Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tang Sự Miếu

Phiên bản Dịch · 1994 chữ

“Má nó, Thỏ Phá Thuốc lại có thể giẫm chết ta là thế nào, tại sao không cách nào đánh lại.”

Trong phòng ký túc truyền ra tiếng phàn nàn của Trương Tao Linh, hiển nhiên là hắn đang trải nghiệm cái đoạn mở đầu bắt buộc phải chết của mỗi Thực Cốc Giả.

Hiện tại đã là ngày thứ 3 mà《 Tục Thế 》mở Open Beta, mấy ngày nay Chu Bát Chá cũng không chú ý nhiều đến trò chơi của mình, mà là chú ý quan sát thế giới bên ngoài biến hoá thế nào.

Trong hiện thực, nhìn qua giống như vẫn yên ổn không có vấn đề gì, không có biến hoá gì, nhưng mà Chu Bát Chá lại nhận ra, khắp nơi đều đang vô thanh vô tức lặng lẽ phát sinh đổi thay.

Đầu tiên là, Hương Giám Điện và Trấn Miếu Bia, Chu Bát Chá đã phát hiện bản thể của hai thứ này nằm ở đâu, cơ bản là mỗi cái tháp phát tín hiệu 5G đều sẽ có hai thứ này, không biết có phải là kết nối toàn cầu, nhận tín hiệu từ trạm không gian hay không.

Ngoài Hương Giám Điện và Trấn Miếu Bia ra còn có Tục Thần ‘Thiên Mục Yêu’ trông chừng, hẳn là Tục Thần của chính phủ, dùng để giám sát, tránh sự phá hoại từ phần tử ngoài vòng pháp luật.

Số lượng cơ bản là đã bao trùm phạm vi cả nước, Chu Bát Chá có thể tưởng tượng quy mô của những thứ mà chính phủ đã chuẩn bị để ứng phó với Tục Thế là khổng lồ thế nào, đây tuyệt đối không phải là thứ có thể bố trí trong vài tháng, mà giống như là đã có kế hoạch xây dựng từ cả chục năm trước, chỉ vốn là vẫn một mực bí mật tiến hành, bây giờ sử dụng mới thông báo, làm cho người ta chú ý.

Chính phủ tuyệt đối đã tiếp xúc với Tục Thế sớm hơn hẳn so với người chơi.

Về điều này, khi Chu Bát Chá chú ý tới công trường ở khu phố buôn bán xây dựng bên cạnh, đã xây dựng được 2 năm, bây giờ đã sắp xây xong một trung tâm cỡ lớn, lại càng chắc chắn thêm.

Cái công trường này đã khởi công từ 2 năm trước, thế nhưng hình dáng khi xây dựng xong, Chu Bát Chá lại nhận thấy rõ ràng không phải là để phục vụ cho con người.

Toàn bộ đều đang lặng yên không tiếng động biến hoá, tựa như là đang làm chuẩn bị cho sự ra mắt chính thức của Tục Thế sau 20 ngày nữa.

So sánh một chút, yên bình nhất lại là mạng internet, không biết có phải là do Tục Thế còn chưa hoàn toàn lộ ra hay không, ở trên mạng vẫn không có một chút tin tức nào, Chu Bát Chá liền thử post bài và up video liên quan đến Tục Thế, vẫn không được, chắc là sau này sẽ khác.

“Lão Chu, tiến độ trò chơi của ngươi thế nào rồi? Đã mở được điện thờ chưa?”

Trương Tao Linh đã dính trừng phạt thể lực, không chơi được nữa, nên tới trêu chọc hỏi Chu Bát Chá.

“Chưa, toàn là bị Hoàng Bì Tử cắn chết.”

Chu Bát Chá nói hươu nói vượn, chỉ cần hắn không gọi ra Tục Thần, Trương Tao Linh không có khả năng biết được tiến độ của hắn, coi như bây giờ hắn giơ màn hình điện thoại cho đối phương nhìn, đối phương cũng không thể thấy nội dung trò chơi, người chơi chỉ có thể xem được nội dung trò chơi của chính mình, trừ phi là có thiên phú nhìn trộm.

Chu Bát Chá là từ Thiêu Hương Nữ nên biết, nàng nói đã từ trong cổ văn đọc được, đây là có liên quan đến khế ước với “Thủ Bí Tiên Chủ”, bao gồm cả việc không thể nào truyền bá ở trên mạng, sự xuất hiện của Ngu Muội Trầm Tích, tất cả đều có liên quan tới quy tắc của Thủ Bí Tiên Chủ.

