Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự việc bất ngờ trong Phủ Thành Chủ

Tiểu thuyết gốc · 2741 chữ

Ngày mai là ngày bắt đầu vòng tổng đấu, hôm nay hắn sẽ nghỉ ngơi điều tức, mấy ngày qua sử dụng Địa Hồn Nhũ Tâm, linh hồn đã hắn đã trở lại hoàn hảo vô khuyết.

- Bước thứ hai để kéo An gia về cùng chiến tuyến chuẩn bị bắt đầu.

Đêm trước khi vòng tổng đấu diễn ra, Bạch Vũ muốn đến gặp Linh Cơ Tuyết bàn một số việc.

Trước đó khi theo Khách Đạt Lệ vào Phủ Thành Chủ gặp, nàng đã đưa hắn một khối lệnh bài chứng minh thân phận, có khả năng thông hành ra vào phòng nghị sự mà không bị bất kỳ ai cản trở.

Bạch Vũ khoác lên áo choàng cùng mũ trùm đầu nhanh chóng một đường hành tẩu, quả nhiên sau khi đụng thủ vệ chỉ cần đưa ra lệnh bài liền được đi tiếp.

- Không biết bây giờ nàng ta đang làm gì nhỉ?

Hắn đến mà không báo trước, một phần là vì gấp gáp, một phần cũng là vì hắn không có sẵn cách thức liên lạc với Linh Cơ Tuyệt, phải đi tìm Khách Đạt Lệ nữa thì mất thời gian.

Linh hồn lực của hắn bây giờ rất mạnh, dù không học qua các thủ pháp khống hồn nào nhưng cũng đủ để biết vận dụng linh hồn lực che đậy khí tức của mình, lặng yên tiến về phòng nghị sự lúc trước từng đến.

- Hửm, không có ai ở đây cả, chẳng phải lính canh phía ngoài đều bảo Quận Chủ ở bên trong sao.

Bạch Vũ đã đến trước phòng, đẩy cửa vào nhưng chẳng có ai ở đây cả.

Thần thức hắn đảo qua, phát hiện phía sau lưng chủ tọa mà Linh Cơ Tuyết thường ngồi như có gì đó ngăn cản thần thức của hắn.

Hắn nổi lên lòng tò mò muốn qua xem thử.

Chỗ này nhìn như không có gì lạ, chỉ là một không gian bình thường nhưng khi hắn đưa tay lên khoảng không trước mặt thì lại như bị một rào chắn vô hình, bàn tay hắn đi xuyên qua giống như là đặt vào trong nước vậy.

- Ồ kết giới vô hình ngăn cấm thần thức sao.

Trong khoảnh khắc khi tay hắn xuyên qua màn chắn, hắn cảm nhận được dị động bên trong nhẫn trữ vật của mình.

Ý niệm vừa động, vật đó liền nằm trên tay.

Thứ này là một quyển trục có một đầu màu tím còn một đầu thì là trắng bạc.

Lúc này vẫn đang bình thường, nhưng hắn rõ ràng cảm ứng được nó vừa rung động.

Công pháp Tử Huyền Nguyệt Quang, thứ mà hắn lấy được từ Tâm Nhi.

Bạch Vũ nhíu mày, thứ này có liên quan đến gia tộc của Linh Cơ Tuyết, hiện tại đang ở bên trong Phủ Thành Chủ, nơi ở của hai tỷ muội nhà này nên nó có phản ứng cũng là dễ hiểu nhưng mà.

- Lần trước vào đây nó cũng đâu có như vậy.

Phía bên kia có gì làm cho nó phản ứng sao.

Hắn lẩm bẩm, lại thử đưa tay xuyên qua màn chắn, quyển trục bắt đầu nhẹ rung, nhích từng chút một về hướng đó như muốn bay đi.

Thu lại quyển trục, bước một bước chân, Bạch Vũ cả người biến mất sau màn chắn.

Vừa xuyên qua màn chắn, hắn quay đầu lại nhìn, trước mặt vẫn là căn phòng này, giống như thật sự hắn chỉ tiến tới một bước bình thường vậy đó.

Nhưng khung cảnh sau lưng hắn đã hoàn toàn thay đổi.

Nơi này là một không gian khác, một thông đạo với bốn phía cả trên dưới đều có vách tường kiên cố bao bọc.

Trên các vách tường có vẽ các đồ hình mặt trăng, đủ loại từ lúc trăng non, trăng khuyết đến trăng tròn.

