Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trang Tạng Hưởng Thực

Phiên bản Dịch · 1524 chữ

“Thành chủ giả tìm được ngươi, nó nhận ra ngươi là người trước đây trong mật đạo của phủ thành chủ, là tên Thực Cốc Giả nhiều lần phá hỏng chuyện tốt của nó.”

“Nó mắng chửi ngươi bằng những lời cay nghiệt nhất của Tục Thế, nguyền rủa cái thằng trời đánh nhà ngươi, cái thứ Thực Cốc Giả bị Tục Thế phỉ nhổ, nó sẽ không để ngươi dễ chịu, nhất định sẽ bắt ngươi trả giá đắt.”

“Ngươi đã nhận được: Hoàng Tiểu Thất - Ngu Muội Trầm Tích.”

Nửa đêm, bên ngoài gió rít từng cơn, ánh đèn trong bệnh viện bắt đầu lập loè chớp tắt, y tá đang trực cảm thấy quái lạ sao hôm nay điện lại bất ổn như thế.

Chu Bát Chá lại nhìn thấy, theo ánh sáng chớp tắt trong hành lang, là một đống dơ bẩn, đang di chuyển qua những nơi không có ánh đèn, đi tới phía hắn.

Hôi thối ngập tràn! Gió tanh vào mũi!

Từng trận gió lạnh thổi đến, những bệnh nhân bên cạnh, đều ho khan kéo chăn đắp thật kín, người chính diện chịu tà ma xâm nhiễm là Chu Bát Chá, trên thân bắt đầu sinh ra các nốt đỏ, những nốt đỏ này nhanh chóng lở loét, mưng mủ, biến đổi rất nhanh.

Đau, cơn đau đến thật nhanh, nhưng không chỉ một mình Chu Bát Chá đang đau, thứ kia cũng đang phải chịu đau, hắn còn đang nghĩ, nó hẳn là còn đau hơn mình, bởi vì cái Cưa Máy Đẫm Máu đang phanh thây nó ra.

Hỷ sự đốt nến đỏ, phòng cưới kiếp uyên ương, Hỷ mang theo một thân gọi hồn hô quỷ phá động phòng, cầm trong tay Của Hồi Môn Đẫm Máu, tim của Phóng Huyết Nương co bóp liên hồi, cưa máy xè xè không ngớt, giống như sát nhân cuồng ma cầm cưa săn người lúc nửa đêm, hết sức kinh dị.

Bệnh tật từ thứ dơ bẩn kia mặc dù rất hung ác, nhưng mà cưa máy của Hỷ càng bá đạo hơn.

Cưa máy ong ong chém xuống, Chu Bát Chá nhìn thấy ruột gan thứ kia đã nát vụn, nước tiểu rơi đầy đất, máu phun cao hơn 3m, bám lên tận trần nhà, Hỷ cầm cưa máy be bét máu me, nhìn đống thịt nát dưới đất, quay lại ra dấu OK với Chu Bát Chá.

Một màn như phim kinh dị này, may mà chỉ có Chu Bát Chá thấy được, xung quanh đều là người bình thường, cũng chỉ có thể cảm thấy toàn thân phát lạnh, không thoải mái.

“Ngươi đã giết chết Hoàng Tiểu Thất, nhận được tàn hương +5000”

“Thành chủ giả nổi giận, đem rất nhiều tật bệnh kinh khủng gieo lên ngươi cho hả giận, nhưng nó biết rõ cái này cũng là vô dụng, Thực Cốc Giả bị tử vong cự tuyệt, không có cách nào giết chết hẳn được, không thể nào tổn thương tới ngươi, nó nguyền rủa ngươi, sẽ không bỏ qua cho ngươi, nó sẽ tiếp tục đến khi nào giết được ngươi thì thôi, chỉ cần nó còn sống ở Tục Thế này một ngày, ngươi sẽ không có một ngày được yên lành… Thành chủ giả ngã trên mặt đất.”

“Thành chủ giả kinh ngạc phát hiện, hai chân của mình không biết đã biến mất từ khi nào.”

“Mà trước đó, tên Thực Cốc Giả đang ở đối diện nó cũng sớm bị ăn chỉ còn lại nửa cái mông, căn bản là không kịp nghe mấy lời nguyền rủa ác độc kia của nó.”

“Đây chính là sức mạnh của Hưởng, chỗ mà Thành chủ chạy đến trả thù vừa vặn lại là Tiệc Lưu Thuỷ của Hưởng Tiên, các ngươi tới nằm trên bàn ăn của Hưởng Tiên, trở thành đồ ăn cho nó.”

“Thành chủ giả bị Hưởng Tiên ăn mất hai chân, còn chưa kịp cảm thấy sợ hãi, thì rất nhanh đã không thể nữa rồi.”

“Ngươi đã bị Hưởng Tiên ăn.”

“Ngươi đã tử vong.”

“Khi ngươi bị ăn, trong tay đang cầm cuống rốn của Âm Long, đây chỉ là một mánh khoé vặt vãnh, nhưng đây có lẽ cũng chính là cơ duyên mà Phong Thuỷ tiên sinh kia nói tới lúc trước.”

“Hưởng Tiên ăn cuống rốn Âm Long, độc tố kinh khủng phát tác, cho dù là Hưởng có sức mạnh thần bí, có thể ăn hết thảy mọi thứ chuyển thành sức mạnh, cũng có khả năng cực hạn của nó, gục ngã dưới độc tố của cuống rốn Âm Long.”

