Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ỨNG DỤNG ĐÃ ĐĂNG NHẬP

Phiên bản Dịch · 2316 chữ

Chương 1: ỨNG DỤNG ĐÃ ĐĂNG NHẬP

Nhóm Dịch: Bàn Tơ Động

Hai mươi năm trước, tại thành phố Thanh Nghiễn

Vào một đêm mùa hạ, tiếng mưa lớn làm át đi tiếng chửi bới đang phát ra từ trong ngôi nhà máy hoang phế.

Chó chết! Không ngờ cái bà già ấy lại có thể nói không màng con cái sống chết thế nào, một cắt tiền cũng không cho, sau đó liền tắt máy của tao

Tên bắt cóc nổi đóa đến mức ném cả điện thoại

“Cái gì?” Tên đồng bọn kinh ngạc, đột nhiên đứng dậy, “ Chúng ta đòi có nhiều tiền đâu, tính mạng con trai bà ta chẳng lẽ đổi không lại 500 vạn? nhà chúng nó nhiều tiền như vậy cơ mà…”

“Có quỷ nó biết!” Tên bắt cóc nhổ nước bọt, như là nhìn thấy ma, nhìn thằng đồng bọn, “Mày có chắc người mình bắt cóc là con trai bà ta Tạ Trì?”

“Chính là nó! Chắc chắn luôn!”

“Nếu đã như thế, “ Bọn bắt cóc nhìn về chiếc lồng sắt đang giấu trong bóng tối, cười lạnh toát nói, “ Bố mẹ mày cần tiền chứ không cần mày, thế thì đừng trách bọn tao không khách sáo!”

Một tia sét chói mắt lóe lên, thoáng chốc soi sáng cả nhà máy đen như mực, chiếu ra con dao sáng loáng trong tay bọn bắt cóc, và cậu bé Tạ Trì trong lồng sắt.

Tiểu Tạ Trì mặc bộ đồng phục tới trường màu trắng, mặt mày sạch sẽ, tuổi nhỏ mà khí chất lịch sự nhã nhặn, một nửa khuôn mặt ẩn trong bóng tối lại tỏ ra buồn rầu.

Tia sét qua đi, trong nhà máy lại đen thui trở lại, nhưng nhờ thứ ánh sáng tia sét như đá lửa vừa nãy mà tên đồng bọn lại để ý thấy tinh thần sắc của Tạ Trì, trong lòng không hiểu tại sao có chút hoảng sợ

Bọn bắt cóc thấy Tạ Trì không rên rỉ tiếng nào, cười nhạo nói: “ Thằng ôn con nhà có tiền có khác, gan cũng to đấy, thích bướng phải không, xíu nữa tao cho mày chết ….

Hắn vừa nói vừa tháo dây xích sắt to hơn ngón tay ở trên lồng sắt.

Tên đồng bọn do dự tóm lấy hắn: “Đại ca, em, em thấy thằng nhóc này có chút không thích hợp, hay là chúng ta thả nó đi cho nó sống chết mặc xác nó, dù sao bị nhốt ở đây mấy ngày rồi, không chết thì cũng bán phế…

Tên bắt cóc lấy chân đạp hắn một cái: “ Đồ vô dụng! đến thằng bé này còn sợ, thì hắn làm được trò trống gì?

Hai tay nhỏ nhắn thon dài xinh xắn đột nhiên chộp lên cổ tay của tên bắt cóc.

Trong tiếng sấm sét tiếp theo vang lên, tên bắt cóc nhìn thấy Tạ Trì nhìn hắn nở nụ cười lạnh lùng lại còn ẩn chứa ác ý.

Mấy ngày sau, có người báo cảnh sát, bên trong nhà máy hoang phế ở ngoại ô có mùi hôi thối đáng khả nghi, bọn họ từ bên ngoài cửa sổ nhìn vào trong, có thể mập mờ nhìn thấy trên nền đất có mái tóc đen.

