Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu tiên ta chỉ muốn nằm thẳng

Tiểu thuyết gốc · 2061 chữ

Nói rồi Huyền liền triệu hồi ra Thí Thần Thương, từ đầu hắn đã thu hồi Thí Thần Thương vào trong thức hải của mình nên có thể tuỳ ý triệu hoán mà ra

Thí Thần Thương vừa xuất hiện khí tức của nó liền bùng nổ lan toả ra xung quanh khiến Lãnh Nhược Tuyết nhíu mày, nàng liền vung tay chặn bớt đi uy áp của nó

“Thật không hổ danh Thí Thần Thương ! Hung danh lan xa”

Nàng tinh tế đánh giá Thí Thần Thương, vì ngoại hình của nó quá bức cách rồi. Ai cầm nó độ ngầu đều lên cao

“Nếu sư tôn ngài thích ta đưa cho ngài a. Dù sao đối với ta cũng không có tác dụng nhiều, nó thích hợp với sư tôn ngươi hơn !”

Huyền chân thành nói, vì nếu kết hợp với Thí Thần Thương sư tôn hắn chẳng khác nào nữ chiến thần đến lúc đó hắc hắc

“Không cần đây là thứ ngươi đạt được, ngươi nên giữ. Với lại ngươi sư tôn là ai ? Còn cần dựa dẫm vào nó ?”

Lãnh Nhược Tuyết ném Thí Thần Thương về phía Huyền, gương mặt bày rõ vẻ chán ghét. Ngươi mạnh ngươi nói chính là

“So với nó thì an nguy của sư tôn là hơn hết, nếu có nó ngài sẽ trở nên mạnh hơn rất nhiều”

Huyền không cam lòng mở miệng nói, hắn hiểu đạo lí không có kẻ mạnh nhất chỉ có kẻ mạnh hơn

“Cốc”

“Ngươi nghĩ nhiều, người thật sự so tài được với ta chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ngược lại là ngươi nên ít sử dụng nó, không đến mức nguy cấp tới tính mạng thì không nên dùng sẽ bị ảnh hưởng”

Lãnh Nhược Tuyết vươn tay cốc đầu hắn một cái rồi nhỏ nhẹ ôn tồn nói

“Ta biết rồi sư tôn, ngài không nên cốc đầu ta nữa nha”

Huyền ôm đầu giọng ra vẻ tội nghiệp nói

“Cho ngươi chừa, còn nữa nhớ chuyên tâm tu luyện dù sao tu vi mạnh mới không cần lo lắng”

“Ta biết sư tôn, ta có thể yêu cầu phần thưởng chứ ?”

Huyền cười hắc hắc nói, dù sao đây mới là vấn đề quan trọng

“Nghĩ hay lắm, trong đầu ngươi chỉ có thế ! Nói ngươi muốn thưởng gì ? Chỉ cần không yêu cầu quá phận”

Lãnh Nhược Tuyết mỉm cười nói, nhưng câu cuối lại đặc biệt nhấn mạnh làm cho Huyền đứng chéo chân như sợ thằng em đi xa thằng anh

“Ta muốn sư tôn tối nay cùng ăn tối với lại ngủ chung với ta !”

Huyền gương mặt làm bộ làm tịch suy tư đắn đo rồi vô liêm sỉ nói

“...”

Lãnh Nhược Tuyết cũng cạn lời người ta toàn đòi thiên tài địa bảo, nhà mình đồ đệ lại muốn ăn chung hơn nữa đòi ngủ chung với nàng

“Nghịch đồ ngươi nghĩ hay lắm !!!”

Lãnh Nhược Tuyết trầm giọng nói, nhưng đôi mắt lại loé lên một tia giảo hoạt. Muốn chiếm tiện nghi ta ? Nằm mơ a

“Nhưng mà sư tôn đối với ta ngài là quan trọng nhất. Mấy thứ đó ta còn chướng mắt đâu”

Huyền thật lòng nói, dù sao hắn cũng không thiếu a có Al lo hết

“Chuyện đó nói sau, bây giờ ngươi muốn được thưởng gì ? Thiên tài địa bảo, linh thạch, đan dược, công pháp, bí tịch ?”

Lãnh Nhược Tuyết ân cần nói rõ như đa cấp giới thiệu vậy. Không hổ danh nàng a mấy cái này nói ra như rau ngoài đường

“Ta vẫn không thay đổi quyết định lúc trước”

Huyền vẫn kiên định nói, dù sao mấy thứ đó có sư tôn hương ?

