Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm Thuật hay Yêu Thuật ?

Phiên bản Dịch · 3147 chữ

Thời gian bảo hộ năm phút dùng để liên hệ với hộ khách, cùng thương lượng sách lược , vậy mà lúc này hoàn toàn bị lãng phí sạch.

Không chờ Lý Mộc và Đường Nhược Du thương lượng sách lược .

Nhiệt độ bỗng nhiên giảm mạnh , hai người âm thầm dung nhập vào thế giới « Tiểu Lý Phi Đao ».

. ..

Không có hệ thống làm ấm hiện đại, nhiệt độ trong khách sạn nơi biên thùy đại khái vào khoảng âm bảy tám độ.

Vài thanh củi đang cháy trong lò lửa nhỏ phát ra những tiếng tách tách , nhưng chỉ có thể tỏa ra chút nhiệt độ căn bản không thể sưởi ấm toàn bộ khách sạn.

Gió lạnh thổi qua làm Đường Nhược Du không chịu được mà run nẩy bẩy , vốn đã quen với thế giới khoa kỹ đông ấm hè mát , thì chỗ này có khác gì nàng đang chịu tội đâu cơ chứ!

Đường Nhược Du bất giác liếc nhìn chiếc áo bông trên người Lý Mộc, nàng ôm cánh tay, run rẩy nói: "Lý Tiểu Bạch, ta là hộ khách của ngươi , có phải lên nhường áo bông cho ta a! Chẳng may ta bị đông lạnh đến nhiễm bệnh thì chẳng phải nhiệm vụ của ngươi cũng thất bại luôn rồi!"

"Cô bị bệnh thì có thể trị còn nếu ta bị bệnh thì hai ta đều chết." Lý Mộc cảnh giác nhìn đám nhân sĩ giang hồ cõng đao mang kiếm trong khách sạn , dứt khoát từ chối Đường Nhược Du.

Đây là lần đầu tiên Lý Mộc mang hộ khách xuyên việt , à và cả hai cái kỹ năng rác rưởi nữa chứ.

Không những phải tự lo cho bản thân mà còn phải bảo vệ hộ khách của hắn ,và đồng thời hoàn thành nhiệm vụ, tuy mặt ngoài có vẻ vững như lão cẩu, nhưng thực ra trong nội tâm cũng có chút hoảng loạn.

Nam nhân đê tiện!

Đường Nhược Du trừng mắt với Lý Mộc, muốn phản bác lại nhưng không biết phải nói cái gì.

Sau khi tiến vào thế giới Lý Tầm Hoan thì vận mệnh của nàng đã không còn do nàng làm chủ, mặc dù Lý Mộc ép nàng phải hoàn thành cái nhiệm vụ đáng xấu hổ như thế này , nhưng người mà nàng có thể dựa vào chỉ có mỗi Lý Mộc.

Nàng không muốn một mình đối mặt với cái thế giới đáng sợ này.

Đường Nhược Du chọn cách quên đi tất cả , mang thai hài tử của Lý Tầm Hoan cũng là nguyện vọng của nàng mà.

Điều nàng nhớ kỹ nhất là vẻ mặt của Lý Mộc lúc trước và sau khi ký hợp đồng!

Đây đúng là cả giáo huấn để đời!

. ..

Lý Mộc dùng trang phục thời Minh .

Còn Đường Nhược Du từ trong ra ngoài đều lộ ra vẻ khác biệt với toàn bộ thế giới này làm cho hắn hơi bị sái ( rối loạn tiết tấu ).

Làn da Đường Nhược Du trắng nõn, khuôn mặt tinh xảo xinh như vẽ , ngay cả khi toàn thân nổi da gà vẫn không thể ngăn cản mị lực mê người của nàng.

Phương pháp bảo dưỡng và kỹ năng trang điểm hiện đại hoàn toàn có thể mang vẻ mỹ lệ của một nữ nhân đẩy đến cực hạn.

Nói gì đến Đường Nhược Du vốn xuất thân giầu sang , lại càng là chú trọng bảo dưỡng.

Đường Nhược Du chỉ mới xuất hiện ngắn ngủi không đến một phút nhưng ánh mắt đám nam nhân trong khách sạn đã quét đi quét lại lên người nàng không biết bao nhiêu lần.

