Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dưỡng Hồn Quyết, âm mưu

Tiểu thuyết gốc · 2490 chữ

Dưỡng Hồn Quyết - bí pháp sử dụng linh hồn làm mồi dưỡng, thần thức làm xúc tác, thả trôi linh hồn theo thần thức mở rộng cảm nhận tự nhiên.

Tự do du nhập mọi không gian, mở rộng hạn mức cũng như cường độ thu phóng linh hồn.

Tạo nên sự linh hoạt, uyển chuyển trong cách thức vận dụng linh hồn lực.

Rất có lợi cho các chức nghiệp sử dụng linh hồn lực làm chủ đạo như Dược Sư, Trận Sư.

Bí pháp này không phải do Hoàn Thiên Thu nghĩ ra, nhưng lại được chính tay hắn hoàn thiện từ một bí pháp chưa hoàn chỉnh trước đó.

Trải qua hai giờ, Bạch Vũ đã vận dụng được bước đầu của Dưỡng Hồn Quyết - Linh Hồn Tự Do.

Linh hồn của hắn lúc này nương theo thần thức trải rộng, lấy căn phòng nhỏ trong đại viện An gia làm trung tâm.

Không có tốc độ cực nhanh như lúc hắn vừa đột phá Hóa Cảnh, chỉ âm thầm lặng lẽ len lỏi khắp các ngóc ngách nhỏ.

Từng sự vật, con vật đều được chậm rãi thu vào và cảm nhận.

Nửa dặm, một dặm, hai dặm,...

Cứ thế hơn một giờ trôi qua, linh hồn và thần thức của hắn đã bao phủ một vùng với bán kính hơn năm dặm.

Có những nơi linh hồn hắn vừa tiếp xúc liền bị đẩy ra, hẳn những nơi này có trận pháp phòng hộ thần thức do thám.

Hắn cũng phát hiện ra rất nhiều cường giả Hóa Cảnh bên trong khu vực này.

Ầm.

Linh hồn hắn đau nhói.

Vừa rồi hắn bị một luồng thần thức khác va chạm, cũng may chỉ là đòn khá nhẹ, nhưng cũng đủ khí huyết hắn nhộn nhạo.

- Cao thủ linh hồn ít nhất cũng là Huyền Cảnh trung giai trở lên.

Bạch Vũ vội vàng thu liễm, biết rằng việc phóng thích linh hồn lực cùng thần thức mở rộng bên trong nội thành là vô cùng nguy hiểm, có thể ảnh hưởng đến một số người, nếu bọn họ tức giận, có thể vây công đập chết hắn mất.

Thiên Lan Quận suy yếu là do bị phân hóa nội bộ, chứ nếu mà Quận Chủ có thể nắm giữ đại cục, thì cổ lực lượng này là không thể khinh thường, cường giả bên trong thành có rất nhiều.

Trong quá trình thu hồi thần thức, đột nhiên Bạch Vũ nhíu mày, hắn vừa mới quét ngang qua một tiểu viện hoang vắng u tối, chỉ có vài ánh sáng le lói từ Ma Pháp Đăng.

- Đây chẳng phải là một trong những trưởng lão của An gia sao? Hắn làm gì lén lút ở đây nhỉ?

Bạch Vũ nghi hoặc, cảm giác chuyện này không đơn giản liền lặng lẽ đem linh hồn lực du nhập bốn phía, chậm rãi cẩn thận theo dõi động tĩnh.

Chỉ thấy trưởng lão An gia đang cùng một hắc y nhân gặp mặt.

Hắc y nhân thần bí lên tiếng, giọng nói âm trầm khó nghe.

- Mọi việc thế nào?

- Đang tiến triển tốt, mặc dù có thêm một tiểu tử vừa mới trở thành đại diện An gia, nhưng người của chúng ta cài vào chắc chắn có thể làm được chuyện.

- Các ngươi tốt nhất đừng làm cho chúng ta thất vọng, biết hậu quả thất bại thế nào rồi đấy.

