Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trùng sinh lần thứ mười một

Phiên bản Dịch · 1773 chữ

Hà phủ ngoại viện, trong một căn phòng nhỏ.

Trên giường, nam tử thân mặc nội y màu trắng bỗng nhiên mở hai mắt, một tia thần quang khác thường biểu lộ trong mắt, đồng tử đen nhánh đột ngột di động hai bên, tầm mắt rời khỏi hoàn cảnh đơn sơ trong phòng.

Thiên phú: Vung tiền như rác

Vung tiền như rác: Có tiền có thể biến ra ma quỷ, tiêu hao tiền bạc triệu hoán linh thể để sử dụng, tiền càng nhiều, linh thể được triệu hoán sẽ càng mạnh, tiền bạc là mấu chốt!

Lý Tư mở to mắt.

Trong đầu tự nhiên hiện ra một tin tức, hắn thấy nhiều nên không quá bất ngờ.

Bản năng tự hiểu rõ hàm nghĩa của đạo tin tức này.

So sánh với mấy đời trước, thiên phú một đời này có chút kỳ lạ.

Thiên phú mấy đời trước, đơn giản là tăng lên ngộ tính, trí nhớ, năng lực, thiên phú võ nghệ, vận khí... còn thuộc về phạm trù có thể lý giải trong nhận thức của thường nhân.

Nhưng một đời này "Vung tiền như rác" lại rõ ràng chính xác chếch sang hướng thần bí, cùng lĩnh vực linh thể có chút liên hệ.

Theo suy nghĩ Lý Tư phát tán, ký ức của cơ thể cũng dần dần hoàn mỹ dung hợp.

Xuất thân là người hầu, bởi vì cha mẹ cùng bỏ mình lập công cho chủ gia, cho nên từ thời ấu niên hắn liền được phá cách, trở thành một thành viên trong phủ Diễn Võ Đường, cũng được ban cho dòng họ chủ gia — họ Hà.

Ban danh — Hà Trung.

“Đông, đông, đông ~”

Đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa rất nhỏ.

Ngay sau đó là một giọng nói lanh lảnh đè thấp cuống họng.

"Lão đại, hôm nay đến phiên ban chúng ta trực, đồ ăn ta đã vì ngài mang đến, đặt ngay ở cửa."

Âm thanh rất dễ nhận ra, phảng phất cuống họng bị bóp.

Trong đầu Hà Trung nhanh chóng hiện lên thân ảnh cao gầy màu da khô vàng.

Hoàng Thiết, hộ vệ tam đẳng của Hà phủ, cũng là một thuộc hạ của Trung Hà hắn.

Là một trong tất cả thuộc hạ biết vuốt mông ngựa nhất, gần như không biết xấu hổ nịnh bợ hắn.

Từ khi Hà Trung được đề bạt làm hộ vệ nhị đẳng, Hoàng Thiết liền đi theo khắp nơi nịnh nọt lấy lòng hắn. Mỗi sáng sớm đưa cơm tới cửa là một loại phương thức trong đó.

Ngày qua ngày, gió kệ gió, mưa mặc mưa.

“Đã biết.”

Dựa theo trong trí nhớ, ngữ điệu Hà Trung bình ổn vang lên, đem đối phương đuổi đi.

Sau đó hắn xoay người đứng dậy, tay chân mau lẹ.

Không đến mười hơi khí tức liền mặc lên trang phục xám đen.

Cửa phòng mở ra một khe hở, trên mặt đất quả nhiên đặt một bàn ăn nhỏ, mặt trên bày biện chén lớn canh thịt, năm tấm bánh nướng hoa màu cùng với một đĩa nấu đồ ăn, còn có một miếng móng heo thịt kho tàu.

Hà Trung đã hiểu.

Hắn chỉ là hộ vệ nhị đẳng, thức ăn đương nhiên sẽ không có móng heo như này.

Không cần suy nghĩ nhiều, tất nhiên là Hoàng Thiết tự lấy túi tiền mình mua.