Thế giới Cổ Long võ hiệp, sắc đẹp cũng là nguyên nhân hàng đầu gây lên rắc rối.

Đường Nhược Du giống như vầng trăng treo trên bầu trời giữa đêm khuya, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Ánh mắt đám hiệp khách giang hồ nhìn nàng giống như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy.

Đường Nhược Du không kìm lòng được nhích nhích lại gần Lý Mộc, thấp giọng phàn nàn: "Lý Tiểu Bạch, có vẻ ngươi chả có tý tin cậy nào a! Nếu cứ tiếp tục như vậy khéo chưa đợi được Lý Tầm Hoan ta đã xong đời rồi! Ánh mắt của bọn họ thật đáng sợ, làm cho ta có cảm giác mình chẳng mặc gì trên người vậy!"

Cái bộ dáng này của người ở thời cổ đại vốn có khác gì không mặc gì đâu!

Lý Mộc bình tĩnh hạ giọng nói : "Bình tĩnh, có ta đây rồi!"

"Cuối cùng ngươi có được không hả !" Đường Nhược Du lầu bầu, áp vào Lý Mộc sát hơn, chỉ có như vậy mới giúp nàng có tí hơi ấm và cảm giác an toàn.

"Đừng dựa vào gần như vậy, lúc nào Lý Tầm Hoan cũng có thể xuất hiện, nếu như hắn nhìn thấy cảnh tượng này thì ngươi đừng nghĩ cùng hắn sinh con cái khỉ gì nữa!" Lý Mộc âm thầm kéo dãn khoảng cách.

"Ngươi. . ." Đường Nhược Du chút nữa thì òa khóc , nàng vừa sợ lại vừa lạnh , bỗng nhiên nàng có cảm giác cuộc sống của mình khổ quá mà , nàng quật cường không tiếp tục áp sát Lý Mộc, thấp giọng chất vấn: "Vì sao không ở trên con đường thông giữa quan ngoại và quan nội chờ Lý Tầm Hoan? Sao cứ nhất định phải tới cái nơi bẩn thỉu này?"

"Ta cũng không xác định được Lý Tầm Hoan sẽ đi con đường nào?" Lý Mộc liếc nhìn nàng , nói : "Trong khi lúc xuyên qua nhất định phải thiết lập địa điểm chính xác."

. ..

"Tiểu tử kia, mang hành lý và kiếm bán cho ta, để tiểu nương tử kia tới bồi mấy anh em uống hai chén."

Đông!

Tiếng lạo xạo vang lên , một khối bạc vụn nhỏ được đáp lên mặt bàn chỗ Lý Mộc.

Bạc là do Gia Cát Lôi ném qua, là một kẻ có kiếp sống trên đầu đao ngọn kiếm , hắn tự tin mình nhìn người cực chuẩn.

Hai người Lý Mộc thân thể yếu đuối, hô hấp hỗn loạn không theo quy tắc gì , xem ra là hai con dê béo chưa luyện qua công phu.

Ở nơi hoang vu thì có cơ hội làm thịt thì phải làm thịt ngay a!

Không có tí phiền phức nào.

Hai lượng bạc, chẳng qua chỉ là cái cớ mà thôi.

Đúng là sợ cái gì thì sẽ gặp cái đó mà?

Mặt Đường Nhược Du trắng bệch , siết chặt cánh tay Lý Mộc .

Đám người chung quanh tự động tiến vào trạng thái xem kịch hình, những chuyện như thế này sảy ra quá nhiều lên bọn họ chẳng cảm thấy chút gì là kinh ngạc!

Rút đao tương trợ á ?

Với cái tính bẩn bựa của đám hiệp khách trong thế giới Cổ Long võ hiệp , không bẫy ngươi đã là tốt lắm rồi.

Lý Mộc thoáng nhìn về phía cửa khách sạn .

Lý Tầm Hoan vẫn chưa xuất hiện.

Hắn thầm thở dài , nếu Đường Nhược Du là nữ chính thì khi gặp phải tình huống này kiểu gì Lý Tầm Hoan sẽ xuất hiện, đồng thời diễn một vở anh hùng cứu mỹ nhân, rồi sau đó Đường Nhược Du lấy thân báo đáp, sau đó, hai người vui vẻ kết lên lương duyên, sớm sinh quý tử, cuối cùng, hắn thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ. . .

