Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Tiểu thuyết gốc · 1346 chữ

Lúc này đây, Thiên từ trên bàn cờ của mình vẫn đang suy nghĩ những nước cờ tiếp theo mà mình sắp đánh ra. Nước cờ mà hắn mong muốn không chỉ phải hiểm mà còn phải thực sự độc ác để hạ màn ván cờ này.

Với “sự từng trải” và kinh nghiệm vốn có của mình sau từng ấy ván cờ đã xuất hiện, nhưng tuyệt nhiên, hắn ta chẳng thể đánh ra nước cờ nào đủ sức nặng với những quân cờ ở dưới kia.

Từ thú dữ với kích thước khổng lồ, đến dịch bệnh, thiên tai, hắn ta đều đã trút lên đầu những quân cờ tội nghiệp kia nhưng thứ mà hắn ta nhận lại chỉ là sự tức giận mà thôi.

“Không lẽ ta không làm được gì hay sao?

Hắn điên tiết, hất đổ chén trà vẫn còn đang nóng hổi xuống dưới đất, thâm tâm hắn ta muốn lật tung luôn cả ván cờ này nhưng chẳng thể nào thực hiện được điều đó. Và với một người có sức mạnh không gì cản nổi như hắn, và với sự hiếu thắng, hắn càng tức giận thì thứ trút xuống đầu những “quân cờ” tội nghiệp kia sẽ càng tàn bạo.

“Người đâu, mang ra đây cho ta cuốn Hắc Thư Kinh.”

Sau cơn tức giận, hắn ta ngồi xuống dưới chiếc ghế làm từ tre của mình, ra lệnh cho kẻ dưới lấy ra cho hắn một thứ gọi là “Hắc Thư Kinh” trước sự kinh ngạc và hoang mang của tên thuộc hạ kia.

“Nhanh lên, nếu như ngươi muốn trở thành quân cờ trên bàn cờ của ta.”

Sợ hãi là điều hiện lên trên khuôn mặt của tên thuộc hạ kia khi nghe thấy điều đó, rõ ràng là việc trở thành quân cờ mặc cho Thiên “chà đạp” và mua vui là thứ gì đó rất đáng sợ.

“Dạ, thuộc hạ xin đi ngay.”

Nói tới đây, tên thuộc hạ kia ba chân bốn cẳng chạy đi lấy cuốn “Hắc Thư Kinh” ấy. Còn Thiên, đơn giản là hắn ta đang nghĩ đến cái tương lai trước mắt khi những quân cờ kia sẽ phải đối mặt với một thứ cực kì đáng sợ.

“Hắc Thư Kinh” - cuốn sách chứa đựng bên trong đó là những thứ đáng sợ nhất của Thiên kể từ khi hắn ta nghĩ ra thú vui “đánh cờ” này. Có thể nói ngắn gọn, “Hắc Thư Kinh” chính là tuyển tập những “nước cờ tàn” mà hắn tâm đắc nhất, cũng chính là những nước cờ xoá sổ toàn bộ những ván cờ trước đó.

“Bệnh truyền nhiễm”, “Núi lửa, động đất, sóng thần” và “quái vật” chính là ba trong số những thứ được Thiên sưu tầm bên trong cuốn “Hắc Thư Kinh” đáng sợ ấy. Thậm chí, Thiên còn phải phong ấn sức mạnh của nó và cất giấu nó ở sâu bên trong căn hầm bí mật của mình.

Nhưng cũng chính vì sự đáng sợ của “Hắc Thư Kinh” mà chính bản thân Thiên đã vận vào đó một lời nguyền “một linh hồn cho một lần mở sách”. Rằng hắn ta sẽ phải “tế” cuốn sách bẳng một linh hồn cho một lần sử dụng.

Tiếc rằng từ đó đến nay, Thiên chỉ sưu tầm chứ chưa dùng bất kì nước cờ nào bên trong “Hắc Thư Kinh” cả nên cũng chẳng ai hình dung ra được cuốn sách ấy sẽ lấy linh hồn như nào. Nhưng lần này thì khác, với ván cờ thứ 999 này, “Hắc Thư Kinh” sẽ là lần đầu tiên được sử dụng.

Và bản thân Thiên cũng chẳng ngờ được rằng, chính lần đầu tiên ấy, một thảm hoạ sẽ giáng xuống đầu hắn như cái giá mà hắn sẽ trả sau tất cả những gì mà hắn đã gây ra và còn gì khủng khiếp hơn khi những tai hoạ ấy sẽ từ thứ mà hắn đã tạo ra “Hắc Thư Kinh”.

