Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiền hoa hồng

Phiên bản Dịch · 1949 chữ

Dịch: Mất Ngủ

Chu Bát Chá không thể chờ được nữa rồi, rất muốn chạy ngay đến bản đồ mới - Hỷ Thành xem sao, nhưng mà sáng hôm nay có việc, hắn chỉ có thể đợi tối về rồi tiếp tục chơi.

Hôm nay là cuối tuần, hắn phải tăng ca làm việc cho lãnh đạo.

Chu Bát Chá thấy đã đến giờ, xuống lầu, nữ lãnh đạo cũng đã chờ hắn ở dưới ký túc.

“Tự cao ghê nhỉ, làm cho ta phải đợi ngươi lâu như vậy, xem ra ta làm hội trưởng thực sự là quá kém cỏi rồi, để cho cán sự trong bộ khinh thường ta như vậy, nè, ngươi nói có phải không, Chu đại cán sự?”

A, Nhiễm Thu Nhiên viện cớ, gọi hắn là một tên tự cao, một tên kiêu ngạo, nàng rút kinh nghiệm lần trước, đã học được tiên phát chế nhân.

Chu Bát Chá còn có thể nói gì, thuộc hạ sao dám bật lãnh đạo.

“Hôm nay để ta lái đi.”

Chu Bát Chá lại chủ động nhận việc cực khổ.

“Hôm nay?”

Nhiễm Thu Nhiên ném chìa khoá xe cho Chu Bát Chá.

“Chìa khoá đưa cho ngươi, xe cũng giao cho ngươi, bình thường ngươi có thể dùng thoải mái, nhưng phải đi rửa xe và bảo dưỡng, tiền là ta ra, sau này ta cần đi xe, gọi điện thoại, ngươi liền phải có mặt.”

“Ta không phải là nam thư ký của riêng ngươi.”

“Mỗi tháng ta lại cho ngươi thêm 300.”

“Ta là người có nguyên tắc.”

“500.”

“Thành giao.”

Chu Bát Chá mắt đẫm lệ nhận lấy chìa khoá xe, thật đáng giận a! Lũ tư bản tàn độc! Ta đây tuyệt đối không phải là bị tiền tài mua chuộc, cái này gọi là nằm gai nếm mật, từ bên trong ngấm ngầm làm cho địch nhân tan rã, sớm muộn gì ta cũng sẽ lấy hết tiền của ngươi, hứ.

Không dài dòng, Chu Bát Chá lái xe, cùng Nhiễm Thu Nhiên đi gặp đối tác, lần này có vẻ là thực sự đi gặp đối tác, Nhiễm Thu Nhiên cũng không bận tâm đến hắn ăn mặc thế nào.

Hai người lái xe đến nơi, đi vào một nhà hàng trong phố mua bán, qua liên hệ điện thoại, đối phương là đại diện cho phòng marketing của Xiaomi chi nhánh Tân Thành, tên gọi là Triệu Cương.

“Ah, Chào ngài, ta cứ tưởng vẫn là Từ tỷ phụ trách chứ.”

Nhiễm Thu Nhiên nhìn thấy người này có chút ngạc nhiên, nàng cùng với nhà tài trợ này cũng không phải lần đầu hợp tác, những lần trước đều do một người tên gọi là Từ Hồng phụ trách, lần này không biết tại sao lại đổi người.

“Từ Hồng bị điều đi nơi khác rồi, về sau Tân Thành là do ta phụ trách.”

Triệu Cương mặc kệ biển cấm hút thuốc trong nhà hàng, châm điếu thuốc, kẹp trên tay, mất kiên nhẫn nói, nhìn qua thấy tính khí và tâm trạng đều không ổn.

Chu Bát Chá không hiểu mấy cái này, hắn chỉ là bị kéo tới làm tài xế và hộ vệ, chính sự là chuyện của người khác, hắn ở bên cạnh cắm đầu ăn cơm là được rồi.

Nhiễm Thu Nhiên từng tiếp xúc với rất nhiều người, quan sát thái độ của Triệu Cương, trong lòng liền lộp bộp một chút.

Trung niên nam nhân 40-50 tuổi, tác phong lạc hậu, đây cũng không phải là bộ dáng cần có của nhân sự phòng marketing, bình thường vị trí vất vả này đều là người trẻ tuổi làm, hơn nữa nhìn vẻ mặt cay nghiệt, bộ mặt bực bội thiếu kiên nhẫn kia, cái này là tình huống gì đây? Khả năng cao là vừa bị cách chức, giảm biên chế.

