Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

kim độn áo nghĩa

Phiên bản Dịch · 2134 chữ

Rõ ràng là Thiết Truyền Giáp không có ý định giúp .

Lý Mộc đành phải tự nghĩ cách khác .

Nếu để thế giằng co này diễn ra quá lâu thì kiểu gì đám người trong khách sạn cũng sẽ nhìn ra hắn có điểm không đúng!

Nhất định phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp giải quyết!

Dưới tình trạng đang bị chướng ngại tâm lý , nếu hy vọng hắn có thể dùng chùy đập nổ đầu người khác thì chắc chắn là rất khó !

Lý Mộc nhanh chóng thu hồi thanh chùy.

Thấy chùy đút về bên hông Lý Mộc , Hắc Xà thở phào , trái tim vẫn luôn treo lơ lửng tạm thời được thả lỏng.

Thực ra hắn cũng muốn xin tha đấy chứ , nhưng nhớ tới bọn họ phải mất tới mười mấy năm hành tẩu giang hồ mới tích lũy được cái thanh danh tàn nhẫn , vì thế thật khó có thể mở lời xin tha!

Cho dù chết cũng không thể làm mất thanh danh a!

"Thiết thúc, cho ta mượn mấy lượng bạc ! Đợi lát nữa trả lại ngươi!" Lý Mộc quay đầu nhìn Thiết Truyền Giáp.

Thiết Truyền Giáp như gặp mộng , theo bản năng móc từ trong ngực ra mấy lượng bạc vụn đưa cho Lý Mộc, tiết tấu của Lý Mộc thay đổi quá nhanh làm hắn phản ứng không kịp.

"Tiểu nhị, có muốn kiếm thêm chút bạc không ? Chỉ cần giúp ta giết Bích Huyết Song Xà thì bạc này là của ngươi." Vừa nói chuyện Lý Mộc vừa phát động kỹ năng kim độn , Thiết Truyền Giáp không giúp đỡ thì không phải vẫn còn người khác hay sao?

Sưu!

Tiểu nhị lập tức nhảy ra xa hơn ba mét, hắn vừa cười vừa liên tục khoát tay: "Thiếu hiệp, bỏ qua cho tiểu nhân đi! Tiểu nhân cũng giống như ngài, cũng chưa từng thấy qua máu a!"

Lần phát động kỹ năng kim độn đầu tiên đã thất bại!

Lý Mộc nhìn tiểu nhị đầy khinh bỉ, hàng năm trong khách sạn ở thế giới giang hồ phát sinh vô số sự kiện đánh nhau ẩu đả, thậm chí đến nhặt bí tịch cũng có thể nhặt thành võ lâm cao thủ nữa cơ mà ! Ngươi nói ngươi chưa thấy qua máu, lừa nhau à!

Hiển nhiên, xác suất của kim độn không tốt như ‘'trăm phần trăm bị tay không đoạt dao sắc'’, Lý Mộc nhíu mày, chuyển hướng sang bàn bên cạnh : "Vị đại ca mặc áo lam kia , ngươi xem náo nhiệt cũng lâu lắm rồi nhỉ, ta thấy ngươi cõng kiếm, ắt hẳn cũng là nhân sĩ trong giang hồ , không bằng ngươi tới giúp ta làm chuyện này thế nào, không những có thể vì giang hồ trừ hại mà còn có thể thuận tiện kiếm thêm chút tiền tiêu vặt đấy !"

"Thiếu hiệp cứ nói đùa, tại hạ và Bích Huyết Song Xà không oán không thù , há có thể chỉ vì mấy lượng bạc mà hại tính mạng của bọn hắn." Vị nhân sĩ giang hồ lam phục quang minh chính đại cự tuyệt Lý Mộc, sau đó đứng lên rồi thản nhiên ngồi xuống bàn bên cạnh , chẳng qua khi đứng dậy có cần mang theo ghế không vậy , điều này chứng tỏ hắn cũng không hề bình tĩnh như vẻ ngoài thể hiện nha .

Lần thứ hai phát động kim độn thất bại!

Lý Mộc nâng bạc nhìn bốn phía xung quanh.

Tất cả mọi người đều nhao nhao tránh né ánh mắt của hắn, giết người thì cũng đơn giản thôi , nhưng chẳng người nào nguyện ý dây dưa với một tên điên cổ quái vô thường a!

Người đứng đắn ai lại làm như vậy a!

Thiết Truyền Giáp thấy nhức cả răng , mắt thấy Lý Mộc càng ngày càng quái dị, hắn cũng muốn nói cái gì đó , nhưng vốn là một kẻ vụng nói hắn chẳng biết phải nói cái gì , thực ra đây là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống như thế này đấy !

