Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền kỳ Cổ Hải (2)

Phiên bản Dịch · 1445 chữ

Chương 10: Truyền kỳ Cổ Hải (2)

- Hahahahahahahahahaha! – Thanh Hà Tông chủ cười phá lên.

Lưu Niên đại sư và thiếu nữ nhìn nhau, ai nấy đều ngạc nhiên tột độ.

- Tình hình bây giờ thế nào rồi? – Tống Giáp Tông chủ trầm giọng hỏi.

- Nghe nói đã kiểm soát được rồi, nước Tống phái đại quân bảo vệ kho lương thực và kho dược liệu cung ứng cho tiền tuyến, tuyệt đối không được để thất thoát một tí nào! – Nam tử áo trắng nói.

- Lương thực dược liệu không lo gì nữa sao còn không tấn công? – Tống Giáp Tông chủ hỏi.

- Cao Tiên Chi nói bây giờ thu thành quan trọng hơn, chặt đứt tất cả các cơ hội phản kháng của nước Trần, cho nên hành trình đến ải Hổ Lao tạm thời đình lại. Cao Tiên Chi còn nói ba phần tư lãnh thổ nước Trần đã mất, chỉ còn lại một ải Hổ Lao kia, lòng người nhất định suy sụp, thời gian mỗi ngày một dài thì sự hoang mang càng lan mỗi ngày một rộng, cuối cùng ải Hổ Lao sẽ không đánh mà cũng tự vỡ! – Nam tử áo trắng đáp.

- Sao? Dùng tâm lý chiến? Nhưng thời gian kéo dài quá! – Lưu Niên đại sư cau mày nói.

Tống Giáp Tông chủ cũng trầm giọng nói:

- Dùng tâm lý chiến còn phải hao tổn đến lúc nào? Cao Tiên Chi không phải Quân Thần sao? Sợ cả một lão già tự nhiên xuất hiện?

- Đệ tử cũng đã nói y hệt như vậy! – Nam tử áo trắng cười khổ.

- Cao Tiên Chi nói sao? – Lưu Niên đại sư tò mò hỏi.

- Cao Tiên Chi nói tuy Cổ Hải xuất thân từ thương nghiệp nhưng tài dụng binh đứng số một thời bấy giờ! – Nam tử áo trắng cười khổ nói.

Mắt Thanh Hà Tông chủ sáng ngời, đây chính là nhận xét của Cao Tiên Chi, đứng số một thời bấy giờ? Làm sao có thể? Nhưng nghe nhận xét của Cao Tiên Chi, Thanh Hà Tông chủ rất mừng, có lẽ nước Trần có thể ngăn dòng lũ này lại thật?

- Tài dụng binh đứng số một lúc bấy giờ? – Thiếu nữ cũng hào hứng hỏi.

- Đường chủ, tầm mắt của đám người trần này chỉ dừng lại ở cõi trần sáu nước mà thôi, người đừng coi là thật! – Nam tử áo trắng lập tức cười nói.

- Đừng nói nhảm, nếu vậy thì vì sao Cao Tiên Chi lại đánh giá Cổ Hải cao thế? Hơn nữa Cao Tiên Chi dụng binh vô cùng tự tin, làm sao y lại tự nhiên cẩn thận như thế? – Thiếu nữ hỏi.

- Vâng, tại hạ cũng đã hỏi Cao Tiên Chi, y nói trước đây Cổ Hải đúng là đã từng chỉ huy quân đội, hơn nữa còn giành được những chiến công vô cùng hiển hách! – Nam tử áo trắng đáp.

- Vì sao trước nay chưa từng có thông tin ấy? Không phải các ngươi nói Cổ Hải chỉ là một thương nhân sao? – Thiếu nữ cau mày hỏi.

- Chuyện này rất bí mật, chúng thần trước đây quả thực không biết, Cao Tiên Chi nói là do cha y nói cho y hay, bốn mươi năm trước Cổ Hải không biết từ đâu xuất hiện, năm đó hắn ba mươi tuổi, đương thời không biết làm thế nào mà kết giao với Trần Thái Cực. Khi ấy vẫn còn tồn tại tám đất nước trần gian, nước Trần nhỏ nhất, sắp bị đẩy đến bờ vực diệt vong, Cổ Hải lẳng lặng làm quân sư cho Trần Thái Cực, giúp Trần Thái Cực dụng binh, trong thời gian ngắn đã hóa giải được hết các mối nguy, thậm chí quân đội nước Trần còn thắng liên tục, không có đối thủ!

- Không có đối thủ? – Thiếu nữ ngạc nhiên hỏi.

