Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song thuộc tính, bước huấn luyện tiếp theo

Tiểu thuyết gốc · 2568 chữ

- Tập trung, vận chuyển Nguyên lực lấp đầy các huyệt đạo Thương Khâu, Thái Xung, Bát Phong sau đó là Dũng Tuyền.

Hôm nay là ngày thứ ba hắn bắt đầu thử tu luyện Du Ảnh bộ, mặc dù phẩm cấp có chút thấp hơn Bát Hoang Quyền nhưng muốn nhập môn lại tương đối khó khăn.

Bởi lẽ phải nắm được yếu pháp vận chuyển Nguyên lực đến các huyệt đạo dưới hai chân mới có thể tính là nhập môn.

Ngày đầu tiên hắn đã mất một buổi để học tập về các huyệt vị của cơ thể con người, bởi vì Lâm lão cũng không tinh thông lĩnh vực này nên tốn khá nhiều thời gian để giải thích.

Bạch Vũ tập trung làm theo chỉ dẫn của Lâm lão, hôm qua hắn đã thử mấy lần nhưng lần chưa lần nào thành công.

“Thương Khâu kích hoạt, Thái Xung kích hoạt, Bát Phong kích hoạt, chỉ còn Dũng Tuyền”.

Bạch Vũ trong miệng thầm lẩm bẩm.

Lâm lão đang đứng trước mặt quan sát hắn, lúc này bất ngờ nhướng mày.

- Haha, Lâm lão, ta làm được rồi.

Các huyệt đạo chính trong tu luyện Du Ảnh Bộ hắn đã thành công đưa Nguyên lực vào và kích hoạt chúng.

Cũng có thể nói, linh hồn hắn giờ đây chính là song thuộc tính linh hồn, tạm thời sẽ có Hỏa và Thủy thuộc tính.

Lâm lão cũng không có biểu hiện vui mừng, ngược lại như đang suy tư.

- Tiểu tử, tuy cảm giác không còn nhạy bén như xưa nhưng vừa rồi ta phát hiện Nguyên lực của ngươi không phải Thủy thuộc tính, hẳn là nó vẫn chỉ là Vô hệ thuộc tính, nhưng bằng cách nào đó lại có thể đáp ứng được điều kiện để ngươi có thể tu luyện Du Ảnh Bộ Thủy hệ, rất khó tưởng tượng.

Ta cũng không chắc nó là gì nhưng có thể thấy đây là việc vô cùng tốt với ngươi.

Bạch Vũ hớn hở, dù là gì thì chỉ cần không có hại cho hắn là được.

Sau đó Bạch Vũ tiếp tục chuyên tâm tu luyện Du Ảnh Bộ.

Hắn đã có thủ đoạn tấn công, Du Ảnh Bộ chính là thứ tốt hiện giờ giúp hắn tăng thủ đoạn công thủ, bộ pháp này vừa giúp hắn nhanh nhẹn uyển chuyển hơn trong tấn công vừa có thể né đòn của đối thủ.

Mười ngày sau.

Tách tách tách…

Tiếng bước chân đạp lên nước vang lại từ xa, Lâm lão ngồi bên chiếc bàn gỗ nhỏ trước sân nhà nhìn Bạch Vũ đang thực hiện động tác chạy trên mặt nước, thân trên cúi xuống 60 độ, hai tay ép vào hông duỗi thẳng ra sau, một động tác thật quái dị.

- Hắn thật sự làm được! Mà quan trọng hơn, cái động tác kỳ quái gì thế kia, đây là Du Ảnh Bộ sao.

Lâm lão đương nhiên không biết, nhưng những Otaku trên Địa Cầu nhìn phát biết ngay, kiểu chạy của Ninja trong Naruto đây mà, tại sao lại xuất hiện ở đây chứ.

Bạch Vũ lúc này vui quên trời đất, bốn hôm trước hắn đã chính thức hoàn thành nhập môn của Du Ảnh Bộ, thân thủ hiển nhiên đã được nâng cấp, mỗi lần vận dụng Du Ảnh Bộ, hắn cảm giác đôi chân mình rất linh hoạt, như là nước vậy, có thể len lỏi khắp những địa hình phức tạp nhất.

Ngày tiếp theo, trước khi bắt đầu tu luyện, Lâm lão gọi hắn đến và nói.

- Thấy cọc gỗ ngoài kia chứ?

Bạch Vũ theo hướng chỉ, nhìn ra ngoài sông nhỏ, cách bờ khoảng hơn hai mươi bước chân có cắm một cọc gỗ, bên trên còn có thêm một mảnh vải đỏ.

