Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hưng Vân sơn trang

Phiên bản Dịch · 2092 chữ

Chỉ có nếm qua gian khổ mới có thể lên người.

Giải Mộng sư không chỉ phải ứng phó với phiền phức của hộ khách mà còn phải nhanh chóng thích ứng khi bước vào hoàn cảnh mới.

Không thể không nói, hoàn cảnh sinh tồn thời cổ đại mang đến trở ngại rất lớn với người hiện đại .

Lý Mộc đi từ quan ngoại tới Hưng Vân sơn trang mất ròng rã năm ngày.

Hưng Vân sơn trang nằm trong Bảo Định thành, lộ trình hơn sáu trăm cây số đi mất năm ngày cũng coi như là đủ.

Trong năm ngày này Lý Mộc chẳng có tí tâm trạng nào để mà phàn nàn nữa.

Đám Tra Mãnh đã quen với cuộc sống lang bạt kỳ hồ, cảm thấy thời gian năm ngày từ Sơn Hải quan tới Bảo Định thành đã được tính là tương đối nhanh rồi đấy .

Nhưng đối với hai người Lý Mộc thì đoạn lữ trình đầy đơn điệu này quả thực không khác gì tra tấn người ta cả.

Nhất là với người đã quen kiều sinh quán dưỡng như Đường Nhược Du, hai ngày đầu vẫn còn mang cái tâm thái thưởng thức cảnh sắc mà theo nàng nói là mê người bên ngoài , lúc nào cũng tỏ ra đầy hứng khởi vui vẻ , vậy mà chỉ vài ngày sau thì tiếng oán thán đã vang dậy trời đất rồi .

Hoàn cảnh sống tệ hại làm cái mộng đẹp khi xuyên việt của nàng bị đập tan nát không còn sót chút gì!

Nếu có thể, điều mà nàng muốn làm nhất lúc này là trở lại thời hiện đại đem đám tác giả tiểu thuyết xuyên việt đã lừa dối nàng kéo qua, đi theo nàng cùng chịu gian nan để các nàng cũng được nếm thử nỗi thống khổ khi xuyên Việt. ..

. ..

Một môn bảy nhập sĩ, phụ tử ba Thám Hoa.

Bảo Định phủ là nơi phồn hoa, người đi lại trên đường phố nhộn nhịp , loáng thoáng có chút hình dáng của một đại thành.

Nhìn thấy biển đề tên Hưng Vân sơn trang phía xa xa , Lý Mộc vô cùng mừng rỡ, cuối cùng cũng đến địa điểm quan trọng nhất trong kịch bản.

Nếu không có gì ngoài ý muốn thì ắt hẳn hắn sẽ không rời khỏi đây.

Cái thời gian lang bạt kỳ hồ hắn đã chịu đủ rồi , không có ý định trải nghiệm lại.

Nhất định nhiệm vụ phải được kết thúc tại nơi này.

"Bạch Xà, chắc Hắc Xà đã tới , đi tìm hắn sau đó chúng ta tìm khách sạn nghỉ ngơi một đêm, ngày mai sẽ tới tìm Long Tiếu Vân." Trong giọng nói của Lý Mộc đầy vẻ mỏi mệt : "Tra tổng tiêu đầu, làm phiền ngươi hỏi thăm tình hình gần đây của Lý Tầm Hoan và Hưng Vân sơn trang, ta muốn biết hiện tại có những ai đang ở trong Hưng Vân sơn trang."

Tình báo luôn luôn là ưu tiên hàng đầu , mặc dù kịch bản bị lệch khỏi quỹ đạo nhưng tính cách nhân vật thay đổi không nhiều.

Nếu nói về cái trình độ vô sỉ không muốn mặt mũi thì ắt hẳn nhân sĩ giang hồ trong vị diện Tiểu Lý Phi Đao có thể xưng là đứng đầu.

Nguyên nhân vì Lâm Tiên Nhi lên hiện tại đám đại lão giang hồ đang gây một trận sóng to gió lớn ở Hưng Vân sơn trang.

Cái đám này đúng là lũ thành sự thì ít , bại sự có thừa , cả đám đều cố chấp thành tính, lại tự tư đến cực độ, động một tí là xài miệng pháo công kích, vây công giết người.

Lý Mộc phải nắm được số lượng tư liệu nhất định mới có thể có chỗ đứng tại Hưng Vân sơn trang.

Hai người Tra Mãnh gật đầu nói phải, chia nhau ra làm việc.

Quãng đường tới đây đúng là buồn tẻ quá mà.

Lên không ít lần Lý Mộc tìm bọn họ để nói chuyện phiếm cho đỡ buồn.

