Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành hôn

Phiên bản Dịch · 1274 chữ

Mùng bảy tháng giêng, tuyết rơi xuống cả đêm, vào sớm này mùng tám, toàn bộ Ngọc Kinh là một mảnh trắng xoá, trái lại càng tô điểm thêm cho sắc đỏ hoan hỉ. Sở Vân Sanh không hiểu gì về những tục lệ trong thành hôn, còn Mẫu Hậu thì sáng sớm mùng tám đã đến phòng nàng khóc lóc một trận. Bốn trăm năm trước, nàng từng đến Doanh Châu tham gia đại hôn của cô cô một lần. Khi ấy nàng còn nhỏ, cũng chưa từng ra khỏi Ngọc Kinh một lần nào, chưa từng được thấy nhiều người đến vậy, trông thấy cái gì cũng cảm thấy thú vị. Nàng còn uống trộm một vò rượu hoa đào lớn, ngã xuống dưới gốc cây bàn đào ngủ tới bất tỉnh nhân sự, quả thực là mất hết mặt mũi. Phụ Quân tức giận phạt nàng quỳ trước đại điện Ngọc Kinh hơn ba ngày ba đêm.

Còn thu lại Tiên Khí của nàng, để nàng lạnh rét run.

Sau đó thế nào, Sở Vân Sanh không nhớ rõ nữa, dù sao cuối cùng là nàng ngã xuống trong nền tuyết, lúc tỉnh lại thì nằm trên chiếc giường mềm mại. Mẫu Hậu ngồi bên cạnh lặng lẽ gạt nước mắt, mẫu thân nói cho nàng biết, là Tạ Dật Trần ôm nàng về.

Sở Vân Sanh càng nghĩ, càng cảm thấy sai là sai ở chỗ Tạ Dật Trần ôm nàng về. Trước lúc đó, nàng chỉ cảm thấy Tạ Dật Trần là một sư huynh có tướng mạo lẫn thế lực bậc nhất mà thôi, rồi từ đó về sau, nàng thành thiếu nữ hoài xuân, mãi trông mong Tạ Dật Trần có thể vào lúc nàng tỉnh táo ôm nàng lại lần nữa.

Hiện giờ cuối cùng nàng đã sắp thực hiện được nguyện vọng này rồi, Sở Vân Sanh mơ mơ màng màng được người ta dẫn dắt hoàn thành cả quá trình đại hôn. Hiện giờ đang ngồi trên giường cưới chờ Tạ Dật Trần đến vén khăn voan cho mình.

Nàng đan các ngón tay vào nhau, rất là khẩn trương.

Ánh nến trên bàn lay động, Sở Vân Sanh hỏi Bội Bội:

- Sao sư huynh còn chưa quay lại?

Bội Bội đáp:

- Hôm nay sư huynh là tân lang quân, vẫn còn phải ở bên ngoài tiếp rượu. Huống hồ, ngày đó Tạ sư huynh chế ngự được Tranh, là tiên nhân trẻ tuổi khó gặp trong ba vạn năm nay, có không ít thần tiên thường không hay lộ diện hôm nay cũng tới, vội vàng chúc mừng huynh ấy.

- À.

Sở Vân Sanh ngừng giây lát, có chút không vui,

- Thật đáng ghét, đừng chuốc say Tạ sư huynh đấy.

Bội Bội che miệng cười tít mắt,

- Sao tiểu thư vừa lập gia đình đã biết che chở phu quân rồi thế.

Sở Vân Sanh đỏ mặt, may mắn có khăn voan đỏ che lại, nàng nhỏ giọng cằn nhằn:

- Cũng không biết tửu lượng của sư huynh có tốt không.

Nàng không nói nữa, tiếp tục ngồi đàng hoàng chờ Tạ Dật Trần trở về, hôm nay đại hôn quả thật rất mệt, ngay vào lúc nàng suýt ngủ gật, thì cuối cùng cửa phòng cũng được người ta mở ra.

Nàng nghe thấy Bội Bội vừa mừng vừa kinh ngạc hô to một câu,

- Tạ sư huynh đã trở về!

Sở Vân Sanh vội vàng ngồi ngay ngắn lại, tim đập như sấm, đợi phu quân của nàng tới vén khăn voan cho nàng.

Tiếng bước chân của Tạ Dật Trần càng ngày càng gần, Sở Vân Sanh nhìn thấy hắn đứng trước mặt mình, Hắn thoáng dừng một lát, sau đó hình như mới vươn tay, chậm rãi tới gần khăn voan đỏ. Sở Vân Sanh rũ mắt, nàng trông thấy tay của hắn, và giây tiếp theo, khăn voan của nàng bị xốc lên.

