Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

TẦN NHÃ(1)

Phiên bản Dịch · 1175 chữ

Chợ binh khí cũng có một tòa Thanh Huyền Các, xây dựng rất hoa lệ. Có thể nói là kiến trúc tiêu biểu bên trong chợ bjnh khí .

Thằng ngốc từ trong tay áo lấy ra lệnh bài lớn chừng bàn tay ,hướng các thị vệ trông coi Thanh Huyền Các đưa tới, liền dẫn Trương Nhược Trần hướng về phía trong viện đi đến.

Trong nội viện, một thị nữ đi vào đình nghỉ mát tất cả đều là màu trắng, khom người cúi đầu nói :

-Tổng đà chủ, Mặc Hàn Lâm giới thiệu tới một vị khách .Hắn hi vọng người có thể tự mình gặp một lần.

Cô gái kia mặc váy dài màu đỏ chót thêu Phượng ,ngồi chính giữa đình nghỉ mát ,búi tóc cao ,trên tóc cấm ba cây trâm màu vàng óng, đôi mắt đẹp ,bờ môi ửng đỏ ,trước ngực là một đôi bồng đào sung mãn ,da thịt trắng như tuyết.

Nhìn dáng vẻ khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi ,trên thân không chỗ nào không lộ ra một cỗ phong tình mê người.

Nàng là bà chủ Thanh Huyền các, Tần Nhã.

Đôi mắt Tần Nhã có chút nhếch lên cười nói: ---Mặc Hàn Lâm giới thiệu người mua ?Chẳng lẽ nào là một vị trưởng lão tông môn ,hay là một gia chủ gia tộc nào đó .

-Vẫn là thôi đi ! Hôm nay có chút mệt mỏi không muốn gặp ai.

Thị nữ lắc đầu nói:

- Đều không phải! Chỉ là một thiếu niên chỉ khoảng mười sáu ,mười bảy tuổi .

Tần Nhã có mấy phần kinh ngạc nói:

- Bình thường Mặc Hàn Lâm làm việc rất đáng tin cậy .Hôm nay làm thế nào lại làm ra chuyện hồ đồ?

Thị nữ nói:

-Mặc Hàn Lâm xưa nay không làm chuyện hồ đồ, hắn giới thiệu người tới khẳng định không phải người bình thường.

Tần Nhã nhẹ gật đầu ,đôi mắt hiếp thành một đường cười nói :

-Tựa hồ thật là sự kiện thú vị ta đột nhiên lại không biết mệt mỏi nữa ,đi xem một chút thiếu niên kia đến cùng lai lịch là gì ?Ha ha!

Trương Nhược Trần ngồi tại bên trong phòng khách quý , bưng lấy một chén trà lưu ly điêu khắc ,lộ ra mười phần bình tĩnh ,lại kiên nhẫn chờ đợi .

Thằng ngốc cũng ngồi ở phía dưới một cái ghế , miệng lớn uống trà, liền ngay cả xác trà cũng uống vào bên trong miệng ,không ngừng tán thưởng trà ngon .

Sau một lát ,bên ngoài truyền đến tiếng bước chân.

Sau đó, Tần Nhã cùng hai thị nữ ở bên ngoài đi tới .

Thằng ngốc lập tức đặt chén trà xuống, từ trên ghế nhảy dựng lên ,đơn giản tựa như là chuột thấy mèo,rất cung kính đối Tần Nhã hành lễ, thấp giọng nói :

-Bái kiến bà chủ.

Tần Nhã đi qua bên người thằng Ngốc hướng về Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua ,chỉ thấy thiếu niên kia vẫn trấn định như cũ, tự nhiên ngồi ở đó mười phần bình tĩnh, có một loại cảm giác thành thục ổn trọng mà lứa tuổi không nên có.

Cùng lúc đó Trương Nhược Trần cũng hướng Tần Nhã nhìn thoáng qua đánh giá đối phương, trong lòng sinh ra mấy phần kinh diễm .

Quả nhiên là một nữ tử yêu diễm động lòng người ,nếu là đi dụ hoặc nam nhân chỉ sợ mười người đã hết chín người sẽ rơi vào trong tay nàng.