- Tất nhiên là như vậy, không phải các ngươi cũng đã chuẩn bị kỹ càng rồi sao.

- Hừm, ta chỉ là nhắc nhở, đến lúc đó các ngươi sẽ được xem trò hay.

- Mỏi mắt mong chờ, nhớ kỹ ước định của chúng ta sau khi việc này xong xuôi.

- Được…kẻ nào.

Bành.

Một luồng hấp lực cực mạnh đụng thẳng vào linh hồn Bạch Vũ, linh hồn hắn như bị một con dã thú há cái miệng rộng nuốt lấy.

Hắn quyết đoán tách bỏ một phần nhỏ linh hồn lực đang bị giữ chân đó, đại lượng còn lại cực tốc rút lui.

- Không tốt, có người phát hiện, dù sao mọi chuyện cũng không còn đường lui, cứ thực hiện theo kế hoạch, ta đi trước.

Thân ảnh hắc y nhân như một luồng khói đen tản đi mất.

Trưởng lão An gia mặt mày xám xịt theo đó cũng rời đi mất, trong lòng hắn dâng lên cảm giác bất an, nhưng đúng như lời hắc y nhân nói, quá muộn để có thể rút lui, dù sao phần thắng đang nghiêng về bọn họ.

Phốc.

Bạch Vũ mở mắt, khóe miệng trào ra một dòng máu tươi.

Việc cắt bỏ một phần linh hồn lực khiến hắn linh hồn hắn bị thương, mặc dù không quá nghiêm trọng nhưng lại đúng vào lúc cuộc thi sắp bắt đầu.

Hắn nghiêm mặt, phải nhanh chóng chữa trị thương thế.

Không ngờ luyện Dưỡng Hồn Quyết lại vô tình phát hiện ra một âm mưu, tuy rằng hắn có một ít thông tin về việc này, nhưng giờ đây còn rõ ràng thêm một chuyện khác.

- Hẳn là lần luyện dược thất bại kia của An gia chủ và cao tầng An gia cũng có hắc thủ tác động.

Trưởng lão phản bội, An gia thật sự nguy cấp rồi.

Bạch Vũ xuất ra một đống dược vật, nhưng rất ít cái sử dụng được để trị thương cho linh hồn.

Hắn cũng không có sẵn dược thủy hay dan dược loại này, đành phải tự thân cắn nuốt luyện hóa dược tài sống luôn.

- Ặc, đắng vãi, Mộc Hồn Sâm này thật khó nuốt.

Sau một hồi trầy trật cắn nuốt và luyện hóa, hắn phát hiện tốc độ trị thương vô cùng chậm chạp.

Căn cứ theo tốc độ này, phải mất đến gần một tháng mới có thể trị được dứt điểm.

- Hà…thật xui xẻo, phải chi có thứ gì tu bổ linh hồn tốt hơn…hả...ủa…hình như ta có mà.

Bạch Vũ vỗ trán, hắn còn có một thiên địa kỳ vật cho linh hồn đang bị bỏ quên bên trong nhẫn trữ vật.

- Lãng quên nó bấy lâu nay, thật là phí phạm.

Bạch Vũ cẩn thận tỏa ra thần thức cảnh giác xung quanh, sau đó trên tay hiện ra một thạch trụ như pha lê, phản chiếu ánh sáng từ Ma Pháp Đăng tạo nên khung cảnh huyễn lệ.

Nhiệt độ trong căn phòng cấp tốc giảm xuống.

- Không ổn, thứ này lạnh quá.

A.

Hắn nghĩ ra một cách.

Đặt Địa Hồn Nhũ Tâm sang một bên, tay phải hắn duỗi thẳng, tiểu Hỏa Hồ thình lình xuất hiện.

Nó bất mãn phun ra một nhúm lửa nhỏ xíu về phía đầu Bạch Vũ may mắn hắn kịp né tránh.

Suýt thì đầu tóc vừa mới mọc ra được một ít lại cháy xém nữa rồi.

- Ha hả, nhóc con, nhờ ngươi một việc.

