Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Ngọc Lâm

Tiểu thuyết gốc · 1129 chữ

- Nghe nói chiều hôm qua, Bạch viên ngoại phái người tới cửa cầu thân cho Bạch Ngọc Lâm Bạch đại công tử.

Nghe Triệu Dịch nói, Trần Vũ có chút kinh ngạc.

Bạch gia ban đầu cũng không phải là người Phi Nghiệp thành ba năm trước mới dọn đến. Nghe nói phu nhân Bạch viên ngoại sau khi sinh Bạch Ngọc Lâm không bao lâu thì mất bởi một trận phong hàn, Bạch viên ngoại vì tưởng nhớ thê tử lên đến bây giờ vẫn chưa lấy nữ nhân nào.

Sau khi tiến vào Phi Nghiệp thành, Bạch viên ngoại nhiều lần cứu giúp bách tính lên có nhiều người thường xưng hô là Bạch thiện nhân. Bạch Ngọc Lâm năm nay mười chín tuổi là một người đẹp trai, có phong độ nhưng Bạch Ngọc Lâm thường không ở trong thành. Vì thế hắn cũng chỉ nghe nói chưa gặp người thật bao giờ.

Hắn cảm thấy ngoài ý muốn là bởi Bạch gia hiện tại thông gia với Lã gia không có quá nhiều chỗ tốt. Nếu như Bạch gia là vừa mới vào thành, thông gia có thể có nhân mạch của Lã gia thì còn nói được.

Đang lúc Trần Vũ suy nghĩ, một người đàn ông trung niên đi đến. Thấy người đàn ông này, Triệu thúc liền hô:

- Lã Chưởng quỹ.

Nghe thấy Triệu thúc hô, Trần Vũ liền xoay người lại sau đó hô:

- Lã bá.

Trần Vũ đi đến bên cạnh người Lã bá rồi hỏi:

- Lã bá hôm qua Bạch gia phái người đến cầu hôn Lã tỷ tỷ a?

Nghe Trần Vũ hỏi, Lã bá cảm thán nói:

- Con gái lớn đúng là không giữ được mà!

Sau đó, Lã bá bắt đầu kể chuyện xảy ra chiều ngày hôm qua.

Ngày hôm qua, Bạch gia mang theo rất nhiều lễ vật tới cửa cầu thân. Khi nghe tin Bạch gia tới cửa cầu thân, hắn có chút bất ngờ. Nhưng sau đó vẫn giống như mọi lần như vậy đi hỏi thăm ý kiến con gái.

Nhưng hắn không ngờ rằng khi hắn nói ra chuyện Bạch gia cầu hôn rồi hỏi con gái thấy như thế nào, thì bỗng nhiên thấy con gái mặt đỏ lên, ấp úng không nói.

Nhìn con gái như vậy, hắn trong lòng thầm kêu không ổn. Sau đó hắn phải mất thời gian rất lâu mới hỏi ra. Hắn mới biết được con gái mình không biết từ bao giờ đã gặp Bạch Ngọc Lâm, hơn nữa còn phải lòng đối phương. Vì thế Bạch gia mới tới cửa cầu hôn.

Nghe Lã bá nói Lã Dung tỷ tỷ quen biết Bạch Ngọc Lâm hơn nữa còn thích đối phương, Trần Vũ cũng vô cùng kinh ngạc. Bởi vì, Lã Dung tỷ tỷ cũng chưa bao giờ cùng hắn nói qua chuyện về Bạch Ngọc Lâm. Hơn nữa rốt cuộc tỷ ấy cùng Bạch Ngọc Lâm gặp mặt ở đâu, bình thường cũng rất ít nghe hắn ở trong thành.

Lã bá kể xong, sau đó đánh gãy suy nghĩ của Trần Vũ nói:

- Tiểu Trần mười năm tháng này là tỷ ngươi kết hôn rồi, hôm qua ta phát tiền lương cho con, con cũng đừng có tiêu sài linh tinh. Nhớ phải dùng tiền mua một bộ y phục tốt mặc vào buổi hôn lễ.