- Lấy mảnh vải đó về đây.

Bạch Vũ thầm nghĩ đơn giản, dù sao hắn cũng biết bơi, chắc chắn Lâm lão sẽ có điều kiện đi kèm, quả đúng là như vậy khi Lâm lão tiếp tục.

- Với điều kiện là ngươi không được dùng dụng cụ hỗ trợ và cơ thể ngươi trước khi lấy được mảnh vải đó không bị ướt quá khủy chân.

Hả? Không cho dùng dụng cụ, nếu bơi thì sẽ ướt cả thân, còn muốn không bị ướt quá khủy chân thì không thể nào, chỗ đó ít nhất cũng sâu quá thân người hắn.

- Lâm lão đùa sao? Ta làm bằng cách nào chứ?

- Động não đi, gợi ý là dùng Du Ảnh Bộ ngươi đang luyện, bước này thành công ngươi sẽ có tiến triển rất lớn.

Bạch Vũ nghe vậy sáng mắt, có khi nào thành công thì hắn sẽ đạp mây đằng không.

Sau đó liền bác bỏ, tam tinh bộ pháp thì lấy đâu ra đạp mây với chả đằng không.

Hắn ra đến bờ sông, quan sát một phen, Lâm lão bảo thử thách này có liên quan đến Du Ảnh Bộ.

Bộ pháp chính là để di chuyển linh hoạt và chạy nhanh hơn.

Ừm,...di chuyển…chạy…

Hắn ngẩng đầu nhìn lên mặt nước, sau đó cúi xuống nhìn hai chân mình, tiếp theo đảo mắt suy nghĩ.

…Di chuyển…mặt nước…mảnh vải…bộ pháp Thủy hệ thuộc tính.

Ôi vãi, Bạch Vũ như phát hiện điều gì, quay đầu nhìn Lâm lão đang ung dung uống trà mở miệng hỏi lớn.

- Lâm lão, ngài không định nói là ta sử dụng Du Ảnh Bộ để chạy trên mặt nước và lấy mảnh vãi đó chứ.

Lâm lão không đáp mà chỉ tủm tỉm cười nhìn hắn, tiểu tử này quả nhiên đã không còn lơ ngơ láo ngáo, suy nghĩ thật nhạy bén, mới đó mà đã phân tích ra vấn đề.

Bạch Vũ lúc này cũng là hưng phấn, dù nghe rất khó khăn nhưng lúc nhỏ hắn cũng có rất nhiều ước mơ, một trong số đó chính là tự do chạy trên mặt nước.

Tiếp theo sau đó.

A A A A…

Ầm…

AAAAA

Ầm…

Bạch Vũ lấy đà từ trên bờ sông, vận dụng Du Ảnh Bộ chạy thật nhanh, mặc dù trước đó trong nước vẫn có thể di chuyển dễ dàng nhưng để bây giờ mà chạy trên mặt nước thật sự quá khó.

Trầy trật, té nước không biết bao nhiêu lần nhưng Bạch Vũ vẫn kiên nhẫn, thực hiện động tác lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ.

Trở lại hiện tại

Táp táp táp…ầm.

Mặc dù vẫn chưa đủ hai mươi bước nhưng Bạch Vũ đã rất hài lòng, hiện giờ hắn đã có thể đạp trên mặt nước khoảng hơn mười bước, chỉ cần cố gắng thêm vài ngày, nhất định sẽ hoàn thành thử thách.

- Cố gắng lên nào.

Hắn thầm cổ vũ bản thân, vừa tu luyện Chiến kỹ nhưng cũng không quên tu luyện linh hồn.

Hôm qua hắn đã thành công bước chân vào Sĩ Cảnh sơ giai, chính thức làm một tu sĩ ở thế giới này.

Lúc đột phá Sĩ Cảnh, hắn lại rơi vào trạng thái kỳ lạ như lần đầu tiên tiến hành nạp khí.

Lần này vẫn là góc nhìn thứ ba, không gian nơi Bạch Vũ đang đứng vẫn là một đống hoang sơ hỗn loạn, vẫn thạch và bụi mù di chuyển không ngừng.

Quanh cơ thể hắn, dường như đã sáng hơn một chút, không còn tối tăm như ban đầu.

Suốt một khoản lâu, Bạch Vũ cũng chỉ có thể đóng vai người khác nhìn vào cơ thể của chính mình, sau đó là tỉnh dậy như bình thường.