“Bẩm, Hắc Thư Kinh đã được đưa tới.”

Một chiếc hộp bằng ngọc, trong suốt, lấp lánh, từ bên ngoài có thể nhìn thấu được bên trong chiếc hộp đó là hình dáng thực sự của “Hắc Thư Kinh”.

Chiếc hộp ấy được Thiên chế tác một cách công phu và tỉ mị, bên trên chạm khắc “Tứ Linh” như để khắc chế sức mạnh tà ác và khủng khiếp của cuốn sách được Thiên cất giữ ở bên trong.

Thiên nhẹ nhàng, từ từ lấy cuốn sách ra khỏi chiếc hộp. Cuốn sách tuy đã trải qua ngần ấy thời gian bị “giam cầm” trong bóng tối, ở cái nơi cất giữ báu vật của Thiên nhưng trái với cái sự “cũ kĩ” ấy, khi được Thiên lấy ra khỏi hộp, cuốn sách vẫn giữ được sự “trẻ trung” của mình.

Cuốn sách không to lắm, chiều dài cũng hơn 2 gang tay của người bình thường còn chiều rộng thì cũng không quá nửa với chiều dài. Nhưng điều làm cho cuốn sách trở nên ấn tượng là lớp mây mù ảm đạm đang cuốn lấy cuốn sách.

Trên mặt bìa của cuốn sách chỉ có dòng chữ “Hắc Thư Kinh” và hình ảnh Thiên là trung tâm đang vươn cánh tay của mình xuống để thao túng Địa và biến nó trở thành bàn cờ của mình trong sự hả hê và khoái chí đang hiện rõ trên khuôn mặt của hắn ta.

Đột nhiên, Thiên đứng sững người ra, hai tay co quắp lại, miệng thì lẩm bẩm một câu gì lặp đi lặp lại không ngừng trước sự kinh ngạc của đám thuộc hạ đang đứng canh gác ở phía ngoài.

“Ngài có làm sao không, thưa chủ nhân?”

Đám thuộc hạ hốt hoảng xông vào, và thứ đập vào mặt bọn chúng là một Thiên đang lơ lửng giữa không trung. Đôi mắt hắn ta sáng rực, phát ra hàng chục tia chớp sáng rực rỡ, bộ tóc đen tuyền của hắn nay đã hoá thành màu trắng, một màu trắng kì lạ và bồng bềnh giữa không trung.

Cảnh tượng ấy khiến ai nấy đều hoảng sợ mà không dám bước tới bên cạnh chủ nhân của mình vì với sức mạnh ấy, những tia sét phát ra từ mắt Thiên có thể nướng chín họ bất cứ lúc nào.

“Ngài….ngài không sao đó chứ, thưa chủ nhân?”

Một tên trong số đó ấp úng khi chứng kiến cảnh tượng có chút kinh khủng đó. Nhưng đó mới chỉ là bắt đầu mà thôi. “Hắc Thư Kinh” mở ra, một thứ ánh sáng chói loá đủ màu sắc xuất hiện từ bên trong cuốn sách, khiến cho tất cả bây giờ đểu hoàn toàn chuyển từ hoang mang, sợ hãi sang hiếu kì.

Đột nhiên lúc này, thứ ánh sáng từ đôi mắt và mái tóc của Thiên trở lại bình thường nhưng cơ thể lúc này vẫn còn đang lơ lửng phía trên “Hắc Thư Kinh” khiến cho ai nấy đều tròn xoe mắt.

Từ bên trong, tất cả những gì đen tối và đáng sợ nhất bên trong “Hắc Thư Kinh” xông ra và tràn xuống Địa như một cơn lũ chực chờ tràn xuống nhân gian.

Và khi những “dòng thác thiên tai” trào xuống Địa, cơ thể của Thiên cũng theo dòng thác ấy mà biến mất cứ như thể hắn ta bị nuốt chửng vậy, biến mất ngay trước mặt đám thuộc hạ.

Phải chăng lời nguyền của “Hắc Thư Kinh” đã ứng nghiệm lên kẻ được xem là mạnh mẽ nhất thiên hà nay?

Thiên đang ở đâu? Dòng chảy ấy sẽ mang hắn ta đến đâu và liệu rằng số phận của hắn sẽ đi về đâu?

Ván cờ kia mất đi một đối thủ mạnh thì mọi thứ sẽ thay đổi như thế nào? Chẳng ai biết cũng chẳng ai hay, chỉ biết rằng bây giờ tung tích của Thiên hiện tại vẫn còn là một bí ẩn.

Bạn đang đọc Ván Cờ Tàn sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.