Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh hồn oán hận áo đỏ (3)

Phiên bản Dịch · 1493 chữ

Chương 4: Linh hồn oán hận áo đỏ (3)

Nhóm Dịch: Bàn Tơ Động

Mình ngây thơ rồi, thì ra là hắn cảm thấy chửi một trận không đã đời, quay về lại chửi thêm một lần nữa…

Có cá tính hahaha

Thật là quá kiêu căng rồi, thực sự đúng là tự tay bóp bộ hạ, cho dù là vẫn có thể chịu đựng được, người đại diện là người hắn có thể đắc tội sao? Suy cho cùng thì ngoài phim của người mới, những bộ phim về sau đều do người đại diện chọn lựa.

Ngộ nhỡ người đại diện cố ý nhét hắn vào bộ phim có độ khó mức siêu cấp, thế chả phải là nghỉ luôn sao?

Với lại người đại diện không phải là người có thể gửi tin tức chỉ điểm cho diễn viên trong khi quay phim sao? Bậy giờ Chu Đồng sẽ chắc chắn chỉ mong sao cho hắn chết thôi, mới không quản lý hắn nữa.

Chu Đồng vốn dĩ thấy lợi trước mắt mà mặc kệ người mới có tốt với hắn, lần trước có người mới dù chết cũng không được Chu Đồng chỉ điểm cho

Hắn hà tất phải làm thế nhỉ, ngấm ngầm chịu đựng một chút không được sao, một người mới giỏi giang như thế, chết thật đáng tiếc.

Để mày bị Châu Văn hành, mày chấp nhận không? Lại còn phát trực tiếp à, tên đần đồn Châu Đồng

……………………

Số lượng Fan từ từ tăng tên, trong thời gian có mấy phút đã vượt quá 50 người.

Tạ Trì suy đoán một cách hợp lý, giống như thế giới hiện thực, phim ảnh làm cẩu thả thì khán giả chắc chắn sẽ ít, cho nên là chất lượng phim càng cao thì , lượng Fan sẽ tăng càng nhanh, bởi vì có cơ số lớn khán giả đón xem.

Ứng dụng gửi tới một tin nhắn

Tiến độ tình tiết đã cập nhật, tất cả diễn viên đã hoàn thành kí hợp đồng, bây giờ xin mời tất cả diễn viên quay trở lại cửa văn phòng , theo thư ký đưa đi làm quen với cương vị.

Tạ Trì theo chỉ thị quay lại cửa văn phòng.

Nghiêm Kính cảm giác được chính là Tạ Trì, bỗng chốc vui vẻ chạy qua, gần tới nơi thì dường như nhớ lại chuyện gì , đột nhiên phanh gấp người lại.

Tạ Trì thấy Nghiêm Kính người đong đưa muốn ngã rồi, lập tực giơ tay đỡ cậu ấy lại, đụng phải khủy tay của Nghiêm Kính, lại cảm thấy Nghiêm Kính hình như run cầm cập.

Tạ Trì ngạc nhiên hỏi: “ Em sợ anh à?”

Hình như hắn chưa làm chuyện gì với Nghiêm Kính mà?

Nghiêm Kính tủi thân bô ba nói : “ Trước đây anh lạnh lùng như băng lại còn hung hăng nói không cho em động vào anh.”

Tạ Trì sững sờ, cười tươi roi rói không cho Nghiêm Kính nhìn thấy,

Ca Ca chịu đắng rồi nè.

Không thể hạ mặt mũi làm anh của mình, Tạ Trì cố tỏ ra mặt không cảm xúc phát ra tiếng nói “ Ừ, đúng” : “ Anh có nói thế.”

Nghiêm Kính còn có thể nói được gì, người mới trông thấy bộ mặt u ám của Châu Văn, đột nhiên sợ hãi hô một tiếng: “ Anh Chu ơi mặt anh làm sao thế?”

Mặt Chu Văn lúc này xưng lên như mặt lợn, trông tím tái như là kiểu vỏ hành tây vậy, xung quanh khoang mắt thì phát xanh, phát đen, mép miệng thì rạn nứt, luôn có tia máu chảy ra.

Người mới lập tức chen nhau lên giả vờ hỏi thăm.

Sắc mặt Chu Văn chỗ thì xanh chỗ thì trắng, ánh mắt hận độc nhìn chằm chằm về bên phía Tạ Trì đang bình chân như vại, không liên can tới chuyên này, rốt cuộc vẫn cần giữ mặt mũi, thều thào nói : “ Trong nhà vệ sinh có ma!”

Mọi người liền tức thì hoảng sợ, lo lắng mình trở thành con châu chấu trên nồi dầu sôi.

“ Ma! Thực sự có ma! Xuất hiện giữa ban ngày à, sao có thể thế được….”

Tạ Trì cười mỉa một cái, như kiểu bị chọc cười vậy.

