Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận chiến thay đổi mệnh trời (2)

Phiên bản Dịch · 1291 chữ

Chương 8: Trận chiến thay đổi mệnh trời (2)

Thiếu nữ gật đầu nhưng không nói gì cả.

- Thiên Sơn, tại sao ngươi lại về vào lúc này? Trần Thái Cực bị thương? Thương thế thế nào rồi? – Thanh Hà Tông chủ trầm giọng hỏi.

Trần Thiên Sơn khổ tâm nói:

- Cháu trai thần nửa tháng trước đã qua đời rồi, tâm mạch đứt cả!

Thanh Hà Tông chủ sa sầm nét mặt.

- Hahahaha, Trần Thái Cực chết rồi, nướ Trần đúng là hết thuốc chữa, Thanh Hà Tông chủ, người hãy để chúng chủ động chịu thua đi! – Tống Giáp Tông chủ cười lớn.

Sắc mặt Thanh Hà Tông chủ trở nên rất khó coi.

Thiếu nữ áo đen cũng hơi cau mày, khi nãy còn nghĩ Trần Thái Cực có khả năng xoay trời chuyển đất, bây giờ hắn chết rồi, cuộc chiến giữa hai nước thế là đã xong.

- Đường chủ, lần này Thanh Hà Tông mất mặt với người rồi! – Thanh Hà Tông chủ cười khổ bái thiếu nữ.

Tia hi vọng cuối cùng thế là đã tắt rồi.

Thiếu nữ còn chưa kịp trả lời Trần Thiên Sơn đã vội nói:

- Tông chủ, chưa thua đâu, vẫn còn có cơ hội lật ngược tình thế giành phần thắng!

- Hahaha, Trần Thiên Sơn ngươi vừa nói gì vậy? Vẫn còn cơ hội thắng ư? – Tống Giáp Tông chủ phá lên cười ha hả.

- Thiên Sơn im ngay, còn chưa đủ mất mặt hay sao? – Thanh Hà Tông chủ quát.

- Đệ tử chính vì việc này mà quay lại, vẫn còn có thể thắng! – Trần Thiên Sơn khẳng định.

- Sao? – Thiếu nữ áo đen tỏ ra tò mò.

Người sáng mắt nhìn trận chiến này là biết nước Trần xong rồi, nhưng tên mới đến này lại nói không?

- Hừ, được, Trần Thiên Sơn ngươi nói xem, thắng như thế nào? – Thanh Hà Tông chủ lạnh lùng hỏi.

Thua Tống Giáp Tông đã đủ mất mặt lắm rồi, Trần Thiên Sơn lại còn không biết nghĩ mà dám dõng dạc khẳng định có thể thay đổi mệnh trời?

Trần Thiên Sơn chỉ có thể nói cứng:

- Thưa Tông chủ, trước khi cháu thần mất đã tiến cử một người, y nói người này chắc chắn có thể ngăn được cơn sóng thần, giống với Cao Tiên Chi của nước Tống!

- Hả? Giống Cao Tiên Chi? – Thiếu nữ hào hứng hỏi lại.

- Có thể giống không? Khi ấy nước Tống mới chỉ hơi có hướng bại trận, chưa tổn thương đến nguyên khí, Cao Tiên Chi xuất hiện mới bắt đầu thắng thế như chẻ tre, nhwg bây giờ nước Trần gần như chết hẳn rồi, nguyên khí tổn thất rất nhiều, ngươi nói vẫn có thể chuyển bại thành thắng? Không gạo mà nấu được thành cơm? Điều này mà ngươi cũng tin được sao? – Thanh Hà Tông chủ không tin nói.

Thiếu nữ khẽ mỉm cười nói:

- Ngươi nói xem nào, là ai?

Vì thiếu nữ đã nói, Thanh Hà Tông chủ không ngăn cản nữa mà chỉ trừng mắt nhìn Trần Thiên Sơn.

Trần Thiên Sơn đã cảm thấy căng thẳng cực độ nhưng chỉ có thể nhắm mắt nói tiếp:

- Trước lúc qua đời Trần Thái Cực đã tiến cử người này, nói chắc như đinh đóng cột là y có thể xoay chuyển mệnh trời. Thần thấy y không có vẻ gì là nói dối nên đã đi cùng Trần Thái tử đi tìm người đó, đó là Cổ Hải, chắc hẳn chư vị sư huynh đều đã từng gặp y.

- Cổ Hải? Lão già người đầy hơi tiền đó sao?

- Là y? Kẻ căn cốt cực kém nhưng si tâm vọng tưởng muốn gia nhập Tông môn chúng ta?

- Ba mươi tuổi mới bắt đầu tu hành mà cũng dám cuồng vọng, y chờ kiếp sau đi!

