khỏi hang động chật chội, Đá Quý thở phào nhẹ nhõm, cả ba tháng chỉ ở bên trong tu luyện cải tiến tu vi cho Hạ Hải Cẩu, nó không tăng cấp nhưng đã nắm vững hết các kĩ năng tương đối mạnh.

Nhiều lần cậu khiêu chiến nó nhằm tăng sự cứng cáp cho cơ thể, đều bị nó đánh không thương tiếc bầm dập, ê ẩm cả người.

Bên ngoài thay đổi một cách chóng mặt, khắp nơi vắng vẻ hơn ban đầu cậu bước vào, đi dạo quanh con đường.

Tiếng gió thổi nhẹ nhàng đưa từng chiếc lá xẹt qua, xuất hiện đám người che mặt bao quanh cậu, chúng âm thầm nói khẽ với nhau.

"Ngươi xem hắn có phải mục tiêu không?"

Âm thanh rất nhỏ nhưng cậu vẫn nghe thấy được, chúng muốn tìm kiếm ai đó, vừa ra khỏi hang động nên cậu chưa hay biết tin tức mà mình gây ra lớn như thế nào.

Không nghe thấy âm thanh gì nữa từ bọn chúng, thoát ẩn thoát hiện khắp nơi, phi tiêu từ những nơi tối tăm lao đến.

Phập.. Phập..

Thân pháp cậu khá nhanh, né hết phi tiêu không có gì khó, bọn họ thật gan dạ dám đối đầu với siêu sát thủ, học thêm mười năm nữa mới đủ trình độ đánh nhau với Đá Quý, chưa đầy vài giây sau họ đã đo đất.

Có một tên may mắn trốn thoát, cậu cũng lười đuổi theo, phủi tay bước tiếp về phía trước như chưa có chuyện gì sảy ra.

Tên trốn thoát đó nhanh chóng chạy đi báo cáo với thế lực Hỏa Lâu, chưa đến nữa tiếng đã đứng đầy người quanh những cái xác che mặt.

Nhìn kiểu dáng chết hầu hết đều nhất sát, họ sinh lòng nghi ngờ người đã giết chết tên thủ lĩnh và hơn mười mấy người, ra tay rất giống với hiện tại, tên cầm đầu hét lớn.

“Ngươi đi về báo cáo Lâu Chủ, địch thủ đã xuất hiện, yêu cầu viện trợ.”

Giao xong nhiệm vụ hắn lao về phía trước đuổi theo, âm thanh xoạt xoạt chạy qua khu rừng, tốc độ rất nhanh lướt nhu bay.

Đi trước họ hơn nữa tiếng, Đá Quý chậm rãi tìm kiếm Linh Thú với Yêu Thú, nhằm thu lấy thức ăn cho tháng sau.

Trong hang động đã sử dụng hết lượng tồn ở Tinh Không Thủy, trong Không Gian Đá Thần trống rỗng thức ăn luôn rồi.

Khu rừng hơi vắng bóng dáng động vật, chúng bị tàn sát nặng nề, số lượng giảm mạnh đáng kể, tìm cả buổi trời mà không thấy con nào, cậu bực bội đá vào cái cây to gần đó.

Ầm..

Cách đó vài trăm mét, đám người đuổi theo đã mất dấu cậu, đang điên lê vì tìm mãi không thấy bóng dáng cậu đâu.

Nghe thấy âm thanh vang đến, bọn họ mừng rỡ lao theo nơi đó, khoảng vài phút sau cả hai bên đã gặp nhau.

Bóng dáng từng tên lướt đến dừng lại trước mặt Đá Quý, bực mình không tìm thấy thức ăn, gặp phải bọn lạ này chắc muốn đánh nhau, cậu quát lớn nhằm cho họ nghe thấy:

“Được thôi, ta đang bực tức trong người không có thứ gì để xả, may mắn thay các ngươi đến kịp lúc.”

Chưa đủ số lượng người, họ chưa dám lao vào chiến đấu, nhưng cậu rất hăng máu giành tấn công trước, lao đến đá văng một tên dẫn đầu lăn lóc vài vòng, ôm đầu đứng dậy hét lên.

“Lên hết đi, có chết cũng bắt hắn về cho ta, người nào bắt được năm ngàn viên Tinh Thạch kia đều của người đó.”

Số lượng lớn làm họ mù quáng, không sợ chết là gì cứ thế lao vào, còn cậu chém giết họ không ngừng nghỉ, nhẹ nhàng đưa lưỡi kiếm chém từng nhát vào cơ thể mỗi người.

Giết hết nhóm này, nhóm sau lại kéo đến, cứ vậy tay cậu nhướn đầy máu từng người, cười tươi lên làm lòng người rét lạnh.

Xác chết ùa về mỗi lúc một nhiều, cậu biết rằng ở lại sẽ gặp cao thủ, tình trạng hiện tại nhìn nhận, thấy rõ tu vi từng nhóm tăng dần theo thời gian, chẳng bao lâu nữa sẽ có đội Ám Sát đến, lúc đó có lẻ chạy hơi khó khăn.

Trước mắt cậu cảm thấy nên rút lui sẽ tốt hơn, mặt kệ bọn chúng làm gì, cậu rút lui chạy về phía khu rừng rập rạp hơn.

Không bỏ qua cho cậu, chúng lần theo giấu vết để lại, tìm đến khu đất bỏ hoang, khắp nơi đều không có chỗ trốn, kì lạ thay ở giữa có mỗi đống lá khô được đặt không đúng vị trí cho lắm.

Từng tên mon men bước đến, nhịp tim bọn họ đập nhanh đến rối loạn hơn bình thường, địch thủ rất mạnh sơ hở tí sẽ mất mạng ngay.

Bên dưới đống lá Đá Quý chuẩn bị ám sát họ, phóng lên thật nhanh gọn, tung kĩ năng ám sát đá văng thành hình vòng tròn, đập vào từng tên ôm vết thương đau đớn la lớn.

Aaaa..

Vết thương rất nặng, họ không nhúc nhích được, nhìn khuôn mặt dữ dội bước đến bọn họ, tên đứng gần Đá Quý sợ hãi không làm gì ngoài đứng hình nhìn chăm chú cậu.

Không muốn họ đau đớn nhiều cậu nói khẽ:

“Các ngươi muốn chết một cách thanh thản hơn không, nhanh lắm chỉ cần các ngươi nhắm mắt lại là sẽ đến hoàng tuyền, đến hoài rồi cũng quen thôi, dưới đó hẳn vui lắm.”

Nghĩ đến khi ở dưới hoàng tuyền, sau chiến tranh tại sao cậu lại không tranh thủ vơ quét những gì có mặt tại đó.

Tài nguyên không ít chút nào, kho chứa rộng lớn hàng tá vũ khí, năng lực bí ẩn bên trong, thấy cũng rất tiếc nhưng nghĩ cậu ở lại có lẽ sẽ không quay về sớm được.

Bạn đang đọc Tu Tiên Đá Thần sáng tác bởi VôSầuVôLo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thachquy1997t
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.