Thế là, thiếu niên trưởng thành trong thời đại tri thức bùng nổ thành công đem mấy lão giang hồ lắc cho què quặt.

Trong mắt đám người Tra Mãnh , Lý Mộc nghiễm nhiên thăng lên thành trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, kỳ tài không gì không biết.

Chí ít cần phải có hơn mười vị danh sư mới có thể bồi dưỡng được như thế.

Biết thiên văn hiểu địa lý còn chưa được tính là gì đâu nhé!

Ngẫu nhiên từ trong miệng Lý Mộc nhảy ra mấy câu thể hiện cảnh giới võ học cao thâm kiểu như "Một kiếm phá vạn pháp" "Kiếm thứ hai mươi ba" "Phá toái hư không" , mới là điều khiến bọn họ sợ hãi.

Đó là tầng thứ võ học mà bọn họ không thể lý giải được , cũng giống như bọn họ không thể lý giải được chiêu thức của Lý Tiểu Bạch vậy!

Bọn họ chưa bao giờ có ý định chấp vấn về cái lý luận mà Lý Mộc đưa ra , rốt cuộc, cường giả thả cái rắm cũng là chân lý nha!

Đám Tra Mãnh cũng không dám có bất kỳ tâm tư gì khác thường , thậm chí bọn họ còn mong sau ba tháng vẫn có thể tiếp tục lưu lại bên cạnh Lý Mộc làm trâu làm ngựa, tựa hồ như vậy mới có thể mưu cầu một tương lai tốt đẹp và rực rỡ hơn. ..

. ..

Ngày kế tiếp.

Lý Mộc đưa bái thiếp, đến nhà bái phỏng Long Tiếu Vân.

Tra Mãnh đã điều tra rõ ràng.

Lý Tầm Hoan vẫn chưa về, bây giờ bên trong Hưng Vân sơn trang là đám nhân sĩ giang hồ mà Long Tiếu Vân mời tới , ví dụ như Thiếu trang chủ Tàng Kiếm sơn trang Du Long Sinh, Thiết Diện Vô Tư Triệu Chính nghĩa....

Những nhân sĩ giang hồ này được Long Tiếu Vân mời tới Hưng Vân sơn trang để thương thảo cách đối phó với Mai Hoa đạo.

Hưng Vân sơn trang.

Lý Mộc đợi không được bao lâu.

Long Tiếu Vân mặc áo gấm hoa tiếu dung chân thành ra đón tiếp , hắn đánh giá Lý Mộc một phen , rồi nói một cách chân thành : "Quả là anh hùng xuất thiếu niên, đại danh đỉnh đỉnh yêu kiếm Lý Tiểu Bạch có thể đến cùng bàn đại nghĩa thật khiến Hưng Vân sơn trang bồng tất sinh huy ( vinh hạnh quá )! Lý thiếu hiệp, mời vào bên trong."

Yêu kiếm Lý Tiểu Bạch tựa như một ngôi sao đang lên , một tay kiếm thuật quỷ dị không ai hóa giải được , đã sớm không còn là hạng người vô danh.

Bây giờ hắn lại dùng cái chiêu bài quang minh chính đại đến nhà bái phỏng.

Đương nhiên là Long Tiếu Vân sẽ không vì hắn nhìn qua giống người bình thường mà dám lãnh đạm rồi.

Nói cho cùng, trên giang hồ thì Long Tiếu Vân chẳng qua chỉ là cao thủ nhị lưu, dựa vào tên tuổi cua Lý Tầm Hoan mới có được cái địa vị giang hồ như hiện tại , nếu không kết giao thêm vài bằng hữu để giữ thể diện thì sao có thể lăn lộn được chứ.

"Mời!" Lý Mộc mỉm cười, đi theo Long Tiếu Vân vào sơn trang.

"Mai Hoa đạo làm nhiều việc ác, nhân thần cộng phẫn, Lý thiếu hiệp tới đúng lúc lắm , Thiếu trang chủ Tàng Kiếm sơn trang Du Long Sinh cũng có mặt ở đây , mấy người trẻ tuổi các ngươi có thể giao lưu với nhau nhiều hơn . . ." Long Tiếu Vân vừa đi vừa giới thiệu tình hình về Mai Hoa đạo cho Lý Mộc nghe, giọng nói nhiệt tình, đầy vẻ thân thiết.

Lý Mộc mỉm cười ngắt lời hắn: "Long Tứ gia, ta đến đây không phải vì chuyện về Mai Hoa đạo!"