“Nghịch đồ không nói nổi ngươi ! Vậy khi nào ngươi cần có thể đưa yêu cầu a”

Lãnh Nhược Tuyết cuối cùng cũng bó tay không ép hắn, dù sao lấy địa vị hắn như bây giờ muốn gì chả được

“Hay quá sư tôn vạn tuế ! Vậy bây giờ ta đi chuẩn bị thức ăn sư tôn đợi ta một lát”

Huyền kích động nói rồi ba chân bốn cẳng chạy đi chuẩn bị đồ ăn. Dù sao nguyên liệu nấu có Al lo từ trước đến giờ nên không bàn cãi về chất lượng

Nhìn bóng lưng hắn cười đùa tí tửng quay đi, Lãnh Nhược Tuyết bất giác mỉm cười rồi lắc đầu thầm nghĩ

“Nghịch đồ trong đầu ngươi suốt ngày nghĩ cái gì ? Chỉ mong sau này ngươi vẫn như thế không thay đổi”

Nói rồi nàng đưa mắt nhìn về nơi xa, một cỗ cô độc lẻ loi bất giác dâng lên vì con đường tu luyện mấy ai có thể đi đến bước cuối cùng ? Khi quay đầu lại nhìn, mọi thứ bất giác đã biến mất

Nhưng cảm giác đó rất nhanh bị nàng xoá đi vì không biết từ lúc nào, còn đường nàng đi lẻ loi một mình lại có thêm một thân ảnh khiến nàng cũng bị ảnh hưởng

“Xong rồi tới a sư tôn nay chúng ta ăn món mới. Các vị gia gia còn chưa được ăn đâu”

Sau vài phút chuẩn bị Huyền cũng xong xuôi trên tay cầm một cái nồi đi nhanh về phía bàn ghế nơi nàng ngồi

“Vậy sao ? Ta vậy mà có diễm phúc này ?”

Lãnh Nhược Tuyết mỉm cười nhẹ, nàng không quá ngạc nhiên vì lúc có đồ ăn ngon tên đồ đệ này lúc nào cũng mang tới cho nàng trước

“Tất nhiên rồi ! Đối với ta sư tôn rất quan trọng đâu”

“Được rồi ăn thôi a, ngươi nên giới thiệu món mới này chứ nhỉ ?”

“Tuân lệnh sư tôn”

Huyền cười gãi đầu rồi bắt đầu giải thích

“Món này ta mới phát minh ra được gọi là lẩu, khi ăn sư tôn cứ cho thức ăn vào ngâm đến khi nào chín có thể thưởng thức"

"Ta nói cho sư tôn biết món này thế nhưng là ta tâm đắc đâu, sư tôn đừng có ghiền nha”

Huyền cười hắc hắc nói, đúng vậy đây là món lẩu a. Món ăn đã cướp mất đi biết bao nhiêu trái tim của thiếu nữ

Chỉ thấy lúc này trên bàn đã được Huyền bày ra một đống lớn dĩa thức ăn gồm thịt, rau, nấm và tất nhiên là thịt rồi

Giữa bàn hắn đặt nồi lẩu lên trên một viên tinh hạch hệ Hoả có khả năng phát nhiệt, trong thời đại này được xem như là bếp gas vậy

“Vậy ta miễn cưỡng ăn vậy”

Lãnh Nhược Tuyết nói rồi động tác cầm đũa ưu nhã kẹp lấy miếng thịt rồi cho ngâm vào nước lẩu khi cảm thấy vừa chín nàng liền đưa vào miệng

Một cỗ cảm giác dễ chịu ập đến khiến nàng nhắm nghiền mắt mà thưởng thức. Thật sự là quá ngon !

Thấy vậy Huyền liền cười, rồi cũng bắt đầu ăn. Kế hoạch hắn thành công mỹ mãn a, không phải hắn thích ăn nhưng nếu ăn có thể thấy được đôi môi của Lãnh Nhược Tuyết thì hắn 100 cái đều đồng ý

Chỉ thấy đôi môi nàng căng mọng, màu đỏ tươi khiến Huyền ngày đêm mơ mộng chỉ muốn ngấu nghiến suốt ngày

Hết cách vì khi ăn sư tôn hắn mới lộ ra được một phần của khuôn mặt a, hai người chỉ dùng vỏn vẹn nửa tiếng là giải quyết xong chỗ thức ăn

Chỉ trách thịt là đều từ thịt yêu thú nên cần rất lâu thời gian mới có thể tiêu hoá hết. Lúc này Huyền hắn có cảm giác mệt mỏi liền đưa mắt nhìn về phía Lãnh Nhược Tuyết

“Sư tôn ăn no rồi có phải chúng ta nên đi ngủ không ?”

Huyền cười hắc hắc mong đợi mà nói

“Hôm nay ngươi về chỗ ngươi mà ngủ !”

“...”

Cỗ sung sướng vừa mới phất lên liền bị Lãnh Nhược Tuyết hất một gáo nước lạnh. Thiên ! Không công bằng a

“Sư tôn ngươi không nói lí a ! Ngươi đã đáp ứng yêu cầu của ta mà ?”

