Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò chuyện cùng nàng, vấn đề và tình thế

Tiểu thuyết gốc · 2663 chữ

Sung sướng đi qua, Khách Đạt Lệ người mềm như nước tựa lên lồng ngực của hắn nằm thở hổn hển.

Hai bầu ngực sữa áp vào ngực trần săn chắc nhấp nhô khiến hắn lại một phen nhộn nhạo.

- Híc, đừng làm rộn, tha cho ta đi, mệt lắm rồi.

Bạch Vũ cười cười, vuốt ve tấm lưng trần nhẵn bóng của nàng.

Sau đó hắn xoay người lật nàng xuống, mỹ nhân cứ tưởng hắn bỏ qua lời nàng, lại tiếp tục bắt nàng thỏa mãn hắn nhưng không.

Bạch Vũ cẩn thận quan sát những vết thương của nàng, lấy ra dược vật, dược thủy cùng đan dược để trị thương cho nàng.

Mặc dù Khách Đạt Lệ trong người có những thứ này, thậm chí còn cao cấp hơn nhưng vì vết thương không quá nghiêm trọng cùng với cảm giác khi được nam nhân chăm sóc thế này nàng muốn được hưởng thụ nên đã tùy ý hắn.

- Ừm, thương thế không có gì nghiêm trọng, chỉ là những vết thương ngoài da, nàng cảm thấy trong người thế nào.

- Ta…ta ổn, lúc trước trúng phải xuân độc làm ta phải phân tán Nguyên lực áp chế nên không thể phát huy hết sức mạnh của mình, nếu không con Cổ Lực Viên kia không thể dễ dàng tấn công ta như thế.

- Tu vi của nàng…

- Hóa Cảnh đỉnh phong.

Dù đã đoán trước nhưng đến khi chính miệng nàng nói ra Bạch Vũ cũng vẫn thầm cảm thán.

Nàng nhìn cũng chỉ hơn hai mươi một chút nhưng đã đạt đến bước này, không phải thiên tài thì cũng là tinh anh nổi bật một phương.

Ngẫm lại mới nhớ, hai nữ nhân của hắn đều có tu vi hơn xa hắn hiện tại, nếu như vợ chồng có xung đột thì toi hắn rồi, ôi lão thiên lại trêu ngươi ta.

- Lão bà lợi hại.

Hắn bật ngón tay cái lên cười nói.

- Hừ, ai là lão bà nhà ngươi, tránh ra, ta buồn ngủ rồi.

- Được rồi, nàng nghỉ ngơi đi, ta sẽ canh chừng, mà trước tiên mặc y phục vào đã, ta không muốn có người tiện nghi nhìn thấy nàng bây giờ đâu, lỗ vốn chết mất.

- Vô sỉ.

- HA HA HA.

Mỹ nhân mặt ửng đỏ, đến giờ nàng mới nhớ mình vẫn còn đang trần truồng nằm trước mặt hắn, cảm giác ôn nhu được hắn chăm sóc lúc nãy làm nàng như quên đi mọi thứ, chỉ đắm chìm vào cảm giác dễ chịu vừa rồi.

Trời cũng đã dần tối, khu vực này hoang sơ nhưng tương đối an toàn, không người qua lại bởi có rất ít yêu thú ở đây nên hầu như chẳng có mạo hiểm giả nào đến đây làm gì.

Khách Đạt Lệ mặc dù đã không còn vấn đề nhưng hai ngày qua nàng tiêu hao quá nhiều, lại cùng hắn điên cuồng cả buổi trời, hiện tại quả thật rất mệt mỏi, vừa nhắm mắt liền đi vào giấc ngủ, mặc kệ người nam nhân mới quen biết kia, dù sao thì nếu hắn muốn, nàng đã là xác không hồn nãy giờ rồi, lại nói sau khi kết hợp với hắn chẳng hiểu tại sao nàng sinh ra cảm giác ỷ lại vào người khác trước giờ chưa từng có.

Bạch Vũ lấy ra áo choàng đắp lên người nàng, trong giới chỉ của hắn chuẩn bị rất nhiều y phục cũng như áo choàng như thế này để thuận tiện hành tẩu, tu luyện.

Đốt lên một đống lửa nhỏ, hắn cũng đã mặc lại y phục, đi một vòng nhỏ quanh hồ tìm chút thịt thú hoang, ánh mắt vẫn tập trung quan sát tình hình của nữ nhân đang nằm bên bờ hồ.

