Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên qua

Tiểu thuyết gốc · 1854 chữ

Việt Nam,Thành phố Hồ Chí Minh bên trong một căn phòng trọ.Một thanh niên chừng 18,19 tuổi đang nằm trên giường ho khù khụ.Sau một lần ra ngoài lấy gạo và đồ ăn vô tính hắn dính bệnh.Bây giờ đã có quá nhiều người bị.Chính phủ đã phong tỏa toàn thành phố.Có quá nhiều người chết rồi.

Trên giường nó rớt những giọt nước mắt,mỉm cười đau đớn.Bố mất sớm ,mẹ không chịu được cảnh nghèo khổ đã bỏ đi bao năm,Sống với Bà nội thì  năm ngoái bà cũng đã mất.Chú bác đòi đất không cho ở.Một mình lên sài gòn kiếm sống ,không gia đình không người thân.Chạy grab được mấy tháng thì dịch bệnh lan tràn,hết tiền,hết đồ ăn.Giờ dính covid sắp chết,

Nằm trên giường nó nghĩ cái cuộc đời này sao mà bạc bẽo đến thế,Đã không có gia đình người thân.Chưa biết mùi đời đã phải bỏ mạng.Một cái chết vì dịch bệnh sao mà đau đớn đến thế.

Trút những hơi thở cuối cùng,nó nhắm mắt!

Không biết qua bao lâu, một cơn đau nhức toàn thân,cố cảm nhận những thứ xung quanh ,nó mở mắt.

Đây là đâu,âm phủ sao.

Không phải!

Cây cối nơi đây sao mà lạ thế.Chẳng lẽ mình đã xuyên không!

Một chút kí ức còn sót lại của cổ thân thể này,Đây là dị giới nơi thực lực vi tôn chấm hết.

Ngồi dựa vào một gốc cây,Nó định thần lại,nếu xuyên không chẳng phải hay được hệ thống siêu cấp vippro hay vận khí trùng thiên để làm bá chủ thiên địa sao.Cố chờ thử xem.Lại một hồi lâu sau.

Tại sao không có gì.Trong đầu nó chỉ có hai chữ " Bất Công "kiếp trước đã khổ như thế.   Ài....

Qua một hồi hắn thấy đói!

Đi kiếm gì ăn cái đã,dù sao vẫn phải sống.Biết đâu lại nhặt được bí kíp võ công hay một con pet Thần thú như trong truyện thì sao.

Đi về hướng mặt trờ lang thang một hồi ,hắn thấy được một gốc nấm nhỏ,giống nấm ở kiếm trước.

Ăn rồi tính tiếp.Cái đậu,nhạt hơn nước ốc.Cố nhuốt nửa cây vào bụng,cất nửa cây nó lại lên đường.

Nhưng đời đâu như là mơ nó bắt đầu cảm thấy đau bụng.Ngửa mặt lên chửi ông trời "Chó Đẻ" nó tìm chỗ giải quyết .Một hồi xong xuôi khi cảm thấy dễ chịu hơn,mỉm cười nhè nhẹ.

Cái đệt -Tao cần ....

Đúng là đen hết chỗ nói,đến lá chuối khô cũng không có :(  .  [May mà trên người vẫn có quần áo,xé tạm mảnh vậy]

Hết đói thì là khát nước.Lê lết cả tiếng đồng hồ.Cuối cùng cũng có một cái suối nhỏ.Uống no một bụng nước.Nó nhìn lại khuôn mặt dưới nước.

Nó cười trong lòng, khuôn mặt này cũng tầm 16,17 tuổi nhìn cũng không đến nỗi nào..,Cổ thân thể này cũng khá là đẹp trai rồi.

Coi như sống một kiếp khác ,Từ giờ ta sẽ là Vân Thiên.Sau này sẽ vấn thiên địa,đạp lên thiên địa làm ông trùm của thế giới này.

Đến bây giờ đã trôi qua nửa ngày nó vẫn chưa gặp một bóng người.Kể ra cũng còn tốt,ăn nửa cây nấm đến giờ chưa thấy đói.Lại đi,nó cần đi ra khỏi nơi này.

Cuộc sống anh là thế hạnh phúc là điều chưa hề.

Vừa đi nó vừa hát vu vơ,Bác Lại Văn Sâm từng nói một nhà văn của Nga từng nói:" Chúng ta còn thở còn sống là một loại hạnh phúc,vì chúng ta còn trải qua đau buồn hỉ nộ ái ố đó là mùi vị của cuộc sống"

Nó nhớ mang máng thế.Không biết còn thở là còn hạnh phúc,hay còn thở là còn gỡ nữa.

Lét gâu !