………………….

……………………….

………………..

Tất cả đều đồng loạt phản ứng, Trần Thiên Sơn ngạc nhiên nhận thấy không chỉ huynh đệ Thanh Hà Tông mà ngay cả đám người sau lưng Tống Giáp Tông chủ cũng biết đến Cổ Hải.

- Sao? Y tình nguyện giúp nước Trần? – Thiếu nữ vẫn hiếu kỳ hỏi.

Nàng vừa cất lời, tất cả mọi người đều im bặt.

Trần Thiên Sơn cười khổ đáp:

- Không, y nói có thể giúp nước Trần đổi bại thành thắng, nhưng sau đó cần Tông chủ đồng ý giúp y đột phá từ viên mãn cảnh giới Hậu Thiên lên cảnh giới Tiên Thiên, và cho phép y học tập công pháp cảnh giới Tiên Thiên ở Thanh Hà Tông!

- Cái gì? Cảnh giới Hậu Thiên của y đã viên mãn rồi? – Mọi người trong đại điện đều kinh ngạc.

Thiếu nữ nhìn Trần Thiên Sơn hơi khó hiểu.

- Đường chủ , người này tên Cổ Hải, trước đây không hề có thông tin về y, bốn mươi năm trước không biết y hiện ra từ đâu, chưa từng tu hành, căn cốt kém cỏi đến kỳ lạ, ba mươi tuổi y mới bắt đầu tu hành, còn không luyện được nội công nên y chọn luyện ngoại công. Y một mực muốn được bái nhập Tông môn chúng thần, lúc ấy chúng thần thấy rất chướng mắt. Không ngờ sau bốn mươi năm ở trần thế y đã xây dựng được một gia sản khổng lồ, trở thành người giàu có nhất sáu nước, hơn nữa y đã đạt đến viên mãn cảnh giới Hậu Thiên! – Trần Thiên Sơn giải thích.

- Tu luyện ngoại công mà đạt đến viên mãn cảnh giới Hậu Thiên? Nghị lực quả thật mạnh mẽ! – Lưu Niên đại sư kinh ngạc khen.

- Tu luyện ngoại công cũng có thể đạt đến viên mã cảnh giới Hậu Thiên? – Thiếu nữ hỏi Lưu Niên đại sư.

Lưu Niên đại sư gật đầu đáp:

- Có thể nhưng cực kỳ hiếm thấy, ít nhất ta mới nghe đến chuyện này lần thứ hai!

- Lần thứ hai? Vậy lần thứ nhất là ai? – Thiếu nữ ngờ vực hỏi.

- Là ông ngoại người! – Lưu Niên đại sư đáp.

Soạc!

Đồng tử đôi mắt thiếu nữ thu nhỏ lại, toàn thân nàng đứng thẳng hẳn lên.

- Tông chủ, Cổ Hải nói chỉ cần người nhận lời y sẽ giúp nước Trần chống lại cơn sóng thần, chỉ cần pháp chỉ đồng ý của người! – Trần Thiên Sơn nói.

- Si tâm vọng tưởng, một lão già cảnh giới Hậu Thiên mà cũng muốn ngăn được cơn sóng thần? Y đang nằm mơ rồi! – Tống Giáp Tông chủ khinh khỉnh nói.

Thanh Hà Tông chủ quay sang nhìn thiếu nữ, thấy nàng rất hiếu kỳ, trái tim vừa chìm xuống lại trồi lên, vốn đã mất mặt rồi thì cố thêm lần nữa cũng đâu có sao?

- Được! Ta đồng ý! – Thanh Hà Tông chủ nghiêm túc nói.

- Dạ, đa tạ Tông chủ! – Trần Thiên Sơn vui mừng nói.

Thiếu nữ bên cạnh phẩy phẩy chiếc quạt trong tay nói:

- Đã như vậy thì xem thêm một lúc nữa!

- Đường chủ, thời gian có vẻ không còn đủ nữa! – Lưu Niên đại sư lo lắng nói.

- Không sao, ta cũng muốn xem tên Cổ Hải này dám dựa vào cái gì mà mở miệng khoe khoang như vậy! – Thiếu nữ cười nói.

- Nhưng… - Lưu Niên đại sư hơi nhíu mày.

- Ta biết kết quả này gần như đã định rồi, nhưng thầy không thấy thoáng chốc mà tất cả đều trở nên rất thú vị sao? – Thiếu nữ cười hỏi.

- Được! – Lưu Niên đại sư cười khổ đồng ý.

Trang 1# 6

Bạn đang đọc Vạn Cổ Tiên Khung (Bản Dịch) của Quan Kỳ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nidnekeocjoesb
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.