Gió bắc thổi , màn cửa bằng vải bông khẽ phất phơ, Lý Mộc thầm than một tiếng, tiếc là tên thiếu niên trung nhị vì năm mươi lượng bạc mà giết người A Phi không có mặt, bằng không hắn đâu gặp phải phiền toái như vậy!

"Chưởng quỹ!"

Lý Mộc đưa ánh mắt nhìn về phía người sống cuối cùng trong khách sạn , chưởng quỹ đang núp ở phía sau quầy xem trò vui.

Không đợi chưởng quỹ lên tiếng.

Hắc Xà đã không còn chịu nổi dầy vò nữa rồi !

Cái tên thiếu niên tiếu dung ôn hòa trước mặt kia giống như là ma quỷ vậy, tùy ý chà đạp trái tim nhỏ yếu ớt của Bích Huyết Song Xà.

Hắc Xà hoàn toàn sụp đổ , vừa khóc vừa nói : "Đủ rồi! Tiểu tử, tài nghệ của huynh đệ chúng ta không bằng người, chúng ta nhận thua, muốn chém giết muốn róc thịt thì làm một nhát cho thống khoái đi , đừng có trêu người như thế!"

Đám người có mặt trong khách sạn sợ run cả người, lập tức ý nghĩ không thể trêu chọc Lý Mộc càng thêm kiên định.

Con hàng này điên triệt để rồi !

Đến nhân vật tàn nhẫn như Bích Huyết Song Xà còn bị hắn bức khóc đấy!

"Thiếu hiệp, giết người chẳng qua chỉ là rụng cái đầu, cho chúng ta thống khoái đi..." Mặt Bạch Xà đỏ bừng, hắn còn khó chịu hơn Hắc Xà nhiều , quỳ một chân trên đất, hai tay giơ cao , hắn đã giữ nguyên cái tư thế đáng xấu hổ này thời gian uống cạn chung trà rồi đấy , cho dù có sống thì một đời anh minh cũng mất hết a.

Kỹ năng kim độn liên tục thất bại cũng làm Lý Mộc cảm thấy uể oải: "Ta cũng không muốn ! Nhưng không ai nguyện ý tiếp cái việc này a!"

"..." Hắc Xà.

"..." Bạch Xà.

Bạch Xà khẽ cắn môi, nói: "Thiếu hiệp, không bằng ngươi thả chúng ta ra , huynh đệ chúng ta tự sát."

Đôi mắt Hắc Xà sáng rực , lập tức phụ họa theo: "Đúng rồi , để chúng ta tự sát đi, chắc chắn sẽ không làm bôi nhọ thanh danh nhân từ chi kiếm của thiếu hiệp."

"..." Thiết Truyền Giáp câm lặng cầm bình rượu trên bàn đổ đầy chén rượu rồi uống một hơi cạn sạch.

Mùi rượu nồng đậm nhưng Thiết Truyền Giáp không phẩm ra được cái tư vị gì , hắn chỉ đơn thuần muốn làm chút gì đó để mình bình tĩnh lại.

Điên rồi, cái giang hồ này triệt để điên rồi!

Thiết Truyền Giáp có thể hình dung ra cảnh tượng sau khi Lý Mộc bước vào giang hồ sẽ đem giang hồ biến thành cái hình dáng như nào!

Giang hồ, sắp loạn rồi!

Nhìn hai người Bích Huyết Song Xà, Lý Mộc cũng có chút chần chừ: "Không bằng, ta dùng mấy lượng bạc này thuê hai người các ngươi làm hộ vệ cho ta, được không?"

"..." Hắc Xà.

"..." Bạch Xà.

"..." Thiết Truyền Giáp.

Mẹ , mạch suy nghĩ đổi nhanh quá vậy!

Ừng ực!

Thiết Truyền Giáp lại rót thêm một chén rượu.

"Lão Thiết, ngươi kiềm chế một chút đi, đừng đem mình rót ngã , ta không chiếu cố được hai con ma men đâu !" Nhìn thấy Thiết Truyền Giáp có vẻ định đem bản thân uống cho say, Lý Mộc nhắc nhở.

"Ta có chừng mực." Thiết Truyền Giáp ồm ồm trả lời Lý Mộc .

Lúc này , hắn cực kỳ không muốn nói chuyện với Lý Mộc.

Nếu như thời gian có thể quay trở lại thì thậm chí hắn còn chả muốn bước chân vào cái khách sạn này.

Không vào trong khách sạn, hắn sẽ không biết đến Lý Tiểu Bạch, cũng sẽ không làm hắn nhìn thấy từng màn khiêu chiến khiến đầu óc của hắn hoàn toàn rối loạn...

Phong hồi lộ chuyển ( bước ngoặt).

Bích Huyết Song Xà cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Hắc Xà thử thăm dò hỏi: "Thiếu hiệp, lời của ngươi nói là thật."