May mắn tinh thần lực Trương Nhược Trần cường đại.

Mỹ nhân dụ hoặc ảnh hưởng cũng không lớn.

Trương Nhược Trần đi thẳng vào vấn đề nói:

-Bà chủ ,tin tưởng ngươi cũng biết ta là tới mua sắm một kiện binh khí, mang ta đi kho binh khí của các ngươi đi

Tần Nhã đi tới chỗ Trương Nhược Trần, mỗi một bước đi một đôi đồi núi sung mãn run run một cái ,sóng cả mãnh liệt ,hương diễm bức người .

Nàng mắt ngọc mày ngài cười nói:

- Trương thiếu gia, người dự định mua sắm binh khí dạng gì? Nô gia cũng phải có tâm lý chuẩn bị đúng không ?

-Kiếm! Tốt nhất là Chân võ bảo khí cấp bậc kiếm

Trương Nhược Trần ngửi được một cổ mùi thơm nhàn nhạt mê người ,đó là mùi thơm cơ thể Tần Nhã, làm cho người ta phá lệ say mê. Cái kia một cỗ mùi thơm mười phần mê người, để cho người ta tràn ngập tưởng tượng nhưng lại không dung tục .

Thật sự là một cái yêu nữ mê người.

Tần Nhã lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân có thể ở trước mặt nàng giữ vững bình tĩnh ,huống hồ đối phương chỉ là một thiếu niên ,không phải nói thiếu niên là thời khắc tâm tính yếu đuối nhất sao ,rất là chịu không được dụ hoặc?

Trương Nhược Trần ánh mắt thanh tịnh không có một tia dâm tà.

-Khó trách Mặc Hàn Lâm muốn ta tự mình gặp hắn một lần, hiển nhiên lợi hại, thiếu niên đồng lứa với hắn nào có tinh thần lực kiên định như vậy .

Tần Nhã nhẹ gật đầu cảm thấy có thêm hứng thú với Trương Nhược Trần, cười nói:

-Kho bính khí ở bên trong hoàn toàn chính xác có không ít kiếm cấp bậcChân võ bảo khí.

- Tất nhiên Trương thiếu gia là quý khách Thanh Huyền Các ,nô gia liền tự mình mang Trương thiếu gia đi kho binh khí.

Đứng sau lưng Tần Nhã, Thằng Ngốc tiểu Bàn Tử dùng sức hướng Trương Nhược Trần lắc đầu, ánh mắt kia giống như là đang nói ,huynh đệ tuyệt đối đừng cùng bà chủ đơn độc đi kho binh khí, nàng sẽ ăn ngươi đến cả xương cũng không còn.

Trương Nhược trần tự nhiên nhìn thấy ánh mắt thằng ngốc như có điều suy nghĩ nói :

-Tốt ! Đa tạ bà chủ dẫn đường .

-Mời !

Tần Nhã ngực mông sung mãn ,eo thon mảnh khảnh như cành liễu ,nàng đi phía trước Trương Nhược Trần phát họa ra đường cong duyên dáng .

Khe mông vặn vẹo, tóc dài màu đen tựa như thác nước ở trên lưng chập chờn ,mỗi một bước đi mông ngọc nở nang đều sẽ nhẹ nhàng vểnh lên động một cái .

Dù chỉ là một bóng lưng cũng có thể để cho người ta không thể chuyển dời ánh mắt ,khó trách thằng ngốc sẽ sợ nàng như vậy.

Nữ nhân như vậy nếu là dịu dàng ngoan ngoãn khẳng định làm cho nam nhân cực kỳ yêu thích.

Thế nhưng là nếu nàng không dịu dàng ngoan ngoãn liền khẳng định sẽ sợ hãi .

Đã có thể khắc chết bảy vị tướng công ,đồng thời tại bên trong Vũ Thành nắm giữ tài phú kết xù, nữ tử dạng này há lại sẽ dịu dàng ngoan ngoãn.

Dich:Akay85

Bạn đang đọc Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch) của Phi Thiên Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Akay85
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.