Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự thật về truyền thuyết Thuỷ Quỷ Hà

Phiên bản Dịch · 1785 chữ

Chu Bát Chá: Là sao? Ngươi tới làm gì?

Bất Công Muội Muội: Đến giám sát a, xem ngươi gần đây có cố gắng tiến đến với Tĩnh tỷ hay không.

Chu Bát Chá: Đánh rắm, ngươi lười học, muốn kiếm cớ đi chơi thì có, đừng lấy ta làm bình phong.

Bất Công Muội Muội: Ta phải đi làm bài, lát nữa nói chuyện.

Chu Bát Chá: Cái gì mà lát nữa nói, ta nói với ngươi, không được tới đây biết chưa, tới ta cũng không tiếp đâu.

Chu Bát Chá dùng điện thoại chat chữ, toàn lực nghĩ cách ngăn cản cái Bất Công Muội Muội này làm phiền kỳ nghỉ của mình, kết quả nàng liền đi tìm viện binh.

Mẫu Thân Đại Nhân: Đừng quấy rầy muội muội ngươi học!

Chu Bát Chá: Nhìn nàng giống như là đang học sao? Hơn nữa người cũng không biết, nàng vốn là không có ngày nào chú tâm học hành hết.

Mẫu Thân Đại Nhân: Nàng nói là muốn đến trường ngươi xem, cảm nhận một chút không khí đại học, tạo động lực để ôn thi.

Chu Bát Chá: Làm sao người lại tin nàng bốc phét như vậy, là nàng lười học nên mới nghĩ ra cớ để đi chơi thôi.

Mẫu Thân Đại Nhân: Chậc, ngươi cứ biết như thế đi, không nói nữa, dì Trương của ngươi đang rủ ta ra quảng trường nhảy đây, bái bai.

Mẹ hắn sớm đã bị muội muội mua chuộc, đứng chung một chiến tuyến rồi, Chu Bát Chá trong đầu nổ ầm một cái, vừa nghĩ tới cái Hỗn Thế Ma Vương trong nhà của hắn, kỳ nghỉ tết này sẽ qua chỗ hắn chơi, làm hắn rất đau đầu.

Bỏ đi, đó là chuyện của 2 tháng sau, đến lúc đó rồi tính.

Chu Bát Chá bỏ điện thoại xuống, nghe giảng bài.

Buổi tối, sau khi hết thời gian trừng phạt thể lực, Chu Bát Chá bật trò chơi lên, đi đến bờ sông Thuỷ Quỷ định vớt mấy cái thi thể.

“Táo Quân thiên phú phát động.”

Ah, hôm nay vận khí thật không tệ, vừa vào đã gặp may mắn.

“Thực Cốc Giả, ngươi hôm nay như thường lệ, đi tới bên bờ sông Thuỷ Quỷ, ôm mộng vớt xác phát tài, đang dự định quăng lưới thử thời vận, lại phát hiện được một đứa trẻ đang trốn trong vũng bùn.”

“Lúc này, xung quanh có mấy người vớt xác đang đi qua, bọn chúng dường như đang tìm ai đó, hướng ngươi hỏi thăm, gần đây ngươi có nhìn thấy đứa trẻ nào không, ngươi có muốn nói cho bọn chúng chỗ đứa trẻ kia đang trốn hay không?”

Lựa chọn hiện ra, Chu Bát Chá xem văn bản miêu tả trước mặt, tin tức biết được rất ít nhưng lại bắt hắn phải lựa chọn ‘có muốn nói ra vị trí của đứa trẻ kia hay không?’.

Cái này rõ ràng là không giống với nhiệm vụ của Niêm Can Xử mật thám trước đây, sự kiện lần trước rõ ràng là lựa chọn giúp sẽ có lợi ích lớn hơn, mà sự kiện hắn gặp lần này, lựa chọn sẽ cho ra kết quả thế nào còn chưa rõ.

Chu Bát Chá nghĩ một chút, quyết định chọn ‘Không nói’.

