Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hải Lãng Đao Pháp

Tiểu thuyết gốc · 2204 chữ

“Hắc hắc, tiểu tử mau giao Tử Bì Hoa ra đây, nếu không đừng trách ta ác độc”

“Ngươi … các ngươi vậy mà dám tại nơi này đánh cướp? Chẳng lẽ không sợ học viện trách phạt sao?”

“Ngu ngốc!”

Tại một khu vực hoang vắng bên trong Huyết Hải Sơn Mạch đang có một nhóm người bao quanh một thanh niên trẻ tuổi. Nhóm người kia khoảng năm sáu người đều mặc quần áo sang trọng, cầm đầu bọn họ đúng là Ngao Thế.

Còn nam tử bị bọn họ chặn đường đánh cướp là người cùng mấy người Lăng Huyền Thiên xông qua bậc thang tại cửa Thánh Thiên Viện, tên gọi Hư Anh.

“Được rồi, không nên chậm trễ trực tiếp dùng vũ lực đi!” Ngao Thế có chút không kiên nhẫn hướng mấy người sau lưng nói.

“Để ta tới!”

Phùng Huy biết đây là cơ hội không tệ để thể hiện tất nhiên không thể bỏ qua. Hắn hét lớn một tiếng sau đó hướng về phía Hư Anh xông đến.

Tuy hắn là người của Đan Các thực lực cũng không yếu, nhưng tại Thánh Thiên Viện hắn cũng không thể không gia nhập vào Ngao Thế. Dù sao thì nơi này cũng do Thần Triều lập ra, đi chung với người Thần Triều chắc chắn sẽ có lợi. Quan trọng nhất là những tại Thiên Viện có rất nhiều người của Thần Triều.

Mắt thấy Phùng Huy đánh tới, Hư Anh cũng không khoanh tay chờ chết. Hắn lập tức xuất ra một cặp kim luân màu đen, cùng Phùng Huy giao đấu.

“Ồ, thật không ngờ tên nhà quê này cũng có thánh khí!”

“Cũng chỉ là nhất phẩm thánh khí mà thôi!”

Kim luân của Hư Anh vừa ra thì đám người Ngao Thế có chút kinh ngạc. Tuy nói thánh khí tại Trung Châu số lượng không ít, nhưng trong mắt bọn họ những tên tiến vào Thánh Thiên Viện như Hư Ảnh đều là nghèo rớt mồng tơi. Sao có thể cầm ra thánh khí.

“Hừ, lại còn dám phản kháng?” Phùng Huy thấy Hư Anh dám đánh trả, hơn nữa lại còn cùng hắn giằng co lâu như vậy thì tức giận nói.

Sau đó hắn lấy ra một thanh đoản đao, thế công cũng lập tức biến đổi. Vô số đao khí như trường giang đại hải tấn công đến Hư Anh.

“Hoàng cấp võ kỹ, Hải Lãng Đao Pháp! Thật không ngờ Phùng Huy lại luyện thành thục đến mức này” Ngao Thế thấy đao pháp của Phùng Huy thì lẩm bẩm một tiếng.

Tuy nói hoàng cấp võ kỹ là loại võ kỹ có đẳng cấp thấp nhất, nhưng cũng không phải ai cũng có cơ hội học tập đây. Hơn nữa nhìn Phùng Huy từ khi xuất đao đến khi thi triển Hải Lãng Đao Pháp thời gian không đến một giây, có thể nói là tùy tâm sở dục thuần thục vô cùng. Sợ là hắn đã luyện đao pháp này đến mức đại thành rồi, thậm chí không bao lâu có thể luyện đến viên mãn đi.

Một loại võ kỹ cho dù yếu nhất, nhưng tu luyện nhiều lần hơn nữa luyện đến viên mãn thực lực chắc chắn vô cùng đáng sợ. Quan trọng nhất là Phùng Huy là người của Đan Các, hắn phải dành thời gian cho luyện đan nhiều hơn luyện võ mới đúng. Chính vì vậy mà Ngao Thế cũng có chút kinh ngạc.

“Tiểu tử này xong”

“Còn phải nói sao?”

~ phốc phốc ~

Đúng như mấy người dự đoán, Phùng Huy vừa sử dụng Hải Lãng Đao Pháp, Hư Anh đã không thể chống đỡ được lâu, cuối cùng bị vô số đao khí chém lên người, thương thế không nhẹ.

Phùng Huy thấy vậy liền dừng tay, hắn cũng không dám tại nơi này giết người. Chỉ là trên gương mặt vô cùng khinh bỉ hướng Hư Anh nói: “Ta nói ngươi sớm giao ra Tử Bì Hoa có phải tốt hơn không? Thực lực không có lại thích thể hiện sao?”.

~ phốc ~

Thấy hắn vẫn khư khư nắm Tử Bì Hoa trong tay không có ý giao ra, Phùng Huy liền tiến đến đạp Hư Anh mấy cái, sau đó đưa tay nhằm cướp đoạt đóa hoa trong tay hắn.

