Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát Lục Tràng Canh Hai

Tiểu thuyết gốc · 1119 chữ

Chương 75: Sát Lục Tràng Canh Hai

. . . . . . . . . . . . . . . .

“Hiện tại tới Sa Đoạ Chi Đô của ta chỉ có duy nhất hai mục đích.

Một là, trốn tránh khỏi sự truy sát của Nguyệt Tinh Cung cùng với các đại gia tộc khác

Hai là, tăng cường thực lực lên tới mức có thế bình đằng bình toạ với các đại gia tộc, khiến cho họ phải e ngại trước thực lực của ta.”

Lăng Vân Thiên vừa đi vừa vạch ra toàn bộ chiến lược của nơi này

“Trước hết đi một nơi Sát Lục Tràng.”

Thân ảnh của hắn liền nhanh chóng chớp nhoáng biến mất giữa con đường

. . .

“Nơi này là Sát Lục Tràng sao, khí tức thật âm u.”

Lăng Vân Thiên tới một đại sảnh vừa đi thong thả dạo bước trên đường mà nhìn về những người xung quanh đang đứng tụ tập lại

“Ở nơi này lại chẳng có hộ vệ, chỉ việc báo danh rồi bước lên tràng là có thể thi đấu sao, thú vị.”

Lăng Vân Thiên bước tới Sát Lục Trang đệ nhị hào liền báo danh tên thi đấu ”Vân Sát” liền bước lên sàn đấu

Lúc này trên sàn cũng đã tụ tập hơn năm mươi người đứng chờ sẵn

Một tiếng chuông rít lên, ngay lập tức hơn năm mươi người liền như những con thú bị bỏ đói lâu ngày lao vào nhau mà cắn xé

Mà Lăng Vân Thiên lúc này cũng đang được sự chiều đãi của một tổ hợp hơn năm tên nam tử tấn công từ mọi hướng

Một tên to con nhất liền lao lên mà xung phông vung quyền về hắn mà nói

“Chuẩn bị, bị ta nghiền nát đi.”

Phanh!

Nắm đấm của tên to con bị hắn bắt lại trong lòng bàn ta ra sức mà vặn gãy luôn cả cánh tay. Nhưng kì là tên to con không lùi về, mà dùng cánh tay còn lại như lưỡi dao đâm về phía cổ hắn khiến hắn bất ngờ không kiệp phản ứng nên lựa chọn tránh né nhảy về sau

“Phương thức chiến đấu liều mạng gì thế này.” Lăng Vân Thiên sau khi ăn quả đắng không khỏi mà tức giận đạo

Chợt hắn cảm nhận được nguy hiểm phía sau liền quay lại thì thấy một sợi xích đang định đâm thẳng về trái tim hắn. Lăng Vân Thiên trên tay Thanh Liên Kiếm hiện ra mà vung kiếm chém đứt sợi xích

Một đạo quang mang lúc này chợt nhắm ngay đôi mắt hắn mà bắn từ bên hông. Hắn cũng may nghiêng người né tránh kịp mà lùi về sau trên trán mồ hôi ước đẫm

“Bọn họ rõ rang là yếu hơn ta rất nhiều, nhưng mỗi đòn bọn chúng ra tay đều là nhất kích tất sát, đây mới là thứ đáng sợ.” Lăng Vân Thiên trãi qua một bài học sương máu liền đúc kết ra được kinh nghiệm

“Hiện tại là thời cơ thích hợp, nếu không ra tay thì cơ hội sẽ lại khó kiếm được. Thanh Liên Kiếm Pháp thức thứ sáu-Linh Kiếm Diễm Uyên.”

Chỉ nghe tiếng nói vừa dứt cả sàn đấu lúc này liền bị một ngọn hoả diễm màu tím sẫm bao trùm lấy xung quanh, nhiệt độ nóng tới mức như muốn đốt cháy luôn cả sàn đấu

Nhưng chưa ngừng lại lúc này chỉ thấy hoả diễm ngưng kết ra vô số thanh kiếm hiện lên mà bắt đầu chém giết xung quanh, mọi nơi lưỡi kiếm đi qua đều để lại một đầu người ở lại

Cả sàn đấu lúc này liền biến thanh một trận giết người thịnh yến

Chỉ trong tích tắc cả sàn đấu lúc này liền không còn lại một bóng người, mà Lăng Vân Thiên kẻ đầu sỏ, lúc này trên người hắn tỏ ra một luống sát khí lạnh thấu xương

Sau lưng sát khí ngưng tụ thành thực chất màu đỏ mà làn toả ra xung quanh

“Không, không,không,…” Lăng Vân Thiên ôm đầu quỳ xuống mà đau đớn, được một lúc hắn liền đứng dậy, cả người sát khí thu liễm lại, ánh mắt hiện lên vẻ bình thường

“Tí nữa, thì đã bị sát lục điều khiển tâm trí rồi”. Vừa nói hắn còn không quên lau đi mồ hôi trên người mà sợ hãi cảm thán

Lăng Vân Thiên từ từ bước rời khỏi sàn đấu mà chẳng ngó ngàng tới người chủ trì, liền biến mất khỏi hiện trường

Ở một ngõ hẻm hoang vắng, Lăng Vân Thiên đang ngồi xếp bằng mà tu luyện giữa thanh thiên bạch nhật, nguyên nhân một phần cũng là do Sa Đoạ Chi Đô nhà ở không phải dễ vào, mà cần phải có được Sa Đoạ huy chương khi mà chiến thắng Sát Lục Tràng trăm lần liền tiếp mới có được

Chợt trên người hắn sát khí lại không tự chủ mà toát ra, nhưng lần này có lẽ như đang được kiểm soát mà đi theo một quỹ tích nhất định rồi thu liễm lại vào người hắn, hắn mở mắt ra thở nhẹ ra một hơi mà đạo:”Hiện tại dưới tình huống bình thường ta đã có thể thu phóng sát khí một cách miễn cưỡng, vẫn cần phải luyện tập thêm.”

Siu!

Một đạo phi đao nhỏ bé bắn về phía hắn nhanh chóng, Lăng Vân Thiên né người sang một bên, ánh mắt hiện lên sát ý mà nhìn về phía đầu con hẻm nói:”Khách không mời mà đến sao, ra đi!.”

Một bóng đen hiện ra, không nói hai lời liền lao tới công kích hắn, trên tay như một lưỡi đao mà chém về cổ hắn

Lăng Vân Thiên trên tay bọc lên một lớp hoả chướng mà chống đỡ lấy, bị lực đạo đánh lùi về sau hơn năm bước mới ngừng lại

“Trúc Cơ sơ kỳ.”

Lăng Vân Thiên thăm dò ra được thực lực của đối phương liền giảm bớt đi sự khinh thường trên thân hoả diễm màu tím toát ra mà thiêu cháy cả con hẻm

“Người đâu?” Bóng đen bất ngờ khi thấy hắn biến mất tại chỗ liền ra sức nhìn xung quanh là tìm kiếm

Chợt một lực đạo kinh khủng sau lưng triền đến, cả người tên bóng đen liền bay ra xa đụng vào một vách đá, khiến khói bay lên mù mịt

“Vậy mà chạy rồi sau, trốn đúng là nhanh thật.” Lăng Vân Thiên không thấy tên bóng đen khi khỏi bụi bay mất liền tức giận mà không có chỗ phát tiết, nhưng bây giờ chỉ có thể nhịn vào.

Bạn đang đọc Vạn Thiên Thế Giới Chi Chủ sáng tác bởi VanThienDe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VanThienDe
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.