Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khoảng lặng

Tiểu thuyết gốc · 2000 chữ

Zu cố gắng dựa vào gốc cây, lấy ra chút đồ ăn vặt vẫn còn cất trong người, mở ra rồi ăn trong khi nhìn Arcueid và Ciel cãi nhau.

"Thật là kịch tính a." Hắn thầm nhủ một câu, trong khi tiếp tục xem kịch.

- "Ngươi không làm được gì đâu. Hãy để ta chữa lành vết thương cho cậu ấy." Âm điệu của Ciel mang đầy thù địch

- "Đừng xía vào chuyện người khác. Thứ của ta thì là của riêng ta mà thôi." Arcueid cũng chẳng kém gì.

Zu vẫn đang rất tận hưởng cảnh tượng giành trai này, một người có tính chất chiếm hữu khá cao, người còn lại cũng không thua kém.

- "Không sai, đúng là chuyện này chẳng can hệ gì tới ta.

Tuy nhiên, ta không nghĩ ngươi có khả năng chữa lành vết thương nghiêm trọng như thế này đâu. Giờ ngươi chỉ có thể nhìn cậu ta chết đi mà thôi.

Hay là----ngươi định biến chàng trai trẻ này thành người của ngươi, hả Arcueid Brunestud?"

- "...Ngươi cho rằng ta sẽ làm như vậy sao?"

...Càng lúc, không khí càng sặc mùi thuốc súng.

Giống như sắp có một trận chiến nữa vậy.

"Vậy thì tránh ra đi. Bị thương nặng như thế này, cậu ấy sẽ không qua khỏi được mất."

"---Ta cực kì ghét ngươi đó. Mau mau cút đi trước khi ta phải giết ngươi." Arcueid chán ghét nói

"Ta cũng ghét ngươi tận xương tủy. Không cần ngươi phải dạy, chữa lành vết thương cho cậu ấy xong là ta sẽ rời đi luôn.

Ngươi cũng nên biến đi trước khi ta ra tay. Nhìn mặt ngươi là ta phát ốm rồi." Ciel không kém, cả hai liên tục cãi nhau, thậm chí còn gần như quên mất Shiki đang trong tình trạng nguy kịch.

- "Đúng rồi! Đánh nhau đi" Zu lỡ mồm nói hơi to, cả hai ánh mắt đầy tính thù địch nhìn về phía bụi cỏ nào đó đang phát ra tiếng động, hắn nhanh chóng bịt mồm, thầm than.

"Chết m*, lỡ nói to quá" Cũng phải thôi, võ mồm căng quá mà, hắn liền không kìm được muốn cổ vũ một câu a.

Sau đó, Arcueid và Ciel bình tĩnh lại, Arcueid chấp nhận để Ciel chữa thương cho Shiki, còn cô ấy thì trực tiếp đi về phía hắn.

Hắn nhét nốt tí thức ăn vặt còn thừa vào miệng rồi trực tiếp lăn ra, giả vờ ngất đi vì kiệt sức.

- "Đừng giả vờ, tôi biết cậu chưa chết được." Arcueid nghiêm túc nhìn hắn giả chết, mất ý thức nằm trên đống cỏ.

Hắn vẫn tiếp tục giả chết, nằm hẳn 5 phút, cơ thể yên tĩnh, không thèm động đậy.

Đến lúc này, Arcueid nghi hoặc rằng có phải tên này thực sự vĩnh biệt cụ rồi không?

Lo lắng dần xuất hiện trong tâm trí Arcueid, ngay lúc này thì hắn mới mở mắt ra.

Thấy vậy, Arcueid bắt đầu cáu, cô nàng nhíu mày nhìn hắn.

- "Ờm... Ừm... Thật ra tôi... Vừa tỉnh thôi, hơ hơ..." Hắn thật muốn tự vả vào mặt, trình độ nói dối như muốn lừa trẻ con lên ba thế này, muốn lấp liếm qua chuyện chắc chắn là khó.

Arcueid nắm tay vào, gõ lên đầu hắn.

- "Tôi suýt tưởng cậu chết thật đấy! Biết không hả?" Arcueid vừa cáu vừa bực, đánh nhau xong lại gặp thêm tên này giả chết, mọi chuyện càng rắc rối hơn.

Hắn ầm ầm ừ ừ vài tiếng cho qua chuyện rồi đứng dậy, đi về phía Ciel đang chữa thương cho Shiki.

Điều này càng làm Arcueid cáu, cuối cùng thì cô ấy chấp nhận hạ hoả rồi ra xem tình hình.