Nàng trông thấy nến đỏ chập chờn, và Tạ Dật Trần đang mặc hỉ phục.

Phu quân của nàng.

Sở Vân Sanh ngẩng đầu nhìn Tạ Dật Trần, trông thấy trên lông mi của hắn hình như dính một chút bông tuyết vẫn chưa tan, đột nhiên không đầu không đuôi hỏi:

- Bên ngoài tuyết lại rơi?

- Vậy à?

Hình như Tạ Dật Trần cũng không rõ lắm, thời điểm đi tới đây hắn có hơi ngẩn ngơ, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn không để ý tuyết có rơi hay không.

Giọt tuyết tan kia và hỉ phục màu đỏ khiến cho Tạ Dật Trần lạnh lùng thêm chút hương vị khác, Sở Vân Sanh cảm thấy bản thân càng hồi hộp hơn, nàng lấy hết dũng khí vốn định hô lên một câu “Phu quân”, nhưng lại thấy ngượng ngùng cực kỳ. Hơn nữa lúc này Tạ Dật Trần lại không nói câu nào, làm nàng càng thêm chần chừ, không biết phải làm sao. Câu gọi ngọt ngào đó đảo lộn trên đầu lưỡi, rồi rụt lại, thốt ra lại thành:

- Sư huynh, chàng nhìn ta làm gì?

Nhìn, dường như không đúng lắm, nói chính xác thì, hắn đang cẩn thận quan sát nàng. Trong ấn tượng của Sở Vân Sanh, Tạ Dật Trần chưa từng nhìn nàng chăm chú đến vậy. Trước kia hình như lúc nào hắn cũng chẳng muốn liếc nhìn nàng nhiều thêm một cái, cũng rất ít cười, chỉ có những lúc ngẫu nhiên có thể từ khóe mắt tuấn tú của hắn nhìn ra hắn đang cười khẽ.

Huống hồ nụ cười ấy chỉ thoáng qua rồi chợt biến mất.

Tạ Dật Trần không nhúc nhích, cũng không nói câu nào, ngón tay của hắn vẫn vân vê một góc của khăn voan như cũ, không lấy hẳn nó xuống từ trên đầu Sở Vân Sanh.

Hắn thấy khuôn mặt nàng đỏ bừng, bờ môi cũng đỏ rực, chắc là mệt mỏi nên khóe mắt cũng đỏ lên, hỏi:

- Nàng uống rượu?

- Đúng vậy.

Sở Vân Sanh vừa uống rượu nên mặt còn nhiễm sắc hồng.

- Ban nãy mời rượu Phụ Quân và Mẫu Hậu mà ha?

Tạ Dật Trần gật đầu, còn chưa mở miệng thì chợt nghe phía ngoài cửa sổ có người hô:

- Thập Lục sư huynh đã trở về!

Ba người trong phòng cùng nhìn về phía cửa sổ, Tạ Dật Trần nhíu mày, không nói hai lời vung tay lên, buông khăn voan đỏ của Sở Vân Sanh ra, chẳng mấy chốc đã đẩy cửa đi ra ngoài, chẳng nói gì dù chỉ nửa chữ.

Bội Bội “Ấy” một tiếng cũng vô dụng, nàng quay đầu nhìn thì mới thấy cái vung tay ban nãy của Tạ Dật Trần đã thả khăn voan xuống, Sở Vân Sanh lại tự mình vén lên lần nữa, khóc không ra nước mắt.

- Bội Bội, ta đây là đã thành hôn hay chưa thành hôn ...?

Bội Bội vội vàng gật đầu:

- Lúc ấy đã thành rồi, vừa rồi Tạ sư huynh cũng đã xốc lên cho người rồi.

Sở Vân Sanh cởi khăn voan màu đỏ kia xuống, tiện tay tháo luôn cả những chiếc trâm cài trên tóc rắc rối kia xuống, nhấc váy lên, bảo:

- Ta cũng muốn ra ngoài gặp Thập Lục sư huynh một chút.

- Vậy thì không được.

Bội Bội cuống quít ngăn nàng lại.

- Tiểu thư, làm vậy không được đâu, làm vậy không hợp quy củ.

Đây là quy củ của Ngọc Kinh, ba đêm đầu khi tân nương thành hôn không thể ra ngoài gặp người ngoài, đến cả cha mẹ cũng không được.

Bạn đang đọc Vai Ác Hắn Là Phu Quân Trước Của Ta của Thập Nhị Sơn Quân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Netcoma_102
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.