Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành Tuần (1)

Phiên bản Dịch · 1041 chữ

“Được.”

Lý Ngang dứt khoát gật đầu, nói với thân nhân của Sa Đức.

“Có mệt không? Nếu không mệt thì dùng rượu mạnh rửa tay rồi đi ra ngoài tìm một nhánh cây.”

“Nhánh cây?”

“Đúng, đừng lấy cành liễu, phải chọn cành thẳng tắp, hơi cứng một chút, dài tầm khoảng chiếc đũa thô là được, lát nữa khi loại bỏ trùng cần dùng đến.”

Lý Ngang để Tam đệ của Sa Đức đi ra ngoài tìm nhánh cây, tận dụng thời gian này để nối xương cho tất cả những người bị bệnh về xương cốt còn lại trong nội đường.

Trong lúc chẩn bênh thì Lý Ngang cũng đã lưu ý, cố tình sắp xếp những người chấn thương không nghiêm trọng, chức năng gần như đã khôi phục xuống sau cùng nên giờ việc nắn chỉnh lại xương được hoàn thành rất nhanh chóng.

Tuy nhiên, những bệnh nhân đã nắn xương xong cũng không đi ngay mà vẫn ở lại trong Bảo An Đường, tiếp tục vây xem.

Một lúc sau, bên ngoài Bảo An Đường còn vây kín một vòng người, ai cũng nghểnh cổ cố thò đầu vào quan sát bên trong.

"Tiểu lang quân, đã nhặt nhánh cây về rồi."

Tam đệ của Sa Đức giơ cao một nhánh cây, cả người đầy mồ hôi chen qua đám người, đi vào y quán.

Lý Ngang nhận lấy nhánh cây, nhẹ nhàng uốn cong, sau khi kiểm tra đủ độ cứng liền ngồi xổm trên mặt đất, dùng trường kiếm gọt nhánh cây chỉ còn lớn cỡ que diêm.

"Được rồi."

Lý Ngang trả thanh kiếm lại cho người thanh niên kia, bản thân thì đứng tại chỗ vươn vai giãn cốt, lấy một cái ghế rồi ngồi trên đó dùng vải sạch thấm rượu nguyên chất khẽ lau đi nước mủ trên đùi Sa Đức.

Sau khi làm xong tất cả các bước chuẩn bị, Lý Ngang tập trung tinh thần, dùng que gỗ mỏng nhẹ nhàng nhấc con giun Guinea trên đùi Sa Đức lên, từ từ quấn một vòng.

Tạch tạch.

Con trùng chỉ có một đoạn kia co duỗi đập lên thanh gỗ mỏng như que diêm, nhưng cánh tay Lý Ngang vô cùng ổn định, dùng thanh gỗ mảnh một vòng lại một vòng quấn lấy nó, nhẹ nhàng kéo nó ra ngoài.

"Tránh xa ra, một khi loại sâu này bị kéo đứt trong cơ thể người sẽ làm văng ấu trùng bên trong ra, khiến người bệnh bị viêm. Trùng còn người còn, trùng đứt người vong.”

Lý ngang bình thản nói, bảo những người cố xích lại gần quan sát sát giãn ra. Động tác tay vẫn không nhanh không chậm, tiếp tục lôi kéo trùng thể, đồng thời nhẹ nhàng xoa ngoài chân Sa Đức để làm cơ bắp lỏng hơn, dễ dàng lấy trùng thể ra.

Một milimet, hai milimet!

Trong tiếng kêu sợ hãi của quần chúng vây xem, trùng thể trên que gỗ càng cuốn càng dài ra, quấn thành một cục như con thoi.

Tiếng chuông đồng từ Hạo Thiên đạo môn bỗng dưng vang lên, thê tử và nhi tử của Sa Đức được mang tới, làm theo đúng lời Sa Đức căn dặn, dập đầu với Lý Ngang. Quần chúng vây xem cũng có người đến, có người đi, đến chập tối vẫn còn rất nhiều người tụ tập trước cửa Bảo An Đường.

Mười tiếng trôi qua.

Lý Ngang mất trọn vẹn mười tiếng mới lấy được nguyên con trùng từ trong cơ thể Sa Đức ra ngoài. Hắn thở phào nhẹ nhõm, chớp chớp hai mắt cay xè, từ từ đứng dậy, nắm cây gậy gỗ chậm rãi xoay tròn.

Con trùng dài tầm hơn một mét, thật khó có thể tưởng tượng làm thế nào mà chui được vào chân người, lại có thể rút ra mà không làm đứt.

"Chư vị hương thân phụ lão, đây chính là ký sinh trùng chui vào người do uống nước lã.”

Lý Ngang cho mọi người xem con trùng, sau đó quay đầu lại nói với Sa Đức: "Sau khi lấy trùng thể ra, coi như tạm thời giữ được mạng. Kế tiếp phải quan sát trong vòng nửa tháng xem có xuất hiện những biến chứng như… sưng tấy, mưng mủ hay làm sốt không.

Xác suất xảy ra biến chứng là một nửa.

Nửa tháng sau không được ăn cá, rắn, ếch, không được uống nước lã, nhất định phải uống nước đun sôi.

Tốt nhất là từ nay về sau cũng không uống nước lã nữa.

Nếu không sưng tấy mưng mủ sốt, thì chứng tỏ là trùng thể đã được lấy ra hoàn toàn, có thể từ từ khang phục.

“Vâng vâng.”

Thân nhân Sa Đức gật đầu như giã tỏi, hai đứa con trai của Sa Đức còn muốn quỳ xuống hành đại lễ tiếp nhưng được Lý Ngang ngăn lại.

“Vậy nhà các ngươi có muốn lấy con giun này không?”

Thê tử Sa Đức sững sờ ngay tại chỗ, Lý Ngang phải lặp lại một lần nữa:

“Cái con giun này, các ngươi có muốn lấy không?

Con giun Guinea dài như vậy cũng khá hiếm thấy, có giá trị sưu tầm nhất định đấy. Có thể mang về nhà cho vào một cái bình thuỷ tinh rồi đổ đầy rượu vào để bảo tồn, làm kỉ niệm.

Có khách tới nhà có thể mang ra biểu diễn, nói lên sự nguy hại của việc uống nước lã.”

“Không, không!”

Sắc mặt Sa Đức cùng gia đình trắng bệch lắc đầu cự tuyệt, nói đùa cái gì vậy? Rắn rết ngâm rượu còn được, giun sán ký sinh cũng có thể dùng để ngâm rượu sao?!

Cái quỷ gì vậy?

Lý ngang chậc lưỡi, lắc đầu nhìn con trùng trên thanh gỗ. Giun Guinea dài một thước hai quả thật hiếm có trên đời, có khi còn phá kỷ lục Guinness thế giới.

“Thế để ta giữ lại vậy.”

Hắn cười cười tìm cái bình, ném con trùng vào bên trong, đổ đầy rượu nguyên chất, sau đó đậy kín bình, dán tờ giấy có ghi chữ “giun Guinea” lên.

Bạn đang đọc Vấn Kiếm (Bản dịch) của Hắc Đăng Hạ Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Myumyu612
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 166

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.