Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Di tích 2

Tiểu thuyết gốc · 1371 chữ

Đang ngồi tĩnh toạ điều tiết khí tức thì đột nhiên một cột sáng cao lớn bay vút lên trời. Điều này cũng không còn quá xa lạ đối với A Bảo. Bởi lẽ đã sáu lần xảy ra hiện tượng này rồi, cũng có nghĩa là sáu phong ấn được mở ra. Rất nhanh thôi bốn phong ấn còn lại cũng sẽ được mở nốt. Đó cũng là lúc đám đệ tử cấp thấp được truyền tống ra ngoài.

Điều tức như vậy cũng là khá tương đối rồi. A Bảo nhanh chóng thu dọn đồ đạc tiếp tục tìm kiếm linh dược. Nhưng trước đó hắn phải kiểm kê xem hai túi trữ vật có những gì. Sau một hồi kiểm tra thì thấy có được: hơn trăm viên lt, vài lá bùa nổ, hai lá bùa phòng ngự trong túi của nữ tu sĩ Hắc Tụ lâu- nhưng có lẽ lúc bị giết xảy ra quá nhanh nên nàng không kịp vận dụng. Ngoài ra còn một vài thứ đồ lặt vặt không đáng kể. Có lẽ thứ quý giá nhất là thanh hạ phẩm bảo kiếm- nhưng A Bảo biết không thể sử dụng nó nếu không sẽ có tai hoạ ngập đầu.

Nhưng mà số nhọ thì vẫn cứ nhọ thôi. Không làm gì mà tai hoạ cũng tự ập tới kìa. Chỉ nghe một tiếng "BÙM!!!" rõ to, cách vị trí của A Bảo mấy chục mét. Đó là một trong những nơi hắn đặt cấm chế để phòng thân. A Bảo vẫn hành động kín kẽ, lấy đại thụ làm yểm trợ. NHệ nhàng thăm dò tình huống xung quanh. Chẳng mất bao lâu hắn đã thấy phía trước lại là một đám người áo tím vây quanh một nữ tu sĩ.( Có phải đây là phong cách của bọn người Thẩm Nguyệt tông không nhỉ.) Điều này thì chưa dám chắc đâu nhá. Bởi cái đám này không phải là đám lúc trước sao. Oan gia! Quả thật là oan gia rồi.

Lần này khác ở chỗ người bị vây lại là một thân áo xanh. Hiển nhiên là người của Trung Trần phái. Nữ tu sĩ có vẻ vô cung sợ hãi, miệng thì liên tục gào lớn:

"Đạo hữu nào đang ở quanh đây. Mong ra tay giúp đỡ. Ta là Trần Diệp của Trung Trần phái. Xinnn đh giúp đỡ ta nhất định sẽ hậu tạ."

Giúp làm sao được!!! Đông như thế kia lao đầu vào mà chết à. Nhưng nghe rõ cái tên là Trần Diệp- Em gái của Trần Hạo- Người sư huynh giúp đỡ hắn không ít từ ngày mới bước chân vào môn phái. Hắn tuy không muốn rước hoạ vào thân nhưng nghĩa khí thì vẫn có một ít. Nên là lần này bắt buộc phải ra tay rồi. Hắn cũng không nhanh chóng nhảy vào tác chiến mà muốn nhìn xem con tiểu nữ phách lối này ăn thiệt thòi chút ít nữa.

Lúc này tâm trạng của Diệp nhi gần như đã hết hi vọng bởi lẽ không có một âm thanh trả lời. Pháo tín hiệu thì đã bị bọn người này lừa mất rồi.

"Đa tạ đạo hữu thành toàn. Chúng ta nước sông không phạm nước giếng. Nếu đạo hữu có việc xin mời đi trước."

Không một âm thanh, một động tĩnh nào xuất hiện. A Bảo cũng không phải loại ngu. Có ai làm việc ác mà lại để người biết không. Huống hồ lại là cái bọn khốn nạn Thẩm Nguyệt tông này. Ngó đầu ra phát là bị hội đông ngập mồm nha.

Đợi một lúc vẫn không thấy ai trả lời:

"Đại ca, hình như không có ai. Chỉ là một đạo bùa bị vứt lại thôi."

"Nếu vậy thi tiểu mĩ nhân, vui đùa với chúng ta một chút nào."

