Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu tu luyện.

Phiên bản Dịch · 1607 chữ

Chuyển ngữ: Mạn.

"Ta tên Dạ Thương, Lâm tứ tỷ đã quá lời rồi." Dạ Thương nghe Lâm Xảo nói xong, trong lòng cũng cảm thấy yên tâm hơn, mấy người này dám làm dám chịu, có thể cầm lên được thì cũng có thể bỏ xuống được.

"Không nói nữa, uống rượu thôi.". Dương Sâm vừa cười vừa nói, phá vỡ không khí ngại ngùng giữa Dạ Thương với Lâm Xảo.

Sau khi uống rượu, Trương Huyền Tông ho khan: "Đây là loại rượu gì, vị cũng được nhưng nặng quá.”.

Mặt Dương Sâm và mấy người còn lại cũng đỏ bừng.

"Là do một đại thúc trong thôn của ta ủ." Dạ Thương uống một chén rượu to không khác gì uống nước.

"Dạ Thương, ngươi chuẩn bị đồ đạc đi, ăn xong chúng ta xuất phát." Tính cách Dương Sâm dường như tương đối gấp gáp.

"Không cần đâu Dương đại ca, mọi người đều đang gấp, hay là cứ đi tìm Ô Giao trước đã.”. Dạ Thương mở miệng nói.

"Được,vậy làmphiền Dạ huynh đệ.”. Dương Sâm gật đầu.

Ra khỏi quán trà, mấy người kia leo lên tuần thú, Dạ Thương không có, Tuần Báo, hắn đã suýt chôn thân cùng Tuần Báo trong miệng Ô Giao.

"Dạ huynh đệ có muốn cưỡi cùng tỷ tỷ không?". Lâm Xảo cười hỏi.

Dạ Thương đỏ mặt, hắn chưa bao giờ có tiếp xúc với nữ tử, nói gì đến cùng cưỡi thú.

"Tứ muội đừng đùa nữa, Dạ huynh đệ đến đây cưỡi với ta." Đỗ Trùng vẫy tay gọi Dạ Thương.

Dạ Thương chạy đến leo lên Thuần Sư của Đỗ Trùng.

Nhờ có Dạ Thương chỉ đường, đoàn người thần tốc đi về phía trước.

Qua nói chuyện, Dạ Thương biết bốn người này là người Xích Dương thành, là gia nhân phủ Phó Thành chủ của Xích Dương thành, lần này tới đây là vì Ô Giao.

"Dạ huynh đệ, ngươi đến Xích Dương thành nếu gặp chuyện gì bất trắc thì đến phủ Phó thành chủ tìm chúng ta, chúng ta có thể giúp đỡ chút việc nhỏ.". Đỗ Trùng mở miệng nói.

"Cảm ơn Đỗ nhị ca.". Dạ Thương có ấn tượng rất tốt với Đỗ Trùng, đương nhiên không từ chối thành ý này của y.

Tốc độ của Thuần Sư rất nhanh, một ngày rưỡi đã tới nơi Dạ Thương bị Ô Giao tấn công.

"Tam đệ, ngươi lên phía trước xem đường. Dạ Thương, ngươi ở lại đây đợi bọn ta.". Trương Huyền Tông mở miệng nói. Cũng lúc, Dương Sâm nhìn thấy dấu vết Ô Giao để lại trên mặt đất.

Dạ Thương gật đầu, hắn biết mình không nên tham gia vào chuyện này.

Dạ Thương uống hai ngụm rượu, ngoan ngoãn ngồi chờ dưới gốc cây cổ thụ.

Một lát sau, tiếng vang ầm ầm từ xa truyền đến, mặt đất rung chuyển. Dạ Thương biết bốn người họ đã tìm thấy Ô giao. Thân Ô Giao lớn như vậy nên không có khả năng chạy quá xa, hang ổ của nó chắc cũng ở gần đây.

Nửa canh giờ sau thì trận chiến kết thúc, đám người kia trở về gốc cây cổ thụ, Lâm Xảo tức giận lớn tiếng: “Không ngờ con Ô Giao này lại là yêu thú cấp hai."

“Mọi người không bị thương chứ?". Dạ Thương nhìn vết máu trên người Lâm Xảo, lo lắng hỏi.

" Nhị ca chặn cổng vào hang ổ của súc sinh kia rồi, bây giờ chúng ta “nghỉ ngơi” một chút rồi trở lại đó." Lâm Xảo mở miệng nói.

Lâm Xảo dẫn hai người họ xuống dưới vách núi, ở đây có một con Ô Giao dài bảy tám trượng đang ngọ ngoậy nhưng đầu đã bị cắt đứt.

Đỗ Trùng ngồi gần đó, cánh tay phải bị thương.

Dạ Thương đến bên cạnh Đỗ Trùng, rót cho hắn một chén rượu.

"Ha ha, thằng bé này thật hiểu ý ta." Đỗ Trùng vừa cười vừa đón lấy chén rượu.

Trong khi Dạ Thương nói chuyện với Đỗ Trùng, Dương Sâm bắt đầu rạch bụng Ô Giao, lấy mật, răng nanh và vảy ở phần cổ Ô Giao. Đây là những thứ có giá trị nhất trên thân thể Ô Giao.

"Thu hoạch đủ rồi, chúng ta trở về nghỉ ngơi thôi." Dương Sâm mở miệng nói.

"Còn thừa nhiều thịt quá.". Dạ Thương rất muốn trở về thôn kêu người tới mang xác Ô Giao về, nhưng còn cả mấy trăm dặm đường, nếu làm lỡ thời gian của đám người Dương Sâm thì cũng không được.

"Chặt về mấy khối là được mà.". Lâm Xảo cầm kiếm chặt mấy khối thịt của Ô Giao.

