Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Lưu Hội

Tiểu thuyết gốc · 1542 chữ

Buổi tối hôm đó.

Khu ở của đệ tử ngoại môn.

Gian phòng của Tô Hạo.

Lúc này, Tô Hạo đang ngồi xếp bằng trên giường, trên tay của hắn đang cầm một quả cầu thủy tinh. Bên trong quả cầu đó là những luồng sát khí tinh thuần đang không ngừng truyền vào cơ thể của hắn.

Hắn cứ ngồi xếp bằng với tư thế ấy thật lâu, rồi một lúc sau Tô Hạo mới mở mắt ra. Trong mắt hắn tràn ngập vẻ vui mừng, hắn bóp tay thật chặt, thầm nói: "Điểm linh lực của ta đã đạt đến con số 15, chỉ cần sang tuần sau là ta có thể đột phá Luyện Sát tầng hai. Cũng may có mấy viên 【Tẩy Tuỷ Đan】mà sư phụ đưa cho ta.

Nếu không, ta phải mất thêm tháng nữa mới có thể nâng cao linh lực đến 15 điểm".

Trải qua ba tháng này, Tô Hạo cũng đã dần quen với các thường thức và tác phong của tu chân giới. Chí ít bây giờ hắn cũng không vì một số cảnh quan đẹp mà trợn mắt với há hốc mồm.

Đồng thời trong quãng thời gian này, dưới sự chỉ dạy của Hoang Thần và sự nỗ lực của bản thân mình, kiếm pháp của hắn đã có tiến triển cực lớn.

Tô Hạo đang suy nghĩ trong lòng thì đột nhiên.

"Cốc cốc"

Thanh âm gõ cửa vang lên. Nghe thấy thanh âm này Tô Hạo liền suy đoán chín phần lại là nhóc béo Lưu Cường kia.

Nhưng suy đoán là suy đoán, hắn vẫn ra nhanh đứng dậy chỉnh lý y phục một chút, rồi hắn đi đến trước cửa phòng, dùng hai tay mở nó ra.

Vừa mở cửa ra, trong đôi mắt hắn liền hiện lên thân ảnh của một thiếu nữ, thân mặc hồng y, có một mái tóc nâu, ở trên người nàng có đeo một ít trang sức, cả người tỏa ra một cỗ khí chất hoạt bát, mà thiếu nữ này chính là Lăng Vũ Dao.

Vừa nhìn thấy nàng, Tô Hạo liền kỳ quái hỏi: "Nha đầu nhà ngươi hôm nay lại có chuyện gì? Lại đến đây vào giờ này?".

Lăng Vũ Dao đứng ngoài cửa nghe Tô Hạo hỏi, thì nàng mới dùng ánh mắt nhìn thằng ngu nhìn vào hắn rồi nói: "Ngươi quên sao? Hôm nay là giao lưu hội của các đệ tử mới nhập môn, ai cũng phải tham gia".

Nghe nàng nói vậy, Tô Hạo liền suy nghĩ một chút, rồi hắn mới ngượng ngùng, gãi gãi đầu nói ra: "À ta quên mất, may mắn có ngươi đến đây nhắc ta".

Thấy Tô Hạo thái độ như vậy, Lăng Vũ Dao liền ngẩng đầu lên, rồi đắc ý nói: "Còn không mau cảm ơn bổn tiểu thư! Nếu không phải ta đến đây nhắc ngươi, thì ngươi cứ chuẩn bị tinh thần bị tên họ Âu Dương kia giáo huấn đi".

Sau đó, Tô Hạo định nói tiếp câu gì thì thanh âm của Lăng Vũ Dao đã cắt ngang hắn: "Được rồi, chúng ta mau đi nhanh".

Nói xong, nàng liền dùng quay đầu về đằng sau rồi đi trước. Tô Hạo thấy vậy cũng không vội đi theo.

Hai người đi xuyên qua các con đường, trên đường cũng gặp một số đệ tử có mục đích giống hai người.

Đi một hồi, cuối cùng hai người đã đến trước một gian tửu điếm. Gian tửu điếm này rất lớn, được xây với lối kiến trúc rất xa hoa và lộng lẫy, nó nằm độc lập ở giữa các khu nhà của đệ tử, nơi này được lập ra với mục đích thỏa mãn thú vui hưởng lạc của đệ tử.

Đồng thời nó là sản nghiệp của Trình Gia, một gia tộc phụ thuộc của Đan Huyền đứng lên thành lập, những sản nghiệp như này hàng năm đều phải trả một lượng linh thạch cho môn phái để duy trì nên môn phái cũng đồng ý cách làm này.

Mà lúc này ở trước cửa gian tửu điếm đang có rất nhiều đệ tử đi ra đi vào, có các đệ tử vừa đi vừa cười nói với nhau, tạo nên một cảnh tượng rất sôi động. Những đệ tử này đa số đều như Tô Hạo với Lăng Vũ Dao, đều là đệ tử mới nhập môn, hôm nay đến đây tham gia Giao Lưu Hội.

Hai người vừa đến thì liền thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Hay nói đúng hơn là Lăng Vũ Dao thu hút mọi người xung quanh.

