Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Càn Quét Bảng Đấu

Tiểu thuyết gốc · 2277 chữ

Đại hội thể thao bước vào ngày thứ 3, thời gian trôi thật nhanh, hôm nay là ngày loạt trận cuối cùng trong khuôn khổ vòng bảng bộ môn bóng đá nam. Dù đã thắng áp đảo hai trận trước với tỷ số đậm đà, đội Thành Phố dù có thua vẫn có thể bước vào vòng trong, đội xếp thứ hai là đội Hậu Lộc với 4 điểm. xếp thứ 3 là đội Long Hải với 1 điểm, đội Xuân Hòa vẫn chưa có trận thắng nào.

Tình hình hiện tại cho thấy đội Hậu Lộc và Long Hải đang tranh nhau xếp vị trí thứ hai. Long Hải nếu giành được chiến thắng trước Xuân Hòa sẽ có được 4 điểm. Hậu Lộc phải đối đầu với đội Thành Phố, đội đối phương được đánh giá cao hơn, ai cũng biết họ mạnh như thế nào. Đội Hậu Lộc dường như gặp may mắn hơn hai đội kia khi phải đá ở trận cuối cùng, họ đã có thời gian quan sát và ra đối sách hợp lý cho trận đấu hôm nay.

Hậu Lộc ra sân với sơ đồ 4-5-1, cách bày binh bố trận giống với đội Long Hải chủ động chơi phòng ngự chờ đợi những cơ hội để phản công. Họ cũng đánh giá sơ bộ những cầu thủ của đồi phương có thể gây đột biến, Thanh Duy, Xuân Mai là hai người lọt vào danh sách phải bị theo kèm.

Đội bóng Thành Phố đón chào sự trở lại của Hoàng Long, cậu ta vừa trải qua một bài thi cuối cấp, nhìn mặt mũi khá thoải mái xem ra tình hình ở trường rất khả quan. Ở trên khán đài, Ngọc Anh rủ thêm vài người bạn cùng lớp đến xem Hoàng Long thi đấu, hò hét, vẫy tay vô cùng cuồng nhiệt.

Có Hoàng Long trên hàng công, Ngọc Cương cũng được tung vào sân ngay từ đầu sau một ngày được cho ra nghỉ dưỡng sức. Đội bóng đang sở hữu đội hình có chất lượng cao nhất để khép lại vòng bảng một cách hoàn hảo. Họ muốn thắng và muốn giữ sạch lưới trong giải đấu lần này. Hai trận đấu vừa qua, hàng phòng ngự vẫn chưa thực sự phải hoạt động nghiêm túc một lần nào. Đấy vừa là một bằng chứng cho sự chênh lệch về trình độ, đồng thời cũng là một điểm yếu.

Đội Thành phố ra sân với sơ dồ 4-3-3 quen thuộc, Hậu Lộc dùng 4-5-1, thoạt nhìn ai cũng nghĩ họ sẽ chơi phòng thủ ngay từ đầu. Nhưng khi lâm trận, họ lại phản ứng theo cách ngược lại. Sau khi giành được quyền giao bóng trước, sáu cầu thủ đội Hậu Lộc đồng loạt dâng cao, hàng phòng ngự 4 người, thủ môn cũng di chuyển lên cao hơn để tạo sức ép từ đầu trận.

Người đông, thế mạnh lại có tính toán từ trước, trong khi Thành Chung và các đồng đội chưa kịp chuẩn bị tinh thần cho tình huống bất ngờ này. Xuân Mai bị kẹt giữa hai cầu thủ đối phương, hàng công chưa kịp lùi về hỗ trợ. Đội Hậu Lộc đã tiến gần đến khu cấm địa. họ không có những chân sút chất lượng cao nên chỉ sử dụng đường chuyền ngắn. Bóng lập bập trước cầu môn của Đức Thọ, trước mặt có tận 8 người xô đẩy nhau, bóng lăn từ chân người này qua người kia tiến sát đến tận cầu môn. TRong khoảng cách gần như vậy Đức Thọ không tài nào xoay sở kịp. Chẳng rõ đội mình hay đội bạn đã đưa bóng vào lưới nữa.

Tỷ số được mở cho đội Hậu Lộc, quản lý đứng bên ngoài siết chặt hai tay tung mấy cú đấm vào khoảng không trước mặt, liên tục chỉ tay hò hét đội bóng trở về phần sân của đội mình. Phía sau khán giả đồng loạt ồ lên, độ Thành Phố không phải là bất khả chiến bại, dù vẫn còn quá sớm để nói trước kết quả, nhưng bàn thắng này giúp các đội ở huyện có thêm niềm tin để chọc thủng lưới đội thành phố.

“Đậu phộng, chưa gì đã thua một bàn rồi, vừa nãy còn tự tin giữ sạch lưới cả giải cơ đấy?”

“Mấy ông phòng ngự chơi chán thế, hai trận đầu nhàn rỗi đến lúc cần thì lại lóng nga lóng ngóng."

