Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba nữ gặp mặt, nhiệm vụ Tử sắc

Tiểu thuyết gốc · 2551 chữ

Phải chi có thể sử dụng được Phương Khối Bát Quy thì tốt rồi, hắn thở dài.

Theo thông tin từ quyển sách, tạm gọi nó là Dược Khí Thư đi, bên trong Phương Khối Bát Quy là một không gian độc lập mà ở đó tốc độ trôi của thời gian có thể được thiết lập bởi chủ nhân của nó.

Là một bảo vật do chính Hoàn Thiên Thu sáng chế.

Nhìn vào tác dụng của nó, Bạch Vũ gần như chảy cả nước dãi, hận đời vô đối khi hiện tại không thể sử dụng được.

Vì có một yêu cầu đó là hắn phải dùng linh hồn lực truyền vào lạc ấn về lý giải phối phương của dược thủy, đan dược hoặc phương pháp rèn chế vũ khí nhị tinh hạ cấp, cũng tức là hắn phải đạt đến Dược Sư hoặc Khí Sư nhị tinh hạ cấp thì mới có thể dùng được Phương Khối Bát Quy.

- Ta XXX người tạo ra cái điều kiện này?

Bạch Vũ đang ngâm mình trong con suối nhỏ để tẩy rửa vừa bất mãn mắng mỏ.

Người ta nói, khi tập trung làm việc gì đó, thời gian sẽ trôi qua rất nhanh.

Hơn nửa tháng sau.

Mộc Diệp Lao Lung.

Ầm Ầm Ầm Ầm…

Từng nhánh cây to ngang cổ chân Bạch Vũ trồi lên tạo thành một lồng giam kiên cố, bên trong, hai con yêu thú Bạch Nha Trư điên cuồng tông vào với ý đồ lao ra nhưng vô dụng.

Bạch Vũ nhẹ lau mồ hôi trên trán, thở một hơi.

- Tối nay có món thịt lớn nướng ăn rồi.

Thời gian hơn mười ngày qua, hắn đã thành công nhập môn trở thành Dược Sư nhất tinh, sau đó hắn tiếp tục tu luyện thêm Pháp kỹ tam tinh cao cấp Mộc hệ.

Không biết có phải vì đang ở trong rừng rậm hay không mà Pháp kỹ Mộc hệ hắn luyện tập thành công vô cùng nhanh, hiện tại đã có thể tự do thi triển chiêu thức, bất quá cũng chỉ được tầng đầu, nếu luyện đến tầng sau, Pháp kỹ sẽ mạnh mẽ hơn và thêm phần linh hoạt.

Có thể nói đây là một Chiến kỹ đa dạng công dụng, vừa khống chế địch nhân, lại vừa có thể tấn công hoặc cầm chân đối thủ.

- Thêm một thuộc tính nữa, linh hồn ta hiện giờ đã xác định được bốn loại thuộc tính, nếu lại tu luyện được Thổ hệ cũng không quá bất ngờ.

Lâm lão cũng có nhận xét không chắc chắn rằng linh hồn hắn không phải linh hồn đa thuộc tính, chỉ là linh hồn vô thuộc tính nhưng lại có thể xem là linh hồn đa thuộc tính.

Nghe mâu thuẫn và khó hiểu nhưng Bạch Vũ lại có thể hiểu được.

Có thể nói, linh hồn hắn là dạng linh hồn thích nghi, không có bất cứ thuộc tính nào, nhưng lại có thể tự do chuyển hóa Nguyên lực thành thuộc tính phù hợp khi cần thiết.

Đây không phải là chuyện vô cùng tốt sao, tu sĩ song hệ được coi là tinh anh trọng điểm của các thế lực, tam hệ lại là thiên tài một phương, vậy còn tứ hệ ngũ hệ, là dạng khái niệm gì, Bạch Vũ không biết nhưng có thể thấy sẽ là người vô cùng nổi bật.

- Ừm, ta cần phải cân nhắc, không được lộ quá nhiều thủ đoạn, nổi quá sẽ mau chết, điệu thấp làm việc sẽ sống lâu, chắc chắn là như vậy.