Nha đầu này có dung mạo xinh đẹp, thiên tư thông minh lại còn có một cái sư phụ là Kim Đan Kỳ tu sĩ. Nên chỉ trong ba tháng, số đệ tử mới nhập môn và đệ tử cùng lứa theo đuổi nàng cũng không ít.

Thế nên khi hai người vừa bước vào, liền có một tên đệ tử kinh hô lên: "Là Lăng Vũ Dao kìa!".

Nghe tiếng kinh hô, mọi người đều quay mặt nhìn về phía hai người. Họ thấy Lăng Vũ Dao đang cùng Tô Hạo đi vào gian tửu điếm.

"Tên nam đệ tử kia là ai? Vậy mà có thể đi chung cùng với Lăng Vũ Dao?" Một tên đệ tử trong đám người, manh theo thanh âm ghen tị nói.

"Không biết nữa, chưa thấy qua bao giờ" Một tên đệ tử ở bên cạnh người vừa nói kia, trả lời.

Nhưng lúc này, lại có một thanh âm kinh hô vang lên: "À ta nhớ ra rồi! Tên nam đệ tử kia chính là Tô Hạo, cũng là đệ tử của một vị Kim Đan tu sĩ".

"Cái gì? Hắn chính là Tô Hạo!" Một đệ tử khác kinh ngạc thốt ra. Sau đó liền có các thanh âm bàn luận vang lên, đều là những câu hỏi về thân phận thực của hai người và một số vấn đề khác.

Tô Hạo và Lăng Vũ Dao không để ý đến những ánh mắt và âm thanh đó, hai người chỉ lẳng lặng và bước đi chậm rãi. Từ lúc ở Thiên Nhai Thành, trở thành đệ tử của tu sĩ Kim Đan Kỳ, hai người đã quen với việc bị người khác chú ý.

Hai người liền đi thẳng vào gian tửu điếm, trên đường những người khác đang chen lấn cũng tách nhau ra để nhường chỗ cho hai người đi.

Thế nên, hai người rất thông thuận đi vào trong, sau đó tìm một bàn trống và ngồi xuống. Nhân viên phục vụ của gian tửu điếm này rất nhanh nhẹn bê đồ ăn lên cho hai người, rồi sau đó lùi xuống. Tuy nhiên hai người cũng không có đụng vào đồ ăn, mà chỉ ngồi im ở đó, chờ đợi mọi người đến đông đủ.

Tòa tửu điếm này được thiết kế bên vô cùng lộng lẫy, được chia thành hai tầng. Ở tầng thứ nhất được xắp xếp rất nhiều bàn ghế, bàn ở nơi này được thiết kế theo hình tròn, đủ cho tám người một bàn. Ở góc giữa có bố trí một cái đài cao, dành cho các tu sĩ giám sát nhiệm vụ nhập môn của các đệ tử đợt này.

Hai người Tô Hạo và Lăng Vũ Dao nhắm mắt chờ đợi, nhưng đột nhiên một thanh âm vang lên dẫn đến sự chú ý của hai người.

"Ồ, hai ngươi bây giờ mới đến à? Làm ta đi tìm nãy giờ"

Nghe thấy thanh âm này, Tô Hạo và Lăng Vũ Dao mở mắt ra, rồi cùng quay đầu về phía âm thanh phát ra.

Chỉ thấy trước mắt hai người là một tu sĩ thân mặc y phục ngoại môn của Đan Huyền Môn, hắn có làn da hơi ngăm đen, nhưng gương mặt lại toát lên một vẻ cườn nghị, lúc này hắn đang tiến đến gần cái bàn mà hai người ngồi.

"Trương đại ca là ngươi" Tô Hạo đứng lên, rồi gương mặt mang theo vẻ vui mừng nói ra.

Còn Lăng Vũ Dao bên cạnh thì nghi hoặc hỏi: "Trương đại ca, rốt cuộc ngươi đã bốc được gian phòng nào mà bọn ta tìm mãi không được ngươi?"

Trương Kính đi đến trước cái bàn hai của hai người, rồi kéo một cái ghế ra ngồi xuống. Làm xong thì hắn gãi đầu một cái, rồi cười nhẹ hỏi lại: "Ngươi nói tại sao không tìm được ta a?"

"Ừm" Lăng Vũ Dao và Tô Hạo đều gật đầu trả lời.

"Về cái này thì đơn giản thôi" Trương Kính trả lời lại, rồi sau đó hắn liền nói tiếp: "Trước đó, sau khi bốc được lệnh bài, mọi người đều háo hức đi tìm gian phòng của mình, còn ta thì vẫn muốn tìm hiểu thêm về Đan Huyền Môn nên ta đã đi khắp nơi.

Không biết là ta đã đi bao lâu, nhưng khi ta đến trước một cái miếu cũ nát thì có một lão già thân mặc y phục trưởng lão của Đan Huyền Môn đi ra".

...

Bạn đang đọc Tu tiên: Vừa Bắt Đầu Lại Có Tu VI Kim Đan sáng tác bởi phamduckim
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamduckim
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.