Thông đạo rất ngắn, chỉ vài bước hắn liền đến được một gian phòng rộng lớn hơn, có tám cột trụ to lớn chống đỡ, Ma Pháp Đăng trên tường cách một đoạn lại có một cái, ánh sáng nhẹ nhàng làm toát lên vẻ thần bí.

Chính giữa gian phòng là một cái hồ lớn, trung tâm cái hồ lại đang có một bức tượng điêu khắc khổng lồ.

Nước từ bức tượng chảy xuống hồ lớn làm bốc lên hơi sương mờ mịt bao phủ cả căn phòng.

- Bức tượng này thấy ở đâu rồi nhỉ?

Hắn đưa lệnh bài mà Linh Cơ Tuyết cho hắn lên xem, trên lệnh bài cũng có một tiêu chí bức tượng được khắc phẳng, nhưng nhìn kỹ liền thấy nó có đường nén giống với bức tượng khổng lồ trước mặt kia.

Đây là tượng một nữ nhân tóc dài xõa sau lưng, thân thể với đường cong mềm mại chỉ được che lấp bằng những đường nét mỏng như lụa, tay trái cầm trường kiếm chống xuống đất, tay phải cầm một thứ gì trông như một viên tinh thạch hình thoi chỉ thiên, phía sau lưng là hư ảnh mặt trăng tròn xuất hiện.

Bạch Vũ trong lòng nghi hoặc, thử lấy quyển trục công pháp Tử Huyền Nguyệt Quang ra xem, nó không hướng về bức tượng như hắn nghĩ, mà hướng về phía thông đạo đối diện.

Từ bên trong đó đang truyền ra tiếng bước chân, Bạch Vũ vội thu liễm khí tức, nấp sau một cột trụ ngưng mắt nhìn.

Chỉ thấy một bóng hình yểu điệu từ bên trong thông đạo bước ra, đầu tóc đen ánh đỏ cột cao gọn gàng lộ ra chiếc cổ xinh xắn trắng ngần, khuôn mặt xinh đẹp tinh mỹ lạnh lùng, bộ váy dài bạc sắc đang được cởi bỏ, lộ ra bên trong một bộ váy mỏng màu đỏ không đủ che lấp được các bộ vị mê người.

- Đệt, không phải chứ, lần trước ý định xem cô em tắm không thành thì nay bù lại cô chị sao.

Bạch Vũ nội tâm cảm thán một câu.

Người mới xuất hiện chính là Quận Chủ mà hắn đang cần gặp để bàn việc, không ngờ không gặp ở bên ngoài mà lại thấy nàng bên trong này, lại còn chuẩn bị tắm rửa nữa chứ.

Bạch Vũ cố gắng áp chế hô hấp của mình, mắt vẫn nhìn chết trân trước vẻ đẹp hoàn mỹ từ cơ thể của người phía trước.

Chỉ thấy lúc này toàn bộ y phục đã được cởi bỏ, thân thể ngọc ngà của mỹ nhân lộ ra, ngực to với hai đỉnh hồng, eo nhỏ mượt mà, hai bờ mông tròn đầy vểnh cao.

Nàng bước chân xuống hồ nước ngâm mình, nước hồ che phủ xuân quang làm nam nhân phía xa thầm tiếc nuối.

Bất quá lúc này hắn không dám dị động, mặt nàng đang hướng thẳng về nơi hắn đang ẩn nấp.

- Bình tĩnh, chờ nàng xong việc phải mau chóng ra khỏi đây, nếu bị phát hiện không biết chừng nàng ta điên lên chém chết mình mất.

Không lâu sau lại có thêm tiếng bước chân của một người khác tiến vào.

- Tỷ tỷ, người đang tắm à, ta vào tắm chung nhé.

Nghe tiếng này Bạch Vũ liền biết là ai.

- Ôi trời, lão thiên muốn bù đắp cho ta chuyện lần trước không thành sao, cả chị lẫn em đều xuất hiện.

Nhưng lúc này hắn đang không có tâm trạng nhìn mỹ nhân tắm rửa, phải mau chóng ra khỏi đây mới được.

Linh Cơ Tuyết đang thoải mái ngâm mình nhìn thấy muội muội xuất hiện liền nói.

- Tâm Nhi, muội mấy ngày nay đi đâu thế.

- Ta đi Thiết Đao đoàn gặp Xuân Hồng có chút việc thôi.

- Không phải muội đi tìm tên kia đó chứ?

- Nào có chứ, tên đó là gì mà muội phải đi tìm.