Trong quá trình luyện tập Chiến kỹ cũng như luyện dược, Nguyên lực và tinh thần hắn tiêu hao rồi lại đầy, liên tục bổ sung làm khả năng chứa đựng Nguyên khí của linh hồn càng ngày càng tăng.

Trong một khu phố ở Thiên Lan Thành, tại một quán ăn nhỏ.

- Hô, mệt chết ta rồi, không ngờ chuyến này lại kéo dài đến ba tháng, không được, ta nhất định phải báo lên Quận Chủ, quân đoàn Nguyệt Dạ bóc lột sức lao động của quân sĩ.

Tiếng một nữ nhân u oán vang lên, sau đó là tiếng một nam nhân từ tốn nói.

- Lan Diệp, ngươi cẩn thận mồm miệng kẻo lại bị phạm Quân lệnh đấy.

- Hì hì, ta chỉ đùa thôi, nhiệm vụ lần này kết thúc, ngươi cũng không còn là đội trưởng của ta, ta không nghe ngươi nữa đâu nhé.

Thì ra ba người Đặng Khắc, Lan Diệp và Trần Bắc Hưng đã trở lại Thiên Lan Thành ngồi ăn uống.

Qua nội dung có thể thấy được họ trở về trễ hơn rất nhiều so với dự tính lúc gặp Bạch Vũ.

- No rồi, trở về quân đoàn thôi, chầu này hai người các ngươi lo nhé, ta đi trước.

Trần Bắc Hưng không lên tiếng, vẫn đang chậm rãi uống rượu, Đặng Khắc thì lắc lắc đầu, sau đó cũng ăn vài miếng nữa rồi gọi tính tiền.

Đây là khu vực đóng quân của Nguyệt Dạ quân đoàn, một trong hai đội quân tinh anh của Thiên Lan Quận, quân đoàn chiếm một khu đất rộng lớn phía Tây Nam của Thiên Lan Thành, trấn giữ cửa ngõ đối diện với Sung Đà Lâm.

- Đạt Lệ phó đoàn trưởng, đã lâu không gặp.

Khách Đạt Lệ lúc này đang tự mình đốc thúc quân sĩ diễn luyện nghe được tiếng nữ nhân gọi mình liên quay đầu.

- A, thì ra là Xuân Hồng cựu phó đoàn trưởng, ngươi đến đây làm gì.

Cựu phó đoàn trưởng ở đây không có nghĩa là Đạt Lệ thay thế vị trí của Xuân Hồng, mà Xuân Hồng trước đây đã từng ngang cấp với nàng, là phó đoàn trưởng quân đoàn Tử Huyền, là quân đoàn tinh anh khác trấn giữ cửa Đông Bắc hướng về Đế Đô.

Cả hai nàng đều là nữ cường nhân, cùng trong quân đội nên liên tục ganh đua từ khi còn là tân binh, đến lúc cả hai ngang cấp nhau giữ chức cao vẫn luôn như vậy, đến gần hai năm trước Xuân Hồng bất ngờ bị khai trừ ra khỏi quân đội tình huống này mới chấm dứt.

Rất ít người biết tại sao Xuân Hồng rời quân đội nhưng Đạt Lệ lại rõ ràng, bởi cả hai đều là nhân vật quan trọng với Quận Thành và đều là những người thân thiết với Quận Chủ.

- Ta đến xem quân sĩ của Nguyệt Dạ quân đoàn có thực lực đến đâu thôi.

- Hừ, làm như ngươi còn là quân nhân vậy, muốn gì mau nói.

Vừa lúc đó.

- Phó đoàn trưởng, ta đã về, a, Xuân Hồng phó đoàn trưởng cũng ở đây sao.

Tiếng một nữ nhân khác vang lên, Đạt Lệ vừa nghe thấy liền nhăn mặt, cô nàng kia trở về rồi, tháng ngày yên ắng lại ra đi.

- Lan Diệp, ta giờ chỉ là người bình thường, đừng gọi như vậy.

- Hì hì, ta quen như vậy rồi, nè lại đây ta kể cho hai người nghe chuyện thú vị trong chuyến nhiệm vụ vừa rồi.

Hai người vẻ mặt không tình nguyện bị Lan Diệp khoác tay kéo đi tám chuyện.