Chu Văn nghe thấy thế, sắc mặt còn tệ hơn nữa, rõ ràng là tức giận tới toàn thân rung chuyển, nhưng lại kiêng nể võ công của Tạ Trì, không giám tiến lên báo thù xả hận, thậm chí sợ người mới nhìn ra mánh khóe, cũng không giám nhìn hắn một cách quá lộ liễu.

Nghiêm Kính lẳng lặng nhíu lấy tay áo Tạ Trì , lo lắng nói : “ Tạ Ca không phải anh vừa mới đi vào nhà vệ sinh sao? Không gặp ma chứ? Có sao không đó?”

Tạ Trì nhẹ nhàng nói: “ Không, nếu không cái dạng như anh tứ chi bất cần này, chết từ lâu rồi, đâu có thể như Châu lão diễn viên còn sống mà ra khỏi đó.

“ Cũng đúng.” Ngiêm Kính tỏ ra tán đồng.

Chu Văn tức tới nỗi suýt nữa thì bỏ đi.

Bên kia cô thư ký đang vội vã gọi người: “ Mọi người qua hết đây cùng tôi lên thang máy đi làm quen cương vị!”

Hai người nhanh bước theo cùng.

Nghiêm Kính đối với hắn từng thể hiện thiện ý, trước giờ Tạ Trì ân oán phân minh, không muốn nợ người khác dù là một chút, cũng không ngại tạm thời làm bạn với cậu ấy, lúc cần thiết thì kéo cậu ấy cùng đi.

Mọi người vốn tưởng rằng chỉ là phân phó công việc tầm thường , nhưng công việc lại không hề đơn giản như thế.

Tổng cộng bảy người diễn viên, được phân tới làm việc ở bốn tồng , Tạ Trì và Nghiêm Kính được phân công việc ở tầng năm, Châu Văn và một người mới được phân công việc ở tầng bảy, hai người khác được phân công việc ở tầng chín, còn một người duy nhất được phân công việc ở tầng mười một.

Nghiêm Kính khẽ giọng nói: “ Đây như là cố ý chia cách chúng ta mà, Tạ Ca, cảm giác suy đoán của anh trước đây lại đúng một phần rồi, bọn họ thể hiện rõ ý muốn tiện quỷ giết người, trước đây em cũng nghe phim ma, về cơ bản những người bị chết đều bởi vì hành động có một mình.

Tạ Trì lặng yên không nói.

Thư ký đưa mọi người đi làm quen côn việc, đều là những công việc phổ thông bình thường, không biết làm việc với máy tính thì đi dọn dẹp nhà vệ sinh và sắp xếp giấy tờ.

Ứng dụng gửi đến một tin nhắn.

Tiến độ tình tiết đã cập nhật, diễn viên trong thời gian làm việc phải hoàn thành công việc được giao, nếu không hoàn thành trong ngày thì sẽ bị trừ 10 điểm.

Hiện là thời gian hoạt động tự do, buổi tối 10 giờ chính thức đi làm, 10 giờ tối mà ai không có mặt ở công ty, trừ 100 điểm tích lũy và trục xuất khỏi bộ phim.

Nghiêm Kính ngạc nhiên nói: “ không hoàn thành nhiệm vụ chỉ trừ có 10 điểm!”

Tạ Trì: “ Bởi vì nếu không hoàn thành được nhiệm vụ thì cũng không ảnh hưởng gì lớn tới tình tiết, quan trọng là chúng ta bắt buộc phải ở lại trong tòa nhà này.”

Nghiêm Kính chợt bừng tỉnh.

Tạ Trì cúi đầu nhìn đồng hồ đeo ở tay, bây giờ là 4 giờ chiều, còn 6 tiếng nữa sẽ bắt đầu chính thức làm việc.

Lại một tin nhắn khác gửi đến.

Tránh tình trạng mọi người mất kiên nhẫn, nay chỉnh 6 tiếng thu gọn còn 3 tiếng, 3 tiếng sau sẽ bước vào 10 giờ tối.

Nghiêm Kính kinh ngạc nói: “ Làm thế được sao?? Bịp vãi đái??”

Tạ Trì: “ Trong phim kinh dị tồn tại thời gian là rất bình thường.” Nghiêm Kính hiểu ra.

Đột nhiên có thời gian hoạt động tự do, mọi người mặt mày đều mù mờ không hiểu gì, không biết phải nên làm cái gì, nháo nhác nhìn về hướng Chu Văn.

Chu Văn ăn quả thuốc nổ, như bị đánh bả : “ Cút hết cho tao, muốn làm gì , làm gì hả .”

Hắn vô thức nhìn về chỗ Tạ Trì đang đứng, nhưng lại phát hiện, ông bố Tạ Trì dắt theo đứa con, giống như dẫn một đứa trẻ mù đi thang máy xuống dưới.

Trong thang máy, Nghiêm Kính ngẩng đầu nhìn Tạ Trì: “ Tạ Ca , bây giờ chúng ta phải làm gì mới được đây?”

Bạn đang đọc Ứng Dụng Diễn Viên Phim Kinh Dị ( Dịch Bàn Tơ Động ) của Diễn Viên Tế Rượu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.