Cảnh sát vội có mặt, vào đúng ngày mùa hè, thi thể sớm đã phân hủy, trở thành bữa tiệc thịnh soạn cho lũ ruồi nhặng, hiện trường quả thực vô cùng thê thảm.

Cảnh sát qua so sánh mới phát hiện, không ngờ hai người đó lại là tội phạm đặc biệt nguy hiểm mà cảnh sát đang truy bắt bấy lâu nay, nhưng lại không biết vì sao lại chết tại nơi này.

Bên cạnh thi thể có cái lồng sắt đang mở, hiện trường có dấu vết vật lộn nhẹ.

Xét thấy hai người này từng nhiều lần bắt cóc người khác, thủ đoạn trước sau đều giống nhau, chân tướng dường như không cần nói cũng biết

Hai người này bắt cóc không thành, bị người ta giết ngược.

Kỳ lạ ở chỗ, hiện trường không để lại một chút thông tin thân phận liên quan đến người nào cả, vân tay, DNA, không có gì hết.

Điện thoại bọn bắt cóc hình như cũng bị ai đó lấy mất.

Tìm không ra manh mối gì, cuối cùng vụ án cũng không phá được.

Chuyện này tại lúc đó trở thành trò cười, hai người kia trở thành “ những tên bắt cóc nhục nhã nhất trong lịch sử”

Mười hai năm sau, tại tòa nhà trung tâm triển lãm thành phố Thanh Nghiễn.

Một nữ uploader đứng trước bức tranh kinh dị rợn người, đối diện với khán giả trong phòng phát trực tiếp nói: “Hiện tại tôi đã ở trong triển lãm tranh của Tạ Trì người mà các bạn tâm niệm rồi, uploader nhút nhát, đến coi tranh kinh dị, vì các bạn mà hi sinh quá nhiều rồi, nên được nhận những phần quà nhỏ có phải không ạ?

Comment nhiều đến nỗi trôi mất.

Bạn đến để xem trang kinh dị sao?! Bạn đến xem mặt hả, đúng là nông cạn

Chúng tôi đều là phụ nữ nông cạn

Phía trước đừng có lôi tôi vào, tôi đến là để xem tranh! Bức tranh( Quỷ khâu da) trước đây tôi xem khiến tôi cả đêm không ngủ được, tôi nay lại tới tìm phiền phức đây

Tôi, tôi là người mới, muốn hỏi là người vẽ tranh kinh dị có phải là trong lòng rất biến thái không?

Nói vớ vẩn, chồng tôi rất dịu dàng, rất lịch sự! tính tình tốt mọi mặt, lại rất hay cười!

Chị em cứ nói thẳng đi, có bao nhiêu người bởi vì đoạn phim lần trước mà làm vỡ cả sảnh vậy?

Uploader thấy cái điều cuối này, trong mắt lộ ra vẻ ngưỡng mộ, Tạ Trì Hỏa đích thực là quá đơn giản rồi

Trước đây có đoạn phim Tạ Trì vẽ tranh được truyền tải trên mạng

Mặt mày tuấn tú, tuổi thanh niên dịu dạng nhã nhặn lại đi vẽ tranh kinh dị rùng rợn, trên mặt giấy hiển thị sinh động con quỷ đang lộ ra những chiếc răng nanh sắc nhọn nhằm về cậu ấy, đâu đó trong chốc lát như muốn cắn nát cái tay thon dài xinh xắn ấy.

Giống như là sự tương phản giữa mĩ nữ và dã thú vậy, làm cho thị giác người xem kích thích cực độ, ấn tượng khó quên

Vô số kẻ hiếu kỳ tra cứu, họa sĩ tranh kinh dị Tạ Trì sau một đêm bỗng chốc thành danh

Cùng thời gian ấy, trong phòng nghỉ cá nhân tại tòa nhà triển lãm, Tạ Trì bưng nước đi đến gần sô-fa cạnh cửa sổ

Người lớn tuổi ngồi trên sô-fa tên là Tương Hoa, trước khi nghỉ hưu chính là bác sĩ tâm lý nổi tiếng thế giới.