“Có mà mấy ông mơ ngủ thì có, để 4, 5 thằng áp sát khung thành, sao mà đỡ được.

Thành Chung vỗ vỗ tay kêu gọi mọi người chú ý tinh thần.

“không sao chỉ là một bàn thôi, gỡ lại ngay ấy mà. Về vị trí đi.”

Những lúc thế này Thành Chung mới có dịp thể hiện người đội trưởng, anh ra lệnh cho đồng đội chuyền bóng cho mình. Mọi người đang rất nóng lòng san bằng tỉ số, nhưng nóng vội đồng nghĩa với việc sẽ mắc sai lầm. Từ trước đến giờ đội bóng luôn chơi ở vị thế đội cửa trên, nếu như nhận bàn thua bất ngờ, rơi vào tình huống bất lợi thì mọi người chưa chuẩn bị cho tình huống này.

Quan trọng là phải giữ bình tĩnh, Bóng chỉ lăn qua lăn lại trên phần sân của đội Thành Phố, khiến cho đội Hậu Lộc thấy hơi khó hiểu. Họ ghi bàn sớm đã thành công bước đầu, kế tiếp sẽ chơi tử thủ cho tới hết trận, chờ đối phương nóng vội say đòn sẽ tung ra đòn hồi mã thương, đang cao đội hình như lúc nãy để kết thúc trận đấu. Nhưng lạ quá, đội Thành Phố không nôn nóng ghi bàn gỡ hòa.

NHững đường bóng ngắn chuyền từ trái qua giữa sân rồi qua phải, đội hình đội Thành Phố theo hướng di chuyển của Thành Chung mà tiến hoặc lùi. KHu vực giữa sân đang nằm trong quyền kiểm soát của họ. Thành chung lén ra ám hiệu cho Nam Anh, hàng phòng ngự cũng dần dần dâng cao.

Cự lý đội hình đã vừa ý, Thành Chung mới phát động tấn công sang cánh phải cho Thanh Duy, phía đối diện, Ngọc Cương cũng dâng lên, Hoàng Long đã xâm nhập vòng cấm. Xung quanh có ba bốn người theo kèm, còn bản thân anh cũng bị hai cầu thủ đối phương vây hãm buộc lòng phải chuyền dài sang cánh trái cho Ngọc Cương. Trên hàng công NGọc Cuong nhường ánh hào quang cho Hoàng Long để bản thân ít bị chú ý tới, khí đó anh mới thuận lợi chạy chỗ, để ra đòn hiểm.

Lần này cũng vậy, Thành Duy được coi là quái kiệt sút xa, Hoàng Long đang là vua phá lưới, hai người kia đều giống như thỏi nam châm hút hết cầu thủ đội bạn. Ngọc Cương hiểu rằng thời điểm của mình đã tới, dùng ngực đỡ bóng bước một rất ngọt, pha duỗi mu kế tiếp đưa bóng cào góc cao khiến thủ thành đội Hậu Lộc phải bó tay.

Ngọc Cương không ăn mừng cuồng nhiệt, chỉ khẽ đưa ngón tay cái ra hiệu cùng đồng đội. Trận đấu đã trở lại vạch xuất phát. Gánh nặng tâm lý đã được gỡ bỏ khỏi đôi vai của Thành Chung. Anh vỗ vỗ tay nhắc nhở Xuân Mai.

“Em! Chơi tập chung vào, đừng có chủ quan như thế!”

Xuân Mai gật đầu, hôm qua nó còn cảm thấy có lỗi sau khi không cho đội bạn chơi bóng. Nó sợ trình độ quá chênh lệch khiến cho trận đấu kém hấp dẫn. Nhưng bàn thua vừa rồi đã khiến nó nhận ra suy nghĩ của mình là sai lầm. Ai giỏi hơn người đó thắng, nó luyện tập với trái bóng nhiều hơn người ta, chơi hay hơn người ta là điều hiển nhiên. Mỗi một pha bóng thành công đều là thành quả xứng đáng cho những nỗ lực của mình. Đồng đội đã lấy lại điềm tĩnh, anh Thành Chung đã hạ lệnh bật mode hủy diệt, vậy thì cứ thi đấu hết mình thôi.

Đội Hậu Lộc giao bóng lần hai, chiến thuật của họ là khi giao bóng sẽ dâng cao toàn bộ đội hình tạo áp lực, ghi bàn thắng chiếm được lợi thế rồi sẽ lui về phòng ngự. Thời điểm giao bóng là khi các thành viên ở vị trí cao nhất, quãng đường tới khung thành đối phương là ngắn nhất. Nếu như mở đợt phản công từ phần sân nhà chắc chắn đội Thành Phố sẽ kịp phản ứng lại. Vậy nên cứ giao bóng xong là lập tức tràn sang phần sân đối phương.

Rút kinh nghiệm từ bàn thua sớm, Nam Anh cho hai hậu vệ biên dâng cao hỗ trợ cho hàng tiền vệ. Nhân số ngang nhau chắc chắn đối phương không so được về kỹ thuật cũng như khả năng phối hợp. Có thêm sự hai hậu vệ biên, Thành chung và Văn Tân tự tin tham gia các pha tranh chấp giành lại được bóng.

