Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ý Mộc rộng lượng

Phiên bản Dịch · 2015 chữ

Tiểu thuyết võ hiệp truyền thống gặp phải cài đặt Anime khôi hài , tuyệt đối bại trắng tay !

Cài đặt Anime khôi hài được quyết định bởi cái đầu của tác giả cho lên không cần tuân theo bất cứ tính hợp lý nào.

Vì thế khi Điền Thất và Công Tôn Ma Vân từ trong bóng tối bay trở về, quỳ gối trước mặt Lý Mộc , bày ra cái tư thế đầy kinh điển.

Nội viện lặng ngắt như tờ, yên tĩnh đến chết lặng.

Như thế rồi mà còn chạy không thoát sao?

Với võ công của Điền Thất và Công Tôn Ma Vân , từ lúc Lý Mộc kịp phản ứng đến lúc cúi người xuống nhặt kiếm, rồi huy kiếm bổ xuống, ít ra cũng có thể chạy được hơn nửa dặm đấy.

Như vậy mà vẫn không thể trốn được cái vận mệnh đón kiếm sao?

Tự mắt nhìn thấy cảnh tượng này khiến tất cả những người có mặt trong nội viện đều cảm thấy toàn thân phát lạnh, cả đám đứng yên như cọc gỗ , đến thở mạnh cũng không dám.

Phần lớn tên hiệu trong giang hồ đều được phóng đại lên.

Thanh ma thủ, thiết đảm chấn bát phương, thoạt nghe thì có vẻ uy mãnh đấy , nhưng nếu dùng võ công để xem xét thì chả biết được nổi mấy phần nữa!

Nhưng yêu kiếm Lý Tiểu Bạch, là yêu thật đấy!

Ngoại trừ yêu thuật ra , còn từ nào khác có thể mô tả được con đường võ công của hắn sao?

...

"Có vui không? Có ngoài ý muốn không? Ta đã nói trước rồi , đến thì dễ dàng nhưng muốn đi thì khó khăn đấy ! Lúc này chắc đã tin rồi nhỉ !" Lý Mộc cười hì hì nhìn hai người Điền Thất, trên mặt đầy vẻ ranh mãnh.

Vui cái éo gì ?

Nói kinh hãi thì còn tạm đúng!

Khi thân bất do kỷ bay trở về, Điền Thất và Công Tôn Ma Vân bị dọa đến ba hồn thất khiếu tí nữa thì bay ra ngoài thân thể!

"Lý thiếu hiệp, Điền Thất cam tâm tình nguyện đi theo công tử, làm hộ vệ của công tử, tuyệt đối trung thành, luôn nghe theo lời công tử , tuyệt đối không giống lão cẩu gian xảo Triệu Chính Nghĩa kia , lá phải lá trái, hai mặt..."

Điền Thất trầm mặc một lát, chỉ trong giây lát đã nghĩ ra đối sách.

Không sai, hắn cực kỳ lưu manh bán đứng chính mình, thuận tiện chọc cho Triệu Chính Nghĩa một đao!

Không kéo Triệu Chính Nghĩa xuống nước , thực sự hắn không thể nuốt trôi ngụm khẩu khí này.

Nếu không phải do lão tiểu tử kia, hắn vẫn là Điền Thất gia của giang hồ , sao lại luân lạc đến tình cảnh như thế này cơ chứ !

Công Tôn Ma Vân trừng mắt phía sau lưng Điền Thất, sửng sốt cả nửa ngày, đỏ mặt ấp úng nói ra bốn chữ: "Ta cũng như vậy!"

Ta còn có thể làm gì được bây giờ ?

Đánh thì đánh không lại, muốn đầu hàng nhưng mấy cái lời chuẩn bị nói đều bị người ta đoạt nói trước rồi , làm người sao lại khó đến như vậy a!

Công Tôn Ma Vân cực kỳ ủy khuất, hắn không chỉ hận Triệu Chính Nghĩa mà ngay cả Điền Thất hắn cũng hận luôn!

...

Tinh thần cầu sinh thật lớn a!

Trong lòng Lý Mộc đầy cảm khái, nếu như tất cả mọi người đều hiểu chuyện giống như đám Điền Thất thì hắn đâu đến mức đem một nhiệm vụ đơn giản làm đến mệt mỏi như vậy a!

Nhất là mấy tên giang hồ đại hiệp như Lý Tầm Hoan, gánh nhiều gông xiềng như vậy để làm gì , sống mệt mỏi như thế để làm gì!