“Ha ha, vẫn là ngươi gà, nghĩ kỹ chưa, bây giờ gọi ta là ba ba vẫn kịp đấy.”

“Ngươi qua đây, trẫm cho ngươi cái đại ấn.”

Chu Bát Chá giơ dép lên.

Nhưng mà, mặc dù không thể nhìn thấy nội dung trò chơi của đối phương, lại có thể nghe đối phương nói, hai ngày nay Trương Tao Linh đều đang nói cho Chu Bát Chá tiến độ của hắn.

Trảo Chu vật của Trương Tao Linh là Mại Dược Lang.

“Mại Dược Lang, năm muôi rưỡi Tiên Dược Hoả, một bình nửa chén Thiên Kim Phương, tay nghề thiên phú của Mại Dược Lang, làm cho ngươi có khả năng chế dược thần kỳ, năng lực thiên phú: Dược phẩm chế ra có xác suất phát sinh biến dị.”

Nơi Trương Tao Linh bắt đầu cũng khác với Chu Bát Chá, mặc dù cũng là miếu hoang, nhưng Chu Bát Chá bắt đầu là ở gần Thiêu Hương Trấn, nằm ở nơi tiếp giáp của Quan Đông và Bắc Dương. Còn Trương Tao Linh bắt đầu ở gần Dược Sư Lư, là nằm ở Giang Nam.

Hai ngày trước Trương Tao Linh còn thảo luận với Chu Bát Chá cái siêu năng lực này có cần phải đi khai báo cho chính phủ hay là cảnh sát không, Chu Bát Chá nói răng Tục Cải Hội không phải là đã nhắn tin cho ngươi sao, ngươi lên mạng đăng ký tin tức là được rồi, chính phủ đều đã công khai thừa nhận sự tồn tại của Tục Thế, về sau toàn cầu đều là siêu năng lực gia, ngươi là cái thá gì mà lại sợ bị chú ý?

Tiếp đó, Trương Tao Linh bây giờ chính là ngày ngày hô hào, hắn muốn trở thành Tục Thế Chi Chủ, sau đó lại bị Thỏ Phá Thuốc nện cho chết đi sống lại.

Chu Bát Chá cũng không trêu Trương Tao Linh, mấy ngày này hắn ở trong phòng nghe thấy tiếng học sinh nghị luận về Tục Thế ở khắp nơi, có một vài người là được tham gia chơi, cũng có người không được tham gia ngồi hóng, hâm mộ không thôi, đáng tiếc vì đã bỏ lỡ cơ hội, sau đó đọc được tin tức về 20 ngày sau lại yên lòng, mặc dù tham gia muộn một chút, nhưng không bỏ lỡ là được.

Thế giới đang biến chuyển từng ngày, bây giờ người qua đường đều đang trò chuyện về siêu năng lực, cái này cùng với Big Data, 5G, công nghệ AI cũng không khác gì nhau, quả thực làm cho người ta cảm thán, khả năng tiếp nhận của người thời đại này thực mạnh.

Mấy ngày nay Chu Bát Chá cũng đã quan sát rất kỹ, hắn chỉ là một người dân bình thường, nên cũng không còn lo lắng gì, chuyện bây giờ đều đã được các đại lão lo liệu, hắn cũng không hơi đâu đi phí tâm tư làm gì, mở trò chơi lên, tiếp tục tìm tòi.

“Ngươi đã tiến vào Tang Sự Thành, bên trong Tang Sự Thành bởi vì tảo mộ, cúng tế vàng mã, quanh năm sương mù không dứt, không nhìn rõ mặt người, lại thường có hành thi trà trộn vào, tập kích người đi đường.”

“Ngươi không chú ý tới đằng trước mình chính là một con hành thi, bị cắn một phát, thi độc ngấm sâu.”

“Ngươi đã tử vong.”

Chậc, Chu Bát Chá làm một ngụm từ Linh Dược Hồ Lô, tiếp tục.

“Ngươi đã tránh thoát được hành thi, trốn được Chó Đào Mộ, cũng không gặp phải Thu Thi Lão, một đường vất vả long đong, rốt cuộc đã tới được Tiệm Quan Tài của Thợ Khâm Liệm.”

“Trong tay ngươi có một tấm bố cáo tìm người của Tiệm Quan Tài, ngươi có muốn cầm bố cáo này tiến vào tiệm quan tài hay không?”