Tạ Trì mang nước cho Tương Hoa rồi ngồi lên chiếc sô-fa đối diện, cười thân thiện nói: “ Nghe nói ngài hay bị mất ngủ, nên cháu không cho tinh chất trà vào, mà chỉ thêm chút bách hợp có thể hỗ trợ ngủ ngon.

Tương Hoa nhìn vào trong cốc nước những cánh bách hợp đang nở ra, nhịn không được lườm cậu ta một cái: “ Cậu không xứng ngồi đối diện với ta

Tương Hoa dẫu sao cũng thấy được nhân cách phụ của Tạ Trì, biết tỏng nó dịu dàng nhưng trong mắt ẩn con ác quỷ như thế nào, trước mắt xã hội thì là người nhân cách mạnh mẽ, cũng vốn dĩ không phải cái vẻ bề ngoài như vậy, nói đơn giản hơn đó là bệnh thần kinh

Tạ Trì lừ lừ liếc nhìn một cái nói : “Dù sao vẫn còn giá trị lợi dụng.”

Tương Hoa ứ nghẹn

Tạ Trì hai tay đan vào nhau: “Tôi không lằng nhằng nữa, tôi tìm được cách khiến cho tôi và Tinh Lan rời xa nhau rồi.”

Tạ Tinh Lan, chính là nhân cách thứ hai của Tạ Trì.

Tương Hoa kinh ngạc ngẩng đầu dậy, ngỡ rằng mình hiểu sai vấn đề: “ Cậu nói “Rời xa” là sao…”

“chính là điều ông đang nghĩ,” Tạ Trì mỉm cười, nhả chữ rành mạch, “Để cho Tinh Lan nhận lấy thể xác, tách rời với tôi.”

Tương Hoa vẻ mặt tràn đầy khó tin : “ Làm sao có thể chứ”

Mất đi nhân cách thì dễ, còn tách rời… nói đơn giản là như màn đêm trên trời, Tương Hoa hành nghề đã ba mươi, bốn mươi năm nay, chưa từng bao giờ nghe thấy.

Tạ Trì lấy từ đáy khay trà ra một xếp tài liệu đưa cho Tương Hoa,

Tương Hoa liền nhận lấy

Trên tờ đầu tiên của tập tài liệu viết

Chu Mỗ, nam , ung thư phổi giai đoạn cuối, về nhà dưỡng bệnh

Vào tháng sáu năm nay, trong nhà đột nhiên mất đi, người nhà trong lòng nóng ruột tìm kiếm.

Năm ngày sau, Chu Mỗ đột nhiên về nhà, người nhà làm cơm chúc mừng, Chu Mỗ lại cái đèn thủy tinh ở phía trên bàn ăn rơi vỡ đầu.

Điều tra sau đó, chiếc đèn thủy tinh dùng rất nhiều ốc vít cố định mà lại trong phút chốc tất cả lỏng lẻo rơi ra.

Trên trang thứ hai:

Hoàng Mỗ, nữ , nội trợ gia đình, trước đây do phá thai nhiều lần nên mất khả năng sinh sản, mối quan hệ vợ chồng, mẹ chồng nàng dâu không được hòa thuận

Vào trung tuần tháng năm năm nay, khi đi ra ngoài mua thức ăn xong thì người bốc hơi, bốn ngày sau lại thấy xuất hiện ở cửa tiểu khu, lại bị con chó ở phòng bảo vệ đột nhiên nổi dại cắn chết.

Kỳ là là…con chó ấy sau khi cắn chết người thì không bị dại nữa.

Tờ thứ ba, tờ thứ tư….

Tương hoa xem xong, chỉ thấy trong lòng sợ hãi, đây đều là những cái chết kỳ lạ mà lại không có kẽ hở nào, hoàn toàn kín kẽ.

Tương Hoa nhịn không được nữa liếc nhìn Tạ Trì. Lý do gì mà Tạ Trì mấy năm gần đây cứ nghiên cứu mấy cái thứ này?