Tiếc là tất cả những điều trên đều phụ thuộc vào một điều kiện duy nhất đó chính là Đường Nhược Du là nữ chính!

Còn lúc này.

Hắn vẫn phải ra tay a!

Lý Mộc nắm chặt Thanh Liên kiếm, nói: "Gia Cát Lôi, giá ngươi ra thấp quá !"

"Ngươi biết ta?" Gia Cát Lôi ngẩn người.

" Kim Sư tiêu cục 'Cuồng phong kiếm' Gia Cát Lôi, chuyện đắc ý nhất là dưới Thái Hành sơn gặp 'Thái Hành tứ hổ', lúc ấy Thái Hành tứ hổ nói là 'Chỉ cần Gia Cát Lôi ngươi dám bò trên mặt đất một vòng , huynh đệ chúng ta lập tức thả ngươi lên núi, nếu không không những chúng ta giữ lại đám châu báu của người mà còn muốn lưu lại đầu của ngươi', thế nhưng ngay khi đao còn chưa hạ, kiếm của ngươi đã đâm xuyên cổ họng của bọn họ. . ."

Lý Mộc chậm rãi kể lại cuộc đời của Gia Cát Lôi, khác hẳn với Đường Nhược Du, hắn đã cẩn thận nghiên cứu nguyên tác, phân tích kỹ càng tính cách của mỗi nhân vật .

Đường Nhược Du thở phào, thể hiện bình tĩnh của Lý Mộc giúp tâm tình vốn luôn khẩn trương của nàng thoáng dịu bớt.

"Ngươi điều tra ta?" Gia Cát Lôi sầm mặt lại, quát : "Tiểu tử, ai phái ngươi tới?"

NPC!

Cần phải điều tra hay sao?

Lý Mộc ngoẹo đầu, thở dài, nói đầy giễu cợt: "Nếu như không có gì ngoài ý muốn thì ắt hẳn chuyện này đủ cho ngươi tự hào cả đời!"

Gia Cát Lôi giận dữ: "Tiểu tử, ngươi muốn chết!"

Vỗ về hộ khách thôi!

Chứ ai mà thèm để ý đến ngươi a!

Lý Mộc lườm hắn một cái.

Nếu hắn muốn dẫn Đường Nhược Du hoàn thành mộng tưởng thì nhất định trước tiên phải tạo cho nàng lòng tin mãnh liệt vào hắn , như vậy mới khiến Đường Nhược Du tín nhiệm hắn không chút nghi ngờ , từ đó nghe theo sắp xếp của hắn.

Như vậy Gia Cát Lôi mặc định là con khỉ cần giết dọa bầy gà rồi.

Oanh!

Xung quanh rộ lên tiếng cười , ánh mắt mọi người nhìn Gia Cát Lôi có vẻ sai sai.

Đại đa số ánh mắt đều ánh lên vẻ trêu tức, con mắt của đám giang hồ này đều khá độc , đều nhìn thấu bản chất hai người Lý Mộc chẳng qua chỉ là hai con gà nhép từ sớm rồi .

Con gà nhép mà càng phách lối thì chết càng nhanh thôi .

Mấy năm gần đây, bọn họ thấy nhiều quý công tử không rành thế sự, mới chỉ học được chút công phu mèo cào đã xông xáo ra giang hồ , thông thường kết cục của bọn họ đều vô cùng thê thảm.

Dường như bọn họ đã nhìn thấy trước vận mệnh bi thảm của hai người Lý Mộc, nhưng không ai xen vào chuyện của người khác, không đáng vì hai người không quen biết mà đối đầu với Gia Cát Lôi.

Chỉ tiếc cho vị tiểu nương tử như hoa như ngọc kia!

"Tiểu tử, thiên đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa ngươi lại xông vào, hôm nay Gia Cát gia gia sẽ tiễn ngươi lên đường." Gia Cát Lôi tức giận , thở hổn hển, rút kiếm lao đến.

"Xem kiếm!"

Lý Mộc hét lớn một tiếng, sau đó đột nhiên dơ Thanh Liên kiếm lên.

