Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ương Bảng của Sinh Tử Gia

Phiên bản Dịch · 1925 chữ

10 vạn tàn hương, xài như thế nào đây.

Chu Bát Chá đi dạo tại Hỷ Thành, lại bị kiệu đi ngang qua nghiến chết, trước đó hắn đang nghĩ cách tiêu số tiền lớn này thế nào.

Nếu như toàn bộ dùng để đốt hương cường hoá, dựa theo số lượng tàn hương tăng lên mỗi lần, ước lượng cũng được chừng 10 lần, mới đầu vẫn tạm được, càng về sau thì tỉ suất giữa chi phí và hiệu quả càng lúc càng không ổn.

Theo cách nói của Thiêu Hương Nữ, cơ thể của nhân loại vốn là có cực hạn, đốt hương cường hoá là dùng tàn hương đánh đổi với ‘Gông Xiềng Chi Chủ’ để phá vỡ giới hạn bản thân, mỗi lần tăng cấp, mặc dù là tăng lên giống nhau, nhưng lại phải đánh đổi ngày càng nhiều.

Tăng giá nhưng hiệu quả không tăng… Chu Bát Chá nghĩ rằng nếu mang 10 vạn tàn hương này đốt hết, cường hoá bản thân, thực sự không quá có lợi, giới hạn quá nhiều, tăng cường quá ít.

Vậy thì đem đi tăng cường cho thể miếu và Tục Thần,《 Trang Tạng Pháp 》là căn bản của Thực Cốc Giả, thể miếu chính là sức mạnh của Thực Cốc Giả, mua nền đất, mua vật liệu xây miếu, mấy cái này hẳn là có hiệu quả tốt hơn.

10 vạn tàn hương, coi như là toàn bộ đem đi mua Nền Đất Long Hưng, cũng có thể mua 20 tấm, thể miếu được tăng cường cực lớn, huống chi Chu Bát Chá cũng không định sẽ đốt hết tiền theo cách như vậy, hắn sẽ mua vài tấm nền đất, thêm chút vật liệu trúc miếu và một ít đồ nội thất trang trí…

Chu Bát Chá suy tính xong xuôi, đang định trở về sàn giao dịch của Đại Tế Táo mua vật liệu trúc miếu.

“Ngươi đi dạo tại Hỷ Thành, kiệu phu say rượu đi trên đường nghiến qua người ngươi, ngươi bị đè cho nát bét.”

“Ngươi đã tử vong.”

“Ngươi một lần nữa đi tới thế giới của người chết, đến trước bến đò Hoàng Tuyền, Thực Cốc Giả chịu nguyền rủa trục xuất bị tử vong cự tuyệt.”

“Táo Quân thiên phú phát động.”

Ah? Hai mắt Chu Bát Chá sáng lên, kể từ lần nhặt được máu thịt của sinh tử gia trước đây, đã rất lâu Táo Quân thiên phú không kích hoạt lại tại âm phủ, mặc dù mỗi lần tử vong đều sẽ đi qua tràng cảnh Âm Phủ, đã rất nhiều lần như vậy, nhưng cơ bản là hắn đều bỏ qua không để mắt đến.

“Ngươi phát hiện ra một vật kỳ dị đang phát sáng tại bờ Hoàng Tuyền của Âm Phủ, đây có vẻ là đồ vật thất lạc của người nào đó, ngươi đi qua đó lục tìm.”

“Ngươi đã nhận được: Chiêu Vụ Đăng của người lái đò ở Hoàng Tuyền.”

“Chiêu Vụ Đăng của người lái đò Hoàng Tuyền ( Thượng Phẩm ), đường sông Hoàng Tuyền, vô gian chi địa, đây là chiếc đèn mà người lái đò Hoàng Tuyền dùng để tạo ra sương mù, tránh ác quỷ trên đường, được chế tạo bằng kỹ nghệ tinh xảo của Âm Phủ, có thể dùng để tạo ra Hoàng Tuyền Sương Mù dày đặc, mỗi ngày có thể dùng 10 phút.”

Chu Bát Chá nhặt được đạo cụ này, lấy ra xem, là một cái đèn sương mù tạo hình kì dị có cảm giác khá cổ xưa, nhẹ nhàng đung đưa Chiêu Vụ Đăng, bên trong cây đèn phát ra tiếng quỷ khóc rất kinh dị, xung quanh rất nhanh liền có sương mù dày đặc, đưa tay không nhìn thấy năm ngón.