Vì kiệt sức, Arcueid đột nhiên ngã xuống, may mà hắn đỡ cô ấy kịp. Arcueid hầu hết chưa bao giờ rơi vào trạng thái kiểu này trước đây. Khoảng 800 năm trước cho đến hiện tại, vì phải dùng quá nhiều sức mạnh để kiềm chế Xung Động Hấp Huyết khiến Arcueid dễ dàng gặp hiện thiếu năng lượng, lại thêm mấy ngày trước bị Trực Tử Ma Nhãn của Shiki đả thương kiềm chế khả năng hồi phục mới dẫn đến tình trạng ngất đi này.

Hắn đỡ lấy Arcueid để cô ấy không ngã xuống nền đất ở công viên.

Tình huống này có chút khó xử, hắn không biết nên đối mặt với Ciel thế nào khi trong tay hắn còn đang ôm Arcueid ở trạng thái bất tỉnh.

- "Là cậu à, tôi không ngờ cậu cũng tham gia vụ này.

Lần này tôi sẽ tha cho cậu, nhưng nếu có lần sau, kết quả sẽ không như vậy đâu." Ciel hoàn toàn không có bất kỳ thiện cảm nào với tên này, sự xuất hiện của hắn khiến bản thân cô khó chịu. Khi gặp tên này lần đầu trên trường, còn chưa có loại ác cảm này. Ciel tuyệt đối căm thù Hấp Huyết Quỷ, chính dòng tộc này năm xưa đã cướp đi sinh mệnh của gia đình, và những con người nơi cô sống.

Ánh mắt của Ciel đầy sát khí, càng đối với Arcueid nồng đậm hơn.

Ciel tiếp tục chữa thương cho Shiki, còn hắn thì đưa Arcueid về biệt thự nơi cô ấy ở.

Trời bắt đầu đổ mưa, tiếng mưa va chạm vào mặt đường, va chạm vào lá cây tạo ra tiếng vang đặc trưng khi mưa đến. Nước mưa thẩm thấu vào mặt đường, bốc lên thứ mùi đặc trưng của nhựa đường, xi măng kết hợp với nước mưa.

Hắn lấy tạm chiếc áo choàng che chở cho Arcueid, bản thân hắn phải đối mặt với sự kiện phải xảy ra trong Tsukihime, khiến việc chiếm được tình cảm của đối phương thực sự rất khó. Hơn nữa, việc không phải nhân vật chính hoặc kẻ sở hữu khí vận cao khiến hắn càng trở nên khó hơn.

Thật ra thì hắn có thể thay đổi chút về khí vận. Chẳng qua như thế thì dễ quá, nó khiến hành trình này trở nên nhàm chán...

Đã đến biệt thự của Arcueid, hắn đặt cô ấy lên giường, thân nhiệt của Arcueid ổn định vì hắn đã kịp che mưa cho cô ấy. Còn bản thân hắn tất nhiên là ướt sũng.

Hắn đắp chăn cho cô nàng, bản thân hắn thì đi thay đồ, cả người ướt sũng thế này, không tắm rồi thay đồ đi thì chỉ có nước bị ốm, đến lúc đó, chẳng có ai chăm sóc hắn đâu, phải tự lực cánh sinh thôi. Sự kiện đêm nay đã khiến Chaos bị xóa sổ.

Hắn vào lại phòng của Arcueid, lấy tạm một cái ghế, ngắm nhìn trời mưa qua khung cửa sổ, tiếng mưa rơi lộp bộp xuống nền đất, cộng thêm khung cảnh âm u, thiếu sức sống của nơi đây khi về đêm càng khiến căn biệt thự giống như để hồn ma ở hơn là con người. Một căn biệt thự hoang...

Vì là kẻ đến từ ngoài Nasuverse, Akasha Hay Căn Nguyên (根源, Kongen?) Của Nasuverse chưa hề có thông tin về hắn, điều này khiến Tàng Thư Akasha (アカシックレコード?, Akashic Records), Vòng Xoáy Căn Nguyên (根源の渦, Kongen no Uzu?) bị rối loạn. Thật may sự tồn tại của hắn khá đặc thù nên cốt truyện gốc không thay đổi nhiều.

Giống như... Kẻ bám đuôi hoặc liếm chân vậy... Cơ mà, mấy chuyện khốn nạn hơn hắn đã từng làm rồi, thêm cái này cũng chẳng đáng bao nhiêu.

Lại thở dài một hơi, hắn tiếp tục ngắm nhìn làn mưa rơi lộp bộp xuống nền đường, ánh đèn lờ mờ chiếu xuống đêm đen dài đằng đẵng, khung cảnh ma mị đến lạ thường.