Hiện giờ hắn đã không còn là một tên nhóc phàm nhân nhỏ yếu, cảm nhận cơ thể tốt lên từng ngày, Bạch Vũ khẽ vui mừng.

Chiều hôm đó, Lâm lão căn dặn Bạch Vũ, sau đó trở về làng một chuyến, lần này chỉ là về xem xét tình hình một chút, phỏng chừng một đến hai ngày sẽ quay lại.

Hai ngày sau.

Lâm lão trở về, trên tay còn xách theo một túi đồ, quan sát xung quanh, không thấy Bạch Vũ đâu cả.

Lại gần bàn gỗ nhỏ thì đã thấy một mảnh vải đỏ được đặt trên bàn, đè bên trên là một hòn đá.

Lâm lão khẽ cười, tiểu tử này hẳn là thành công, sau một thời gian ở chung, chỉ bảo và quan sát thì tiểu tử này tuy tính tình đôi lúc còn trẻ con nhưng lại vô cùng chăm chỉ, quyết tâm và nỗ lực.

Đợi một lúc, liền thấy Bạch Vũ từ phía cửa sông đi về, tay phải đang cằm một quả mọng bị cạp mất một nửa, tay trái xách theo một con vật nhỏ..

- Hô, Lâm lão người đã trở lại, ta có bắt được nai này, hôm nay chúng ta sẽ ăn thịt nó.

- Đúng lúc lắm, ta cũng vừa mới lấy từ làng khá nhiều gia vị, chuẩn bị thức ăn nào.

Cả hai người bận rộn một hồi cuối cùng cũng xong, nhìn miếng thịt nai nướng thơm phức, Bạch Vũ chảy cả nước miếng.

Vừa ăn hắn vừa hỏi.

- Ta hiện tại đã thành công luyện thành Du Ảnh Bộ, phải chăng sẽ tiến hành bước tu luyện tiếp theo như Lâm lão đã nói.

- Đúng vậy, bất giác thời gian hai tháng tu luyện dự tính đã trôi qua hơn bảy phần, từ ngày mai, ta sẽ tiến hành cho ngươi tu luyện bước tiếp theo.

Trước mặt Bạch Vũ lúc này là một loạt các loại vũ khí, có kiếm, có kích, có thương, có chùy…

Lâm lão bắt đầu.

- Hôm nay sẽ tiến hành bước huấn luyện tiếp theo, đạt đến Sĩ Cảnh thì ngươi đã chính thức là tu sĩ, ở thế giới mạnh được yếu thua cường giả như mây này, Sĩ Cảnh cũng chẳng là cái thứ gì, quan trọng nhất chính là chiến lực, khả năng chiến đấu và ý chí để sinh tồn, đứng trên đỉnh cao.

Nếu ngươi có đủ sức mạnh, việc làm Đế Vương, thậm chí quét ngang Đế Quốc đều có thể.

- Vậy giờ chúng ta sẽ làm gì đây?

- Bước huấn luyện này chính là thực chiến, ta và ngươi sẽ đối kháng, đừng nghĩ ta sẽ nương tay, ta sẽ áp chế tu vi ở Sĩ Cảnh như ngươi, không tập trung thì liệu mà ăn đòn..

Trước hết, hãy chọn một loại vũ khí đi.

Bạch Vũ nghe nói mà hưng phấn, thì ra bước tiếp theo mà Lâm lão nói sẽ là huấn luyện đối kháng, quả thật hắn đã luyện được Chiến kỹ, nhưng kinh nghiệm chiến đấu hầu như là con số không tròn chỉnh.

Có thủ đoạn là một chuyện, nhưng lại không biết dùng thủ đoạn đó để tấn công thì cũng vô dụng.

Hắn tiến lại thử từng loại vũ khí một, sau một lượt liền lắc đầu và nói.

- Ta cảm thấy không có thứ nào thích hợp, vẫn cứ sẽ là dùng quyền cước trước vậy.

- Tốt lắm, hiện tại bắt đầu đi, vận dụng tất cả những gì mình có, tấn công ta.

Sau đó.

Bốp!

- Ui da, Lâm lão, đừng đánh vào mặt ta chứ.

- Haha, đối thủ sẽ nghe lời ngươi nói sao, khờ khạo.

Bốp…Bốp…

Ngày hôm sau.

Binh!

- Hự, Lâm lão người chơi xấu, đã bảo chỉ dùng một ngón tay, tại sao bây giờ lại dùng hai ngón kẹp lấy tay ta.