Làm trùm phản diện không có chút điểm mấu chốt nào , vô câu vô thúc, cuộc sống tự do tự tại như thế chả phải tốt hơn sao?

Nếu như vậy, nói không chừng hắn vỗ xuống một kiếm thế là nhiệm vụ liền hoàn thành.

Tiếc là Lý Tầm Hoan cuối cùng cũng không phải là Điền Thất a!

Hắn rất muốn đem Lý Tầm Hoan bổ quỳ xuống nhưng lúc đó chắc kết quả tốt nhất chính là cá chết lưới rách a!

Lý Mộc hít sâu một hơi , thu hồi suy nghĩ lan man , mặc dù hai người Điền Thất nói dễ nghe thật đấy , nhưng vẫn phải làm theo trình tự a.

Không có âm thanh "Kim độn ký kết thành công" nhắc nhở trong đầu , Lý Mộc không tin bất kỳ ai , đừng nói gì đến đám Điền Thất, Công Tôn Ma Vân vốn là nhân tài kiệt xuất bên phe phản diện!

Lý Mộc mỉm cười: "Điền Thất, Công Tôn Ma Vân, ta có thể cảm nhận được thành ý của các ngươi. Nhưng Lý Tiểu Bạch ta sao có thể là loại phách lối , ức hiếp kẻ yếu chứ , nên vẫn phải cho tiền!"

Điền Thất đầy vẻ chính khí: "Lý thiếu hiệp, Điền Thất ta tin phục nhân phẩm và võ công của công tử, cam tâm tình nguyện hiệu trung với công tử, công tử trả tiền là vũ nhục ta ."

Công Tôn Ma Vân: "Điền Thất nói không sai, chúng ta kính ngưỡng võ công của công tử, phần kính ngưỡng này sao có thể dùng tiền tài để đong đếm được. Chỉ cần công tử muốn , tiểu nhân sẵn sàng hiến một nửa điền sản ruộng đất cho công tử, chỉ cần được đi theo bên cạnh công tử, làm trâu làm ngựa!"

Vứt hẳn mặt mũi rồi!

Đó chính là suy nghĩ chung của Du Long Sinh và giang hồ hào kiệt.

Lý Mộc không thèm để ý đến lời nói của bọn hắn: "Điền Thất, Công Tôn Ma Vân, một văn tiền, ký kết làm hộ vệ cho ta và Đường Nhược Du ba tháng, các ngươi có bằng lòng hay không?"

Một văn tiền!

Cái giá khuất nhục cỡ nào a!

Công Tôn Ma Vân nhíu mày, còn Điền Thất mặt không đổi sắc: "Lý thiếu hiệp, ta thật sự không cần tiền!"

Cho ngươi cái bậc thang mà ngươi còn không biết xài!

Trời đông giá rét, mới vừa rồi cả đám còn kêu đánh kêu giết ta cứ như ta là trùm phản diện, giờ lại tưởng ta cho các ngươi mặt mũi à !

Thanh âm của Lý Mộc lạnh lẽo hẳn lên : "Điền Thất, Công Tôn Ma Vân, một văn tiền, ký kết làm hộ vệ cho ta và Đường Nhược Du ba tháng, điều kiện giống đám Du Long Sinh , hai người các ngươi có bằng lòng hay không?"

Điền Thất: "Lý thiếu hiệp, thật không phải vấn đề về tiền bạc ..."

"Ngươi chỉ cần trả lời có nguyện ý hay không thôi ?" Lý Mộc mất kiên nhẫn, hắn nhìn về phía Du Long Sinh đang sợ hãi rụt rè cách đó không xa : "Du Long Sinh, ngươi cầm lấy kiếm, nếu hai người Điền Thất dám nói nửa chữ không thì ngươi tiễn hai người họ lên đường!"

"Vâng." Du Long Sinh phản xạ có điều kiện đáp lại.

Những việc xảy ra đêm nay quá rung động mà , khiến ngọn lửa phản kháng vốn nhỏ nhoi trong lòng hắn bị một bầu nước lạnh tiêu diệt sạch sành sanh.

Trong đầu Du Long Sinh chỉ có mỗi cái suy nghĩ rằng nếu tí nữa Lý Mộc tìm bọn họ tính sổ thì phải cầu xin tha thứ như nào , chợt nghe thấy Lý Mộc phân phó hắn làm việc, không ngờ trong lòng của hắn lại sinh ra một chút mừng thầm, có thể để cho hắn làm việc thì chứng tỏ vẫn còn có thể cứu được a!