Không sai, Nhiễm Thu Nhiên đã đoán đúng rồi.

Triệu Cương chính là từ bộ phận kinh doanh bị điều chuyển đi, bởi vì năng lực nghiệp vụ yếu kém, bị cách chức quản lý.

Nghiệp vụ yếu kém sao? Đúng vậy, Triệu Cương vốn là chủ một cái nhà máy nhựa, vận khí tốt, khi Xiaomi mới thành lập, nhà máy của hắn là một trong những thành viên khi khởi nghiệp, đứng tại đầu gió, một người đắc đạo, gà chó thăng thiên, nhãn hiệu làm ăn phát đạt, hắn cũng được thơm lây.

Nhưng mà ngày tháng sau này, sinh ý càng ngày càng lớn, Triệu xưởng trưởng không có trình độ cùng tầm nhìn ngày càng không thể theo kịp, chủ yếu vẫn là thói xấu từ khi làm ăn nhỏ đã có rất khó sửa đổi, hạng mục chi tiêu không thể tính toán rõ ràng, lại thích cắt xén chỗ này chỗ kia để đút túi, làm việc cũng rất hẹp hòi, công việc trước đó cũng không còn thích hợp, sau đó liền bị cắt giảm biên chế, đuổi xuống làm nhân viên phòng marketing.

Tình cảnh bây giờ của Triệu Cương làm cho hắn rất uất ức, rất bực bội, không biết trút vào đâu, Nhiễm Thu Nhiên là cái sinh viên dễ bị bắt nạt lại tới cửa, vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra đây?

Khi hai người nói chuyện, bắt đầu còn tương đối kiềm chế tỏ ra hữu hảo, càng về sau càng tệ đi, Triệu Cương quanh co lòng vòng ám chỉ cho Nhiễm Thu Nhiên, bọn ta là nhà tài trợ, trường học các ngươi tìm chúng ta xin tiền, có cho hay không, là ta định đoạt, các ngươi cũng nên thông minh một chút.

Cái gì gọi là thông minh một chút?

Đó là tiền hoa hồng.

Những nhãn hiệu giống như XiaoMi, có khách hàng mục tiêu là sinh viên và người trẻ tuổi, kinh phí để tuyên truyền quảng cáo hàng năm, tài trợ cho các đại học là rất lớn.

Đừng nhìn thấy nhãn hiệu lớn liền tưởng rằng rất khó tiếp xúc, khó xin tài trợ, thực ra không phải vậy, bởi vì bọn họ hàng năm luôn dành ra một khoản tiền để chuyên làm việc đó, tài trợ cho các trường cao đẳng và đại học, cho nên xin tài trợ của những nhãn hiệu thế này trên thực tế còn dễ hơn xin tài trợ của những hộ kinh doanh nhỏ ở cổng trường.

Đương nhiên, chỗ nhiều người lại có tiền như vậy, khẳng định là không thể tránh khỏi phát sinh ra tiêu cực, tiền hoa hồng, vẫn luôn là một chủ đề nhạy cảm làm người ta không thoải mái.

Từ Hồng trước đây cũng không thích nói tới cái đó, nhưng lần này đổi lại là Triệu Cương, hắn rất lạc hậu lại nhiều thói xấu, làm người khác không vui, thậm chí cuối cùng còn công khai uy hiếp.

“Ta phê duyệt tài trợ cho các ngươi thêm 30%, tiền tới tay chúng ta chia 5-5, tiền kia ngươi muốn mang về cho trường hoặc là tự nuốt một mình thì tuỳ ngươi, đã cho ngươi mặt mũi thì cũng nên biết điều, nếu không, tiền tài trợ năm nay cũng đừng hòng nhận được.”

Triệu Cương nói xong, liền ngồi đó hút thuốc, Nhiễm Thu Nhiên đã nói chuyện rất khách khí với hắn, nhưng hắn lại không biết tốt xấu, cắn ngược lại một cái, đe doạ trở về công ty nói rằng hội trưởng - ngoại liên bộ của Tân Thành là người không tin tưởng được, muốn nuốt hết phí tài trợ, ngươi xem sau này còn ai tài trợ cho trường các ngươi hay không.

Đây thực sự là một tên vô lại không biết xấu hổ, Chu Bát Chá cắm đầu ăn cơm, cũng có thể cảm nhận được Nhiễm Thu Nhiên bên cạnh sắc mặt sầm sì, không khí rất doạ người, nặng nề đến cực điểm.