- Ha hả, ta quên, thôi thì cho ngươi đánh lại, ta sẽ không đánh trả, bất quá ngươi phải đánh trúng mới được.

Binh…Bốp…Hự…

Liên tục vài ngày, Bạch Vũ bị Lâm lão hành cho tơi tả, nhưng tiến bộ là vô cùng nhanh.

Tốc độ, sự linh hoạt, thể lực và cách vận dụng hai loại Chiến kỹ được đẩy lên một tầng.

Lâm lão cũng nhìn thấy được sự tiến bộ nhanh chóng của Bạch Vũ liền gia tăng cường độ huấn luyện.

Hôm nay hắn đã vừa phải sử dụng Nguyên lực ở cấp độ Sĩ Cảnh đỉnh phong.

Tiểu tử này còn chưa phải Sĩ Cảnh trung giai, liền ép cao thủ có kinh nghiệm chiến đấu như hắn phải dùng Nguyên lực cao hơn đến hai cảnh giới nhỏ mới có thể áp chế, thật biến thái, năng lực học tập thật sự quá mạnh, ngoài ra còn có tính sáng tạo vô cùng, vài thủ đoạn tưởng chừng không thể xuất hiện lại được hắn mang ra làm mình hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.

Bạch Vũ hiển nhiên không biết Lâm lão lại tăng sức mạnh lên, hắn chỉ thoáng cảm nhận được sự biến đổi này, hiện tại hắn còn chưa học được cách “quan sát” bằng thần hồn.

Bát Hoang Quyền!

Ầm!

Lâm lão nhìn bàn tay bốc lên khói trắng với nét mặt khó tin, mấy ngày trước những đòn thế của Bạch Vũ đều bị hắn hóa giải dễ dàng, hiện tại lại phải đưa tay ra đón đỡ rồi, mặc dù áp chế thực lực nhưng kinh nghiệm của hắn vẫn còn đó nha.

Haizz, Lâm lão vừa cảm thán cho sự già nua của mình vừa cảm thán trược sự tiến bộ thần tốc của Bạch Vũ.

Nhưng tinh thần lại càng hưng phấn.

- Tốt, lại tới, lần này ta sẽ tấn công vào chân.

Bốp!

- Ui da, Lâm lão người lại chơi xấu, đã nói tấn công vào chân sao lại đá vào mặt chứ?

- Hừ, ngươi dễ tin người quá đấy, đối thủ nói như thế ngươi cũng nghe theo sao.

Huấn luyện đối kháng sau bảy ngày cuối cùng cũng tạm dừng.

Bạch Vũ trong suốt bảy ngày này ăn đòn vô số, hiện giờ mắt hắn vẫn còn đang đen thui do hôm qua ăn đòn đau, cơ thể cũng rất nhiều chỗ sưng vù bầm tím.

- Hừ, Lâm lão đầu xuống tay thật ác, nhớ kỹ đó, bổn tiểu gia đã ghi hận.

Bạch Vũ bất mãn lẩm bẩm một mình.

Nhưng không thể không nói, bảy ngày qua cũng mang đến sự thay đổi lớn cho hắn, nếu như trước đó là hắn là một con chó bình thường, thì bây giờ đã là con chó biết cắn người.

Phi!

Tự nhiên lại đi so sánh với chó, mất hết cả hình tượng.

Bạch Vũ bước ra khỏi căn nhà nhỏ, vươn vai, các khớp xương kêu răng rắc, ngày hôm nay chính là bước thứ ba trong huấn luyện mà Lâm lão có nhắc đến trong tối hôm qua, không biết sẽ là gì đây.

Ôm tâm trạng chờ mong, Bạch Vũ tìm kiếm thân ảnh Lâm lão.

—-

Mọi người thấy thú vị thì cho xin một Like hoặc bình luận để truyện sớm được lên các bảng xếp hạng nha.

Sẽ cố gắng ra thêm nhiều chương.

—-------------------------------------

Ai có lòng thì ủng hộ tạo động lực cho tác xin gửi về:

- Momo: 078 879 3521

- Techcombank (chi nhánh u cơ): 1903 1076 7370 22 - LUONG TUAN VU

Cảm ơn rất nhiều.

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!

Mọi thứ đều là tưởng tượng do vậy sẽ có sai sót, anh em thông cảm và góp ý.

Trân trọng cảm ơn.

-Hắc Vũ-

Bạn đang đọc Vạn Thế Thần Chi sáng tác bởi emlakem1234
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi emlakem1234
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 35
Lượt đọc 599

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.