- Ngươi nói ngươi gặp một thiếu niên mười sáu tuổi tu vi Sĩ Cảnh trung giai xử gọn hai tên cướp Kỳ cảnh sơ giai?

Xuân Hồng sau khi nghe Lan Diệp kể liền kinh ngạc, còn Đạt Lệ lại nhíu mày, mười sáu tuổi vượt cấp giết địch, trên đường đến An Huy trấn, là hắn sao, nhưng sao lại là Sĩ Cảnh trung giai?

- Đúng vậy, hắn rất là thú vị, không hiểu tại sao chỉ vừa gặp lần đầu tiên mà ta lại cảm thấy hắn thật thu hút, dù thua tuổi ta.

Ai ui, Đạt Lệ, tỷ làm gì vậy, sao lại cốc ta.

Thì ra vừa nghe Lan Diệp nói hết câu, Đạt Lệ liền cốc đầu nàng ta một cái, trực giác cho biết thiếu niên này chính là Bạch Vũ, nàng liền không hiểu tại sao dâng lên cảm giác khó chịu.

- Ngươi bậy bạ thế hả, hắn chỉ mới mười sáu thôi đấy, sắc nữ lang.

- Này, Đạt Lệ, tại sao mặt ngươi lại ửng đỏ, nắng quá hả?

- Im đi, sếu hồng (vì Xuân Hồng rất cao và tên có chữ hồng nên Đạt Lệ thường xuyên trêu chọc nàng là sếu hồng, một loại giống chim Hạc).

- Ngươi…

Đạt Lệ vừa răng dạy Lan Diệp nhưng sực nhớ mình còn vừa làm chuyện điên rồ với thiếu niên cũng chỉ mười sáu tuổi nên nhịn không được hai má đỏ lên bị Xuân Hồng phát hiện nên liền nổi đoá với nàng ta.

Sau đó cả ba người đều ít nhiều kể ra một số chuyện gần đây của mình, không ngờ những chi tiết ít nhiều này lại nhiều ít dính dáng đến cùng một người.

Bạch Vũ đang ngâm mình trong suối bỗng hắt xì.

- Đệt, cảm lạnh à, tu sĩ thì làm sao bị cảm lạnh chứ, chắc có ai nói xấu hoặc mỹ nhân nhớ ta rồi.

Hắn lên bờ mặc vào y phục, tiếp tục tu luyện, hắn đặt mục tiêu trong vòng năm ngày nữa sẽ đột phá Kỳ Cảnh, thông thường một tu sĩ để từ Sĩ Cảnh viên mãn lên Kỳ Cảnh sơ giai phải mất ít nhất bốn tháng, hắn lại chỉ cần hơn một tháng, có thể thấy việc sở hữu linh hồn biến dị đã giúp hắn biến chuyển đến như thế nào.

Bất quá hai ngày sau, lúc hắn đang say sưa luyện dược, một thành viên của Bạch Điệp đoàn đến gọi hắn, bởi vì hắn có báo lại vị trí nên bọn họ tìm được là điều dễ hiểu.

Hỏi ra mới biết, đoàn trưởng triệu tập tất cả mọi người, tạm gác lại tất cả nhiệm vụ đơn lẻ, ngày mai sẽ bắt đầu thực hiện nhiệm vụ Tử sắc, một trong hai nhiệm vụ tăng cấp đoàn còn lại.

Đáng lẽ nhiệm vụ này đã bắt đầu trước đó, nhưng không biết vì lý do gì hoãn lại đến bây giờ.

Bạch Vũ đành tạm gác lại, nguỵ trang cho hang động của hắn sau đó trở về.

Trong cùng một cấp độ nhiệm vụ cũng phân chia ra độ khó, ví dụ như nhiệm vụ truy sát một cường giả Hoá Cảnh sơ giai là nhiệm vụ Tử sắc đơn lẻ một người có thực lực tương đương có thể làm được, nhưng nhiệm vụ diệt trừ một tổ chức có Hoá Cảnh sơ giai và một đống đàn em tu vi thấp hơn cũng vẫn nằm trong Tử sắc nhiệm vụ nhưng đòi hỏi phải vận dụng thêm nhân lực tương ứng để có thể vây quét gọn gàng.

Nhiệm vụ tăng cấp lần này Bạch Điệp đoàn sắp thực hiện chính là một nhiệm vụ vây quét diệt trừ như vậy.