Không ngờ, chỉ đi làm nhiệm vụ có thể hoàn thành trong một ngày liền kéo dài đến hai ngày và phát sinh việc ngoài sức tưởng tượng như vậy, vận mệnh thật biết cách sắp xếp.

Bạch Vũ luôn có niềm tin vào vận mệnh, người nên gặp sẽ được gặp, nữ nhân đã phát sinh quan hệ với hắn, hắn chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với người đó cả đời.

Đêm đen như mực.

Bên cạnh hồ nước nhỏ, Bạch Vũ đang ngồi nướng một con thỏ và mấy xiên cá.

Mỹ nhân bên cạnh cọ quậy một hồi nhưng vẫn không tỉnh lại.

- Này, dậy rồi thì nàng mau lại ăn một ít đi, nếu không ta ăn hết đấy.

Thân hình ngọc ngà không chút động đậy, cũng không một âm thanh phát ra.

Xoạt xoạt.

Tiếng bước chân truyền đến.

Bạch Vũ tới sát gần người nàng, kề môi vào gáy nàng, thổi nhẹ.

- Á, làm gì thế hả?

Khách Đạt Lệ bật dậy đẩy hắn ra xa.

- Hahaha, nàng dậy rồi còn giả vờ làm gì?

- Hừ.

Nàng quả thật đã tỉnh lại được một lúc, bất quá sau khi thanh tỉnh, nhớ lại tình cảnh lúc ban chiều điên cuồng cùng hắn làm nàng xấu hổ không muốn đối mặt với hắn, nhưng bụng lại đói cồn cào, mùi thơm thức ăn làm bụng nàng khó chịu, không muốn lăn lộn cũng khó a.

Bạch Vũ đoán được nàng da mặt mỏng, không trêu chọc nàng nữa, đỡ nàng tiến lại ngồi bên đống lửa đang nướng thịt.

Nàng cũng không tránh né, theo hắn ngồi xuống.

Hắn xé từng miếng thịt đưa cho nàng, thậm chí xiên cá cũng cạo sạch vảy, bóc cả xương, chỉ đưa nàng những miếng thịt trắng thơm ngon.

Lòng nàng dâng lên cảm giác kỳ lạ, nhưng miệng vẫn đanh đá phản ứng.

- Ta là con nít sao, ta lớn hơn ngươi đấy, tự ta ăn được.

- Được rồi, đại tỷ, ta sai, nàng mau ăn đi.

- Ngươi bảo ai đại tỷ?

Đúng là nữ nhân, mới câu trước còn lấy tuổi ra so với mình, bây giờ gọi đại tỷ thì lại không chấp nhận.

Mặc dù Bạch Vũ là gà mờ trong chuyện tình nam nữ nhưng cũng biết giữa hai người chỉ là do bất đắc dĩ phát sinh quan hệ chứ thật ra chả có tình cảm gì với nhau.

Bây giờ hắn phải từng bước để nàng chấp nhận hắn bằng cả thể xác lẫn linh hồn.

Bạch Vũ cũng bắt đầu lao vào ăn, hắn lấy ra một ít gia vị tương tự như ở tiền kiếp, rắc lên thịt thỏ và cá nướng.

- Ồ, thơm quá, đây là thứ gì?

- Nàng không biết?

- Ừm, quả thật không biết.

- Đây là cỏ Lam Tư…

Sau những câu chuyện đơn giản về gia vị, linh thực, cả hai người dần cởi mở hơn, Khách Đạt Lệ cũng không còn cảm giác xấu hổ khó xử nữa, hành động tự nhiên hơn không ít.

- Bạch Vũ, ngươi ở đây làm gì? Ngươi đi một mình sao?

- Đúng vậy, ta là mạo hiểm giả vừa mới gia nhập Bạch Điệp dong binh đoàn ở An Huy trấn, ta đang một mình thực hiện nhiệm vụ.

- Ngươi…gia nhập dong binh đoàn? Lại còn làm nhiệm vụ một mình? Có nhiệm vụ Bạch sắc nào buộc phải vào tận đây mới thực hiện được sao?

Hiển nhiên nàng cũng nắm rõ các cách thức hoạt động của dong binh đoàn ở Thiên Lan Quận này.

- Ta thực hiện nhiệm vụ Lam sắc, chính là thu thập tinh hạch của Liệt Hỏa Thiềm Kỳ Cảnh sơ giai trở lên.

