Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh Anh Thụ xuất hiện!

Tiểu thuyết gốc · 2506 chữ

“Sư tôn … xin nhận của đồ nhi một lạy!”

Hành động bất ngờ này của Kiếm Vô Địch khiến cho Lăng Huyền Thiên cùng Mộc Liên có chút mộng. Tên tiểu tử này bị sao a, vừa nãy còn rất là hùng hùng hổ hổ, bây giờ lại trực tiếp quỳ xuống đòi nhận Lăng Huyền Thiên làm sư phụ, sao hai người có thể không ngạc nhiên được.

Dù sao Kiếm Vô Địch từ nhỏ cũng đã lớn lên tại Thần Kiếm Sơn nha.

“Ách … Kiếm Vô Địch … ngươi còn có chút dáng vẻ nào của một tên đại thánh cảnh không đây?” cũng chỉ có Lộ Huyền Cơ là không chút bất ngờ, ngược lại hắn còn vui vẻ trêu đùa Kiếm Vô Địch.

Cốc chủ Thiên Cơ Cốc bọn hắn cùng mấy lão bất tử bên Thần Kiếm Sơn đi lại rất gần, cho nên Lộ Huyền Cơ biết mấy tên trên đó đều là si kiếm đến điên a. Chỉ là kiếm đạo tại Ngũ Hành Giới cũng là xuất phát từ Thần Kiếm Sơn bọn họ, cho nên đám người đó mới không suy nghĩ đến việc truy cầu kiếm đạo từ bên ngoài Thần Kiếm Sơn.

Bây giờ tên tiểu tử Kiếm Vô Địch này lại có thể tìm được người có cảnh giới kiếm đạo cùng chiêu kiếm siêu việt như vậy, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội này.

Còn việc có hay không sợ đám người sư tôn của hắn tại Thần Kiếm Sơn trách phạt? Chỉ có ba chữ TUYỆT ĐỐI KHÔNG!

Đám lão bất tử đó mà biết cảnh giới kiếm đạo của Lăng Huyền Thiên cao cường như vậy, sợ là không để ý thân phận cùng tu vi của mình mà trực tiếp xuống núi bái hắn làm sư a. Đây chính là điểm cuồng nhất của đám người si kiếm kia nha.

“Xin sư tôn thu ta làm đệ tử!”

Sau một lúc không thấy Lăng Huyền Thiên trả lời, Kiếm Vô Địch tiếp tục lớn giọng nói. Mục đích xuất sơn của hắn lần này vốn là để du sơn ngoạn thủy. Tuy có người nói hắn sẽ có cơ hội phát triển con đường kiếm đạo siêu việt kiếm đạo tại Thần Kiếm Sơn trong chuyến đi này, nhưng hắn vốn không để tâm.

Bởi vì dù trong mắt hắn hay trong mắt mọi người tại Ngũ Hành Giới thì kiếm đạo tại Thần Kiếm Sơn vẫn là tối cường. Nhưng bây giờ lại khác, hắn đã gặp được Lăng Huyền Thiên, tuy cảnh giới tu vi của Lăng Huyền Thiên có hơi thấp. Nhưng trên kiếm đạo sợ là toàn bộ người tại Thần Kiếm Sơn trừ lão tổ ra, không ai sánh bằng đi.

Cho nên hắn nhất định phải nắm giữ cơ hội này, tranh thủ bái Lăng Huyền Thiên làm sư phụ, từ đó nâng cao cảnh giới kiếm đạo của mình.

“Ngươi đứng lên đi! Chuyện này để sau hẵng nói đi!” đối diện với thái độ của Kiếm Vô Địch, Lăng Huyền Thiên nhẹ lắc đầu nói.

Hiện tại hắn thật không thể dạy cho tên tiểu tử này, nếu như sau này Kiếm Vô Địch gia nhập Thiên Môn, có lẽ Lăng Huyền Thiên sẽ giúp hắn một chút a. Dù sao thì tên tiểu tử này cũng tính là người có thiên phú kiếm đạo đầu tiên mà hắn gặp tại Ngũ Hành Giới.

Tất nhiên nếu sau này Kiếm Vô Địch không muốn gia nhập Thiên Môn, hắn cũng sẽ không để ý nhiều.