Nghe Lã bá nói Trần Vũ gật đầu đồng ý. Bình thường tiền lương Lã bá cho hắn đủ một gia đình bình thường sống sung túc. Nhưng hắn học võ cần dùng rất nhiều tiền mua thuốc uống tăng tốc độ tu luyện, vì thế hắn cũng chỉ có thể bớt ăn bớt mặc để dành tiền mua thuốc.

Bất quá lần này Lã Dung tỷ kết hôn, hắn cũng phải chăm sóc một chút bản thân.

.....

Lúc này có một chiếc xe ngựa dừng lại trước cửa Bạch phủ, sau đó một thanh niên mặc áo đen khuôn mặt trẻ trung, tuấn mỹ bước ra từ trong xe ngựa.

Thấy người này, bọn hạ nhân liền chạy vào thông báo. Rất nhanh, một người đàn ông trung niên tiến đến trên người thanh niên chắp hai tay cúi đầu rồi nói:

- Thiếu gia ngài trở về.

Người thanh niên này chính là Bạch Ngọc Lâm Bạch đại công tử, nghe trung niên nói Bạch Ngọc Lâm nhẹ gật đầu rồi nói:

- Viên quản gia phụ thân ta đang ở đâu? Ta có chuyện cần nói với phụ thân.

- Lão gia nghe nói thiếu gia trở về nên đã ở trong phòng khách chờ ngài đến.

Nghe Viên quản gia nói vậy, Bạch Ngọc Lâm liền đi đến trong phòng khách. Bạch Ngọc Lâm thấy được một người trung niên tầm hơn bốn mươi tuổi nhưng trông vẫn rất khỏe khoắn ngồi chờ hắn.

- Các ngươi lui ra ngoài.

Thấy Bạch Ngọc Lâm tiến đến, Bạch viên ngoại liền nói với hạ nhân.

Sau khi hạ nhân đi hết ra ngoài, trong gian phòng chỉ còn lại hai người là Bạch Ngọc Lâm và Bạch viên ngoại. Bạch Ngọc Lâm mở miệng:

- Phúc bá đây rốt cuộc là chuyện gì? Ta nhưng không nhớ là mình trước khi đi nói muốn cầu thân Lã cô nương kết hôn. Hơn nữa hiện tại cũng không phải lúc.

Bạch viên ngoại chắp tay phía trước rồi nói với Bạch Ngọc Lâm:

- Thiếu gia! Hiện tại không phải lúc thì còn phải chờ đến khi nào, Lý gia huyết mạch cũng chỉ còn lại mình ngài thôi, ngài chẳng nhẽ muốn để Lý gia tuyệt hậu. Nếu như lão gia, phu nhân còn sống biết việc này cũng sẽ ủng hộ lão phu.

Nghe vậy, Bạch Ngọc Lâm bất đắc dĩ nói:

- Nhưng Phúc bá ngươi ít nhất cũng phải thương lượng trước với ta chứ.

Phúc bá nói:

- Thiếu gia ta mấy năm nay cũng không ít nói với ngài chuyện này nhưng ngài suốt ngày tìm cớ trốn tránh, ta mà nói trước với ngài thì e rằng ngài cũng lại tìm lý do thoái thác.

Phúc bá nói đến đây Bạch Ngọc Lâm cũng chỉ có thể đồng ý cuộc hôn sự này.

.....

Buổi chiều, Trần Vũ sau khi kết thúc công việc không vội vàng về nhà mà là nhớ tới lời Lã bá nói, đặc biệt đi tìm một nhà không tệ cửa hàng mua bộ quần áo.

Mặc bộ quần áo vào, Trần Vũ cả người khí chất cũng trở nên phong độ nhẹ nhàng giáng dấp đẹp trai hơn mấy phần. Nhìn mình hiện tại, Trần Vũ âm thầm nghĩ mình bao giờ luyện võ xong còn thừa nhiều tiền nhất định phải mua thêm mấy bộ mặc.

Bạn đang đọc Từ Trường Sinh Ta Bắt Đầu Tu Tiên sáng tác bởi Toan0505
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Toan0505
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.