Hổ Hầu đạo tặc đoàn, trấn giữ vùng đồi núi phía Đông làng Hoa Khuê mấy năm qua đã cướp đoạt và tàn sát vô số người vô tội, biến làng Hoa Khuê thành tử địa. Nhiệm vụ truy cùng diệt tận Hổ Hầu đạo tặc đoàn, phần thưởng…

Bạch Vũ đọc xong tin tức liền nhíu mày, cùng là đạo tặc nhưng Mặt Nạ hội trước đó phải gọi bọn Hổ Hầu này bằng cụ, giết người vô tội thảm sát dân làng, bọn này thật không bằng cầm thú.

- Tất cả mọi người tập hợp, nửa giờ sau chúng ta sẽ bắt đầu di chuyển đến làng Hoa Khuê.

Nhiệm vụ lần này là vây giết, sẽ có chiến đấu sinh tử, mặc dù tổng thể chúng ta mạnh hơn nhưng tất cả mọi người phải hết sức cẩn thận.

Đoàn trưởng Lãng Thu lúc này đã vận một bộ y phục thuận tiện cho việc chiến đấu đứng dưới đại sảnh hô lớn dặn dò khích lệ mọi người.

Bạch Vũ cũng lắng nghe, hắn không muốn bỏ sót thông tin, cẩn trọng vẫn là tốt nhất.

- Được rồi, đã đến giờ, XUẤT PHÁT.

Nhân mã Bạch Điệp đoàn tổng cộng hai mươi bảy người cưỡi lên tam giác mã di chuyển ra khỏi An Huy trấn hướng phía Tây Nam mà đi.

Bạch Vũ là lần đầu cưỡi tam giác mã nên có phần chưa thích ứng, bị mấy người cười nhạo, bất quá họ chỉ chọc vui mà thôi, không hề có ác ý, dù sao sắp tới cả bọn đều phải đoàn kết, lúc này không có lý do gì lại đi gây phiền phức với đồng đội mình.

Rất nhanh, Bạch Vũ đã làm quen được với tam giác mã, hắn vuốt bờm con yêu mã, tạo cho nó cảm giác thân thiện, một người một ngựa nhanh chóng vượt qua từng thành viên Bạch Điệp đoàn làm ai cũng phải kinh ngạc.

Nửa ngày sau, bọn họ đã tới được làng Hoa Khuê.

Làng Hoa Khuê trước đây là một làng khá lớn, hơn làng Vân An của Bạch Vũ khá nhiều, tuy nhiên vào ba năm trước sau khi Hổ Hầu đạo tặc đoàn xuất hiện gây ra nhiều vụ cướp bóc ở vùng này, làng Hoa Khuê ảnh hưởng nghiêm trọng, đến gần đây, bọn đạo tặc lại vô cùng lộng hành giết chóc khiến dân làng bỏ đi hết, chỉ còn lại vài người không thể di chuyển còn trụ lại, tình cảnh vô cùng ác liệt.

Đã có vài đoàn đội thám hiểm và dong binh đến tiêu diệt nhưng bọn đạo tặc vô cùng tinh vi, lợi dụng rừng núi rút lui ẩn nấp mất dạng, hao tổn rất ít.

Bạch Điệp đoàn tự tin nhận nhiệm vụ này bởi vì đoàn trưởng Lãng Thu có một quyển trục trận pháp ngũ tinh trung cấp, có thể tạo ra một vùng kết giới rộng lớn ngăn bọn đạo tặc tẩu thoát trong một thời gian ngắn.

Nhưng điều kiện tiên quyết là đến khi có thể sử dụng nó thì bọn đạo tặc phải tập trung, nếu sử dụng không đúng lúc ngược lại còn phản tác dụng.

Gần đến làng Hoa Khuê, Lãng Thu ra lệnh mọi người xuống ngựa, để bọn nó ở lại một nơi có người chăm sóc đi theo canh chừng.

Còn bọn họ sẽ tiếp tục phân tán hành tẩu cuối cùng tập trung tại chân núi nơi Hổ Hầu đạo tặc đoàn đóng quân.

—-

Chúc mọi người ngủ ngon <3.

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 20
Lượt đọc 438

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.