Bạch Vũ cùng với tiểu Hỏa Hồ câu thông, chỉ thấy nó liên tục lắc lắc cái đầu nhỏ, còn Bạch Vũ thì liên tục làm mấy động tác kỳ quái.

Cuối cùng sau một lúc như đạt được thỏa thuận, tiểu Hỏa Hồ liền gật đầu.

Phù…nhóc con này thật khó chơi.

- Nhanh nào, Hồng Ảnh Hỏa, căn phòng sắp đóng băng mất.

Phừng.

Lấy tiểu Hỏa Hồ làm trung tâm, một luồng Hỏa lực tỏa ra nhiệt lượng làm ấm gian phòng đang có dấu hiệu băng ngưng.

Bạch Vũ thở phào, hắn nghĩ ra một cách vô cùng vụng về nhưng lại hữu dụng, chính là dùng nhiệt độ của dị hỏa trung hòa cái lạnh của Địa Hồn Nhũ Tâm tỏa ra.

Lúc này hắn giang hai tay thẳng ra, một tay chạm vào Địa Hồn Nhũ Tâm, một tay thì đang nâng lên ngọn lửa rực rỡ ánh vàng.

Căn phòng nhỏ chia làm hai thái cực, một bên nóng một bên lạnh, một bên đỏ lửa một bên xanh băng.

Cảm giác dễ chịu từ Địa Hồn Nhũ Tâm một lần nữa Bạch Vũ trải nghiệm, chậm rãi tu bổ linh hồn bị thương của hắn.

Bạch Vũ vui mừng, tốc độ chữa trị rất tốt, nhanh gấp mấy chục lần lúc nãy.

Cứ thế này chỉ cần vài ngày là có thể bình phục.

Một đêm tĩnh lặng với những toan tính sâu xa trôi qua.

Hôm nay chính là ngày báo danh cuộc thi Dược Sư trẻ tuổi do các gia tộc luyện dược hàng đầu Thiên Lan Quận tổ chức.

Mỗi năm một lần, nhằm xác định ba gia tộc sẽ trở thành thành viên gia tộc của Luyện Kim Công Hội, được hưởng đặc quyền và che chở của một trong số những thế lực hàng đầu Huyền Nguyên Tinh.

Tất nhiên đẳng cấp chỉ là cấp phân hội ở quận thành.

Bạch Vũ mở mắt.

Khuya hôm qua sau khi dùng Địa Hồn Nhũ Tâm trị thương khoảng ba giờ, hắn đã cất nó lại vào nhẫn trữ vật cũng như thu hồi tiểu Hỏa Hồ để tránh phát sinh rắc rối.

Linh hồn hắn đã được chữa trị kha khá.

- Cần phải gặp An Dĩ Liên một chút, có chuyện cần nàng ta hỗ trợ.

Hắn ra ngoài vươn vai, biểu hiện không một chút nào khác thường tiến về phía sảnh chính.

Mọi người cũng đã tập hợp khá đông đủ.

Bạch Vũ như vô tình liếc mắt nhìn quanh, hắn đã thấy trưởng lão An gia tối hôm qua mật thoại với hắc y nhân.

Hắn cũng không nhìn quá lâu tránh đối phương chú ý, sau đó liền thấy được bóng dáng An Dĩ Liên và phụ thân An Thành cũng đang nhìn mình gật đầu chào hỏi.

Bạch Vũ đáp lại, trong lòng thầm nghĩ.

- Xem ra trong An gia phân hóa cũng rất gắt gao, nhìn như đồng thuận nhưng thật ra lại phân phe phái bên trong.

Hai người đại diện An gia lúc này cũng đã có mặt, một lúc sau, An Thái lão bà xuất hiện, còn An gia chủ An Mạnh Hào thì không thấy đâu, có vẻ như tình hình của hắn lại biến chuyển xấu.

Hôm qua phát sinh chuyện ngoài ý đã cho Bạch Vũ thêm một gợi ý, có cái này hắn sẽ càng nắm chắc việc kéo An gia về cùng thuyền với mình.

