Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguy cơ tay trắng ra về

Tiểu thuyết gốc · 2110 chữ

Chương 71, Ngọa Hổ Tàng Long.

Ngày thi đấu thứ hai, đối thủ của đội Bò Sữa là đội DHA mặc áo màu cam, đây là đội may mắn bước thẳng vào vòng trong, không ai biết họ chơi như thế nào.

Xuân Mai ở tuyến sau, dùng khả năng quan sát dòng chảy để đánh giá trình độ chơi bóng của đối phương, từ cách di chuyển, giữ bóng trong chân, khả năng chạy chỗ cho thấy đây là một đội có thời gian ngắn luyện tập với nhau,

các cầu thủ ở hàng tiền vệ di chuyển đồng bộ, có sự phân chia vai trò cụ thể. giữ đúng vị trí được giao. đội trưởng của DHA chơi ở hàng phòng ngự, vì vậy họ chủ chương chơi chắc chắn với sơ đồ 442.

Sau vụ đêm qua Thanh Bình đã có chút cảnh giác hơn, trận đấu với DHA không dễ dàng như trận đầu, khoảng trống khai thác được đều bị đối phương thu hẹp lại. muốn chiếm được không gian phai tốn sức di chuyển.

lợi thế dẫn bàn được thiết lập. bốn người trên hàng công không dám nhả bóng cho đối phương trận này, họ chủ động chặn bóng từ xa vì biết rằng hàng thủ của mình rất mong manh dễ vỡ.

đoạt được bóng liền triển khai tấn công ngay, Anh Phương ghi được hai bàn trong hiệp 1 bắt đầu có dấu hiệu xuống sức, cơ thể nặng nề, dẫn bóng không linh hoạt. trận đấu Càng kéo dài, khả năng ghi bàn sẽ giảm xuống.

Đội DHA thua hai bàn, không còn gì để mất chủ động lao lên tấn công, lấy 10 đấu 4, Thanh Bình phải chạy toát mồ hôi. Anh muốn dùng sức của 4 người để thắng giải đấu này giống như bao giải đấu khác. nhưng kèo này hơi khó rồi.

Bóng bắt đầu tràn sang phần sân đội Bò Sữa, hàng phòng ngự "gà mờ" bộc rõ nhiều điểm yếu, để cho đội DHA khai thác. Ai bảo lúc đầu Thanh Bình nói chỉ vào sân cũng có tiền.

hôm qua còn lật kèo dễ dàng nên mọi người vẫn rất chủ quan, cứ thủng lưới đi, chẳng có gì ghê gớm cả, sang hiệp hai hàng công đội mình sẽ lại lật kèo.

Họ đâu biết rằng Phương ở hàng tiền đạo đã phải thở bằng cả hai tai, hôm qua "bắn quá nhiều vào trong người em gái " ở trên giường nên hôm nay hơi đuối. duy trì đến cuối trận mà đầu váng mắt hoa.

khiến cho ba người bạn phải gồng mình làm nốt phần việc ghi bàn. lại là một trận lội ngược dòng kịch tính. nhưng lúc này đội trưởng Thanh Bình không vui nổi. chiều nay còn đá một trận chung kết nữa, mà buổi sáng đã bị hao mòn khá nhiều sức lực.

trận này, Xuân Mai không hỗ trợ gì nhiều, chỉ tham gia vài pha cản phá tình huống lên bóng của đội DHA, và một đường chuyền vượt tuyến mở ra cơ hội cho anh Tài ghi bàn ấn định tỉ số 3-2. chỉ từng đó thôi, cũng đủ để Thanh Bình củng cố thêm niềm tin rằng, Xuân Mai là một người biết chơi bóng.

nghe nói đội Hổ Trắng đá rất hay, không chỉ Xuân Mai mà nhiều người theo dõi giải đấu đều cho rằng như vậy. đến khi ngồi theo dõi trận đấu còn lại, Tài, Thiện và Thanh Bình đều cảm thấy toát mồ hôi hột.

"Thôi xong, gặp đúng người trong nghề rồi, không ngờ họ lại tham gia cái giải bé tẹo này."

"Vậy là thằng ranh con đấy nói không sai, quả này tay trắng ra về rồi."

Duy nhất có anh Phương không quan tâm đến trận đấu, anh còn đang bận Đi ra hậu trường xin lỗi em gái tối qua vui chơi với mình.

hôm nay cô nàng mặt lạnh tanh, thấy Phương mò tới thì vung ngay cái tát vào mặt.

"Thằng đểu, ăn quỵt rồi còn mặt mũi mò tới đây à?l

Phương xoa tay ôm mặt.

