Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến Bắc Đẩu Học viện

Tiểu thuyết gốc · 1620 chữ

Chương 15: Đến Bắc Đẩu Học viện

Bát Liên Quốc

Bạch ưng thành ngoại thành khu chiêu sinh.

Lời nói vừa nói ra khiến mọi người cũng phải thốt lên vì bất ngờ. Có thể được một vị trưởng lão học viện nhận làm đồ đệ, đó là một bước lên mây đối với tu sĩ nhỏ tuổi, nên biết một vị đệ tử của một trưởng lão có thể xem như có địa vị gần như đỉnh tiêm đệ tử trong học viện của không dám trêu chọc, là một thân thế to lớn. Điều này cũng khiến Tần Soái phải đắn đo suy nghĩ.

Lúc này một cánh tay đặt lên vai Tần Soái.

“Đừng nghĩ nhiều, đường ngươi muốn đi, thì phải chấp nhận nó. Muốn sống cuộc sống cường giả thì cũng phải tự mình chấp nhận.” – Nhất Khương nói với hắn.

Tự dưng hắn rung lên, trong ký ức của hắn. Từ nhỏ hắn được sinh ra trong một gia đình bình thường, nhà buôn bán nhỏ, sống qua ngày trong Bạch Ưng thành. Hắn một hôm gặp phải một vị tu sĩ, một người được tất cả mọi người xung quanh ngưỡng mộ tung hô. Tuổi nhỏ dễ rung động, nhưng hắn thì khác. Hắn mong muốn đi như vị tu sĩ đó, người người kính ngưỡng,năm 12 tuổi hắn âm thầm tu luyện, may mắn là thiên phú tư chất hắn tốt một chút. Nghị lực suốt ba năm sau này kích phát Hoàng Kim Thể, càng ngày càng có thành tựu. Hắn quyết định sẽ vươn mình trở thành một cường giả cái thế. Lúc này hắn lẩm bẩm.

“Ta ? Cường giả ? Đúng rồi ta muốn trở thành cường giả, đi khắp đại lục, tung hoành thế gian”

“Thưa hai vị trưởng lão, ta đã có quyết định. Ta muốn gia nhập Bắc Đẩu Học viện.”

Hai vị trưởng lão cũng gật đầu.

“Được. Đây là ý quyết của ngươi ta không cản.” – Vị Hưng Tuyền học viện trưởng lão nói.

“Đa tạ trưởng lão.” – Tần Soái cũng cung kính đáp.

“Ta đã tìm được ba hạt giống tốt, cũng đã hết lý do để ở đây. Các vị, xin cáo từ” – Từ Ung nói rõ, xong dẫn ba người Nhất Khương, Hoa Nhiên cùng Tần Soái đi về nội thành Bắc Đẩu Học viện.

Các trưởng lão vẫn không trễ nại, tiếp tục tuyển thí sinh. Thời gian trôi qua, cuối cùng đến xế chiều cũng xong toàn bộ.

Bên bốn người Từ Ung đang đi về phía nội thành.

“Các ngươi có biết tại sao Bắc Đẩu Học viện lại tuyển sinh trong năm nay không?” – Từ Ung hỏi.

Ba người nhìn nhau, cũng lắc đầu.

“Những năm gần đây, Bắc Đẩu Học viện truyền thừa dần không có người có khả năng thừa kế, hiện đang bắt đầu xuống đốc. Trong số các nhất lưu Học viện thì Bắc Đẩu học viện vốn đứng thứ hai giờ lại trở thành kẻ sau cùng. Ta hy vọng các ngươi sau khi vào Học viện sẽ có thể đưa Học viện đi lên.”

Ba người cũng không biết nói gì rồi gật đầu.

Cả bốn người vào nội thành, Từ Ung lấy ra một cuộn triệu hồi một đầu Dực Sư chở ba người đi về Bắc Đẩu Học viện. Từ Ung giới thiệu một lượt về Học viện cho 3 người.

“Bắc Đẩu Học viện nằm ở gần trung tâm nội thành, các gia tộc cạnh kề học viện là Hoa gia, Liễu gia cùng Khương gia. Thật ra mỗi gia tộc đó đều có danh ngạch để đưa người của mình vào Học viện riêng Liễu tiểu thư ở đây là do bản thân muốn lịch luyện nên không lấy danh ngạch. Nói về Bắc Đẩu Học viện, học viện đệ tử gồm đệ tử ngoại viện, nội viện, tinh anh và hạch tâm, tương ứng với cảnh giới các ngươi là đệ tử ngoại viện, nội viện là từ Ngưng Khí cảnh nhất trọng trở lên người, tinh anh là từ Ngưng Khí cửu trọng. Còn đệ tử hạch tâm là từ viện chủ chọn lựa người, hiện tại Học viện chúng ta chỉ có 3 người mà thôi. Trong học viện có Võ Các, Trận Các, Đan Các, Khí Các các ngươi có thể tự tìm hiểu, nói trước trong học viện các đệ tử thường chia theo thành các phái khác nhau. Các ngươi cẩn thận.”

Hắn nói xong liền quăng cho Nhất Khương hai tấm lệnh bài, hai người khác mỗi người một tấm lệnh.

“Ba tấm lệnh bài là để các ngươi vào Học viện. Quả lệnh bài khác này của Nhất Khương có thể vào tự do các Các , đây là cũng giao ước của ta.”

“Đa tạ Từ trưởng lão” – Ba người cảm thán nói.

“Giờ thì các ngươi tự tìm hiểu Học viện đi.”