Ánh mắt Vân Thiên bừng sáng,không có người nhưng phía trước có một cái hang nhỏ.Trời đã chập tối ,đêm nay có thể ở đây ,mai tính tiếp.

Hang động này nó thấy khá giống như Hang Sơn Đoòng trên tivi ở địa cầu. Tìm một chỗ ngồi ,còn nửa cây nấm cố nhuốt,rồi nằm ngủ.

Ánh nắng sớm len lỏi qua không gian,trằn trọc một đêm Vân Thiên hắn cũng tỉnh dậy.

Lê lết cước bộ trong rừng ,bỗng xa xa truyền đến âm thanh đánh nhau hắn dần dần hướng nơi đó đi đến.Có giữ khoảng cách nhìn phía trước là 2 người đang kịch chiến.

-Tần Tiêu tên tiểu nhân bỉ ổi dám hạ độc ta,hôm nay ta còn sống báo lên cha ta ngươi phải chết không nghi ngờ!

-Lục Thúy ngươi dáng vẻ này càng mê người a,Ngươi hôm nay ai cũng k cứu được ngươi, bây giờ ngươi đã cảm thấy bứt rứt chưa, ham muốn chưa ,chờ đợi lâu như vậy hôm nay ta sẽ giúp ngươi khoái lạc.Haha

-Ta hôm nay liều mạng cũng không để ngươi được như nguyện,Bạch Phong kiếm pháp[ giết ]_

-Bạo Lực Chưởng.

Oanh oanh ,Lục Thúy liên tục múa kiếm nhưng uy lực càng ngày càng giảm.

Càng đánh độc dược trên người Lục Thúy càng ngấm nhanh dần dần rơi vào hạ phong ,hơi thở bắt đầu dồn dập.

Rốt cục cũng không trụ được bao lâu ,Lục Thúy cũng đứng không vững ngồi quỵ xuống.

Tần Tiêu cười đê tiện lại gần,Thật là xinh đẹp a,để ta giúp ngươi ít ra trả thành đàn bà mới chết,Trinh nữ mà chết quá uổng phí à nha.Haha

Đợi Tần Tiêu lại gần đôi môi Lục Thúy khẽ mỉm trong tay xuất hiện một tấm phù ném về phía Tần Tiêu. Đùng đùng  A A tiếng hét thảm của Tần Tiêu vang lên.Thân thể hắn đã nát bấy bay ngược ra sau trợn trừng con mắt,không ngờ hắn sẽ chết như vậy.

May mắn cha nàng đưa cho nàng 2 tấm Bạo tinh phù ,khi trước cùng Tần Tiêu gặp yêu thú quá mạnh  đã dùng 1 lá giết yêu thú.Tên Tần Tiêu vốn cẩn thận biết Lục Thúy có bùa giữ mạng ,nhưng đời ai lường được chữ ngờ,Lục Thúy có tới 2 tấm, Bị tấm bùa giữ mạng cuối cùng của Lục Thúy giết chết.

Vụ nổ cũng làm Vân Thiên núp trong bụi cây giật mình loạng choạng ngã ra sau.

Phát hiện có người Lục Thúy yếu ớt nói:"Ai ,mau đi ra".

Vân Thiên trong bụi đi lại gần nói

-Cô nương ta chỉ vô tình đi ngang qua,cô nương cứ tự nhiên.Đang định quay người bỏ chạy thì thấy Lục Thúy yếu ớt ngã ra đất nhìn Vân Thiên.

-Vân Thiên nhìn Lục Thúy .Qua đoạt nói chuyện giữa nàng và Tần Tiêu hắn biết nàng trúng xuân dược.Mà trúng xuân dược chỉ có chuyện nam nữ mới cứu được.

Cứu hay không cứu!Hắn còn đang suy nghĩ thì

Trong lúc mơ hồ Lục Thúy đã nhào về phía hắn,Ôm hắn ,đôi môi áp vào môi hắn ,mùi thơm nhè nhẹ từ cơ thể Lục Thúy làm hắn dựng đứng thằng nhỏ.

Ưm ưm ...Theo phản xạ hắn cũng bắt đầu kéo thân thể mềm mại kia vào lòng,càng ghì sát cơ thể kia dính vào hắn hơn ,,qua lớp vải mỏng càng làm cho thằng nhỏ gào thét.Cái lưỡi hắn bắt đầu len lỏi,thân dưới cũng bắt đầu chuyển động,nhẹ nhàng dù qua lớp vải nhưng cảm giác vẫn làm con người ta đê mê.Với kinh ngiệm cày jav nhiều năm ở địa cầu ,hắn biết mình phải làm gì.