Không có lý do gì cả, hắn tuyệt đối không phải là ghi hận, không hề để bụng việc gian hàng Thuỷ Quỷ Hà tăng giá lúc trước.

“Ngươi không nói chỗ đứa trẻ kia trốn cho đám người vớt xác, sau khi bọn chúng rời đi, đứa trẻ từ vũng bùn chui ra, cảm tạ ngươi, ngươi có muốn hỏi thăm nó nguyên nhân tại sao lại bị mấy người vớt xác kia tìm không?”

Nói lời vô ích, nếu không muốn hỏi thì cứu nó làm gì.

“Đứa trẻ đó nói với ngươi, phụ thân của nó là thám trưởng của phòng tuần bộ ở Hỷ Thành, đi tới Thuỷ Quỷ Hà điều tra một vụ án mạng bí ẩn, nhưng một tháng trước đã chết ở nơi này.”

“Đứa trẻ từ trong phòng của phụ thân, tìm được một văn kiện ghi chép, trong ghi chép có viết lại đủ vụ án lớn nhỏ từ khi thám trưởng nhận chức, vụ án cuối cùng được ghi lại, chính là vụ án mạng ở Thuỷ Quỷ Hà.”

“Đứa trẻ đó nhìn thấy ghi chép điều tra của phụ thân, ý thức được cái chết của phụ thân hắn có chút kỳ quặc, thế là tự mình tìm đến Thuỷ Quỷ Hà, muốn điều tra chân tướng phụ thân của hắn là vì sao tử vong.”

“Nhưng mà, nó lại bị nhóm người vớt xác đuổi đi, bọn chúng còn có vẻ muốn giải quyết triệt để, nhổ cỏ tận gốc, nhưng mà trước khi kịp ra tay, đứa trẻ đó đã trốn đi, khó có thể tưởng tượng được, nếu như vừa rồi ngươi đem nó giao cho những người vớt xác kia, thì sẽ có chuyện gì xảy ra.”

“Tiếp theo ngươi muốn lựa chọn thế nào?”

“Coi như không biết việc này, để cho đứa trẻ kia tự sinh tự diệt, hay là khuyên nó mau trở về nhà và quên hết sự việc ở đây đi, sống thật tốt, cũng có thể mật báo cho đội vớt xác, giao đứa trẻ cho bọn chúng.”

3 sự lựa chọn, coi như không thấy, khuyên đứa nhóc về nhà, mật báo với đội vớt xác.

Coi như không nhìn thấy chắc chắn không nên chọn, đoán chừng sau khi chọn thì nhiệm vụ này liền không còn liên quan với hắn nữa, việc này ngang bằng với chưa từng phát sinh cái gì, muốn tiếp tục theo nội dung cốt truyện của nhiệm vụ, chắc chắn phải chọn 1 trong 2 cái còn lại.

Chu Bát Chá suy nghĩ một chút, chọn ‘khuyên đứa nhóc về nhà’.

Mặc dù trong lòng hắn mơ hồ có cảm giác, cái lựa chọn này có thể sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến quan hệ của hắn với đội vớt xác ở Thuỷ Quỷ Hà, nhưng hắn cũng không quan tâm, bởi vì hiện giờ hắn không có tàn hương, không đủ tiền để thuê người vớt xác, cũng chẳng có gì để mất.

“Ngươi lựa chọn khuyên đứa nhóc về nhà, nhưng đứa trẻ này rất bướng bỉnh, nhất định muốn điều tra ra nguyên nhân cái chết của phụ thân nó, để cho hung thủ phải trả giá đắt.”

“Tiếp theo ngươi muốn lựa chọn thế nào?”

“Lo chuyện bao đồng, hỏi về nội dung trong ghi chép của thám trưởng và cùng điều tra việc đó với đứa nhóc, hay là đuổi đứa nhóc kia về nhà, bảo nó đừng nghĩ đến việc điều tra nữa…”

“Táo Quân thiên phú phát động.”