Huyền không phục mạnh dạn nói, hết cách vì nửa quảng đời sau hạnh phúc vô sỉ thứ đồ này hắn không cần

“Ta đáp ứng ngươi hồi nào ? Quay trở về chỗ ngươi mà ngủ, nay ngươi đã mệt rồi tranh thủ nghỉ ngơi ! Ngày mai bắt đầu tu luyện đều không có rảnh như vậy nữa”

Lãnh Nhược Tuyết nói rồi thân ảnh biến mất, chỉ chừa lại trên bàn đống chén dĩa đã biến mất sạch sẽ

“Sư tôn ngươi không công bằng !!!”

Huyền ngửa mặt thở dài, đúng a dường như sư tôn không có đáp ứng yêu cầu của hắn. Hắn bị gài a, lần sau không có lần sau nữa

“Sư tôn ngủ ngon mơ đẹp nhất là mơ thấy ta”

Huyền lắc đầu liền nói rồi tranh thủ về ổ chó của mình, nhưng khi đi nửa bước thì khựng lại vì hắn nghe giọng của sư tôn a

“Nghịch đồ ngủ ngon mơ đẹp !!!”

“Mơ thấy ta !!!”

Lãnh Nhược Tuyết thanh âm nhỏ nhẹ phát ra từ chỗ tẩm cung, chỉ có điều là ba chữ cuối dường như nhỏ đến chỉ một mình nàng nghe

Huyền lắc đầu cười rồi nhanh chân trở về ổ chó của mình, nay là một ngày dài a…

Sau về nằm trên ổ chó của mình, Huyền liền trò chuyện với Al

“Al nè liệu tu vi của tôi sẽ tiến bộ ra sao ? Có cần phải chăm chỉ tu luyện hay không ?”

“Cậu đừng lo về tu vi của cậu, mọi thứ có Al lo”

Al bình tĩnh đáp, vì thực chất tu vi của hắn lên như nước sẵn rồi cần gì tu luyện ? Cuộc sống là vậy không kháng cự được liền hưởng thụ

“Hắc hắc vậy tôi không cần lo rồi, có chó mới tu luyện tôi muốn nằm thẳng !!!”

Huyền bật cười nói

“...”

Al lúc này cũng cạn lời, xem ra tương lai không nói trước được…

Sáng hôm sau, từng tia nắng dần chiếu đến cái mông của thồn lằng nào đó rồi mà vẫn chưa chịu dậy

Hết cách ai bảo hôm qua nhiều chuyện xảy ra khiến tên nào đó vui quên trời đất ngủ đến hương như vậy

“Nghịch đồ !!! Còn không mau đi tu luyện !!!”

Lãnh Nhược Tuyết thần niệm vừa dò xét tới ổ chó của Huyền thì mày nhăn lại liền quát, tên nghịch đồ này đã bảo hôm nay tu luyện đâu

“A sư tôn ta cái này liền đi”

Huyền sau khi nghe liền hoảng hồn bật dậy, liền chạy thẳng đến chỗ cấm địa của các lão tổ. Dù sao hôm nay cũng tu luyện nha

“Hừ sư tôn ta còn đang ngủ đâu !”

Huyền mặt còn mơ mơ màng màng nói, hắn mơ còn thấy đang ôm ấp sư tôn đâu. Nghĩ tới đây, hắc hắc gương mặt hắn bất giác mỉm cười

“Nghịch đồ còn chưa tỉnh ? Cười đến như biến ngốc !”

Lãnh Nhược Tuyết vừa xuất hiện liền nói, vì nhìn mặt tên đồ đệ nàng cười xem ra là không có ý tốt

“Haha ta tỉnh sư tôn, tại hôm nay bắt đầu tu luyện nên ta có chút vui thôi”

Huyền chột dạ nói, nếu Lãnh Nhược Tuyết có đọc tâm thuật chắc xiên hắn mất

“Ừm vậy giờ ta bắt đầu hướng dẫn ngươi tu luyện”

Lãnh Nhược Tuyết thay đổi cách nói chuyện bắt đầu nghiêm túc lên, vì nàng còn muốn chỉ dạy hắn thật tốt

“Tu luyện là dựa vào việc hấp thu linh khí xung quanh vào cơ thể, nhưng bây giờ ngươi đã là Trúc Cơ nên không cần, thứ ngươi cần là một bộ công pháp thích hợp với ngươi”

“Ta đã rõ sư tôn”

Huyền gật đầu đáp, xem ra hắn hack quá rồi, người ta 6 tuổi mới bập bẹ hấp thu linh khí a còn hắn cmn Trúc Cơ rồi

Bạn đang đọc Vạn giới ký sáng tác bởi XaoLonDaChetMe

Truyện Vạn giới ký tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi XaoLonDaChetMe
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.