“Ta …” Kiếm Vô Địch nghe Lăng Huyền Thiên nói vậy thì có chút hụt hẫng từ từ đứng dậy.

“A … Kiếm Vô Địch, ngươi ban đầu thì hù dọa Lăng huynh bây giờ lại muốn bái sư? Há lại có chuyện dễ dàng như vậy đây, bất quá …”

Lộ Huyền Cơ thấy Kiếm Vô Địch có vẻ hụt hẫng thì tươi cười nhảy vô ôm vai hắn nói.

“Bất quá … ngươi hẳn là có thể giúp Lăng huynh bảo tiêu tại Phong Ma Động a! Như vậy cũng là cho Lăng huynh thấy thành ý của ngươi nha!”

Lăng Huyền Thiên nghe Lộ Huyền Cơ nói vậy thì nhẹ lắc đầu, nhưng cũng không nói gì. Hắn tất nhiên biết Lộ Huyền Cơ là muốn tìm người bảo vệ để đi tìm Huyễn Thần Hoa, dù sao thì trong Phong Ma Động này có một vị tu vi đại thánh cảnh đi theo bảo vệ cũng an toàn hơn không ít.

Dù sao thì Lộ Huyền Cơ bị phong ấn tu vi, còn Lăng Huyền Thiên thì cũng không ai biết cảnh giới thật sự của hắn a. Tất nhiên cũng không ai cho rằng hắn có thể đánh bại Kiếm Vô Địch trên cảnh giới kiếm đạo thì cũng sẽ chiến thắng trên tu vi a.

Dùng thành lực cùng không dùng thánh lực là sự khác biệt rất lớn đây.

“Haha … Tốt! Lão Trư, ta vẫn là nghe lời ngươi nha!”

“Ngươi mới là heo … Cả Thần Kiếm Sơn ngươi đều là heo!” dừng một chút Lộ Huyền Cơ thu lại giọng điệu cười cợt, nhìn Kiếm Vô Địch nghiêm túc nói: “Ngươi tại sao lại tiến đến Phong Ma Động đây? Đám người Thần Kiếm Sơn các ngươi vốn không thích những nơi như vậy nha!”.

“Ngươi là không biết hay giả vờ không biết đây?” Kiếm Vô Địch nghi hoặc nhìn về phía Lộ Huyền Cơ, sau đó lại đưa mắt về phía Lăng Huyền Thiên, rồi như hiểu ra cái gì hắn chầm chậm giải thích.

Nguyên lai Phong Ma Động vốn u ám quanh năm, nhưng vào thời điểm hạ chí sẽ xuất hiện Thánh Anh - một loại thánh quả giúp mọi người ngưng tụ thánh lực để đột phá bán thần cảnh, thậm chí là thần cảnh.

Tất nhiên ngưng tụ thánh lực chỉ là một phần năng lực của nó mà thôi, Thánh Anh Quả thậm chí còn có khả năng giúp người tu luyện ngộ ra pháp tắc nhằm đột phá thần cảnh.

Chỉ là Thánh Anh Quả cần một vạn năm mới thành thục và cũng chỉ có Phong Ma Động mới có thể đản sinh mà thôi. Cho nên sẽ không có nhiều thế lực nắm được thời gian thành thục của nó. Nhưng không biết tại sao lần này tin tức Thánh Anh Quả thành thục lại được lan truyền rộng rãi cho mọi người, khiến rất nhiều anh tài của các thế lực lớn động tâm muốn tiến về Phong Ma Động.

“Mộc Liên … ngươi cũng là vì vậy mới cải trang tiến vào đây sao?” Lộ Huyền Cơ vẻ mặt rõ ràng hướng về phía Mộc Liên hỏi.

Thánh Anh Quả, hắn cũng đã từng nghe qua, tất nhiên biết sự thu hút của nó, sợ là chuyến này lão già Viện Trưởng kia để bọn họ tiến đến Phong Ma Động mục đích chính là thu hoạch Thánh Anh Quả đi.

“Đúng vậy … Khụuuu!” sau khi ho một tiếng Mộc Liên tiếp tục nói: “Ta cũng là bất đắc dĩ mới phải cải trang tiến đến nơi này a … dù sao thì cũng không phải đám người mới nào cũng có may mắn như hai ngươi nha!”.