Hắn đè thân thể đang hừng hực thèm khát trước mặt nằm xuống.Môi vẫn hôn,lưỡi vẫn đảo tay không nghỉ ngơi lột tung bộ y phục nàng xuống,,Bộ ngực tròn trịa,núm vú hồng hào với nước da trắng nõn hiện ra càng làm hắn điên cuồng.

Dời môi hắn bắt đầu hôn cổ dùng lưỡi liếm nhè nhẹ,thân thể kia càng run lên ,từ cổ dần dà lên tai cứ nhẹ nhàng như vậy lên rồi lại xuống từ từ cái lưỡi hư hỏng lại xuống đến bộ ngực tròn trịa ở dưới ,nhẹ nhàng lướt qua ,Thân thể mỹ miều kia càng thêm cuồng nhiệt gì cổ hắn ,ở dưới hai thứ kia càng cọ sát nhanh hơn.Nhưng hắn đâu để thân thể kia làm chủ,hắn lùi người cái lưỡi lại liếm nhẹ trên bụng ,dần dần chuyển động xuống dưới ,xuống cái nơi bao nhiêu thằng đàn phải  gục ngã .

Đúng là gái còn trinh,cái mùi dụ hoặc đàn ông xộc vào mũi hắn ,hắn bắt đầu đẩy nhẹ cái lưỡi.

Mỗi lần chạm nhẹ vào cơ thể kia lại oằn mình cong lưng xuống.Đôi tay cũng không nhàn rỗi,hai tay dày vò bộ ngự kia, đẩy nhanh tốc độ của lưỡi thân thể kia bấu vào tóc hắn càng mạnh hơn.

Cứ như vậy một lúc hắn cũng không kiềm nổi vội cởi vội y phục.Thằng nhỏ cũng muốn bùng nổ nãy giờ,kê vào đúng chỗ hắn bắt đầu đẩy nhẹ nhẹ,từ từ,vì bây giờ nàng đã nước nôi tràn lan hắn cũng dễ dàng hơn,

Lục Thúy trong cơn mê man cũng khẽ nhăn mặt vì cái kia đã đi qua lớp màng mỏng đi vào sâu trong nàng,Vân Thiên hắn giữ một chút rồi mới bắt đầu đưa đẩy đưa đẩy ,nhìn đôi mắt lim dim với vẻ mặt sung sướng kia càng làm hắn điên cuồng thúc mạnh và nhanh hơn.Chỉ vài phút trôi qua  cơ thể nàng đã giật giật,,chắc nàng đã lên đỉnh chắc vì xuân dược nên cô nàng cũng dễ thỏa mãn hơn.

Nhưng hắn thì chưa, cứ như vậy hùng hục vừa nắn vừa bóp vừa đẩy ,Được một lúc hắn gần tới ,hắn dừng lại lật cơ thể kia nằm úp xuống đổi thế vào từ đằng sau.Tiếng phành phạch lại vang lên không dứt qua hồi lâu rốt cuộc hắn cũng không chịu được,Cảm giác phun trào.Nằm đè lên thân thể mềm mại kia hắn mỉm cười.Sau bao lần thẩm du ,rốt cục hôm nay hắn cũng biết mùi đàn bà.

Nằm ôm Lục Thúy nhìn khuôn mặt xinh đẹp này cũng chạc chạc tuổi hắn,hắn lại hôn nhẹ lên đôi môi kia,Trong vô thức nàng lại đáp trả ,nụ hôn lại càng mãnh liệt hơn thế là lại cái thứ 2 ,,cái thứ 3 phải mấy tiếng đồng hồ sau.Hắn thấy mệt mỏi nằm bên cạnh,đầu hắn dần tỉnh táo trong cơn sướng ,Đi hay đợi nàng tỉnh lại ,nhỡ nàng tỉnh lại giết mình thì sao.

Mình bây giờ sao có lực phản kháng,ở thế giới thực lực vi tôn này mình như con sâu cái kiến mà thôi.

Cuối cùng vì an toàn hắn chọn rời đi,

Sau này có thực lực lại tìm Lục Thúy sau.Bây giờ phải tìm cách tu luyện, đúng rồi nhẫn trữ vật.Tên Tần Tiêu kia ,tìm xung quanh rốt cục hắn cũng thấy chiếc nhẫn vàng ánh kim kia.Chắc là mày rồi ,mặc quần áo hắn cũng không quên mặc lại cho Lục Thúy.

Hôn nhẹ lên trán nàng hắn thì thào:

"Sau này ta sẽ tìm nàng ",rồi quay người đi.

Bạn đang đọc Vấn Thiên Hạ sáng tác bởi namcaybii98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi namcaybii98
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.