Xuân Mai ở phía trên đóng vai trò trung chuyển bóng cho hàng tiền đạo. NGọc Cương có điểm mạnh về tốc độ. Khi đội Hậu Lộc dâng cao, khoảng trống phía sau họ rất dễ bị khai thác. Ngọc Cương dẫn bóng chạy băng băng như chỗ không người, dù biết bên trong có Hoàng Long nhưng cơ hội chuyển hóa thành bàn của cả hai là như nhau. Ngọc Cuong quyết định chơi cá nhân tự mình ghi bàn.

Ghi hai bàn thắng liên tiếp chưa đủ, đến bàn thắng thứ 3, đội Hậu Lộc mới tá hỏa tỉ số đã là 3-1, cứ tiếp tục chơi mạo hiểm rất dễ bị Ngọc Cương khoét vào lỗ hổng. Họ thay đổi vài vị trí trên sân , đưa Ngọc Cương vào diện phải bị theo kèm. Nhân sự bị điều sang hai bên cánh đồng nghĩa với việc Trung Lộ sẽ là phương án tấn công khả dĩ nhất.

Hoàng Long từ đầu trận im hơi lặng tiếng đến giờ này mới được chạm bóng. Tấn công trực diện vào trung lộ, cậu ta không sử dụng được ưu thế không chiến của mình. Dù khả năng chơi chân rất đáng nể nhưng đối diện với nhiều lớp phòng thủ,một mình cậu ta xoay sở rất vất vả. Lần thứ nhất bị khép góc dứt điểm không trúng mục tiêu. Lần thứ hai bị hậu vệ theo kèm làm mất bóng.

Đến lần thứ ba, Văn Tân và Xuân Mai được đẩy lên cao hơn để hỗ trợ Hoàng Long. Khoảng trống rộng rãi phía sau bọn chúng để lại rất dễ bị khai thác, buộc lòng một càu thủ giàu kinh nghiệm như Thành Chung phải chơi ở phía sau, tùy tình huống mà điều phối nhân lực di chuyển hỗ trợ.

Đội Hậu Lộc đã nghiên cứu lối chơi của đội Thành Phố, quản lý của họ cũng không phải đi theo cho đủ đội hình, người này rất năng nổ, hò hét chỉ đạo cầu thủ chi chuyển. Họ mở được những đợt bóng ra giữa sân, nhân sự của đội Thành phố ở vị trí đó khả mỏng nên có thể tấn công vào vị trí đó. Tuy nhiên hàng hậu vệ do Nam Anh trấn thủ dễ dàng hóa giải được những đợt lên bóng như vậy.

Hàng Thủ chắc chắn, tuyến trên thoải mái tấn công, Ngọc Cương ghi ba bàn xong thì bị khóa, Thành Duy bị Ghim từ đầu trận. Trung lộ do Hoàng Long dẫn đầu, theo sau là Xuân Mai và VĂn Tân. Ba tân binh lần đầu phối hợp với nhau, Văn Tân đóng vai trò thu hồi và luân chuyển bóng giữa hai tuyến. Còn Xuân Mai chơi giống như một tiền đạo thứ 4, trình độ cả hai ngang nhau nên Xuân Mai đập nhả với Hoàng Long rất ăn ý mỗi người ghi được thêm hai bàn thắng.

Trận đấu kết thúc với tỉ số 7-1.

Ở trận đấu còn lại. đội Long Hải bất ngờ để thua Xuân Hòa với tỉ số 0-1. Vậy nên đội Hậu Lộc dù thua trận này vẫn có thể tiến vào bán kết với vị trí nhì bảng. Phải chờ đến chiều nay,khi cặp trận ở bảng A kết thúc họ mới biết đối thủ của mình trong trận bán kết là đội nào.

Sau trận đấu, ông Hùng họp mặt các thành viên trong đội bóng để nói vài câu chúc mừng đội đã vượt qua vòng bảng. Sắp tới vào bán kết chắc chắn sẽ gặp những đối thủ khó chơi hơn, mọi người phải thi đấu tập trung tránh những sai lầm như đầu trận vừa nãy. Đó là một bàn thua lãng nhách và không nên có. NHưng sự thật vẫn là sựu thật sự chủ quan đã khiến cả đội phải trải giá.

Thua một bàn nhưng ghi được 21 bàn thắng, khiến cho ông Hùng cảm thấy nở mày nở mặt. Vừa bắt tay với nhà tài trợ xong, khả năng lên đá ở giải Quốc gia là rất cao. Tâm trí của ông sớm đã để ở nơi khác, những kế hoạch lớn lao hơn một giải bóng đá cấp tỉnh.

“Vòng bảng kết thúc chúng ta sẽ được nghỉ một ngày trước khi đá trận bán kết. Mọi người đã vất vả nhiều rồi.”

Bạn đang đọc Tung Hoành Sân Cỏ sáng tác bởi NaoPhang23
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NaoPhang23
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.