- Được rồi, An Định, An Tường, An Thành, An Dĩ Liên, bốn người các ngươi cùng ba vị đại diện An gia đến báo danh đi.

An Định chính là Đại trưởng lão, An Tường là Nhị trưởng lão.

- Vâng.

Bốn người đồng thanh đáp.

Vì ba người đại diện đều là do bọn họ tìm được nên cũng không có ai ý kiến gì về việc này, An Định và An Tường đi trước, theo sau là hai thanh niên âm nhu và tóc đỏ, tiếp đến là ba người An Thành, An Dĩ Liên và Bạch Vũ.

Bạch Vũ không vội hỏi An Dĩ Liên về việc xác định những người phản bội trong An gia, hắn lúc này nhàn nhã một đường đi theo mấy người tiến về trụ sở Luyện Kim Công Hội của Thiên Lan Thành.

Đập vào mắt là một tòa tháp cao gần năm mươi mét với đường nét kiến trúc đặc trưng của thế lực này.

Người ra kẻ vào tấp nập, đẳng cấp phân hội này là cao nhất trong quận nên tất nhiên sẽ là thánh địa cho Dược Sư, Khí Sư và Trận Sư khắp nơi đổ về.

Đoàn người An gia tiến tới cũng khiến đám đông bàn tán, vì cuộc thi này là thường niên nên hầu như người trong thành đều có nghe qua.

Ai nấy đều nhìn xem bọn họ, Bạch Vũ không quan tâm lắm, chỉ có bốn người An gia thì lại mỗi người một vẽ, dù sao gia tộc bọn họ cũng là đối tượng chính trong những câu chuyện xì xào xung quanh.

Đoàn người An gia đến rất sớm nên hầu như chỉ có vài gia tộc nhỏ trong liên minh tới trước họ mà thôi.

Nơi ghi danh chính là phân khu Dược Đường của Luyện Kim Công Hội.

Dù sao thì cuộc thi này cũng có liên quan đến Luyện Kim Công Hội, nên sẽ ghi danh và tổ chức ở nơi này luôn.

Do đến sớm nên bọn họ cũng phải đứng đợi như những gia tộc kia.

Mấy người không ai nói tiếng nào.

Bạch Vũ cũng chỉ là nhìn xung quanh đánh giá.

Nơi này quả không hổ danh là phân hội cấp quận thành, độ rộng lớn và cách bài trí bên trong vô cùng khác biệt với phân hội mà hắn đã từng ghé qua ở An Huy trấn.

Cạnh bên cũng có một hành lang dài để các Dược Sư có thể đến khảo hạch.

Người người ra vào, có vui mừng, có thất vọng, có hồi hộp, có tự tin.

- Luyện Kim Công Hội, không biết những người đứng đầu thế lực này mạnh đến cỡ nào mới có thể đứng ở thế trung lập không sợ bất cứ kẻ nào trên Huyền Nguyên Tinh này nhỉ, thật tò mò.

Luyện Kim Công Hội về tổng thể sẽ không can thiệp vào nội chính của Đế Quốc, Vương Quốc.

Tuy nhiên, ở mỗi nơi đều có đặc điểm khác nhau, nếu được một phân hội Luyện Kim Công Hội ủng hộ thì trăm lợi vô hại.

Không kể đâu xa, An gia là một ví dụ, họ tìm mọi cách để có thể trở lại thành gia tộc thành viên chỉ để hưởng đặc ân được bảo hộ và tận dụng tài nguyên trong thời gian đó để phát triển tiếp tục kéo dài cơ hội lật cờ.

Đúng lúc này, một tiếng cười chế nhạo từ phía ngoài vang lên khiến bốn người An gia nhăn mặt khó chịu.

- Ha ha ha ha, An gia rất chăm chỉ, đến sớm như vậy là để tiếp tục lót đường sao?

Bạch Vũ nhíu mày, giọng nói tuy thay đổi, nhưng âm điệu hắn đã từng nghe qua.

- Là hắc y nhân hôm qua, không ngờ lại đụng độ nhanh đến vậy.

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 23
Lượt đọc 275

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.