“Dừng tay!” đúng lúc này một âm thanh trong trẻo vang lên.

Khi đám người nhìn đến thì chỉ thấy một nữ tử mặc một bộ quần áo màu xanh nước biển, bên trên có thêu từng bông hoa nhỏ màu sắc sặc sỡ đang chậm rãi tiến đến.

Nữ tử này tuy không để lộ tu vi, nhưng trên người nàng tỏa ra một loại khí tức vô cùng băng lãnh, tựa như tránh người ngàn dặm. Khi nàng tiến đến liền cho Hư Anh dùng đan dược trị thương, sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Phùng Huy.

“Đa tạ!”

Trái với Hư Anh cảm kích nàng, Phùng Huy tức giận nhìn chằm chằm nữ tử trước mặt nói: “Mộc Liên, ngươi đi cùng đám nhà quê này tiến đến Thánh Thiên Viện thì cũng thôi đi, vậy mà lại còn ra mặt giúp bọn họ. Thật sự là làm mất mặt Băng Ngọc Cung mà!”.

Đúng vậy nữ tử này không phải ai khác, chính là Băng Ngọc Cung - Mộc Liên. Người tiến vào Thánh Thiên Viện cùng Hư Anh, nàng vì không thể nhịn được đám người Ngao Thế chặn đường cướp bóc hơn nữa còn ra tay đả thương người, nên mới đứng ra.

“Ngao Thế, các ngươi dù gì cũng là người của siêu cấp thế lực, lại có thể làm ra chuyện mất mặt như vậy sao?”

Mộc Liên cũng không nhìn Phùng Huy, mà đưa mắt về phía Ngao Thế nói, nàng biết tại nơi này Ngao Thế mới là người quyết định. Cùng Phùng Huy nói chuyện cũng không có tác dụng gì.

“Ngươi ….” thấy mình đường đường là người của Đan Các mà lại bị nha đầu này bơ đi, Phùng Huy tức giận đang tính nói nhưng thấy ánh mắt của Ngao Thế nên đành ngậm miệng lại.

Ngao Thế miết nhẹ chiếc nhẫn trong tay nói: “Mộc Liên, chuyện này ngươi tốt nhất đừng xen vào, nể tình ngươi là người Băng Ngọc Cung ta không tính toán với người”.

Dù sao nàng cùng với bọn họ xem như là cùng xuất thân từ siêu cấp thế lực đi, hắn cũng không muốn gây sự với nàng.

Thần Triều đang có động thái lớn, vì vậy hắn cũng không muốn làm hỏng đại sự của các vị đại nhân chỉ vì chút tranh đấu này.

Tất nhiên nếu như Mộc Liên còn không tự biết mình, hắn cũng sẽ không để ý nhiều.

“Hừ, chuyện này ta nhất định xen vào!” Mộc Liên hừ lạnh nói, nàng sẽ không để đám người Ngao Thế cướp đi Tử Bì Hoa của Hư Anh.

“Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, bắt nàng!”.

Ngao Thế thấy Mộc Liên cố chấp như vậy thì lạnh lùng nói.

~ xiu xiu ~

Chỉ là đúng lúc đám người định hướng Mộc Liên ra tay thì có ba thân ảnh hai nam một nữ xuất hiện. Cả ba người thân thể đều có không ít vết thương, đáng nói nhất là nam tử ở giữa được hai người kia dìu đi dường như gân mạch đều đã bị đứt gãy. Ba người này đúng là Lý Nham, Lý Phong Trần cùng Hồng Tụ.

“Ba ngươi các ngươi là làm sao?”

“Ngao đại ca, ngươi nhất định phải làm chủ cho chúng ta. Chúng ta là bị tên mập kia đả thương, còn Phong Trần thậm chí xương mặt đều bị đứt đoạn rồi” Hồng Tụ vừa thấy Ngao Thế liền nước mắt đầm đìa nói.

“Tử Bì Hoa chúng ta thu thập được cũng đều bị hắn cướp đi!” Lý Nham cũng nhanh chóng bổ sung.

Bọn họ biết bản thân mình địch không lại Lộ Huyền Cơ nên đã đi tìm Ngao Thế để hắn giúp mình báo thù. Tại nơi này thực lực và hậu trường của hắn có thể xem như là đứng đầu đi.

~ xiu ~

Đang lúc Ngao Thế trầm tư suy nghĩ thì Mộc Liên đã lén mang theo Hư Anh nhanh chóng rời đi.

“Đứng lại!”

“Không cần đuổi theo!” thấy đám người có ý định đuổi theo Mộc Liên, Ngao Thế trầm giọng nói.