Từ lời nói của nàng Lăng Huyền Thiên và Lộ Huyền Cơ tất nhiên có thể nghe ra sự bất bình trong đó. Tuy nói học viện không nghiêm cấm đệ tử của mình ra ngoài, nhưng mà để quang minh chính đại ra ngoài mà không bị trừ điểm năng động, hơn nữa không bị người khác để ý chắc cũng chỉ có hai người Lăng Huyền Thiên có đặc quyền này đi.

Chỉ là có một điều Mộc Liên cũng không biết, đó là nếu như Lăng Huyền Thiên cùng Lộ Huyền Cơ không có năng lực sống sót thì có lẽ bọn họ cũng không có cơ hội trở về nữa.

“Ngươi … ngươi đúng là ngu ngốc a! Ngươi thấy dựa vào tu vi này của chúng ta có khả năng đạt được Thánh Anh Quả sao …?”

“Có thể!”

Vốn Lộ Huyền Cơ muốn mắng Mộc Liên một chút, nhưng lời nói tiếp theo của Kiếm Vô Địch lại khiến hắn hoàn toàn không thể nói nữa.

“Thánh Thiên Viện đã cử không ít trưởng lão tiến đến nơi này! Ta tin chắc bọn họ cũng vì để đạt được Thánh Anh Quả. Quan trọng nhất là lần này số lượng người tiến đến nhiều vô cùng, hơn nữa ta còn nghe nói sẽ có sự kiện đặc biệt xảy ra, tỉ lệ mọi người có được Thánh Anh Quả chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều!”.

“Là việc gì a?”

“Không biết! Nhưng dường như Thánh Anh Quả Thụ cũng sẽ xuất hiện, vì vậy số lượng Thánh Anh Quả chắc chắn sẽ tăng. Hơn nữa dù cho chỉ đạt được một tia sức mạnh từ Thánh Anh Thần Thụ cũng sẽ giúp mọi người tu vi tăng vọt!”

Nói đến đây Kiếm Vô Địch nhẹ liếc Lăng Huyền Thiên một chút, bởi vì từ tình huống của ba người hắn đã đoán được một chút. Hẳn là lão già Viện Trưởng của Thánh Thiên Viện kia vì để Lăng Huyền Thiên nâng cao tu vi nên mới để tiến đến Phong Ma Động a.

Với thiên phú cùng cảnh giới kiếm đạo đáng sợ của Lăng Huyền Thiên, nếu tu vi hắn có thể đạt đến đại thánh cảnh sợ là cho dù có gặp bán thần cảnh cũng chưa chắc là đối thủ của hắn a.

“A …. ra là vậy nha! Chỉ là bây giờ ta cùng Lăng huynh vẫn cần phải đi tìm kiếm Huyễn Thần Hoa nha … Dù sao thì nhiệm vụ nếu không hoàn thành thì chúng ta vẫn mất điểm như bình thường đây!”

“Huyễn Thần Hoa?” Kiếm Vô Địch nghe Lộ Huyền Cơ nhắc đến Huyễn Thần Hoa thì hô lên một tiếng, sau đó từ trong túi không gian lấy ra mười đóa hoa sáu cánh màu tím trông vô cùng đẹp mắt.

“Oaa, ngươi lấy đâu ra nhiều đóa Huyễn Thần Hoa như vậy chứ?”

“Cái này là tình cờ a! Ta xông qua thung lũng chỗ sâu kia gặp một đầu Quy Yêu đang hô hấp, tiện tay giết nó rồi nhổ hết vườn linh thảo trên lưng nó đi!”.

“Ách …” nghe Kiếm Vô Địch nói như vậy ba người Lộ Huyền Cơ chỉ hô nhẹ một tiếng, tên Kiếm Vô Địch này không chỉ thực lực mạnh mẽ, mà còn có nhân phẩm nghịch thiên nha.

Phải biết năng lực ngụy trang của Quy Yêu rất mạnh mẽ, hơn nữa rất hiếm khi xuất hiện, luôn trốn sâu dưới đầm lầy. Cho nên dù có tu vi bán thần cảnh, thậm chí là một số mới tiến nhập thần cảnh dò xét cũng không thể tìm ra chúng. Càng đừng nói là nơi này lại là Phong Ma Động, năng lực dò xét của mỗi người đều bị giảm mạnh, muốn tìm tung tích của Quy Yêu càng như mò kim đáy biển.