"Đánh hay lắm, anh đáng bị đánh, em đánh nốt bên này nữa đi rồi cho anh nói vài câu."

Cô gái hậm hực thu tay về.

"Nói đi, đánh anh chỉ làm bẩn tay của tôi."

Phương cười hề hề.

thực ra anh cũng đâu muốn như vậy, tại vì em đẹp quá khiến anh không thể nào kiểm soát được cơ thể mình. mệt nhưng mà sướng quá, vốn anh định qua đây bồi thường, nhưng chiều nay còn đá trận chung kết. Anh muốn tối nay mình chung vui một lượt, lần này anh sẽ không ngủ quên, tiền giải đưa hết cho em.

Cô gái lườm một cái.

"Tôi chẳng mong cái tiền giải của anh, anh giữ cái lời hứa hôm qua là tôi mừng lắm rồi. tôi không muốn niềm tin của mình bị phản bội.l

Đối phương đã mủi lòng, Anh Phương lập tức phụ hoạ.

"Anh nào dám phản bội niềm tin của em chưa, thằng khác thì đã bỏ đi từ lâu rồi, nhưng anh không làm vậy, nhất định tối nay anh sẽ bồi thường cho em gấp đôi."

Cô gái cảm thấy vẫn còn hy vọng moi tiền từ chỗ của thằng cha này nên bày ra bộ mặt thỏa hiệp.

"Vậy còn phải xem, anh thắng được trận chung kết không đã."

"Sao lại không, đồng đội của anh rất giỏi. anh thì hơi đuối một chút, mướn nhờ em tiếp thêm năng lượng đây."

Phương tranh thủ lôi cô nàng vào chỗ tối, hôn hít và sờ soạng một chút. có hơi gái ám vào người, bao nhiêu mệt mỏi dường như tan biến. bây giờ mà ra sân, một mình anh cân tất cả 11 người luôn.

đồng đội của Phương thì không được lạc quan như thế. đội trưởng Thanh Bình phải lân la tới chỗ của Xuân Mai, thấy nó quan sát rất tập trung vào trận đấu.

"Hôm qua chú mày… à, em nói có thể thắng được đội Hổ Trắng? dựa vào đâu mà dám nói như vậy."

Xuân Mai tự tin đáp.

"Dựa vào chính mình, dựa vào đồng đội."

Thanh Bình cười mỉa mai.

"đội của mình toàn thành phần nôm ca lôm côm, còn đội bên kia có tận 6 người là "thợ săn giải đấu" .

"Thợ săn giải đấu?"

Thanh Bình tặc lưỡi.

"Đó là những cầu thủ có trình độ đá chuyên nghiệp, vì một vài lý do phải đi tham gia mấy giải bóng đá phong trào, kiếm thêm thu nhập."

Xuân Mai có hơi khó hiểu.

"Trình độ của cầu thủ chuyên nghiệp, tham gia cái này chẳng phải lãng phí tài năng sao?"

Thanh Bình thở dài.

"lý do cá nhân có nhiều thứ như sức khỏe, áp lực luyện tập, thi đấu, vấn đề gia đình… trừ khi được đá ở giải hạng nhất thu nhập tạm coi là đủ, những giải cấp dưới thì không đủ sống."

"Nếu đã không đủ sống, vậy tại sao vẫn tồn tại giải hạng 2, hạng 3, cũng có nhiều người tham gia thi đấu ở những giai đó mà."

Thanh Bình giải thích.

"Vậy là em chưa biết nội tình bên trong giải hạng 2 hạng 3. cầu thủ ở đây chia làm hai loại chính, một là cầu thủ học viện tham gia để trau dồi kỹ năng, khi cần đội bóng chủ quản sẽ gọi họ lên đội hình chính ở giải hạng nhất. loại thứ 2 là cầu thủ tự do ngoài thu nhập chính từ lương của đội bóng, họ sẽ phải làm thêm ở ngoài để kiếm thêm tiền. thường sẽ tham gia vào đường dây cá độ, dàn xếp tỉ số. Một số cầu thủ đẹp mã còn cặp kè với các nữ đại gia dưới danh nghĩa là nhà tài trợ của đội bóng. thực ra thành phần này cũng giống như trai bao gắn mắc cầu thủ. Một môi trường hỗn tạp, ai không thích nghi được thì bỏ đội bóng làm việc khác."

Xuân Mai cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, cái giấc mơ mà nó khao khát bấy lâu hoá ra cũng không tươi đẹp như nó tưởng tượng.

"Vậy thợ săn giải đấu đều từng là cầu thủ chuyên nghiệp sao?"

Thanh Bình trầm ngâm.