- Vâng, không có đối thủ. Các quân đội khác càng đánh càng ít, nhưng đội quân do Cổ Hải chỉ huy càng đánh quân số càng nhiều, hồi đó đã mở những trận đánh vô cùng kinh điển, cái gì mà “nông thông quanh thành thị”, cái gì mà “đánh du kích”, “chiến tranh lòng đất”, “vây Ngụy cứu Triệu”, “phạt quắc”… Tại hạ cũng không hiểu hết những danh từ này, nhưng Cao Tiên Chi lại thuộc làu, đó đều là những danh từ mà Cổ Hải từng dùng. Hắn cũng dùng những binh pháp không tên kỳ lạ, liên tục đại thắng. Năm trăm trận đánh chưa bại một lần, nước Trần vốn chuẩn bị diệt vong bỗng như được hồi sinh, đón gió hát vang, diệt được một nước lớn thời bấy giờ rồi tiếp tục cuộc chinh phạt, tám nước khi ấy bỗng bị nước Trần diệt mất một, tất cả đều giật mình, bắt đầu lập liên minh sáu nước tổng lực diệt Trần! – Nam tử áo trắng nhớ lại.

- Chuyển bại thành thắng từ họa diệt quốc, hơn nữa còn diệt được cả một nước lớn, đồng thời đối địch lại liên minh sáu nước ư? – Lưu Niên đại sư biến sắc mặt.

- Vâng, Cao Tiên Chi nói Cổ Hải chỉ huy quân đội quá thần kỳ, liên quân sáu nước đến vẫn bị Cổ Hải nắm trong lòng bàn tay, hai trăm vạn đại quân đều bại trong gang tấc, nước Trần thừa thắng xông lên, lại diệt thêm được một nước nữa! – Nam tử áo trắng trầm giọng nói.

- Lại diệt thêm một nước nữa? – Thiếu nữ kinh ngạc.

- Vâng, đại quân do Cổ hải chỉ huy như trăm sông đổ về một biển, không từ chối nhận một ai, kẻ thù cũng thu nạp, cho nên thế quân Trần càng lúc càng lớn. nước Trần càng lúc càng mạnh. Phụ thân của Cao Tiên Chi là một danh tướng giỏi thời đó, thành viên của liên quân, đánh một trận với Cổ Hải xong tâm phục khẩu phục, không còn nuôi ý định đánh trận nữa rồi cáo lão về quê. Khi ấy đại quân của Cổ Hải như một thanh thần kiếm được rút khỏi vỏ, hướng về phía nào là tất cả quân thù phía ấy tan thành mây khói. Cổ Hải còn chuẩn bị bình định nốt năm nước còn lại, nhưng rồi tất cả các đại Tông môn đều can thiệp nên mới ngăn được bước chân của nước Trần, chấm dứt chiến tranh. Nhưng cho dù vậy, năm nước còn lại vẫn e sợ nước Trần, mấy chục năm không dám động binh – Nam tử áo trắng giải thích.

Thanh Hà Tông chủ hơi cau mày nói:

- Năm đó mấy Tông môn đều đến tìm ta, vì lợi ích của Tông môn, ta ra lệnh cho Trần Thái Cực không được đánh nữa, hóa ra không phải Trần Thái Cực điều binh mà là Cổ Hải đứng sau âm thầm chỉ đạo?

- Cổ Hải dụng binh giỏi đến thế ư? – Đôi mắt thiếu nữ bừng sáng.

- Cao Tiên Chu nói phụ thân y cũng chỉ tình cờ biết được chuyện Cổ Hải đứng sau âm thầm điều khiển chiếc cuộc, sau khi cáo lão về quê phụ thân y bắt đầu thu thập toàn bộ những chiến thuật Cổ Hải dùng khi trước, biên soạn thành sách. Cao Tiên Chi từ nhỏ ngoài học thuộc binh thư ra còn liên tục nghiền ngẫm cân nhắc từng chiến thuật của Cổ Hải, y nói nhờ có nhiều năm nghiên cứu nên mới biết sự đáng sợ của Cổ Hải, cho nên mới lui về dùng biện pháp chắc chắn nhất để phá ải Hổ Lao! – Nam tử áo trắng nói.

- Ngươi vừa nói năm trăm trận đánh Cổ Hải chưa bại một lần nào? – Lưu Niên đại sư hiếu kỳ hỏi.

- Nhiều trận chiến như vậy mà chỉ mất năm năm?

- Vâng. Cao Tiên Chi nói Cổ Hải có thể cùng lúc tiến hành mấy trận chiến khác nhau, chỉ mất năm năm đã đưa nước Trần lên vị trí mạnh nhất trong sáu nước. Về sau không biết giữa Cổ Hải và Trần Thái Cực xảy ra mâu thuẫn gì nên Cổ Hải mới từ bỏ quân quyền, đi buôn bán, đơn giản là làm một phú ông, nhưng rõ ràng hắn cũng là người giàu có nhất sáu nước! – Nam tử áo trắng cười khổ.

Tất cả mọi người trong đại điện đều im lặng, vì những chuyện này nghe có vẻ khó tin quá.

Bạn đang đọc Vạn Cổ Tiên Khung (Bản Dịch) của Quan Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nidnekeocjoesb
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.