Vậy mà tên này không chỉ bắt gặp nó lúc đang hít thở linh khí thiên địa, mà còn bắt được dược điền trên lưng nó, có thể nói là vận khí nghịch thiên a. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu như thực lực của Kiếm Vô Địch không đủ mạnh, thì cho dù hắn có thấy được đầu Quy Yêu đó, sợ là cũng chỉ làm chất dinh dưỡng của nó mà thôi.

“Sư … à không Lăng huynh, hoa này đưa huynh a!” Kiếm Vô Địch cũng không để tâm đến kinh ngạc của mọi người mà trực tiếp đưa mười đóa Huyễn Thần Hoa kia cho Lăng Huyền Thiên. Dù sao thì hắn cũng muốn lấy lòng người trước mặt đây.

“Ta … ta nói Kiếm Vô Địch ngươi là có mới nới cũ a!” Lộ Huyền Cơ thấy cử động của hắn như vậy thì nhẹ bĩu môi khinh bỉ một tiếng.

Tất nhiên hắn cũng chỉ là có ý trêu chọc Kiếm Vô Địch một chút mà thôi, bởi vì nhiệm vụ này hắn cùng Lăng Huyền Thiên cùng chấp hành làm, cho nên ai cầm về Huyễn Thần Hoa cũng đều là như vậy.

“Tốt!” Lăng Huyền Thiên cũng không nhiều lời, trực tiếp thu lấy Huyễn Thần Hoa, nhưng hắn cũng sẽ không lấy không của Kiếm Vô Địch, sau này hắn nhất địch giúp đỡ tên kiếm si này một chút.

…..

~ ầm ầm ầm ~

Đúng lúc này, một thanh âm to lớn vang vọng khắp Phong Ma Động, theo sau thanh âm kia là một đầu cổ thụ vô cùng cao lớn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Gốc cổ thụ này toàn thân sần sùi, gốc cây to đến nỗi mười người trưởng thành ôm cũng chưa chắc hết được nó. Tán lá của nó thì sum suê vô cùng phủ kín cả mặt đất, tại đỉnh của nó đang có hơn mười quả trái cây to bằng bàn tay hình dạng như trẻ em đang cuộn tròn trong bụng mẹ.

Đáng nói là những trái cây đang không ngừng phát sáng với những màu sắc khác nhau, có màu vàng, có màu xanh, có màu trắng … trông vô cùng huyền ảo.

“Thánh Anh Quả … là Thánh Anh Quả!”

“Thánh Anh Thụ, tin đồn quả nhiên không sai! Mau lập tức tiến đến phía trước!”

….

Sự xuất hiện của Thánh Anh Thụ cùng Thánh Anh Quả đã khiến mọi người triệt để bùng nổ, tất cả các thế lực cùng nhưng tán tu tại Phong Ma Động đều lấy tốc độ nhanh nhất tiến đến vị trí xuất hiện Thánh Anh Thụ.

Bởi vì trong bọn họ luôn có một suy nghĩ, “trâu chậm uống nước đục” - kẻ đến trước tất nhiên cơ hội đạt được Thánh Anh Quả cũng là cao nhất.

Chỉ là mọi người đều không biết rằng, tại thời điểm bọn họ điên cuồng tiến về vị trí của Thánh Anh Thụ, thì có một nam tử dáng người cao gầy, toàn thân bị che kín bởi một bộ áo bào đen đang hướng mắt về tay phải của mình.

Trên tay phải của hắn là một quả cầu thủy tinh trong suốt, chỉ là lúc này quả cầu kia đang hiện ra hình đám người điên cuồng hướng về phía Thánh Anh Thụ, cùng với đó nam tử nhẹ mỉm cười một tiếng, sau đó lẩm bẩm: “Bạch La Sát, ngươi hẳn là không ngờ tế đàn lại được đổi chỗ đi! … Hahaha..”

Nói rồi nam tử kia bỗng phá lên cười, khóe miệng của hắn cũng nhẹ nở một nụ cười chết chóc.

….

Bạn đang đọc Vạn Đế Chí Tôn sáng tác bởi hoangdinh2125
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangdinh2125
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.