“Có lựa chọn mới xuất hiện, sứ giả chính nghĩa, nói với đứa trẻ kia đưa ghi chép của thám trưởng cho ngươi, sau đó bảo nó trở về nhà, đồng thời hứa ngươi sẽ giúp nó tìm và trả thù hung thủ.”

Ô? Hôm nay vận khí thật tốt, Táo Quân thiên phú lại kích hoạt, hơn nữa là còn kích hoạt trong khi làm nhiệm vụ, làm cho xuất hiện lựa chọn ẩn.

Chu Bát Chá suy nghĩ một chút, lựa chọn cái phương án mới hiện ra.

“Hành động vừa rồi của ngươi, làm cho đứa nhỏ cảm thấy ngươi là người đáng tin cậy, nó quyết định tin tưởng lời ngươi nói, đem ghi chép của thám trưởng giao cho ngươi, nó sẽ trở lại Hỷ Thành chờ tin.”

“Đứa nhóc rời đi, trước khi đi nó nói cho ngươi, nếu sau này có tới Hỷ Thành, có thể tới phường may áo cưới tìm, nó mới được nhận làm công việc nhuộm vải ở đó.”

“Ngươi đã nhận được: ghi chép của thám trưởng phòng tuần bộ.”

“Ghi chép của thám trưởng phòng tuần bộ, là do một vị thám trưởng của phòng tuần bộ ở Hỷ Thành viết ra, trong đó có ghi lại những vụ án lớn nhỏ từng phát sinh xung quanh Hỷ Thành, khi ngươi mang theo ghi chép này, tương tác cùng những nhân vật hoặc sự kiện có liên quan, sẽ có thêm thông tin xuất hiện.”

Theo như văn bản miêu tả, cái ghi chép của thám trưởng này hẳn là đạo cụ chỉ sử dụng được trong một khu vực nhất định, phạm vi sử dụng là Hỷ Thành và những bản đồ xung quanh nó, còn về hiệu quả cụ thể là gì thì phải dùng thử mới biết được.

“Ngươi lựa chọn đi dạo bên Thuỷ Quỷ Hà, nhìn qua mặt sông vẩn đục bất thường kia, không biết đã nuốt bao nhiêu mạng người, trong lịch sử dân bản xứ nơi này từng phải chịu rất nhiều thảm kịch do trộm cướp gây ra, thế mà họ lại cho rằng đó là tà ma quỷ quái trên sông quấy phá, những người chết ở nơi này, đều là do số mệnh xui xẻo, nhưng khi thám trưởng của phòng tuần bộ đến điều tra, lại phát hiện thấy có manh mối khác về câu chuyện tà ma trên Thuỷ Quỷ Hà.”

“Ngươi đi tới bến đò dạo chơi, những người vớt xác kia đang thẫn thờ ngồi trên bè trúc, có việc thì làm, không có việc làm thì chờ Hà Thần ban cho cơ may, nhưng trong ghi chép của thám trưởng, hắn lại phát hiện những người vớt xác này là đang theo dõi người qua đường, thám trưởng từng gặp được một người suýt nữa thì bị thuỷ quỷ quăng xuống sông, căn cứ vào miêu tả của người đó, trên người của thuỷ quỷ kia có hình xăm giống với đám người vớt xác, liệu điều này có ý nghĩa gì chăng…”

“Ngươi đi tới miếu Hà Thần dạo chơi, thân thể của đội trưởng đội vớt xác đã hoà làm một với tượng của Hà Thần từ rất lâu rồi, đội vớt xác là dựa vào Thuỷ Quỷ Hà để kiếm cơm, đoạn sau trong ghi chép của thám trưởng, nói rằng y mang một cây súng đến gặp đội trưởng đội vớt xác ở miếu Hà Thần, có thể là chuẩn bị đem người kia bắt về phòng tuần bộ, nhưng sau đó thì không còn ghi chép gì nữa, ngươi từ đứa nhóc biết được, sau đó thám trưởng đã chết.”

“Thực Cốc Giả, ở Thuỷ Quỷ Hà này thật sự là có quỷ sao?”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.