Thời khắc này , Lý Tĩnh phụ thể.

Lúc ấy, kiếm của Gia Cát Lôi chỉ còn cách yết hầu của Lý Mộc không đến ba thước.

Còn Lý Mộc mới nâng kiếm lên qua đỉnh đầu.

Nếu như không có ngoài ý muốn thì trước khi kiếm của Lý Mộc chém xuống thì cổ họng của hắn đã bị xuyên thủng!

Khóe miệng Gia Cát Lôi nhếch lên nụ cười khinh miệt, ngu xuẩn, kiếm cũng không biết dùng!

Nhưng một giây sau đó , Gia Cát Lôi không cười nổi nữa.

Khi Lý Mộc vừa chém kiếm xuống thì đột nhiên hắn vứt bỏ thanh kiếm đang đâm, chân sau quỳ gối trước mặt Lý Mộc, hai tay giơ lên cao, kẹp lấy mũi kiếm.

Lý Mộc không biết dùng kiếm.

Nhưng , trăm phần trăm bị tay không đoạt dao sắc là kiếm thuật hả?

NO , no!

Bề ngoài thì nó là kiếm thuật, nhưng thực tế nó là quy tắc chi lực!

Lực lượng của quy tắc không phải sức người chống lại được đâu!

Sau lưng Gia Cát Lôi là Triệu lão nhị và một tiêu sư khác của Kim Sư tiêu cục .

Hai người và Gia Cát Lôi giữ nguyên tư thế giống nhau, một chân quỳ xuống, hai tay giơ cao, sắc mặt bọn họ méo mó hiển nhiên là đang vô cùng kinh hãi , vừa muốn giãy dụa lại vừa giống như bị định thân , không cách nào cử động được .

Nếu đã xuất thủ thì đương nhiên phải khống chế AOE rồi!

Nếu không để Triệu lão nhị xuất thủ thì chả phải hắn chết chắc rồi sao!

Mặc dù đại đa số năng lực kim thủ chỉ đều là phế vật, nhưng dù sao vẫn có tí gọi là đãi cát tìm vàng a.

Trong khách sạn.

Tất cả mọi người như bị đóng băng , bọn họ đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh sợ .

Đường Nhược Du kinh ngạc mở to hai mắt, bật thốt lên: "Trăm phần trăm bị. . ."

Khục!

Lý Mộc liên tục ho khan chặn đứng câu nói của Đường Nhược Du, sau đó trừng mắt với nàng , ngớ ngẩn, đây là tuyệt kỹ bảo mệnh của hắn , nói trắng phớ ra thế thì lăn lộn kiểu gì?

Đường Nhược Du sững sờ, chợt hiểu được, ngượng ngùng lè lưỡi.

. ..

Ta là ai?

Đây là đâu?

Vì sao ta lại chạy đến tiếp kiếm!

Hơn nữa lại còn dùng cái tư thế đáng xấu hổ này nữa chứ!

Vì sao ta phải giữ nguyên cái tư thế tiếp kiếm này?

Chẳng phải kiếm của hắn sắp đâm xuyên cổ họng tên tiểu tử đáng chết này sao?

"Tiểu tử, ngươi dùng yêu thuật gì?" Sắc mặt Gia Cát Lôi trắng bệch, run rẩy hỏi, hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra?

Càng sụp đổ hơn chính là Triệu lão nhị và một tiêu sư khác nữa chứ.

Gia Cát Lôi tiếp kiếm còn chưa tính, rõ ràng bọn họ có tham gia vào trận chiến đâu!

Vậy tại sao lại cùng Gia Cát Lôi giữ nguyên cái tư thế giống nhau như vậy!

"Không phải yêu thuật, là kiếm thuật!" Lý Mộc cẩn thận sửa lại từng chữ một.

Phốc phốc!

Đường Nhược Du bật cười, trong không gian u tối của khách sạn, nụ cười của nàng giống một đóa hoa hồng nở rộ.

Nhưng lúc này chẳng ai quan tâm đến nàng.

Phần lớn ánh mắt của bọn họ đều đóng đinh vào cảnh tượng Lý Mộc và đám Gia Cát Lôi đang quỳ.

Chuyện xảy ra ở trước mắt quá quái dị mà!