“Kinh Thật! Khói như có đám cháy luôn?”

Mặc dù bây giờ đang là buổi tối, nhưng bên trong ký túc vẫn còn rất nhiều người chưa ngủ, có người đã chú ý tới sương mù dày đặc trên hành lang, giống như có đám cháy to ở đó, Chu Bát Chá thấy có người muốn bấm nút báo cháy, lập tức dừng lại, sương mù dày đặc liền tan đi.

Chu Bát Chá nghịch Chiêu Vụ Đăng cảm thấy đạo cụ này cũng có chút ý tứ, mặc dù cấp bậc không cao, nhưng có thể tạo ra sương mù, dùng để ẩn thân, sương mù dày đặc che mắt, bên trong phát sinh cái gì cũng không ai biết được, thực sự là một đạo cụ rất hữu dụng.

Con rùa đen Chu Bát Chá nhặt được Thần Cấp Mặt Nạ lại còn nhặt được thêm cái này đúng là chó ngáp phải ruồi, khi hắn đang mải nghịch cái đèn kia, bên trên điện thoại lại xuất hiện thêm chữ.

“Táo Quân thiên phú phát động.”

Hả? Vẫn còn nữa? Chu Bát Chá nghĩ thầm hôm nay đúng là vận khí tốt, Táo Quân thiên phú kích hoạt liên tục.

“Ngươi ở bên bờ Hoàng Tuyền nhìn thấy một linh hồn ngơ ngơ ngẩn ngẩn, y tự xưng là tín đồ của Sinh Tử Gia, bây giờ đang tìm biện pháp giúp Sinh Tử Gia hồi sinh, y cảm thấy gặp được ngươi ở đây thật có duyên, hy vọng ngươi biết trân quý nhân duyên này.”

“Y nói rằng để giúp Sinh Tử Gia phục sinh, đang chiêu binh mãi mã, chuẩn bị lễ tế, nếu như ngươi có thể đóng góp một chút công sức để giúp đỡ, sau này đại công cáo thành, ắt có thù lao xứng đáng.”

Chậc, cái cách nói này, Chu Bát Chá cảm thấy rất quen thuộc, mấy tin nhắn lừa tiền trên điện thoại cũng giống như vậy, có phải là ngươi cũng có đội quân đất nung trăm vạn người hay không?

“Ngươi chọn đứng lại nghe kỹ tín đồ của Sinh Tử Gia trình bày yêu cầu.”

“Y nói Sinh Tử Gia cần một chút tàn hương, ngươi trực tiếp đốt là được, sau này Sinh Tử Gia trở lại, sẽ cho ngươi làm đại tướng, thống lĩnh ba quân, ngươi có đồng ý hay không?”

Đây rồi đây rồi, cuối cùng cũng lộ ra, chính là muốn tiền, Chu Bát Chá nghĩ bụng đây là nơi người chết đi đầu thai, vẫn còn có mấy tên lừa gạt thế này, Sinh Tử Gia cái gì, là muốn tiền thôi.

“Ngươi hỏi y cần bao nhiêu tàn hương, y nói rằng tuỳ tâm là được, Sinh Tử Gia sẽ ghi nhớ kỹ, ngươi có muốn cho Sinh Tử Gia vay tàn hương hay không?”

Chu Bát Chá tự nhủ, dù sao cũng là sự kiện được Táo Quân thiên phú mở ra, thử cho mượn một chút xem sao. Hắn nghĩ rằng, nơi này cũng sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện người này, hơn nữa, lần trước Chu Bát Chá cũng nhặt được máu thịt của Sinh Tử Gia, có một chút bằng chứng về sự tồn tại của nhân vật trong lời kể.

Chu Bát Chá dù sao cũng đang có tiền, những 10 vạn tàn hương, cho dù có bị lừa đi một vài trăm cũng không thấm vào đâu.

“Ngươi chọn tin tưởng tín đồ của Sinh Tử Gia, sau đó lấy ra 100 tàn hương… Tiền tài trên người ngươi lộ ra ngoài, bởi vì trên người mang lượng lớn của cải, đã bị đối phương chú ý tới!”