Lời nói vừa dứt, hắn cưỡi Dực Sư đáp xuống thả ba người. Một nơi rộng lớn khung cảnh hiện ra, nhiều ngọn núi chập trùng, một toàn sơn môn rộng lớn trải dài ra, trên đó có hiện to lớn khung chữ ‘Bắc Đẩu Học viện’. Từ Ung cũng rời đi.

“Đa tạ Từ trưởng lão chiếu cố.” – Ba người cùng nói.

Tiểu mập mạp thanh âm vang lên, hắn phấn khởi.

“Nhìn này Khương đại ca, ngươi xem nơi này có phải rộng lớn quá không ? Ha ha, từ nay mong ngươi chiếu cố tốt tiểu sư đệ này” – Hắn khoát vai Nhất Khương cười nói.

Nhất Khương cũng mĩm cười, Liễu Hoa Nhiên bên cạnh nói.

“Đúng là không có tiền đồ.”

Nói xong nàng đi về hướng khác, Nhất Khương thắc mắc hỏi.

“Liễu cô nương là đang đi đâu đấy?”

“Không phải việc của ngươi.” - Nàng lạnh lùng đáp

“Cứ kệ cô ta, Khương đại ca. Chúng ta đi thôi.”

“Ừ, ta đi.”

Ba người tách ra 2 hướng. Hai người Nhất Khương tiến vào sơn môn, đi một lát bỗng gặp một người mang tử y y phục.

“A! Các ngươi là tân đệ tử đúng không?”

“Ân, huynh là ..” – Nhất Khương thắc mắc

“Từ trưỡng lão truyền âm kêu ta tiếp đón các ngươi, cứ gọi ta là Hoa An. Mau đi theo ta, đến Võ các nhận y phục cùng võ kỹ.”

“Đa tạ Hoa sư huynh tiếp đón.” – Hai người nói.

Cả ba người đi bộ cũng cùng nhau tán dốc, tiểu mập mạp này cũng nói rất nhiều nên rất nhanh làm thân với Hoa An đến hơn nửa nén nhang mới tới nơi.

“Đây là Võ Các các ngươi vào đi. Ta cũng có việc phải đi, gặp lại sau.”

“Cáo từ.”

Nhất Khương cùng Tần Soái bước vào Võ Các, từ ngoài nhìn vào có thể thấy được các tầng của võ các chứa hàng vạn võ kỹ bỗng một tiếng nói.

“Các ngươi chắc hẳn là tân đệ tử nhỉ?”

Một thanh y lão bà xuất hiện, là trưởng lão canh gác Võ Các. Khi nghe hỏi, cả hai lấy ra lệnh bài đưa cho lão bà xem, lão bà đưa 2 bộ tử y phục cho Nhất Khương cùng Tiểu Mập mạp.

“Đây là y phục của các ngươi. Nên nhớ ngoại viện y phục là tử y có in hình 1-2ngôi sao, nội viện là 3-4 sao , tinh anh là 5-6 sao, hạch tâm đệ tử là 7 sao. Trưởng lão cũng là thế nhưng lại có thêm một vạch trên y phục, riêng chưởng môn là một vạch 7 sao.Muốn được tăng sao là phải đủ điểm cống hiến các ngươi có thể xem trên bảng giới thiệu ở đây. Đây là ta nói trước để các ngươi tránh quấy rối trong Học viện. Các ngươi có thể vào chọn Võ kỹ rồi, chỉ được chọn ở tầng 1 tầng 2, các ngươi có một canh giờ để tự tìm võ kỹ thích hợp mình, sau này muốn vào phải có điểm cống hiến, muốn mượn cũng thế.”

“Đa tạ trưởng lão chiếu cố” – Cả hai đồng thanh đáp.

“Sau này cứ gọi ta Hoa Vân trưởng lão”

“Ân.”

Cả hai bước vào bên trong tìm kiếm võ kỹ thích hợp mình. Hơn nửa nén nhang ở tầng một vẫn chưa tìm được, tiểu mập mạp than thở.

“Khương đại ca, ngươi nghĩ nên giúp tiểu sư đệ đi, ta không biết cái nào hợp với ta cả.”

Nhất Khương nghe vậy, đành kiếm tiếp tiểu mập mạp. Hắn nhìn ra một môn.

“Hiện tại phòng ngự của người đã so với bát tầng đỉnh phong, nhưng về lực lượng của người còn quá yếu. Đấy là Lục Hợp Quyền,tuy chỉ là Hoàng giai trung phẩm nhưng nhất hợp khi thi triển lại có khả năng bạo tăng quyền kích của ngươi nhưng lại khiến ngươi phòng ngự yếu đi, Hoàng Kim Thể của ngươi sẽ bù đắp vào nó và không có tác dụng phụ. Luyện tới Lục Hợp lực lượng của ngươi có thể đạt đến 9 tầng sơ kì.”

“Ồ, đạ ta Khương đại ca.” – Hắn nhảy lên vì vui mừng.

Nhất Khương lúc này trầm ổn, hắn cảm thấy có gì đó.

“Ta cảm thấy có gì đó đang kêu gọi ta, cảm giác rất giống mảnh tàn kiếm quyết đó nhưng lại không phải. Đi thử xem sau.”

Tiểu mập mạp ở tầng một nghiên cứu ‘Lục Hợp Quyền’. Nhất Khương bước lên tầng hai, hắn càng cảm ứng được thứ đang kêu gọi hắn dần mạnh hơn.

Bạn đang đọc Vạn Giới Chưởng Khống Thần Đế sáng tác bởi Tieuanhzz0091
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tieuanhzz0091
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.