Sinh mệnh chi lực của hắn truyền cho Arcueid khiến thời gian tồn tại của cơ thể này bị rút ngắn đi, hắn quyết định chui lên giường ngủ cùng Arcueid.

Arcueid trong cơn vô thức, ôm chặt lấy hắn, suýt nữa thì bị ép chết, may mà sau đó cô ấy nới lỏng ra chút làm hắn dễ thở hơn...

...

"Bất tử"

Nếu hai chữ này là sự thực, thì chúng là định nghĩa cho sự vĩnh cửu.

Nhưng trong thực tế, chưa có sinh vật nào đạt đến cảnh giới này.

Ví dụ nhé, những tên Hấp Huyết Quỷ thỉnh thoảng xuất hiện trong truyền thuyết vốn không hề bất tử.

Chúng không hoàn hảo, bởi vì để tồn tại, chúng cần lấy đi sinh mệnh của sinh vật khác.

Thêm nữa, bộ gen mà chúng cần bổ sung phải thuộc cùng một loài---trong trường hợp này, là con người----đồng nghĩa với việc cơ chế sinh tồn của chúng không hề linh hoạt.

Chúng tự cho mình là chủng tộc ưu việt, nhưng đó không phải là tiến hóa, mà chỉ là thoái hóa thôi.

Một sinh vật không thể vĩnh viễn sinh tồn độc lập thì không thể được coi là vĩnh cửu.

Gọi thứ đó là bất tử nếu chúng cần một sinh mạng thể khác để làm chậm tiến trình lão hóa, thì thật là sai lầm.

Trên thế gian vốn đã tồn tại những sinh vật gần như hoàn mỹ với khả năng duy trì sự sống độc lập và vĩnh cửu.

Chúng tự tiêu hóa chính bản thân rồi nhân bản. Chúng không có tuổi thọ. Tế bào cũ sẽ bị tiêu hóa thành chất dinh dưỡng, từ đó sản sinh ra tế bào mới.

Ví dụ như loài sứa.

Tuy nhiên, chu trình đó vĩnh cửu chỉ vì chúng không có trí tuệ.

Nếu chỉ vì sự bất tử mà đánh đổi cả tư duy, vậy thì có khác gì đã chết đâu.

Nếu ngươi muốn tồn tại vĩnh viễn như một con người, chỉ khiến bản thân bất tử là chưa đủ.

Thời gian sẽ phá hủy thể xác và bào mòn tư duy.

Bất tử, hay còn gọi là vĩnh hằng.

Ta không cần đến những sự bất tử giả tạo đó.

Càng cố duy trì một thể xác cố định, chỉ làm cho sự bất tử ngày càng xa vời mà thôi.

Thay vì giành lấy sự bất tử như một con người đơn lẻ,

Ta chọn lấy tương lai vô hạn, nơi sự tồn tại của ta là vĩnh hằng.

...Ta hiểu rồi, chắc chắn đây là một phương pháp khác hẳn của ta. Tuy nhiên, chẳng phải phương pháp của ngươi sẽ vô dụng nếu loài người bị tuyệt diệt hay sao?

Ngươi luôn cần đến một bào thai mới.

Đúng vậy. Nhưng nếu không còn con người nào khác trên đời nữa, thì chẳng còn ai có thể thừa nhận sự bất tử của ta cả.

Cho nên----nếu loài người thực sự tuyệt chủng, thì có tiếp tục tồn tại cũng chẳng để làm gì. Đến lúc đó, sự bất tử của ta là vô nghĩa.

...Ta không còn hiểu được lối tư duy của ngươi nữa rồi. Ngươi chệch hướng quá xa khỏi định nghĩa về sự vĩnh hằng đó, Mãng Xà.

Không, đó mới chính là sự vĩnh hằng. Khi ngày tận thế đến, mọi thứ sẽ biến mất. Nếu không còn ai quan sát nữa, thì thế giới này, có hay không có, cũng chẳng quan trọng.

Cái vĩnh hằng mà ta sở hữu chỉ là tạm thời, và sẽ biến mất vào ngày tận thế.

Ta sẽ tiếp tục tồn tại cho tới cái ngày đó.

...Chỉ là, ta mới tìm ra một điều rất thú vị.

Vì thế nên ngươi gọi ta đến?

Phải đó, Chaos. Ta sẽ cho ngươi một bí quyết để ngươi định hình được những thứ đang xoay chuyển trong cơ thể ngươi. Ta hy vọng rằng, với phép thuật từ Thời Đại Thần Thánh (神代, Jindai?), ngươi sẽ đủ sức đánh bại "cô ta".

Bạn đang đọc Vạn Giới Thu Thê Lục sáng tác bởi Zukamiri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zukamiri
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.