"Cũng chưa chắc, cầu thủ chuyên nghiệp một khi đã từ bỏ đam mê thì sẽ rất khó đi thi đấu ở giải đấu có trình độ thấp kém ơn. giống như đang đi ông tô mà lại chuyển sang đi xe đạp vậy đó. dù sao thợ săn giải đấu cũng có nhiều cái hay, có tiền được thoải mái, tận hưởng được nhiều lần cảm giác đứng đầu giới đấu. điều mà bóng đá chuyên nghiệp ít người đạt được hạng nhất."

Nói một hồi dài chuyện thi đấu chuyên nghiệp, Thanh Bình quay lại chủ đề cũ, mối lo cấp thiết ở trước mặt.

"Nói nhiều như vậy đủ rồi, em định thắng đội hổ trắng như thế nào đây? Đá đôi công thì thua chắc rồi đó, bên kia 6 bên mình có 4 tính thêm em nữa là 5 người biết chơi. vẫn thua 1 người, chưa kể ảnh Phương hôm qua chơi hơi quá hôm nay đuối, không chạy nổi đâu."

Xuân Mai đưa ra ý kiến.

"theo em nên chủ động đánh phòng thủ, bắt nhịp với lối chơi của họ, chỉ cần không thua quá nhiều, cuối hiệp hai sẽ dồn toàn lực phản công. "

Thanh Bình hỏi.

"Em đá được tiền đạo không? anh Phương có vẻ hơi đuối, sợ cuối trận khó mà phản công được."

Xuân Mai tự tin nói.

"Em có thể chơi ở mọi vị trí."

Thanh Bình có chút nghi ngờ về khả năng của Xuân Mai, anh chưa thấy nó chơi bóng bao giờ, nhưng hiện tại anh bắt buộc phải tin tưởng vào nó để níu giữ hi vọng nhỏ nhoi giành hạng nhất.

Đội Hổ Trắng kết thúc trận đấu với tỉ số 3_0, chiều nay sẽ đá trận chung kết đối đầu với đội Bò Sữa.

Hổ đấu với bò tót thi còn đáng xem chứ đấu với Bò Sữa thì không cần xem cũng biết kết quả.

Buổi trưa hôm ấy, mấy anh em tranh thủ nằm ngủ một giấc, phục hồi được bao nhiêu thể lực thì tốt bấy nhiêu. anh Phương sau khi làm lành với em gái PG, Dương khí trong người đã cuồn cuộn trở lại, sẵn sàng cho trận chiều nay.

đội trưởng Thanh Bình lần đầu tiên phải họp bàn chiến thuật,

"Đội Hổ Trắng có cánh trái mạnh hơn, họ sẽ triển khai bóng nhiều hơn ở bên đó. Phương chủ động đá lệch sang phải, cùng với Thiện cố gắng không cho họ luân chuyển bóng giữa hai cánh, nếu không đội hình của ta rất dễ bị kéo dãn. họ mạnh ở cánh trái cứ cho họ chơi ở cánh trái. Văn Tài chơi lùi xuống một chút dụ địch vào hang. Xuân mai nhớ chú ý hỗ trợ anh Tài… hiệp 1 chơi phòng thủ, giữ sức. hiệp 2 chuyển sang 4-4-2, chơi đôi công với đối phương. rõ chưa?"

"rõ rồi, lần đầu thấy họp chiến thuật, hơi căng à nha."

"Biết sao được, đối thủ lần này là Thợ Săn Giải Đấu, miếng bánh này sắp phải chia ra cho họ rồi."

buổi chiều diễn ra trận chung kết. sự quan tâm của người dân đã giảm đi rõ rệt. mấy em chân dài nhìn nhiều thì quen mắt, giờ không còn sức hút nữa. bảy đội tham gia thì 5 đội bị loại nhận phần thưởng khuyến khích đã ra về cả rồi.

Ban tổ chức phải sắp xếp Một buổi biểu diễn của ca sĩ hội chợ để thu hút người dân trở lại, vậy nên trận chung kết đông hơn thường lệ.

Mc chương trình giới thiệu hai đội ra sân, mấy cô hoạt náo viên nhận tín hiệu đồng loại reo hò cổ vũ. họ được trả tiền để làm việc này chứ thực tâm vài người vừa cổ vũ vừa ngáp. một anh thợ chụp ảnh nhanh chóng chạy lướt qua, chụp hai đội trước giờ bóng lăn. ảnh này sẽ được đăng lên báo. một anh đồng nghiệp ở phía sau ghì hình lại trận đấu làm phóng sự bài viết.

Bạn đang đọc Tung Hoành Sân Cỏ sáng tác bởi NaoPhang23
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NaoPhang23
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.