“Ngươi tiến vào trong tiệm quan tài, Thợ Khâm Liệm trông thấy người lạ tới, đang định thuận tay đem ngươi đóng đinh vào quan tài, may là nhìn thấy tờ bố cáo ngươi đang cầm trong tay, nên Thợ Khâm Liệm mới không động thủ.”

“Thợ Khâm Liệm hỏi ngươi, có muốn ở tiệm quan tài làm học đồ hay không, công việc chính là giúp hắn đóng quan tài, không có tiền công, nhưng bao ăn bao ở, Tang Sự Thành chính là một nơi an nghỉ cuối cùng, ban đêm là thời điểm người chết hoạt động náo nhiệt nhất, ở nơi này, người sống đều hy vọng có một chỗ ngủ an ổn vào buổi tối.”

Chu Bát Chá tự nhủ, đây là thể loại bóc lột gì đây, nhưng mà đường phố của Tang Sự Thành Thực Sự nguy hiểm hơn Hỷ Thành nhiều lắm, tần suất chết cũng cao hơn, lại không gặp sự kiện gì, Chu Bát Chá suy nghĩ một chút liền đồng ý ở lại tiệm quan tài, du sao cũng là cửa hàng, sẽ có khách tới lui, tỉ lệ phát động sự kiện chắc chắn sẽ cao hơn so với việc cứ liên tục chết ở trên đường.

Thế nên, Chu Bát Chá lựa chọn ở lại tiệm quan tài.

Nhưng mà, hắn đã quá ngây thơ rồi.

“Khi ngươi đóng quan tài, dùng một khúc gỗ đã từng đập chết một con Hoàng Bì Tử, oan hồn không tan, ngươi đã bị nguyền rủa, ngươi đã tử vong.”

“Ngươi vận chuyển quan tài, không cẩn thận làm rơi mất nắp, ngoài ý muốn phát hiện ra, quan tài mới đóng còn chưa dùng, lại có người chết nằm bên trong, thi thể mở mắt, ngươi bị kéo vào bên trong quan tài, ngươi đã tử vong.”

“Khi ngươi đang đóng quan tài ở hậu viện của tiệm, bị một thứ gi đó từ trong giếng bò ra bắt đi làm đồ ‘tiêu khiển’, ngươi đã tử vong.”

Chu Bát Chá hai ngày nay đần cả người, chỉ là một tiệm quan tài nho nhỏ, mà lại có nhiều sự kiện kỳ quái như vậy.

Nhưng mà, hắn vẫn có thu hoạch, mấy ngày nay trong tiệm quan tài thăm dò cũng đã thu được: 1 gậy đánh chó, 1 quan tài mục nát, 1 đống đất ở mộ, 1 cái đinh để đóng quan tài.

“Đinh đóng quan tài ( Phàm phẩm vật tiêu hao ), có thể tạm thời trấn áp hành thi đại hung chi vật, làm cho nó bị định thân, trong lúc đó ngươi có thể làm bất cứ thứ gì với nó.”

“Gậy đánh chó ( Vật liệu trúc miếu Phàm phẩm ), vật liệu trúc miếu của Tang Sự Miếu thuộc miếu hệ Thị Tỉnh Giang Hồ, Ngũ Cốc Áp Quan, Dã Cẩu Đào Mộ, có công dụng để giảm đau và chữa bệnh nhẹ.”

“Quan tài gỗ mục ( Vật liệu trúc miếu Phàm phẩm ), vật liệu trúc miếu của Tang Sự Miếu thuộc miếu hệ Thị Tỉnh Giang Hồ, gỗ mặc dù đã mục nát, mặc dù rách rưới nhưng miễn cưỡng vẫn có thể sử dụng được, có công dụng yên giấc.”

“Mộ Phần Thổ ( Vật liệu trúc miếu Phàm phẩm ), vật liệu trúc miếu của Tang Sự Miếu thuộc miếu hệ Thị Tỉnh Giang Hồ, một nắm đất hồn thổ nằm trên mộ phần, có công dụng tĩnh tâm ngưng thần.”

“Thực Cốc Giả, ngươi đã thu được ba kiện vật liệu trúc miếu khác nhau của Tang Sự Miếu, đã đạt đủ điều kiện, hiện tại ngươi có thể đến phòng tinh chỉnh thể miếu để xây dựng Tang Sự Miếu.”

Bạn đang đọc Tục Thế Chi Chủ của Nam Khang Bắc điều
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kjndst
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.