Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tận Thế Phủ Xuống!

Tiểu thuyết gốc · 961 chữ

P/S: Truyện Được Lấy Bối Cảnh Khởi Đầu Ở Quê Mình, Thạch An - Cao Bằng!

Đương nhiên chỉ có tỉnh cao bằng tên, còn cái khác đều sẽ không tồn tại!

Truyện Đầu Tay nên mong mọi người ủng hộ!

...

...

2020 đi qua, mọi người ai nấy đều vui mừng.

Cho rằng thế giới thoát khỏi một năm xui xẻo.

Nhưng không ai biết rằng.

2021, mới chính là Thế Giới chân chính Tận Thế Sự Kiện đang chờ đợi họ!

...

Việt Nam, Một tỉnh vùng xa Miền Bắc.

Cao Bằng!

Trường Trung Học Phổ Thông bên trong kia, trong một phòng học.

Nhìn ngoài bầu trời đang tối sầm lại, từng tiếng sét đánh vang, những hạt mưa tí tách rơi xuống.

Mưa càng lúc càng lớn, thậm chí cả nguồn điện đều mất.

Lớp học lúc này lập tức vỡ tổ.

"Oa, trời tối nha!".

"Cô Giáo, tối như vậy làm sao học?".

"Hay là cho về trước đi cô!".

"Mưa thế này, mày về thế méo nào?".

...

Từng âm thanh vang vọng trong lớp học.

Mà sát vách lớp cũng ồn ào.

Lúc này, nằm ngủ một góc, Lâm Thiên ngồi dậy.

Nhìn qua cửa sổ, bầu trời tối đen, cùng cái kia khung cảnh Lâm Thiên trong lòng có một cảm giác nguy cơ.

Bởi vì, ban nãy hắn có một cái kì lạ giấc mơ.

Thứ hắn mơ đến cùng khung cảnh này có đến 8 phần tương tự!

Nhưng là làm sao có thể, Thế giới sẽ rơi vào tận thế sao?

Không thể đâu!

Chắc chỉ là trùng hợp mà thôi.

Lắc lắc đầu, vứt bỏ suy nghĩ kia đi.

Nhìn sang bên cạnh, còn đang chăm chú đứa bạn thân, Lâm Thiên không khỏi cảm thán.

Ai, người với người làm sao như thế khác biệt?

"Mày chăm chỉ thế làm gì?". Không nhịn được, Lâm Thiên hỏi một câu.

Chỉ thấy nó cười nhạt:"Học một chút, Năm sau có lẽ không thể học được nữa đâu!".

"không thể nào đâu, dịch cũng coi như giảm bớt đi!". Lâm Thiên cũng cười cười.

...

Mà ở một nơi khác lúc này!

Một chiếc xe buýt xiên xiên vẹo vẹo đi trên đường.

Tốc độ cực kì nhanh, gần đến 150km/h.

Thật không thể tin được lại có người dám dùng cái tốc độ này đi di động xe buýt.

Dù sao cái này tốc độ, cho dù là xe đua đều khó chạm đến.

Mà cũng ghê ghớm, 150km/h, xe buýt vậy mà cũng không đâm đâu đó, người cầm lái không thể nghi ngờ là cực kì chuyên tay!

Nhưng làm người khiếp sợ là, xe buýt mặt ngoài cửa kính, khắp nơi đều là vết máu, thậm chí còn có cả bàn tay đầy máu bám lủng lẳng phía sau.

Trong xe, tràn ngập bi thương không khí.

Chỉ thấy ngồi một góc, một thiếu nữ 15,16 tuổi hai tay cầm chặt lấy một thanh Katana, khuôn mặt kiên định, ngồi cạnh một cái cao to, cường tráng nam nhân.

"Tiểu Thanh, thế nào? sợ sao?". Cao to thanh niên nhìn sang thiếu nữ nhẹ giọng hỏi.

Chỉ thấy nàng mở miệng trả lời, nhưng là lời nói đều không có chút tình cảm nào.

Thậm chí còn mang theo sự cô độc.

"Mẹ.. Chết rồi!".

"Cha.. cũng chết rồi!".

Vừa nói, bàn tay nàng nhẹ xoa lấy thanh Katana trước mặt.

Thanh niên cũng mặt âm trầm xuống.

Xung quanh đám người cũng không tốt đến thế nào, ai cũng đều lộ ra một vẻ mặt riêng.

Mà chiếc xe vẫn cứ di chuyển.

Địa điểm tiếp theo chính là... Cao Bằng!

...

Quay lại trường học, lúc này điện cũng là lần nữa sáng lên, chỉ là bầu trời càng lúc càng tối đen, trong không khí những màu đen vụn bặm bay khắp nơi, mưa càng lúc càng lớn.

Muốn trao đổi miệng đều khó khăn.

Dù sao mưa chạm mái tôn âm thanh quá ồn!

Cô giáo lúc này cho đóng kín cửa sổ lại, cũng đem cửa chính khoá, âm thanh mới giảm bớt một chút ồn ào.

Mà ngồi canh cửa sổ, Lâm Thiên nhịp tim đập càng lúc càng nhanh, trong đầu không tự chủ nhứ đến cái kia trong giấc mơ kí ức.

Hai mắt đảo đảo nhìn ra phía kia sân vận động.

Quả nhiên, một hồi, từng tiếng gầm rú vang vọng, đám người trong trường giật nảy mình.

Loa trường bên kia cũng nhanh chóng vang lên.

"Cảnh Báo! Bên ngoài trường xuất hiện không rõ người... không đúng! là thứ gì đó, căn bản không coi là người....". Đang thông báo giáo viên bỗng nhiên con ngươi co rụt, trong miệng cực kì chấn động nói.

Con mắt chăm chú nhìn vào Camera hướng ra Sân Vận Động.

Chỉ nhìn thấy từng thân ảnh chậm rãi lết đi.

Tốc độ mặc dù không có là nhanh, nhưng là ở thời tiết gió bão như thế, còn đi động được, hơn nữa đứng dưới mưa, cái này căn bản không bình thường.

Quan trọng hơn là, động tác di chuyển của đám người cực kì dị dạng.

Căn bản không giống là người... mà giống như... Xác Sống!

Lần nữa chăm chú nhìn lại, Quả nhiên đám giáo viên sợ, lập tức điều động toàn bộ người cho đóng kín lại toàn bộ cổng ra vào, thậm chí phía sau đều nhanh kéo dây xích chặn lại.

Trong từng lớp học cũng không tốt hơn là bao, chỉ nghe từng tiếng hét chói tai, cộng thêm từng âm thanh rên rỉ khóc lóc.

Trong trường một mảnh hỗn loạn.

Zombie xâm lấn, thế giới luân hãm.

Tận Thế Triệt Để Phủ Xuống!

Bạn đang đọc Vạn Giới Vô Hạn Trạm: Mạt Thế Trở Về sáng tác bởi ĐấngCT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐấngCT
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.