Vừa nói hắn vừa móc ra năm viên tinh hạch đỏ thẫm, trong đó có một cái lớn hơn bốn cái còn lại.

Khách Đạt Lệ kinh ngạc.

- Ngươi chỉ là Sĩ Cảnh đỉnh phong?

- Đúng vậy, nàng sao thế?

- Cái tinh hạch này là của yêu thú Liệt Hỏa Thiềm ít nhất là Kỳ Cảnh trung giai, ngươi một mình giết nó?

- Là Kỳ Cảnh đỉnh phong, ừm, đúng là ta một mình giết nó, nó suýt tí nữa thì thiêu cháy bộ tóc của ta rồi này.

Vừa nói hắn lại lật lật tay bới chỏm tóc bị cháy xém, lúc này Khách Đạt Lệ đã không còn kinh ngạc mà là cảm giác khó tin.

Nam nhân này hơn mười sáu tuổi chỉ mới Sĩ Cảnh đỉnh phong nàng đang còn thương tiếc cho hắn vì thiên phú thấp kém, ở độ tuổi này đa số tu sĩ đều đã là Kỳ Cảnh sơ giai.

Không ngờ được hắn tuy tu vi không kịp người nhưng nếu như hắn nói thật, cách một đại cảnh giới nhẹ nhàng giết chết đối thủ, dù chỉ là yêu thú linh trí không cao nhưng như thế thì chiến lực quả là rợn người.

Nếu hắn tiếp tục phát triển thì sao? Hóa Cảnh đỉnh phong như nàng liền có thể chiến với tu sĩ Huyền Cảnh đỉnh phong?

Nàng tự nhận không làm được, nàng có thể vượt cấp, nhưng chỉ là tiểu cảnh giới, không thể nào vượt qua sự chênh lệch của đại cảnh giới giết địch được.

Ánh mắt nhìn về phía hắn càng lúc càng trở nên là lạ.

- Này, có phải thấy ta quá tuấn tú không?

- Tuấn tú cái đầu ngươi.

- Nói về ta đủ rồi, nói về nàng đi, nàng làm gì mà để gặp phải tình cảnh này?

Nếu như lúc trước không quá coi trọng hắn, thì bây giờ Khách Đạt Lệ lại bắt đầu do dự, chần chờ hồi lâu, nàng ngẩng đầu nói một câu khiến sắc mặt Bạch Vũ thay đổi.

- Ngươi muốn biết sự thật sau đó sẽ dùng nó để bán đứng ta sao?

- Hả? Nàng có ý gì?

Biểu hiện của hắn được nàng chú tâm ghi lại, ngay cả nhịp tim và cảm xúc dao động cũng được thần thức nàng cảm ứng, hắn không giấu nổi, ai bảo tu vi nàng hơn xa hắn.

Phản ứng từ linh hồn hắn không làm nàng thất vọng, Khách Đạt Lệ quyết định nói thật.

- Ta là phó đoàn trưởng của quân đoàn Nguyệt Dạ dưới quyền Quận Chủ Thiên Lan Quận, lần này ta cùng bốn người khác tiến sâu vào khu vực của thú Vương để thương lượng hợp tác nhưng bị địch nhân gài bẫy, hắn chính là một trong những đồng đội của ta.

Hắn dẫn dụ chúng ta rơi vào mai phục, bị yêu thú cường đại tấn công, bởi vì hắn tham sắc đẹp của ta nên ta chỉ bị chuốc xuân độc, ta phát hiện nhưng quá trễ, chỉ có thể dùng thủ đoạn đào thoát, một đường chiến đấu để rồi gặp ngươi.

Nhìn nàng bình thản nói hết một lượt, Bạch Vũ nhíu mày.

Không ngờ lai lịch của nàng khá lớn, trước đó hắn cũng đã mường tượng ra được một chút, nữ nhân trẻ tuổi lại có tu vi như vậy chắc chắn là có gia tộc lớn hoặc thân phận không tầm thường phía sau.

Bất quá, lại dính tới Quận Chủ, Bạch Vũ nhận thấy hắn dường như có ân oán gì đó với cô nàng Quận Chủ thì phải, những người hắn tiếp xúc nhiều nhất hiện giờ đều ít nhiều dính líu đến nàng ta.

Từ Lâm lão, Lâm thúc ở làng Vân An đến Tâm Nhi, Xuân Hồng hay ba người Thủ Vệ Quân trong đó có cô nàng Lan Diệp nóng bỏng và bây giờ nữ nhân thứ hai của hắn cũng là cấp dưới trực quyền của Quận Chủ, người mà hắn có ác cảm khi vừa gặp lần đầu.