Thôi xong! Chu Bát Chá thấy dòng văn bản miêu tả này, trong lòng cảm thấy không ổn, trực giác nói cho hắn lần này Táo Quân thiên phú phát động hình như là đưa tới tai hoạ cho hắn rồi, lập tức muốn dịch chuyển về điện thờ, nhưng không còn kịp nữa.

“Đối phương nói, trên người ngươi có một khoản tiền lớn như vậy, y đề nghị ngươi dâng toàn bộ cho Sinh Tử Gia, ngài sẽ nhớ kỹ sự trợ giúp của ngươi, đồng thời chắc chắn sẽ cho người hồi báo rất phong phú, ngươi có đồng ý hay không?”

Tất nhiên là không! Chu Bát Chá trong lòng nghĩ thầm, nói đùa hả, muốn thi triển công phu sư tử ngoạm lấy 10 vạn của ta, hiện tại trong trò chơi này 10 vạn tàn hương là khái niệm gì, mua nguyên một dãy phố ở Kinh Thành chắc cũng được, mấy lời hứa suông của ngươi mà muốn lừa ta?

“Ngươi từ chối lời đề nghị của đối phương, đối phương nói rằng nếu như thế thì đành chịu vậy, ngươi không muốn cũng phải đồng ý, đây là vì muốn tốt cho ngươi, sau đó ra tay động thủ.”

ĐM, chuyển thành ăn cướp trắng trợn, Chu Bát Chá trong lòng trầm xuống, không dám xem thường nữa, lần này cho dù có bị Chân Quân Chý Ý cũng phải dùng Tục Thần, trên người hắn là 10 vạn tàn hương, một khoản tiền kếch xù, hơn nữa tiền cũng vừa mới tới tay, không thể nói ném liền ném.

“Ngươi mở ra thể miếu, dùng Tục Thần phản kháng, thế nhưng thực lực của đối phương vượt xa tưởng tượng của ngươi, Hỷ và Hưởng chỉ ăn một chiêu đã trọng thương, phải về thể miếu tĩnh dưỡng.”

“Đối phương đã cướp đi 106.883 tàn hương trên người ngươi.”

“Mắt ngươi tối sầm, đã mất đi ý thức.”

“Ngươi tỉnh lại tại điện thờ Hỷ Thành.”

Chu Bát Chá nhìn những dòng miêu tả xuất hiện hàng loạt trong trò chơi, sang chấn tâm lý, trong lòng cảm giác một cỗ rét lạnh, lập tức khai mở thể miếu quan sát trạng thái của Hỷ và Hưởng, tiền là vật ngoại thân, nhưng Tục Thần là bản mệnh.

Cũng còn may, hai tiểu gia hoả này chỉ lần thần sắc uể oải, quá sức, hôn mê, vài ba ngày có thể hồi phục lại được, Chu Bát Chá thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó hắn thấy tàn hương bị cướp sạch không còn chút nào, bắt đầu chửi đổng, đen như chó vậy, lừa không được lại chuyển thành ăn cướp trắng trợn.

Mặc dù ngoài miệng mắng chửi, nhưng Chu Bát Chá lại rất coi trọng sự kiện lần này, hắn vốn cho là sau khi có Tục Thần, hẳn là sẽ trở nên rất mạnh trong Tục Thế, chẳng qua là bị hạn chế nên không dùng, khi nào gặp tình huống khó khăn quá, mới bất chấp Chân Quân Chú Ý sử dụng Tục Thần, đánh một trận liền có thể xử lý tốt những kẻ khó chơi.

Nhưng mà không ngờ tới, hôm nay hắn dùng Tục Thần cũng không đỡ được, may là ở trong game, thiệt hại có hạn, nếu là ở thực tế, chắc chắn phiền phức hơn nhiều, điều này cũng nhắc nhở cho hắn biết rằng thực lực của mình vẫn còn rất yếu.

Đương nhiên, Chu Bát Chá chắc chắn vẫn xót 10 vạn tàn hương, đang than ngắn thở dài giậm chân đây, chỉ là trong trò chơi lại hiện ra thêm mấy dòng.

“Sinh Tử Gia cảm tạ ngươi đã đóng góp 10 vạn tàn hương, cho ngươi một chút hồi báo.”

“Ngươi đã nhận được: Ương Bảng của Sinh Tử Gia”

( Ương Bảng 殃榜: Bảng danh sách tai ương. Ương Bảng cũng là danh sách ghi lại việc sinh tử sống chết của người quá cố )

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.