Tất nhiên là A Bảo không thể để chuyện này xảy ra. Hắn bắn pháo tín hiệu lên trời thu hút sự chú ý của đám người. Nhân lúc đó phóng bùa nổ tạo hoả mù. Điều khiển toàn bộ đao nhận công kích. Sát thương tuy không lớn nhưng cũng đủ uy hiếp chúng đồng thời đủ để tháo dây cho Diệp Trần. Chỉ đợi có thế nàng lao ra khỏi vòng vây với sự yểm hộ của phi đao. Bọn người Thẩm Nguyệt tông cũng có cảnh giác từ trước nên gần như không có bị thương chí mạng. Bốn người đuổi theo Diệp Trần còn hai người tảo đi hai hướng tìm kiếm A Bảo.

Hai người này mà gặp được hắn thì hắn chết là cái chắc. Thế nhưng hắn vẫn có một chút tự tin bởi lẽ khu vực mấy chục mét quanh đây hắn đã bao thầu rồi. Thực lực hông cao nên để đề phòng bất trắc hắn chuẩn bị không ít cấm chế. Lợi dụng tốt có thể cắt đuôi bọn chúng. Còn về phía Diệp Trần, giúp thì giúp cho trót. Hắn thả phi yến dò đường ra để chỉ hướng nàng tiến về phía mình. Tuy rằng như thê sẽ khiến cho cả đám bọn chúng tụ tập lại với nhau nhưng cũng có một cái lợi là hắn sẽ nắm bắt tình huống hơn. Sẽ không có yếu tố bất ngơ từ người phe Thẩm Nguyệt tông.

Diệp Trần cũng là một cô gái thông minh rất nhanh đã theo dấu phi yến lần ra chỗ A Bảo. Nàng cũng rất đỗi ngạc nhiên khi thấy người cứu mình là A Bảo. Nhưng mà đâu có thời gian để suy nghĩ nhiều lập tức chạy đi thôi. Bốn tên Thẩm Nguyệt dí sát nút. Một lần nữa bùa nổ hoả mù lại phát ra nhưng mà nhiều lần thì nó sẽ không sợ nữa rồi. Cộng thêm hai tên tách nhóm đã quay trở lại.

"Trước sau đều có người, làm sao đây??" Tâm trạng Diệp Trần căng như dây đàn đã lâu. Gần như là khủng hoảng vào giây phút này.

Thế nhưng A Bảo lại nở một nụ cười đầy ẩn ý. Chỉ thấy hai bàn tay hắn khẽ rung động, những tiếng vút rõ nhỏ xuất hiện.

"Đoá là gì??" là những sợi tằm cực nhỏ được A Bảo mua trước đây lại cộng thêm nó trong suốt nên không ai phát hiện ra được. Đánh hơi thấy mùi nguy hiểm, tên mảnh khảnh hét ầm lên để đồng bọn tánh xa khu vực này. Thế nhưng hai tên tu vi tháp kém không kịp phản ứng đã bị những sợi tơ cưa đứt bốn chân. Máu me be bét, lỗ cả xương trắng bên trong. Phải biết rằng sợi tơ rất nhỏ lại cộng thêm linh lực truyền vào với tốc độ đủ lớn thì nó có thể dễ dàng cưa cả sắt thép. Không những thế vết cắn lại rất ngọt, phẳng lì.( Mang về cắt bánh chưng có khi tết bán vạn cái.)

Nhân cơ hội bọn người thẩm Nguyệt tông chân cò chưa vững trên mặt đất, tâm còn chưa hết bàng hoàng thì rất nhiều bùa nổ dưới mặt đất được kích hoạt. Khiến cho lũ này không kịp trở tay. Thế nhưng mà thực lực chúng cao hơn nhiều nên A Bảo cũng không dám ngoái đầu nhìn lại mà một mạch cầm tay Diệp nhi chạy đi. Chết mất hai người, bốn người cũng trầy không ít da. Phải mất một lúc bọn chúng mới lấy lại được khả năng phản xạ. Mắt đỏ ngàu như con thú đuổi theo hai người. Nói cũng lạ tuy cách chúng một đoạn khá xa nhưng chúng lại nhanh chóng đuổi kịp, không biết có phải chúng đã bôi thứ gì đó lên người Diệp nhi.

"Cởi áo ra." A Bảo hét lớn

Sững sờ nhưng Diệp nhi nhanh chóng làm theo. Có vẻ như là đúng rồi. Tốc độ bọn chúng có chút giảm bớt rồi. Nhưng vẫn là quá nhanh so với hai người A Bảo. Đặc biệt là tên mảnh khảnh gần như đã đuổi sát hai người. Trên tay hắm còn cầm lưỡi hái đang nhăm nhe vào cổ A Bảo.

Bạn đang đọc Vạn Kiếp Tu Tiên sáng tác bởi Luyentt2
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luyentt2
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.