Quái dị đến mức vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của tất cả mọi người, thoạt nhìn giống như ba người Gia Cát Lôi đang phối hợp với vị quý công tử kia để diễn kịch vậy!

Nhưng tất cả mọi người đều biết, đây không phải là diễn kịch.

Đường Nhược Du xích lại gần Lý Mộc, chọc chọc vào lưng , ghé sát lỗ tai hắn nói: "Kim Ti giáp ở trên người hắn, chúng ta có lấy luôn không , Thần khí bảo mệnh đó a!"

"Đường tỷ tỷ, cô không thấy lạnh à ? So với Kim Ti giáp thì ta thấy điều cô cần lên làm là đem bọn áo bông của bọn họ lột xuống!" Lý Mộc nhìn Đường Nhược Du đầy bất lực , cô nàng ngốc nghếch này không bao giờ hiểu được cái nào cần cái nào không cần a!

Vừa nhìn thấy quần áo trên người đám Gia Cát Lôi, Đường Nhược Du nhíu mày, khinh bỉ nói: "Không , ta không muốn , Đường Nhược Du ta thà chết cóng chứ không bao giờ mặc y phục của đám nam nhân thối này , hắt xì!"

". . ." Lý Mộc cạn lời , chán chả buồn để ý đến nữ nhân ngu xuẩn này nữa.

Hắn rút chiếc chùy sắt nhỏ dắt ở thắt lưng ra, làm ra vẻ áng áng vào huyệt thái dương của Gia Cát Lôi.

Kỹ năng trăm phần trăm bị tay không tiếp dao sắc chỉ có tác dụng với vũ khí loại hình lưỡi đao lên hắn đã sớm chuẩn bị từ trước , cây chùy không lớn, có cán bằng cao su, đầu chùy bằng thép carbon hình bát giác , nặng chừng trên dưới một 1 kg.

Hộ khách có thể mang theo ngoại vật không cao hơn 1 kg, còn Giải Mộng sư thực tập khi xuyên qua chỉ có thể mang theo tổng trọng lượng không vượt qua 4 kg, vì có thể mang theo được nhiều thứ hơn, Lý Mộc ưu tiên chọn những vật phẩm có trọng lượng nhẹ.

Chẳng qua , tuy chùy nhỏ nhưng để đập bể đầu vẫn thừa sức a.

Lý Mộc cảm thấy hơi bối rối , trước khi tiến vào thế giới võ hiệp , hắn đã chuẩn bị trước tâm lí phải giết người , nhưng không ngờ lại đến nhanh như vậy!

Thanh chùy cứ di chuyển qua lại từ huyệt Thái Dương tới đỉnh đầu , tròng mắt của Gia Cát Lôi cũng dõi theo đổi tới đổi lui, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ .

Thời tiết cực kỳ lạnh giá vậy mà mồ hôi trên mặt Gia Cát Lôi lại túa ra như suối , cái cảm giác lượn lờ quanh thần chết đúng là không tốt đẹp gì cho lắm.

Ừng ực!

Gia Cát Lôi nuốt ngụm nước miếng , cái khuôn mặt xấu xí cố gắng nở ra một nụ cười đầy khổ sở: "Thiếu hiệp, đừng xúc động, có việc gì cứ từ từ thương lượng, trên người ta có vàng. . ."

Đúng lúc này.

Chiếc màn ngoài cửa được vén lên, một đại hán có bộ râu quai nón và một trung niên soái ca tuấn mỹ đi vào.

Đại hán râu quai nón vừa đi vừa nói: "Thiếu gia, ngài nghỉ ngơi trước, ta đi sắp xếp phòng."

MMP!

Vừa nhìn thấy cái khuôn mặt soái ca của Lý Tầm Hoan tý nữa Lý Mộc tức hộc cả máu!

Cái éo gì thế !

Sớm không tới, muộn không tới, hết lần này tới lần khác chờ hắn xuất thủ xong mới đến!

Chơi nhau à ?

Đến sớm một tí có phải tốt hơn không , ngay cả kịch bản anh hùng cứu mỹ nhân cũng đã an bài xong a!

Bạn đang đọc Vạn Giới Giải Mộng Sư (dịch) của Miên Y Vệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hhnmthvn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.