Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh rồi (6)

Phiên bản Dịch · 843 chữ

Chương 6: Trọng sinh rồi (6)

Nếu không có vết thương này, dung nhan Tô Nặc Vũ cũng có thể nói là tuyệt sắc. Nguyên nhân bởi vì nhan sắc của nàng tuyệt trần, cho nên nhiều người ghen tị, bị nữ nhân của Trịnh Thượng Võ hủy dung.

Lòng bàn tay dâng lên một luồng nhiệt ấm áp, Tô Nặc Vũ nâng tay, muốn dùng Hồi Phục để phủ đi vết sẹo, nhưng nàng bỗng nhiên dừng lại.

Nếu đem vết sẹo trên mặt chữa khỏi lúc này, nàng thay đổi rõ ràng như vậy. Nàng lúc này tuy rằng có được võ khí cùng thiên phú, nhưng vẫn chưa bắt đầu tu luyện, tài năng bị lộ tẩy sẽ xảy ra bất lợi đối với nàng.

Luồng nhiệt ấm áo trên lòng bàn tay bắt đầu tản ra và biến mất, Tô Nặc Vũ hạ tay xuống, khóe miệng nhếch lên cười lạnh.Vết sẹo này nàng phải giữ lại để bảo vệ bí mật, sau này nàng sẽ sử dụng đến nó sau. Tô Nặc Vũ vừa buộc tóc đuôi ngựa, sau đó rời khỏi phòng kho.

Trịnh Tương Vân lúc này đang dùng nước ấm ngâm tay. Tô Nặc Vũ biết các ngón tay Trịnh Tương Vân lại bắt đầu đau nhức.

Một năm bốn mùa, Trịnh Tương Vân đều dùng nước lạnh giặt quần áo, chỉ các đốt ngón tay bị hao tổn, thường xuyên bị đau nhức. Bọn họ không có tiền xài, ngay cả muốn mua thuốc giảm đau cho Trịnh Tương Vân còn không có , chỉ có thể ngâm nước ấm để giảm bớt đau nhức.

Tô Nặc Vũ bước qua, kéo tay Trịnh Tương Vũ, dùng kỹ năng hồi phục trị liệu. Lòng bàn tay ấm áp, thẩm thấu các đốt ngón tay của Trịnh Tương Vũ, Tô Nặc Vũ nhẹ nhàng hỏi: "Nương, tốt hơn chút nào không?"

Trịnh Tương Vân gật đầu: "Không còn đau nữa."

Tô Nặc Vũ tạm thời dùng Hồi phục để giảm đau cho Trịnh Tương Vân, các đốt ngón tay bị hao tổn, cần phải có một chút dược thảo để điều trị và khôi phục.

Nàng buông lỏng tay Trịnh Tương Vân ra nói: "Nương, người nghỉ ngơi cho tốt, con đi đến Cửu Doanh Sơn một chuyến."

Trịnh Tương Vân ngạc nhiên: "Vũ Nhi, con đi Cửu Doanh Sơn làm gì?"

"Đi hái Long Cốt Thảo." Tô Nặc Vũ nói, "Con định luyện ít dược đan để trị liệu các đốt ngón tay cho nương."

"Con muốn chế thuốc?" Biểu tình Trịnh tương vân càng thêm kinh ngạc, "Vũ nhi, linh căn của con mở ra rồi ư?"

"Không có." Tô Nặc Vũ lắc đầu, không giải thích rõ ràng, nàng nở nụ cười nhợt nhạt, "Nhưng con có thể trở thành linh tuệ sư, nương, con đi trước đây."

Nhìn thấy con gái mình như thay da đổi thịt, Trịnh Tương Vân cũng không hỏi nhiều, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, gọi tô nặc vũ lại : "Vũ nhi, chờ một chút."

Tô nặc vũ dừng lại.

Tay Trịnh Tương Vân từ trong túi áo lấy ra tờ giấy màu vàng, đưa cho Tô Nặc Vũ: "Vũ nhi, bệnh tình hoàng đại nương gần đây có chút nghiêm trọng, Hai ngày trước nương lấy được phương thuốc, nói là cần hái Xà Phúc Thảo để làm đan dược, có thể giảm bớt bện tình của bà ấy. Xà Phúc Thảo trong quán thật sự rất quý, nương và bọn họ đều nghèo túng, không có tiền mua thảo dược. Hiện tại con muốn nói đến Cửu Doanh Sơn, thuận đường đi tìm Xà Phúc Thảo, giúp hoàng đại nương hái một ít. Nghe nói Xà Phúc Thảo và Long Cốt Thảo đều mọc bên cạnh hồ nước, con tìm cẩn thận."

Tô Nặc Vũ xòe tờ giấy ra, trên giấy vẽ hình dán của Xà Phúc Thảo, một loại cây quanh co khúc khuỷu, sinh trưởng giống con rắn, rất dễ nhận biết.

Hoàng đại nương này là mẫu thân của Đỗ Uyển Nga, nhiều năm bệnh nặng phải nằm trên giường. Đỗ Uyển Nga là người trong lòng của ca ca Tô Bác Uyên, hai người tình đầu ý hợp đã nhiều năm, sẽ chờ Tô Bác Uyên cưới hỏi đàng hoàng. Hai nhà sắp kết thông gia, nên đối với bệnh tình của hoàng đại nương, Trịnh Tương Vân tương đối để bụng.

"Nhanh quay lại." Trịnh Tương Vân dặn dò, "Con hái được rồi, thì trực tiếp đem qua cho hoàng đại nương."

"Vâng." Tô Nặc Vũ quan sát bức tranh một chút, rồi chuẩn bị ra ngoài, "Nếu con về trễ, hai người không cần chờ con ăn cơm."

"Con phải cẩn thận nhé!" Trịnh Tương Vân dặn dò kỹ càng lần thứ hai.

Tô Nặc Vũ hướng ra ngoài rời đi, trịnh tương vân nhìn thấy bóng dáng kiên nghị của nàng, ánh mắt hơi hơi đọng nước, rồi cũng thẳng lưng nhìn theo nàng.

-----------------------

Edit: Lan Vi

Bạn đang đọc Tuyệt sắc y phi: Ngạo kiều lãnh đế, sủng nghịch thiên của Tân Nghệ Nghệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvivi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.