Tạ Trì uống một ngụm nước nói : “ Trong cái đống này 99% đều là những cái chết ‘ngoài ý muốn’.”

Hắn nói rất dễ dãi và tùy tiện, Tương Hoa cảm thấy được trọng lượng của đống tài liệu, lại cảm thấy có một sợi tóc vô hình đang quấn vào cổ mình, từ từ thắt lại, tước đoạt dưỡng khí

Môi của Tương Hoa khô đét, hạ ý hỏi dò: “ Cậu vừa nói 99%, vậy 1% còn lại là…”

Tạ Trì liếc ông ta một cái, ý vị thâm sau cưới nói: “ đó là kẻ chiến thắng cuộc đời nào đó không thể nói rõ được

Tương Hoa vô cùng kinh ngạc: “ không thể nói rõ được?”

Tạ Trì nghiêng người, men theo góc phải số trang lật tìm, rút ra mất tờ giấy, đưa cho Tương Hoa

Trên tờ thứ nhất ghi là:

Cao Mỗ, nữ , phẫu thuật thẩm mĩ thất bại, chịu tác động của kĩ thuật y học, gần mười năm nay mặt mũi không thể hồi phục.

Tháng tư năm nay Cao Mỗ mai danh ẩn tích, nửa năm sau quay lại, vết thương dị hợm ở trên mặt không chỉ hoàn toàn khỏi hẳn, mà dung mạo còn tươi tắn rạng ngời đến nỗi người xung quanh ai cũng đều không nhận ra.

Tương Hoa không thể tin nổi, vội lật tiếp xem

Toàn bộ đều là những vụ án như vậy, lúc trước có cầu mà không được, giữa đường mất tích một thời gian, sau khi quay về thì giấc mơ kỳ lạ lại trở thành hiện thực.

Kẻ khố rách áo ôm sau một đêm phát tài, mù bẩm sinh bỗng nhìn thấy ánh sáng, thậm chí người đã nằm vào quan tài bật dậy

“ Sao lại như thế được…” Tương Hoa không ngừng lẩm bẩm

Tạ Trì cười nói: “ có phát hiện ra mấy người ấy có cùng điểm chung không?

Ba chữ cuối cùng trên môi Tạ Trì lặp lại một lát, liền càng trở nên có ý vị sâu xa.

Tương Hoa trầm ngâm một lúc, tỉnh cả người: “ đều có tâm nguyện không thể hoàn thành, ví dụ như cái người ung thư phổi giai đoạn cuối, muốn được sống tiếp, người phụ nữ nội trợ muốn mang thai.

“ Đều mất tích một thời gian, lúc quay về lại chết ‘ ngoài ý muốn’, hoặc là xảy ra cảnh tượng ấy.

Tạ Trì gật đầu, xuyên quan cửa sổ, dương mắt nhìn nhân viên văn phòng ra vào cao ốc đối diện. Bọn họ đẩu tóc gọn gàng, ăn mặc tươi sáng đẹp đẽ, nụ cười thân thiện.

Không gì ngoài một lũ cành vàng lá ngọc.

Tạ Trì chằm chằm nhìn một lúc, khẽ nhạo một tiếng, thờ ơ nói: “ còn có người toàn mĩ hơn nữa, có ham muốn mà tạm thời thậm chí vĩnh viễn không đạt được thứ ấy.”

“ Có người lựa chọn kiềm chế, trở thành thánh nhân vừa lòng với thú vui thường ngày, có người thì lại buông xuôi từ đây, trong khi đang không ngừng tìm kiếm một tia hi vọng sinh ra rồi lại vụt tắt, cứ thế sinh sôi không ngừng.

Cho nên trên thế giới này tồn tại một loại sức mạnh thần bí, chuyên môn lựa chọn những người trong tâm bất cam

Bạn đang đọc Ứng Dụng Diễn Viên Phim Kinh Dị ( Dịch Bàn Tơ Động ) của Diễn Viên Tế Rượu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.