“Hưởng Tiên, đã tử vong.”

“Độc tố khủng bố của Âm Long ăn mòn hết thảy sinh cơ, cho dù là sức mạnh của Thực Cốc Giả, cũng không thể nào lấy được tàn hương từ thân xác đã bị hút sạch sức sống đến dạng này, thật đáng tiếc, ngươi đã mất một số lượng lớn tàn hương.”

“May mắn, Trang Tạng là căn nguyên quy tắc của Tục Thế, sẽ không chịu ảnh hưởng của bất kỳ lực lượng nào.”

“Ngươi đã nhận được: Trang Tạng Tiểu Lĩnh Hoàng Bì.”

“Ngươi đã nhận được: Trang Tạng Hưởng Thực.”

“Trang Tạng Tiểu Lĩnh Hoàng Bì ( Trang Tạng Sử Thi ), sở thuộc: miếu Ngũ Gia Tiên của miếu hệ Quan Ngoại Bắc Mã. Hoàng Bì Tử sinh ra từ Tiểu Lĩnh. Sau khi khai quang, có thể sinh ra Tục Thần nắm giữ năng lực ‘Hoàng Tiên Tật Bệnh’.”

“Trang Tạng Hưởng Thực ( Trang Tạng Siêu Sử Thi ), sở thuộc: Hỷ Sự Miếu của miếu hệ Thị Tỉnh Giang Hồ. Tiềm lực so với Trang Tạng Truyền Thuyết chỉ kém một chút, lai lịch ăn uống bí ẩn, có liên quan mơ hồ với Hưởng Thực pháp tắc thần bí,có thể sinh ra Tục Thần nắm giữ năng lực ‘Hưởng Thực Chi Lực’.”

Chu Bát Chá nhìn phần thưởng tới tay, nhếch miệng cười, cái mông đang ngồi trên ghế cảm thấy đau điếng, làm hắn bật người chạy đi khám gấp.

“Lấy số! Nhanh lên một chút! Đau quá!”

Chu Bát Chá trên cánh tay mọc từng dải mụn rộp vô cùng đau đớn, đau đến nghiến răng nghiến lợi, quỷ khóc sói gào, lần này so với lần trước phải đau gấp mấy lần, đây là hắn đã lập tức đem cái yêu ma quỷ quái kia tiêu diệt khi nó mới xuất hiện, nếu không thì hậu quả còn nghiêm trọng hơn.

Giết xong được tận 5000 tàn hương, cái đẳng cấp này so với con Tỉnh Nam trước kia là một trời một vực.

Chu Bát Chá vừa được bác sĩ truyền thuốc cho, làm bệnh tình ổn định lại, trong lòng cảm thán, vẫn là khoa học hiện đại bá đạo, nếu để mình hắn chắc chắn là phải đau chết.

Chu Bát Chá đã đoán rằng mình làm việc như vậy, chắc chắn gặp một con Ngu Muội Trầm Tích, thật đúng là như hắn dự đoán, may là đã sớm chuẩn bị, trực sẵn ở bệnh viện, ngồi ở đây “đợi khám bệnh”, điệu trị một chút cũng không chậm.

Qua vài lần, Chu Bát Chá cũng đã có chút kinh nghiệm, phải biết dùng trí không nên đâm đầu vào mà không nghĩ gì, không nhất định cứ phải dùng phương pháp trong trò chơi để giải quyết vấn đề, nếu bọn chúng đã ra thực tế, đây là sân nhà của mình, ngoại trừ thể miếu và Tục Thần, còn có rất nhiều thủ đoạn khác có thể dùng, thế giới thực tại, có khoa học kỹ thuật, công nghệ hiện đại, xử lý những thứ yêu ma quỷ quái kia cũng rất hiệu quả.

Chu Bát Chá chiến xong một trận kinh tâm động phách, thần kinh buông lỏng, mệt mỏi ùa về, ngồi truyền thuốc, mí mắt sụp xuống, hắn bảo Hỷ trông chừng, khi nào truyền gần hết thì gọi, để hắn chợp mắt một lát.

Một đêm nằm truyền nước trong bệnh viện, sáng hôm sau về trường học, ăn sáng, làm cái bánh mỳ trứng. Bánh mỳ nóng giòn kẹp cái trứng gà vàng óng. Thơm quá! Hỷ bên cạnh nhìn chằm chằm chảy nước miếng.

Nàng tân nương chỉ chỉ trỏ trỏ, ra dấu, ta muốn cắn một miếng, chỉ một miếng thôi xem mùi vị thế nào.

Chu Bát Chá liếc mắt nhìn nó, trong lòng tự nhủ, còn lâu ta mới tin ngươi, lần trước bánh cuốn cũng nói là một miếng, kết quả cắn một miếng là hết ăn luôn, lão tử còn khôn lắm, đừng hòng làm lại lần thứ hai.

Đương nhiên là cuối cùng hắn vẫn chịu thua Hỷ, mua cho ẻm một cái để ăn.

Ăn uống no say, cuối cùng Chu Bát Chá cũng lấy ra, vật mà tốn bao nhiêu công sức chuẩn bị, cho đến tối hôm qua mới lấy được, Trang Tạng Hưởng Thực.

Miếu của Chu Bát Chá, cuối cùng cũng có Tục Thần mới.

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.