Bạch Vũ nghe cuộc đối thoại cũng chẳng biết tên nọ tên kia là ai, hắn vừa tìm thấy được thời cơ, một bóng lưng mềm mượt trơn nhẵn của cô nàng Tâm Nhi vừa lúc che hướng mắt của Linh Cơ Tuyết, hắn vận dụng Du Ảnh Bộ, thi triển thân pháp như một luồng gió lao đi.

Vù.

Linh Cơ Tuyết đang ngâm mình dưới nước bỗng nhiên đứng dậy, xoay một vòng liền có một chiếc áo choàng bạc khoác lên che phủ thân thể, trong tay xuất hiện trường kiếm, nàng không biết từ lúc nào đã xuất hiện trước cột trụ nơi Bạch Vũ vừa chạy mất.

Ánh mắt híp lại, quan sát bốn phía nhưng không phát hiện điều gì.

- Tỷ tỷ, ngươi làm gì thế, đừng dọa ta, trong này làm gì có thứ gì chứ.

Cô nàng Linh Cơ Tâm thấy tỷ tỷ phản ứng thì cũng mau chóng lên bờ mặc vào y phục nhưng vẫn dùng giọng bất mãn nói.

Linh Cơ Thuyết nhíu mày, nhìn thẳng hướng thông đạo phía kia, nơi đó thông với phòng nghị sự, nàng đã căn dặn lính gác không cho ai ra vào trừ trường hợp đặc biệt.

Nàng quay lại nói với Linh Cơ Tâm.

- Muội tiếp tục tắm đi, ta xong rồi.

Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của muội muội mình mà đi mất, để lại cô nàng kia hừ một tiếng tiếp tục ngâm mình.

Bạch Vũ lúc này đã trở lại phòng nghị sự, hắn không ở lại bên trong mà đẩy cửa đi ra hành lang vờ như mình chỉ vừa mới tới.

Bỗng nhiên lúc này, phía cuối hành lang xuất hiện một thân ảnh.

- Thôi xong, nàng ta nhanh quá.

Thì ra phía trước chính là Linh Cơ Tuyết, sau khi đi ra từ chỗ kia, không ngờ chỉ mấy hô hấp đã xuất hiện chỗ này.

Toàn bộ khu vực này không có một ai, chỉ có hắn và nàng đối diện, nữ tử mặc áo choàng bạc, tóc vẫn búi cao, đôi mắt tím sắc lạnh, khuôn mặt lãnh diễm.

- Ngươi làm gì ở đây?

- Quận Chủ đại nhân, ta vừa mới tới, đang định đến phòng nghị sự tìm người để bàn việc.

Bạch Vũ mặc không đổi sắc, dùng giọng bình tĩnh đáp lời.

- Vừa mới tới, thật sao?

Trong tay Linh Cơ Tuyết xuất hiện một thanh trường kiếm màu bạc tím.

- Này này, Quận Chủ, người làm gì thế?

- Có phải ngươi vừa ở bên trong đi ra không?

- Hả, ta ở bên trong nào chứ.

- Giả vờ thật lắm.

Vừa dứt lời nàng đã dùng tốc độ cực nhanh xuất hiện trước mặt hắn, tay cầm kiếm vung lên chém xuống.

Bạch Vũ không cảm nhận được sát khí đoán rằng nàng ta chỉ hù dọa nên không né tránh, vả lại lúc này hắn cũng đang đóng giả là một tu sĩ quèn, hét toáng lên.

- Đợi đã, ta chỉ đến để bàn việc, An gia thành rồi.

Lưỡi kiếm dừng lại cách đỉnh đầu hắn một gang tay, Bạch Vũ thở phào, cô nàng này cũng giống Khách Đạt Lệ, liên quan đến đại sự thì đều có thể bỏ qua những việc khác, thậm chí người trước mắt còn dữ dằn hơn.

Linh Cơ Tuyết đúng là giống như Bạch Vũ nghĩ, chỉ dùng khí thế chèn ép hắn một chút, nhìn thấy biểu hiện của tên này, nàng nghi hoặc nhưng cũng không còn cách nào khác, bị chuyện hắn vừa nói ra thu hút sự chú ý.

- An gia thành rồi, ý ngươi là…

- Chúng ta có nên vào trong để trao đổi thân mật hơn không?

Hắn làm ra bộ dáng sợ hãi, vuốt vuốt lồng ngực, giọng điệu pha chút trào phúng nói.