Cách mỗi ba đến năm ngày, Hoàng Thiết sẽ làm một ít ngoạn ý nhỏ để giữ gìn "mối quan hệ” giữa hai người.

Hà Trung đã sớm tập mãi thành thói quen.

Khuôn mặt hắn ung dung thản nhiên, bưng mâm đồ ăn vào trong phòng.

Vẫn chưa sốt ruột dùng cơm, hắn đem mâm đồ ăn đặt xuống.

Đi đến trước một mặt gương đồng treo trên cửa sổ, nhìn lại.

Chỉ thấy trong gương đồng phản chiếu lại bóng dáng nam tử cao lớn thân mặc trang phục xám đen, chiều cao gần sáu thước.

Đổi thành đơn vị quen thuộc, đó là trên dưới một mét chín.

Khuôn mặt hình lược phương, ánh mắt kiên nghị, bờ môi gắt gao khép kín.

Thân hình cường tráng khôi ngô, lúc nhìn qua cho người ta một loại cảm giác đáng tin trung hậu.

Đây..., nếu tính không sai, hẳn là kiếp thứ mười một đi!

Nhìn khuôn mặt trong gương đồng, Hà Trung có loại khí tức vừa quen thuộc, lại xa lạ không hài hoà này.

Bộ mặt mỗi một đời của hắn, đều có một ít rất giống.

Hắn là một kẻ trọng sinh, một kẻ trọng sinh cực kỳ đặc thù.

Ban đầu hắn sinh hoạt trên một tinh cầu tên là lam tinh. Lúc ấy tên của hắn, là Lý Tư.

Một lần ngoài ý muốn, khiến hắn trọng sinh đến thế giới này.

Đây là một thế giới cổ đại giống như kiếp trước, nhưng cũng hoàn toàn bất đồng.

Tới đâu hay tới đó, có thể có cơ duyên trọng sinh, Lý Tư chưa từng oán giận gì.

Thế giới này, người thường không có bất luận quyền lên tiếng.

Lý Tư trọng sinh một đời, tự nhiên không muốn mặc người định đoạt, làm hạ nhân tầng dưới chót.

Hắn cẩn trọng.

Vì quyền lợi, tài phú, tự do...

Một bước, lại một bước leo lên trên.

Có kiến thức tâm cơ kiếp trước, thêm với một chút vận khí, Lý Tư rất nhanh có được chút thành công nhỏ.

Thiên phú đời thứ nhất, đó là vận khí.

Thiên phú: gia tăng vận khí.

Gia tăng vận khí: Khí vận gia thân, làm ít công to, gặp dữ hóa lành, mọi việc đều thuận lợi. (PS: Đối với khí vận chi tử trong truyền thuyết ngươi có khoảng cách rất lớn, không đề xuất các loại thao tác nhảy núi, tự mình hại mình...)

Có vận khí gia tăng, Lý Tư rất nhanh liền tiếp xúc đến nhân vật trung, thượng tầng nắm giữ quyền thế.

Sau đó, hắn lại biết được một tin tức tình báo khiến hắn chấn động.

Hoá ra, thế giới này tồn tại lục địa thần tiên, gọi là người tu tiên.

Vì thế từ đó mục tiêu của Lý Tư chính là trở thành người tu tiên.

Đáng tiếc, một đời đó khi hắn biết được tin tức về người tu tiên thì đã sớm đã đi vào trung niên, hơn nữa khuyết thiếu điều kiện tiên quyết trở thành người tu tiên, linh căn.

Vô luận là tuổi tác hay tư chất, đều không thể thành chuyện, muốn trở thành người tu tiên hoàn toàn là si tâm vọng tưởng.

Đương nhiên, cái kết luận này được hắn tổng kết ra sau khi xong việc.

Lúc ấy hắn không thanh tĩnh như thế.

Một đời đó, hắn ôm tâm niệm không đến cuối cùng không quay đầu lại, cho dù đi đến cuối cùng cũng phải ôm theo tâm niệm.