Nếu đổi là một người khác thì chắc chắn bọn họ cũng không ôm hi vọng, nhưng mạch não của Lý Mộc rõ ràng là khác hẳn người bình thường, nói không chừng sẽ trở thành thật đấy!

Chết tử tế không bằng vẫn còn sống a.

Có thể sống thì ai nguyện ý chết a!

"Đương nhiên." Lý Mộc nghĩ một chút , nói : "Thời gian là ba tháng, ta thuê hai người các ngươi làm hộ vệ của chúng ta, bảo hộ ta và vị tiểu thư té xỉu kia, ba tháng sau, chúng ta đường ai nấy đi."

"Điều kiện là gì?" Bạch Xà hỏi.

"Thông minh, đương nhiên là có điều kiện rồi ." Lý Mộc nhìn Bạch Xà đầy tán thưởng : "Một khi đã tiếp nhận được thuê thì không được tự tiện chạy trốn, nhất định phải trăm phần trăm phục tùng cố chủ, cũng chính là mệnh lệnh của ta, trăm phần trăm lấy an toàn của cố chủ là chuẩn tắc đầu tiên, không được có bất cứ hành vi gì làm thương tổn cố chủ, hoặc có hành vi cấu kết với người khác làm tổn thương cố chủ, nhất định phải làm được những điều trên, nếu như không đáp ứng, ta thấy các người chết đi là tương đối tốt!"

Điều kiện như một trò đùa!

Thiết Truyền Giáp vừa đặt chén rượu lên miệng đột nhiên dừng lại.

Hắn cực kỳ muốn nói cho Lý Mộc biết rằng giang hồ hiểm ác lắm, không phải chơi như vậy đâu.

Nhưng không hiểu sao hắn lại không hề lên tiếng nhắc nhở Lý Mộc, thậm chí trong lòng hắn lại rất muốn cho Lý Mộc tự mình nếm thử cái gì gọi là giang hồ hiểm ác, để hắn hiểu được thế nào mới là giang hồ!

"Đáp ứng, chúng ta đáp ứng!" Bích Huyết Song Xà hai miệng cùng một lời .

Ánh mắt của bọn họ thay đổi liên tục.

Đúng là thằng ngốc nha!

Cứ tưởng dùng mấy cái thủ đoạn như độc dược gì gì đó cơ !

Không ngờ chỉ là hứa hẹn miệng , nếu như không đáp ứng thì chả phải bọn họ thành đồ đần cả rồi à !

Chỉ cần có thể thoát khỏi khốn cảnh trước mắt , cho dù không giết được tên thiếu niên quái dị kia thì vẫn có thể chạy được mà!

"Cam tâm tình nguyện không?" Lý Mộc hỏi.

"Cam tâm tình nguyện!" Bích Huyết Song Xà gật đầu.

Kỹ năng Kim độn phát động thành công!

Trong đầu vang lên âm thanh nhắc nhở kỹ năng thành công , sắc mặt Lý Mộc buông lỏng hẳn , hắn thản nhiên đem Thanh Liên kiếm thu hồi, chắp tay nói: "Chúc mừng hai vị đã giữ được mạng!"

Vào lúc Thanh Liên kiếm vừa rời tay.

Bích Huyết Song Xà lập tức khôi phục lại tự do .

Không ngờ lại thả bọn họ thật , hai người liếc nhìn nhau đầy kinh ngạc , đúng là không thể tin nổi mà.

Lý Mộc đứng ở chỗ đó, toàn thân trên dưới đều đầy sơ hở.

Hắc Xà ngo ngoe muốn động, ném cho Bạch Xà một ánh mắt, động thủ không?

Bạch Xà khẽ lắc đầu, liếc lại, đối phương rất cổ quái, cẩn thận là hơn!

Hắc Xà: Chạy sao?

Bạch Xà: Xem tình hình!

Thời gian hợp tác lâu dài tạo cho hai người bọn họ hơi có tí gọi là tâm ý tương thông.

"Khục!" Lý Mộc ho khan một tiếng, đem bạc trong tay ném cho Bích Huyết Song Xà : "Hai người các ngươi đừng mắt đi mày lại nữa , người không biết lại nghĩ các ngươi luyện Mi Lai Nhãn Khứ kiếm ! Bạc cũng đã cầm, hợp đồng của chúng ta xem như đã thành lập!"

Lúc này .

Tâm tình của Lý Mộc đang cực kỳ tốt, rốt cục hắn đã phát hiện ra chân lý của kim độn .

Quả nhiên thiên hạ này không có kỹ năng nào là phế vật.

Tiêu tiền ít nhất , làm được việc lớn nhất .

Thì ra 'trăm phần trăm bị tay không đoạt dao sắc' và kim độn mới là tuyệt phối!

Bạn đang đọc Vạn Giới Giải Mộng Sư (dịch) của Miên Y Vệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hhnmthvn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.