Linh Cơ Tuyết nhíu mày, tên này chán sống, dám dùng loại cử chỉ này nói với nàng, bất quá có việc quan trọng nên nàng chỉ hừ một tiếng bỏ đi trước.

Bạch Vũ theo sau nhìn cái mông tròn đang lắc lư của nàng, nhớ lại cảnh vừa mới xem trước đó không lâu, cả người máu nóng bốc lên, tiểu huynh đệ bên dưới đang có dấu hiệu dựng cờ khởi binh.

- Ặc, huynh đệ ơi, không phải lúc này, ngươi mau chóng dẹp cờ thu binh giúp ta đi nào.

Hắn hít sâu một hơi áp chế tâm tình, theo mỹ nhân vào phòng nghị sự.

Cả hai ngồi xuống vị trí của mình, Linh Cơ Tuyết mở miệng trước.

- Chuyện ngươi vừa nói, là như thế nào.

- Cũng không có gì, bước đầu tiên thu phục An gia đã thành công.

Sau đó hắn kể lại đơn giản quá trình báo danh cũng như đàm phán với An Thái lão.

Linh Cơ Tuyết nghe xong liền im lặng hồi lâu.

Trong nội tâm nàng lúc này giống như bão tố nổi dậy.

Việc kéo An gia về chung chiến tuyến là điều nàng đã cân nhắc từ mấy năm nay, nhưng không thể làm được, hiện tại người trước mặt chỉ mới xuất hiện vài tháng liền bước đầu đã thành công, tuy hắn nói rất nhẹ nhàng nhưng nàng hiểu để làm cho An Thái lão chịu bị thuyết phục không hề dễ dàng.

Các gia tộc này nếu như dễ thu phục thì đã không chờ đến bây giờ mới làm rồi.

Liên tưởng đến hai mảnh giấy lần trước hắn đưa cho mình, Linh Cơ Tuyết hít một hơi, lồng ngực nhẹ phập phồng lên tiếng.

- Ngươi làm vô cùng tốt, tiếp theo cứ như phương hướng ngươi vừa nói, ta được Khách Đạt Lệ báo lại về việc ngươi xây dựng mật thám, nếu không có thời gian hãy để việc này cho ta, trước đó ta cũng đang đào tạo rất nhiều người cho công việc này.

- Tốt quá, vậy xin nhờ Quận Chủ đại nhân, vài ngày nữa ta sẽ lại bàn giao.

Bạch Vũ không khách khí liền đồng ý, dù sao hắn cũng không có nhiều thời gian, có người chịu nhận giúp đỡ thì sao phải từ chối chứ.

- Hiện tại ngươi cũng tính là cấp dưới của ta, việc An gia đang có tin tốt, ngươi có muốn được thưởng gì sao?

- Thưởng?

Bạch Vũ kinh ngạc, cô nàng này rất sòng phẳng, mình liệu có nên nói muốn được thưởng mỹ nhân không nhỉ?

- Không cần, ta chỉ hỗ trợ người như là báo đáp lại ân tình của Lâm lão cũng như vì lão bà nhà ta mà thôi.

- Lão bà? Ngươi có thê tử rồi.

Lần này đến lượt mỹ nhân trước mặt ngơ ngác.

- À ha ha, chưa, ta chỉ nói thế, Quận Chủ đại nhân đừng để ý, vậy ta xin phép đi trước.

Bạch Vũ ha ha cười, nói xong liền đứng lên đi mất, cũng chẳng cần chờ bà chủ cho phép, không có một chút nào cho thấy quan hệ cấp trên cấp dưới như nàng vừa nói.

Linh Cơ Tuyết nhìn hắn đẩy cửa đi ra mà sắc mặt mộng bức, nàng phát hiện thì ra bị người khác không xem là Quận Chủ để đối xử không phải là việc gì quá khó chịu.

- Hừ, tên khốn này chắc chắn là người đã xuất hiện bên trong kia.

Nàng không có chứng cứ, hắn cũng chối đành đạch, nhưng trực giác nữ nhân cho nàng biết, tên này chắc chắn có vấn đề, hai tay siết chặt như muốn xé nát bản mặt hắn ra.

Bạch Vũ thoát khỏi Phủ Thành Chủ thì trong lòng đột nhiên dâng lên cơn ớn lạnh.

Hắn hắt xì một cái, vuốt vuốt mũi sau đó nhanh chóng hòa vào bóng đêm biến mất, ngày mai sẽ là ngày quan trọng đây.

- —-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh Âu cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

—-------------------------------------

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 15
Lượt đọc 225

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.