“Ngài đợi một chút, ta đi WC.”

Nhiễm Thu Nhiên đứng dậy đi WC, Chu Bát Chá ăn cơm đã hơi no, ngẩng đầu lên còn đang nhồm nhoàm nhai, nhìn Triệu Cương đang ngồi ườn ra đó, cũng đứng dậy đi vệ sinh, khi đi ra thì trông thấy Nhiễm Thu Nhiên đang ở bồn rửa mặt dặm lại lớp trang điểm.

Hắn nghĩ một chút, từ trong túi lấy ra chuột lông vàng, sau đó dùng điện thoại che ở trên, giả vờ là đang dùng chức năng ghi âm của điện thoại, để cho chuột lông vàng phát ra âm thanh vừa rồi mới ghi nhớ.

“Ta phê duyệt tài trợ cho các ngươi thêm 30%, tiền tới tay chúng ta chia 5-5, tiền kia ngươi muốn mang về cho trường hoặc là tự nuốt một mình thì tuỳ ngươi, đã cho ngươi mặt mũi thì cũng nên biết điều, nếu không, tiền tài trợ năm nay cũng đừng hòng nhận được.”

Thanh âm, ngữ điệu giống hệt với Triệu Cương, mang cái này ghi lại bằng điện thoại, làm bằng chứng giao cho công ty XiaoMi bên kia, hiển nhiên là có thể phân rõ trắng đen.

Nhiễm Thu Nhiên có chút bất ngờ nhìn Chu Bát Chá.

“Ngươi còn có thể nghĩ ra trò này?”

“Ta vừa rồi nghe giọng điệu các ngươi trò chuyện thấy càng ngày càng không đúng, liền thuận tay ghi âm lại.”

Chu Bát Chá đưa tay ra: “Có cần không?”

Nhiễm Thu Nhiên mỉm cười lắc đầu.

“Làm sao có thể dùng được, nếu dùng quả thật là có thể cho tên Triệu Cương kia rớt đài, nhưng sau này người ta sẽ đều nói, Nhiễm Thu Nhiên của Tân Thành ngoại liên bộ, bàn việc làm ăn còn lén ghi âm lại, sẽ còn ai dám bàn chuyện làm ăn với ta a.”

Nhiễm Thu Nhiên quay về tấm gương trong phòng vệ sinh tô lại son, nhẹ nhõm lại tự tin mà cười nói:

“Khi nói đến việc làm ăn, hợp lý chưa chắc đã hợp tình, cách làm hiển nhiên chưa chắc đã có lợi, loại tiểu nhân vật như Triệu Cương còn chưa xứng để ta tổn hại danh tiếng xử lý hắn.”

Chu Bát Chá nghe vậy, mặc dù không hiểu, nhưng Nhiễm Thu Nhiên nói không cần hỗ trợ, vậy hắn liền bớt việc, cất chuột lông vàng đi, hai người cùng nhau trở về bàn, Nhiễm Thu Nhiên đã chuẩn bị tốt cách phản công, Chu Bát Chá thì lại tiếp tục ăn cơm.

Triệu Cương nhìn đồng hồ đeo tay, mất kiên nhẫn nói: “Còn chưa cân nhắc xong à, ta không có thời gian ngày nào cũng ngồi nói chuyện với đám sinh viên các ngươi đâu…”

Nhưng mà, hắn còn chưa dứt lời, liền nhận được điện thoại của công ty, hỏi hắn đã làm cái gì, vì sao tất cả ngoại liên bộ của các trường cao đẳng và đại học tại Tân Thành đều tới phàn nàn, nói rằng bọn họ từ chối cùng nhãn hiệu XiaoMi hợp tác tuyên truyền quảng bá?

Triệu Cương kinh ngạc, mồ hôi đầy đầu, lắp ba lắp bắp không biết giải thích thế nào, hắn cũng không biết đã có chuyện gì xảy ra.

Chu Bát Chá ngẩng đầu liếc mắt nhìn Nhiễm Thu Nhiên, phát hiện Nhiễm Thu Nhiên cũng đang lén đưa mắt nháy hắn, nàng đang diễu võ dương oai khoe khoang, thật giống như đang nói, ngươi thấy không ta giải quyết rất dễ dàng, đã thấy khả năng của ngôi sao ngoại giao số một của Tân Thành chưa.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.