Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

VÒNG THỨ HAI SÁT HẠCH(1)

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Sau khi thấy cảnh này, những phi tần, cung nữ ,thái giám đứng ở một bên trong lòng cũng bắt đầu suy nghĩ, sau này ngàn vạn không thể đắc tội Lâm phi nương nương rồi .

"Được!"

Vân Võ Quận Vương đứng dậy hưng phấn nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần nói :

-Cửu nhi có đại tài nên trưởng thành muộn ! Bản Vương vui mừng đến cực điểm, bất luận khảo hạch cuối năm kết quả như thế nào, Vương tộc đại yến tiệc chúc mừng ba ngày.

-Cửu nhi! Còn không qua đây để bản Vương cẩn thận nhìn một chút !

-Trần nhi ,nhanh nhanh qua bái kiến phụ Vương.

Lâm phi lau khô nước mắt, lập tức lôi kéo Trương Nhược Trần hướng về Vân Võ Quận Vương đi tới .

-Bái kiến Đại Vương!

Lâm phi cùng Trương Nhược Trần đồng thời chắp tay hành lễ.

Vân Võ Quận Vương nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, cẩn thận nhìn kỹ nói:

-Tu vi của ngươi đạt đến Hoàng cực cảnh tiểu cực vị chứ .

Vừa nãy Trương Nhược Trần thể hiện ra sức mạnh của chính mình, tự nhiên không qua được con mắt của Vân Võ Quận Vương, Trương Nhược Trần nói :

"Đúng!"

Ba tháng đạt đến Hoàng cực cảnh tiểu cực vị, tuyệt đối không phải là người thường có thể làm được.

-Cửu nhi ! Thời gian gần đây người đã đạt được kỳ ngộ gì ?

Vân Võ Quận Vương nói.

Trương Nhược Trần đúng mực nói :

-Bẩm Đại Vương! Ta xác thực được một chút kì ngộ, nhưng này là bí mật của ta, ta có quyền không nói ra ,càng không muốn truyền đi .

-Lớn mật! Đại Vương là phụ thân của ngươi, còn có bí mật gì ngay cả phụ thân cũng không thể nói .

Vương hậu tức giận nói .

Vân Võ Quận Vương chỉ nâng lên cánh tay ngăn cản vương hậu tiếp tục nói, mang theo vài phần thần sắc tán thưởng nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần nói:

-Mỗi một vị võ giả đều có bí mật của chính mình. Ngươi nếu không muốn nói bản Vương cũng không cưỡng bách ngươi.

-Cố gắng tham gia khảo hạch cuối năm, Bản Vương rất chờ mong biểu hiện của ngươi.

Sau đó, đi về võ trường chính là Cửu quận chủ.

Cửu quận chủ Trương Vũ Huy thiên tư quốc sắc, da thịt trắng bóng ,người cao gầy ,trên người tỏa ra một luồng khí chất quý tộc trang nhã.

Nàng tuổi tác chỉ lớn hơn Trương Nhược Trần một ngày, thiên phú võ đạo không kém Lâm Nính San, khuôn mặt đẹp cũng không kém Lâm Nính San, cũng là một trong tứ đại mỹ nhân Vân Võ Quận Quốc ,cùng Lâm Nính San xưng là "Vương thành song diễm "

Cửu quận chủ cũng đem khối bàn đá thứ mười dơ lên ,vất bay ra xa mười ba mét, sức mạnh so với Lâm Nính San hơi yếu một bậc, Lâm Nính San đem bàn đá vứt bay mười lăm mét.

Cửu quận chủ hơi nhíu nhíu mày đi ra võ trường, đứng bên cạnh Trương Nhược Trần ,trong con ngươi mang theo ý cười :

-Nhà ngươi một lúc lên núi săn bắn cũng phải cẩn thận bị lạc, ta và ngươi là địch !

Trương Nhược Trần cùng Cửu quận chủ tuổi xấp xỉ, vì lẽ đó khi còn bé cũng thường thường chơi đùa cùng nhau.

Sau khi Cửu quận chủ mở ra ấn ký thần võ, liền đem tất cả thời gian đều tiêu tốn cho việc tu luyện, quan hệ của hai người cũng là dần dần nhạt đi.

Hiện tại Trương Nhược Trần đối với Cửu quận chủ càng thêm xa lạ, chỉ khe khẽ gật đầu, liền không nói nhiều lời nữa .

Sau đó người đi vào võ trường chính là Bát vương tử Trương Tể.

Bát vương tử coi chính mình đạt đến Hoàng cực cảnh tiểu cực vị có thể ở thời điểm khảo hạch cuối năm, dễ dàng nghiền ép Trương Nhược Trần ,thậm chí có thể được Vân Võ quận Vương tán thưởng.

Nhưng là Trương Nhược Trần biểu hiện quá kinh người ,đã kích nghiêm trọng sự tự tin của hắn ta .

-Nhất định phải đem khối bàn đá thứ mười giơ lên được .Trương Nhược Trần chỉ là một tên rác rưởi, hắn đều có thể làm được ta cũng nhất định có thể làm được.

Bát vương tử vừa đạt đến Hoàng cực cảnh tiểu cực vị ,căn bản chưa hề nghĩ tới đi nâng khối bằng đá thứ mười, nhưng là dưới sự đè ép của Trương Nhược Trần ,hắn liền liều mạng muốn đem khối bàn đá thứ mười giơ lên .

-Lên cho ta!

-Bát vương tử hai tay ôm bàn đá to lớn, toàn thân gân xanh ,thật sự chậm rãi đem bàn đá nâng lên, nhưng là vừa nâng lên cao nửa mét ,năm ngón tay trượt đi ,bàn đá đột nhiên hạ xuống nện ở mu bàn chân Bát vương tử​.

"A!!!"

Trong miệng Bát vương tử phát ra một tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt

-Chân của ta chân của ta! Cứu mạng!!!

Xương chân của hắn bị đập nát, sau đó liền hôn mê bất tỉnh, như lợn chết nằm ở trung ương võ trường.

Hai cấm vệ lập tức vọt vào võ trường đem cự thạch ngàn cân rời đi ,đem Bát vương tử​ mang xuống.

Sau đó là từng vị võ giả trẻ tuổi đi vào võ trường .

Những võ giả này tuổi tác toàn bộ đều từ mười sáu tuổi trở lên, là tinh anh của mỗi đại gia tộc ,hơn phân nữa đều sẽ dơ lên bàn đá ngàn cân.

Trong đó biểu hiện ưu tú nhất có ba người, tu vi của bọn họ đều đạt đến Hoàng cực cảnh đại cực vị, đem bàn đá ngàn cân ném ra xa hơn hai mươi mét.

Bạn đang đọc Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch) của Phi Thiên Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Akay85
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.