Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiêng kỵ

Phiên bản Dịch · 1070 chữ

HIện giờ một số người rất thích xăm mấy thứ kỳ kỳ quái quái, cái gì mà phong cách hắc ám, màu mè lòe loẹt, đều đã khiến truyền thống lão tổ tông lưu cho chúng tôi mấy ngàn năm bị mai một, mà Trương Thiên Bá này ngàn dặm xa xôi tới tìm tôi, khiến tôi lập tức có cảm giác như gặp tri kỷ.

Tôi bỏ ra mấy phút nhìn hình rồng qua vai của hắn xong mới xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.

“Lão ca, hình vẽ của ngài quá phức tạp rồi, nhìn sơ hướngđâm cùng mạch lạc là một cao thủ, cao thủ xăm như tôi cũng không tiện xử lý, nếu sửa hỏng thì sẽ càng ra thêm chuyện, cũng may tìm được tôi, người bình thường có lẽ đúng là không có bản lĩnh này, ngài muốn đổi thế nào?”

Thực ra đây là một câu lời khách sáo, cũng để thổi phồng bản thân, dù sao tôi quả thật à sợ nghèo, không muốn bỏ qua vị khách hàng lớn này nên dù không biết tại sao hắn lai xăm một con tà long từ tốt mà lại ra thành nửa nạc nửa mỡ thế này, nhưng có lẽ hắn sẽ bảo tôi bỏ con hổ trong hình đi, ai mà ngờ......

“Điểm mắt rồng cho tôi đi, cho nó mở mắt.”

Cho nó mở mắt?

Toàn thân tôi bỗng lạnh đi mấy giây.

Người trong nghề có câu: nam không xăm phượng, nữ không xăm rồng, tà long không điểm mắt, Quan Công không mở mắt. Dụng ý của câu nói này, tôi sẽ nhắc lại sau.

Nhưng bây giờ, vị Trương Thiên Bá này không chỉ không muốn xóa con hổ kia đi mà còn muốn điểm mắt cho con tà long nửa nạc nửa mỡ này? Cho thứ quỷ đó mở mắt không phải tự tìm chết sao!

“Lão ca, ngài có biết muốn điểm mắt cho con rồng này sẽ xảy ra chuyện gì không?” Tôi lau mồ hôi lạnh nói, cũng không tiện đắc tội khách nhân.

Trương Thiên Bá khó hiểu, úng ồm ồm nói:

“Huynh đệ, điểm mắt đương nhiên là cứu mạng, vị cao nhân lúc trước xăm con rồng cho tôi có nói, chờ tới ngày tôi lên như diều gặp gió, có thể gánh được thì sẽ điểm mắt cho tôi, mấy năm nay vị cao nhân đó bỗng biến mất tăm, tôi cũng không thể tìm được, nhưng tôi cảm thấy bây giờ là đến lúc rồi, cậu nói hình này là long tranh hổ đấu, giờ xăm mắt rông, để con rồng này khí thịnh, trấn áp con hổ kia không phải sao?”

Nhưng hắn lập tức đã phát giác được thần sắc của tôi có chút không đúng , khi nãy nghe tôi giảng giải một phen, đã biết tôi có bản lĩnh thật sự nên lại hỏi:

“Lão đệ, vậy cậu nghĩ sao?”

Tôi thoáng kinh ngạc, thở dài: “Tôi cũng giải thích một lần rồi, nhưng đã quên một chuyện, ngài phải biết con rồng hổ này đã hòa làm một thể, ngài điểm mắt cho con tà long này cũng đồng nghĩa điểm mắt cho ác hổ, còn may là chưa làm, nếu không thì thực sự xảy ra chuyện lớn rồi.”

Trương Thiên Bá lảo đảo, suýt chút nữa đã quỳ xuống.

Lần này, vị đại lão xã hội đen này đã không còn ngạo khí trước đây nữa, tôi đoán nếu không tìm được tôi thì có lẽ hắn sẽ tìm một cửa hàng xăm hình nào đó điểm mắt rồi, dùng cách của hắn để khắc con ác hổ kia, chỉ nghĩ thôi đã hoảng sợ rồi, vội nói: “lão đệ à, mau cứu mạng tôi đi, tiền, tôi có tiền! Giờ tôi nên làm sao đây?”

Tôi chờ chính là hiệu quả này, chờ một đống tiền xuất hiện đấy.

“Ngài chớ gấp, để tôi xóa hình con hổ đi trước đã, sau đó có vẽ mắt cho con rồng này không thì nói sau, nhưng cũng đừng giấu giếm, ngài nói lai lịch của của bức hình rồng hổ tranh đấu này ra rồi chúng ta đúng bệnh hốt thuốc được không?”

“Được, được!”

Trương Thiên Bá gật đầu một cái, nhìn ra quả thực rất sợ.

Tôi bảo hắn tựa vào chiếc ghế nhỏ để nghiên cứu hình xăm của hắn, bản vẽ này rất phức tạp, đổi rất khó khăn, với tôi mà nói cũng là một bài kiểm tra khó đây, từ trước đến nay đổi hình xăm cũng không phải là một công trình lớn, nhưng khảo nghiệm mạch suy nghĩ cùng nội tình, đồng thời không được phá hư mạch lạc cùng hướng đi ban đầu.

Mạch lạc của một tấm hình tốt rất quan trọng, mỗi một lần đầm đều tinh tế, giống như kinh mạch trong cơ thể, hoặc có lẽ giống trận đồ của đạo gia, sai một điểm sẽ thay đổi diện mạo hoàn toàn. Nghiên cứu hồi lâu, tôi mới đeo khẩu trang ngồi bên giường cầm châm, bắt đầu thử sửa cho hắn.

Mỗi người lúc xăm đều có thói quen của mình, tôi thì thích nói chuyện với khách để dời lực chú ý của họ.

Cho nên tôi bắt đầu hỏi lý do Trương Thiên Bá xăm hình này, bằng không thì cũng thật không chắc chắn sẽ sửa tốt cho hắn, lúc này hắn cũng không giấu giếm mà nói: “Trước giờ tôi chưa từng nói lý do xăm con tà long này với ai, bởi vì không ai tin, tôi cũng biết bọn họ không tin, nói thật với cậu, con rồng này là cao nhân xăm, mà ác hổ thì tự dưng xuất hiện trên người tôi.”

Tự dưng xuất hiện?

Tôi cũng cả kinh, nghiêm túc cẩn thận dùng châm dính mực đâm thủng da hắn, lúc này kỹ xảo nói chuyện liền phô ra, tôi nói:

“Tôi tin, mấy kỹ thuật xăm cổ xưa này rất thần bí, chính tôi thì làm nghề này, sao có thể không tin? Cái hình xăm xanh đen trên người ngài rất quỷ dị, tôi cũng tin!”

Trương Thiên Bá lúc này mới chậm một hơi: “Vậy tôi kể cho cậu một vấn đề, thật sự, lúc tôi nhỏ, có một lần bị quỷ bắt đi......”

Bạn đang đọc Văn Âm Sư (Bản Dịch) của Khang Thụ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.