Long Tiếu Vân hơi sững người , rồi sau đó chợt quăng cái ánh mắt ra vẻ hiểu ý , cười nói: "Lòng thích cái đẹp thì ai cũng có. Thiếu niên khí phách tốt, không giống lão gia hỏa như ta , tâm tư với sắc đẹp đã sớm phai nhạt rồi ! Thế nhưng , Lâm Tiên Nhi chỉ gả cho người sẽ diệt trừ Mai Hoa đạo , Lý thiếu hiệp muốn cưới Lâm Tiên Nhi, e rằng không thể tránh được liên quan tới Mai Hoa đạo. . ."

"Ta cũng không phải vì Lâm Tiên Nhi mà tới!" Lý Mộc cười nói.

"Vậy ngươi. . ." Long Tiếu Vân nhăn mày lại.

"Long Tứ gia, ta đặc biệt tới đây là vì ngươi." Lý Mộc nói.

"Vì ta?" Long Tiếu Vân ngẩn cả người.

"Lý Tầm Hoan nhập quan!" Lý Mộc lơ đãng nhìn về phía trước, thản nhiên nói.

Sắc mặt Long Tiếu Vân cứng đờ sau đó lập tức khôi phục lại như bình thường, thở dài nói: "Nói đến huynh đệ chúng ta cũng đến mười năm rồi chưa gặp mặt , cũng do người làm đại ca như ta có lỗi với hắn , lần này trở về, kiểu gì cũng không thể để cho hắn đi! Có hắn ở đây chúng ta đối phó với Mai Hoa đạo cũng nắm chắc hơn!"

Lý Mộc miễn cưỡng nói: "Mười năm qua, hắn một mực chưa quên Lâm Thi m."

Chỉ trong nháy mắt trái tim của Long Tiếu Vân bị đâm ra vô số vết sẹo , sắc mặt chìm xuống nói : "Lý thiếu hiệp, ta coi ngươi là bằng hữu vậy mà ngươi lại mang Long mỗ ra làm trò tiêu khiển. Mong rằng chỉ duy nhất lần này thôi , nếu như lại châm ngòi li gián tình nghĩa huynh đệ chúng ta một lần nữa thì đừng trách Long mỗ trở mặt không quen biết."

Lý Mộc quét mắt nhìn Long Tiếu Vân, hạ thấp giọng nói: "Ta có thể khiến hai người bọn họ đều mất hết hi vọng."

Long Tiếu Vân chấn động, hắn dùng sức nuốt ngụm nước bọt, nhìn trái nhìn phải , trên mặt lộ ra vẻ khó khăn : "Lý thiếu hiệp, rốt cuộc ngươi định làm gì?"

Mắc câu rồi!

Lý Mộc cười nhìn Long Tiếu Vân: "Long Tứ gia, đừng khẩn trương như vậy. Chúng ta không phải là địch nhân, ta tới tìm ngươi để hợp tác."

Mặt Long Tiếu Vân đen lại nói: "Long mỗ chưa bao giờ hợp tác với người lòng mang ý xấu."

Lý Mộc cười cười, từ trong ngực lấy ra mười mấy tờ giấy viết đầy chữ , đưa tới: "Đừng vội kết luận như vậy , trước hết cứ nhìn thứ này đã , xem xong nói tiếp cũng không muộn."

Hắc Xà ở phía sau nhìn thấy tập giấy kia trong lòng không khỏi thở dài , sắc mặt mang theo tâm tình phức tạp, thứ trên đó đều là những sự kiện do hắn điều tra được , chính vì như vậy mới khiến cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Long Tiếu Vân nghi ngờ nhận lấy tập giấy , vừa nhìn lướt qua, lông mày liền nhíu lại.

Nhưng khi hắn xem tiếp thì vẻ chấn động trên mặt càng lúc càng nồng đậm, một lát sau, hắn run rẩy, sợ hãi hỏi: "Chuyện này là thật chứ?"

"Thiên chân vạn xác." Lý Mộc cười nói: "Nếu Long Tứ gia không tin thì có thể tự phái người đi điều tra, những chuyện này cũng không khó tra ra lắm!"

"Lý thiếu hiệp , xin chờ một lát, sẽ có người tới an bài phòng khách cho mọi người . Long mỗ xin được cáo lui trước, nếu như việc này thành, thiếu hiệp chính là đại ân nhân của Long mỗ." Long Tiếu Vân như mất hết hồn vía, chắp tay với Lý Mộc , vội vàng đáp lại một câu rồi quay người rời đi.

"Lý Tiểu Bạch, ngươi cho hắn thấy cái gì thế ?" Đường Nhược Du không hiểu rõ cho lắm , la liếm tới gần Lý Mộc, hiếu kì hỏi.

"Một phần báo cáo điều tra khoa học thôi ." Lý Mộc cười y như một con hồ ly.

Bạn đang đọc Vạn Giới Giải Mộng Sư (dịch) của Miên Y Vệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hhnmthvn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.