Vì tu tiên mà vắt hết óc nỗ lực mười mấy năm, hao hết gia tài, khắp nơi bái phỏng danh sơn đại xuyên truy tiên vấn đạo, nhưng lại là vô tật mà chết.

Mãi đến lúc sắp chết, vẫn cảm thấy canh cánh trong lòng.

...

Tử vong cũng không phải kết thúc.

Khi ý thức Lý Tư sống lại lần nữa, thế gian đã qua hơn sáu mươi năm.

Hắn hoảng sợ phát hiện, không ngờ chính mình lại có cơ hội lần thứ hai trọng sinh.

Tiếc nuối chính là, ở ván thứ hai, hắn vẫn cứ không có linh căn, vẫn là cùng tu tiên vô duyên.

Nhưng mà rất nhanh, Lý Tư lại không hề vì thế mà cảm thấy phiền lòng.

Bởi vì hắn phát hiện, chính mình giống như có thể vẫn luôn trọng sinh tiếp.

Trọng sinh...

Trọng sinh...

Lại trọng sinh...

Một lần, hai lần rồi lại ba lần, giống như có thể vô hạn trọng sinh.

Hiện giờ, đã là kiếp thứ mười một của hắn.

Nhiều lần trọng sinh như vậy, phảng phất bẩm sinh, Lý Tư từ trong cõi u minh đã cảm ngộ đến quy tắc “Trọng sinh”.

Một, trọng sinh cũng không phải không có hạn chế, mà là tiêu hao một loại năng lượng trước mắt hắn còn chưa lý giải được. Thời điểm năng lượng tiêu hao hết, hắn sẽ triệt để tan biến trong chư thiên vạn giới, hiện tại, tương lai sẽ hoàn toàn biến mất.

Hai, hắn chỉ trọng sinh trong dòng dõi đời sau của chính mình, nói cách khác, từ kiếp thứ hai đến kiếp thứ mười một hiện giờ, cùng với kiếp thứ n trong tương lai, kỳ thật đều là huyết mạch kiếp thứ nhất.

Ba, hắn không thể để lộ bí mật trọng sinh, vô luận là kể miệng, chữ nghĩa hay bất luận vật dẫn gì đều không thể, nếu không sẽ có đại khủng bố xảy ra.

Bốn, trọng sinh đối với hắn mà nói là bảo hộ cũng là hạn chế, ký thác dục vọng mạnh lên bên trong hắn, hắn muốn trăm phương nghìn kế biến mạnh, mãi đến khi siêu thoát hạn chế trọng sinh, mới có thể chạm đến tất cả chân tướng.

Năm, trọng sinh cũng không phải đoạt xá, mà là bình thường chuyển thế đầu thai, chẳng qua bởi vì giấc mộng thai nghén, ký ức hắn giấu sâu trong căn nguyên, một ngày nào đó trong tương lai sẽ hoàn toàn sống lại.

Sáu, vì bảo hộ hắn không bị ký ức trăm ngàn kiếp dẫn đến tinh thần phân liệt, cho nên chỉ có lam tinh cùng ký ức về mục đích kiếp thứ nhất là hoàn toàn rõ ràng, ký ức từ kiếp thứ hai về sau sẽ bị mơ hồ hóa xử lý, tựa như xem một bộ phim, chỉ biết sự kiện lớn, đối với chi tiết trong đó cũng không rõ ràng.

Bảy, mỗi lần trọng sinh đều sẽ đạt được một loại thiên phú ngay sau đó, thiên phú vô pháp giữ lại đến kiếp sau, chỉ dùng được trong một đời.

Tám, không thể chủ động muốn chết.

Chín, sau khi hắn trọng sinh tất nhiên là nam giới, tuyệt đối không có khả năng trọng sinh trên cơ thể nữ giới, giới tính mập mờ nửa nam nửa nữ cũng không có khả năng.

Bản edit này được chỉnh sửa lại từ cv, nên còn nhiều thiếu sót, mong mọi người thông cảm và góp ý.

Bạn đang đọc Tu Tiên: Vô Tận Luân Hồi (Edit) của Thần Thánh Khô Lâu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KẻPhàm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.