Trong đây ngoại trừ hắn không có ai là đối thủ của nàng ta, cho dù đuổi theo cũng không làm được gì. Còn hắn thì đang trầm tư nhìn vết thương của Lý Phong Trần, hắn có thể nhìn ra đây là vết thương do Toái Tâm Chưởng gây ra. Nhưng Toái Tâm Chưởng chỉ vừa được mọi người tu luyện, sao có thể gây ra sát thương lớn như vậy đây. Quan trọng nhất ba người Lý Nham đều có tu vi thánh linh cảnh trung giai, vậy mà lại dễ dàng bị đánh bại, hơn nữa một người còn trọng thương.

Như vậy tên mập kia chắc chắn không đơn giản, thực lực của hắn ít nhất cũng phải là thánh hoàng cảnh nha. Thánh hoàng cảnh có thể nói là cảnh giới tối cao trong đám người tham gia khảo hạch lần này.

Chính vì vậy Ngao Thế đối với sự tình này quan tâm hơn sự tình của Mộc Liên nhiều.

“A, Ngao đại ca ta nhớ hình như tên gọi Tiếu Thiên kia cũng đi cùng tên mập kia” đúng lúc này Hồng Tụ như nhớ ra cái gì, kinh hô nói.

Lăng Huyền Thiên lúc đó cũng không ẩn nấp mà chỉ nằm quan chiến tất nhiên nàng có thể cảm ứng đến hắn. Chỉ là dù sao lúc đó đang bận giao thủ, hơn nữa tiểu tử kia ngay cả thánh giả cũng không phải ai sẽ để ý đây.

“Lập tức đi tìm hai tiểu tử đó!” Ngao Thế ánh mắt tràn đầy sát khí nói, Lăng Tiếu Thiên chính là cái tên mà hắn bắt buộc phải giết. Nếu để hắn có thể hoàn thành khảo hạch như vậy không chỉ hắn mất mặt, mà Thần Triều cũng sẽ vì thế mà mất mặt.

Hồng Tụ cùng Lý Nham thấy vậy thì cười thầm trong bụng, sở dĩ bọn họ tìm Ngao Thế là vì muốn hắn giúp mình báo thù. Nhưng bọn họ cũng không nói ra chuyện của Băng Tâm, bởi vì bọn họ cũng muốn sở hữu nó.

….

~ xì xì ~

“Hắc hắc, lại có một món tiểu xà ăn nha!” lúc này tại một hang động nhỏ bên trong Huyết Hải Sơn Mạch, có một nam tử mập mạp nhìn đầu rắn nhỏ trên đống lửa nhẹ liếm môi nói.

Hắn đúng là Lộ Huyền Cơ, sau khi cùng Lăng Huyền Thiên tách ra hắn đi khắp nơi tìm kiếm bảo vật. Chỉ là bảo vật không thấy nhưng hắn lại tìm được không ít Tử Bì Hoa, hơn nữa còn kiếm được không ít thịt yêu thú để ăn.

~ rầm rầm rầm ~

Đúng lúc hắn đang vui vẻ thì một thanh âm vang lên, theo đó hang động hắn đang ngồi cũng bị rung lắc dữ dội. Thấy vậy, Lộ Huyền Cơ lập tức phóng ra bên ngoài.

~ ầm ầm ~

Hắn vừa ra bên ngoài thì hang động cũng hoàn toàn sụp đổ, sau đó chỉ thấy một đầu rắn vô cùng to lớn đang siết hang động kia lại.

“Hừ, chỉ là một đầu đại thánh cảnh đê giai yêu thú mà thôi, cũng dám phá bữa ăn của bản tọa!”.

Lộ Huyền Cơ thấy đầu yêu xà xuất hiện thì khinh bỉ nói. Yêu thú cũng không giống linh thú, yêu thú cho dù có tu luyện thành thánh cũng không thể hóa hình người. Chúng chỉ có thể đản sinh ra một chút linh trí cơ bản thôi, nếu không có kỳ ngộ chắc chắn không thể nào tiếp tục phát triển.

~ xì xì ~

Đầu rắn kia thấy thịt rắn trong tay Lộ Huyền Cơ thì tức giận kêu lên một tiếng, sau đó hướng hắn phóng tới.

“Ngu muội!”.

Lộ Huyền Cơ khinh bỉ mắng đầu yêu xà này một tiếng, sau đó đợi khi nó sắp đánh tới rồi hời hợt ra một quyền.

~ phanh phốc phốc ~

Sau một quyền này yêu xà thì vẫn đứng yên tại chỗ, còn Lộ Huyền Cơ thì bay ra hơn mười dặm mới dựng lại.

“Con mẹ nó, quên mất tu vi đã bị lão già kia phong ấn! Chạy!” lúc này Lộ Huyền Cơ mới nhận ra thực lực của mình không còn như trước, liền hoảng sợ hướng phương xa chạy đi.

Đầu yêu xà kia thấy vậy cũng điên cuồng đuổi theo hắn.

ps: nay tác phải về quê khám NVQS, vì vậy dậy sớm viết và ra chương sớm luôn. Tối nay sẽ không có chương.

Bạn đang đọc Vạn Đế Chí Tôn sáng tác bởi hoangdinh2125
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdinh2125
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.