- Ngươi suy nghĩ gì thế?

Nhìn Bạch Vũ nhíu mày suy tư hồi lâu, nàng cũng là nghi hoặc, tên này suy nghĩ gì thế nhỉ?

- Nè, nàng đừng quá dính dáng tới Quận Chủ gì đó nhé, cô ta rất khó ưa đấy.

Lần này Khách Đạt Lệ lại kinh dị một phen.

- Ngươi biết nàng.

- Có gặp qua một lần, nàng ta còn khinh ta chẳng thèm nhìn vào mắt.

Sau đó hắn đem chuyện phát sinh khi trước kể qua một lần cho Khách Đạt Lệ, nàng đã buông bỏ phòng tuyến mà nói thật với hắn, hắn cũng không có lý do nào mà không nói thật với nàng, vả lại việc này cũng không có gì quan trọng.

- Thì ra là vậy, hóa ra ngươi là người quen của Lâm lão sư, ta cũng biết ông ấy, lần trước chính ta đi cùng Quận Chủ, chỉ là không theo người vào rừng mà ở lại làng Vân An hỗ trợ.

- Ồ, suýt tí nữa thì có thể gặp lão bà đại nhân sớm hơn rồi, đỡ phải phiền phức dính đòn đau từ con Cổ Lực Viên đó.

- Ngươi lại nói nhảm, hừ, vết thương đó không sao rồi chứ.

- Đã không có gì.

Nhắc lại vết thương mới nhớ, hắn đưa tay ra phía sau lưng sờ vào, nó đã kéo thịt, chỉ còn để lại một vết sẹo mỏng.

Khách Đạt Lệ lại một lần nữa ngạc nhiên, từ lúc gặp hắn đến giờ, hắn cho nàng rất nhiều kinh ngạc.

- Vết…vết thương lành rồi? Ngươi không phải bị mảnh kiếm đâm vào sao?

- Hả, đúng là bị kiếm đâm? Nhưng không phải tu sĩ tu luyện Nguyên lực thì đều hồi phục nhanh vậy à, trước đây cơ thể ta cũng không hồi phục nhanh vậy, từ lúc bắt đầu tu luyện thì nó liền như thế, ta cứ tưởng thế là bình thường.

- Không, ngươi bất thường.

Khách Đạt Lệ không do dự khẳng định làm Bạch Vũ trợn mắt, nàng cong môi cười, sau đó một phen giải thích.

- Cơ thể tu sĩ mặc dù sẽ hồi phục nhanh hơn người thường rất nhiều, đúng là vết thương này nếu ngươi có tu vi Hóa Cảnh như ta thì hồi phục như thế còn có thể chấp nhận được, nhưng ngươi chỉ mới là Sĩ Cảnh đỉnh phong, tốc độ hồi phục như thế này là quá nhanh, thậm chí có thể nói là kỳ tích.

Nghe nàng nói vậy, Bạch Vũ lúc này cũng nghi hoặc, từ lúc xuyên không đến nay hắn dù phát hiện nhưng cũng không có nghi vấn việc này, hắn thật sự chưa từng tìm hiểu rõ ràng tình huống cơ thể mình, điều này thật sự quan trọng, nhưng lại không có đầu mối nào để lần mò hiểu rõ cả.

Hai người tiếp tục chuyện trò, Khách Đạt Lệ vừa tỉnh giấc nên không còn buồn ngủ, Bạch Vũ thì muốn biết rõ hơn tình hình của Thiên Lan Quận nên hỏi thăm nàng không ngừng đến tận khuya hai người mới tách nhau ra nghỉ ngơi.

Vốn dĩ hắn định ôm mỹ nhân đi ngủ nhưng khi vừa nói ra ý định liền nghe được một câu.

- Lại gần ta thiến.

Bạch Vũ sun vòi, đành vòng qua bên đống lửa đối diện nàng nằm xuống gác tay lên đầu hận đời bất công.

—-

Note: Chương này tuy chỉ là những tình tiết sinh hoạt và nói chuyện của một đôi nam nữ vừa mới trải qua khoái lạc nhưng mang ý nghĩa vô cùng quan trọng cho tuyến truyện.

Các đạo hữu từ từ cảm nhận nhé!

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 21
Lượt đọc 585

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.