Du Long Sinh lập tức rút bảo kiếm ra , tích cực chuẩn bị biểu hiện lòng trung thành của hắn, nhưng hắn vừa mới bước được một bước.

"Thuộc hạ nguyện ý!"

"Nguyện ý!"

Điền Thất và Công Tôn Ma Vân nhanh chóng hô lên.

Kim độn ký kết thành công!

Hai tiếng nhắc nhở liên tiếp vang lên , Lý Mộc tủm tỉm cười , thu hồi Thanh Liên kiếm, từ trong ngực lấy ra hai đồng tiền, phân biệt nhét vào tay của hai người: "Đấy , trả lời sớm có phải là xong không . Tự do, bình đẳng, thủ tín, tất cả mọi người là người giang hồ, chỉ có tinh thần tuân thủ khế ước mới có thể bền được a!"

Cảm nhận đồng tiền vẫn còn mang theo độ ấm trong lòng bàn tay , trong lòng Điền Thất đủ vị .

Hắn muốn dùng lực đem cái đồng tiền mang tính vũ nhục này ném vào mặt Lý Mộc để phát tiết lửa giận trong lòng, nhưng cuối cùng lại không dám làm như vậy, thậm chí ngược lại , dùng cái mặt cười đầy lúng túng trả lời Lý Mộc.

Dù sao.

Triệu Chính Nghĩa là tấm gương sờ sờ ra đấy , lão gia hỏa kia phản bội Lý Tiểu Bạch, lúc này còn đang nằm trong đống tuyết không biết sống hay là chết nữa kia kìa!

Sử lý xong Điền Thất và Công Tôn Ma Vân, hộ vệ đoàn của Lý Mộc lại tăng thêm hai danh đại tướng.

Mặc dù chuyện tối hôm nay là chuyện ngoài ý muốn, nhưng kết quả làm cho Lý Mộc rất hài lòng, về sau hắn chơi càng lúc càng lớn, không tránh được chuyện trêu chọc đám cao thủ càng ngày càng nhiều.

Rõ ràng bốn người Tra Mãnh được thu phục ở giai đoạn đầu đã không theo kịp tiết tấu!

Ví dụ như tối nay chẳng hạn , nếu không phải hắn ký hợp đồng hộ vệ với Triệu Chính Nghĩa thì chỉ bằng mấy người Tra Mãnh, hắn và Đường Nhược Du e rằng sẽ ngã xuống a!

Cho nên, vì có thể hoàn thành nhiệm vụ một cách hòa bình và an toàn , nhất định hộ vệ đoàn của hắn phải tăng cả về số lượng lẫn chất lượng mới được !

Lý Mộc liếc nhìn cả đám người đang ngẩn người , quát : "Đều đứng ngây ra đó làm gì, hoạt động đi , ra xem hai người Triệu Chính Nghĩa và Ngu Nhị tiên sinh chết chưa, không chết thì nhanh chóng cứu chữa đi."

Phù phù!

Chân Trương Đường mềm nhũn, quỳ trên mặt đất: "Công tử, đầu Trương Đường bị mỡ heo làm mê muội, tin vào lời nói ma quỷ của Triệu Chính Nghĩa, thiếu chút nữa thì hại công tử, xin công tử trách phạt!"

"Xin công tử trách phạt!"

Phù phù! Phù phù!

Chỉ trong nháy mắt trong viện người quỳ đầy đất.

Lý Mộc không coi chuyện đó ra gì , nhưng bọn họ không dám a, trong lòng bọn họ , Lý Mộc sớm thăng cấp lên thành một con yêu quái hỉ nộ vô thường, ai mà chẳng sợ bị tính sổ a!

"Không sao, không sao cả! Ai mà chả có lúc làm sai , biết sai biết sửa là tốt rồi !" Lý Mộc cười nhạt : "Ta là người rộng lượng, không để trong lòng đâu. Chuyện đêm nay qua đi , tất cả mọi người đều là hộ vệ a, phải tương thân tương ái lẫn nhau , không ai được phép đề cập đến thù oán nữa!"

Phản bội gì chứ , Lý Mộc sẽ quan tâm sao?

Có kim độn ước thúc , căn bản đó không phải là vấn đề !

Từ đầu đến cuối, hắn chỉ quan tâm đến số lượng hộ vệ và năng lực cá nhân mà thôi!.

Bạn đang đọc Vạn Giới Giải Mộng Sư (dịch) của Miên Y Vệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hhnmthvn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.