Nghỉ ngơi một lúc, mọi người bắt đầu xuất phát, lần này Dạ Thương cưỡi tuần thú cùng Dương Sâm, cánh tay Đỗ Trùng bị thương, không tiện đưa Dạ Thương theo.

Bốn con tuần thú đều rất cao to, tốc độ rất nhanh, chẳng mấy chốc đã trở về Cổ Nam Trấn.

Dương Sâm giúp Dạ Thương tìm một gian phòng trọ, mọi người đều về phòng mình nghỉ ngơi.

Dạ Thương ngủ rất nhanh, hắn biết muốn đến Dược Cốc rất khó, đến được Xích Dương thành thì mới đi được hơn nửa lộ trình đến Dược Cốc. Còn về bốn người Dương Sâm, Dạ Thương rất tin tưởng, mặc dù không cùng họ ra ngoài săn thú, nhưng tiếp xúc với thú săn nhiều, hắn có thể cảm nhận được thiện ý hay ác ý, việc này đã thành bản năng của hắn.

Dạ Thương dậy rất sớm, không thể tập luyện quyền pháp ở trong phòng trọ nên Dạ Thương ra ngoài để tập quyền.

Sau khi đi rửa mặt, Dạ Thương thấy mấy người Dương Sâm đã thu dọn xong đồ đạc.

"Chúng ta đi ăn rồi sau đó xuất phát luôn." Tâm trạng Dương Sâm rất tốt, bọn học đã hoàn thành nhiệm vụ thu thập mật của Ô Giao.

"Được." Dạ Thương gật đầu.

Ăn xong, đoàn người vội vàng xuất phát, Dạ Thương đi cùng một con tuần thú với Dương Sâm.

Tuần thú không dễ dàng mà có được, một là huấn luyện từ nhỏ, hai là hàng phục. Rất nhiều yêu thú dẫu có chết cũng không chịu hàng phục, ví dụ như tuần thú của mấy người Dương Sâm đều là mua của Thuần Thú Sư.

Tốc độ của Thuần sư rất nhanh nhưng rất an toàn, mấy người họ vừa đi vừa nói chuyện.

Qua nói chuyện, Dạ Thương biết thêm một số thông tin. Xích Viêm thành chính là thành trì dưới trướng Dược Cốc, Thành chủ và Phó thành chủ đều là đệ tử của trưởng lão Dược Cốc, thay Dược Cốc trông coi Xích Dương thành.

Dạ Thương cũng không giấu diếm ý đồ của bản thân, nói mình nơi mình muốn đến chính là Dược Cốc ở núi Đỉnh Đan.

Thông qua Dương Sâm, Dạ Thương cũng biết bản thân mình không có kiến thức căn bản tốt, khả năng được nhập môn vào Dược Cốc không cao, Dương Sâm cũng nói nếu như không thể vào môn hạ của Dược Cốc thì Dạ Thương hãy trở lại Xích Dương thành tìm bọn hắn.

Dạ Thương có chút khó khăn khi tiếp thu kiến thức căn bản, Cổ Lão Đa muốn để cho hắn làm người bình thường nên không dạy tu luyện huyền công, chỉ dạy Dạ Thương quyền pháp cường thân kiện thể.

Nghe Dạ Thương nói không tu luyện huyền công, Dương Sâm đã dạy Dạ Thương tụ khí ban đầu và súc khí.

Ban ngày lên đường, ban đêm nghỉ ngơi, Dạ Thương cứ dựa theo phương pháp Dương Sâm chỉ bảo mà tu luyện khiến cho bốn người họ kinh ngạc. Ngày thứ nhất thì khí cảm, ngày thứ hai có thể tụ khí đến đan điền.

"Ngươi thật đúng là một hạt giống tốt , mặc dù bắt đầu con đường tu luyện hơi chậm một chút nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều." Lúc nghỉ ngơi,Đỗ Trùng khích lệ Dạ Thương.

Trên đường đi, mấy người Dương Sâm nói cho Dạ Thương rất nhiều điều, giúp Dạ Thương nâng cao hiểu biết.

Dọc đường đi đến Xích Dương thành, họ gặp rất nhiều dã thú, yêu thú, nhưng mấy người Dương Sâm giải quyết rất nhanh gọn, đơn giản. Thái độ của Lâm Xảo đối Dạ Thương cũng tốt hơn rất nhiều.

Khoảng hai mười ngày thì họ mới đến Xích Dương thành, Dạ Thương đã có tiến bộ rất lớn, bây đã tu luyện tới luyện khí tầng hai.

Người tu luyện dựa theo tu vi cao thấp chia rất nhiều cấp độ: Luyện Khí, Tụ Nguyên, Ngưng Đan,Phân Thần, vấn hư, Hạo Thiên, Thánh Cảnh, bảy đẳng cấp, mấy người Dương Sâm đều là Tụ Nguyên cao giai tu vi.

Yêu thú và con người đều dựa vào tu vi mà phân giai cấp, tất cả đều dựa vào tu vi. Con Ô Giao kia là yêu thú cấp hai, nếu mấy người Dương Sâm vô tình gặp được nó thì lẽ ra nên chạy trốn vì yêu thú cùng tu vi với con người sẽ mạnh hơn con người một chút.

"Dương đại ca, Đỗ nhị ca, Trương Tam Ca, Lâm tứ tỷ, cám ơn mọi người đã giúp đỡ.". Sau khi đến thành, Dạ Thương không muốn tiếp tục làm phiền họ.

---------

Hiện tại chỉ còn ta làm truyện này, mong các vị đạo hữu yêu thích <3

Bạn đang đọc Vạn Đạo Thành Thần (Dịch) của Tân Bản Hồng Song Hỉ

Truyện Vạn Đạo Thành Thần (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi man_man_1212
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.