Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh thú địa diễm

Phiên bản Dịch · 879 chữ

“Ngay cả linh thú địa diễm mà ngươi cũng không rõ!”

Viêm Mãnh khó tin hét chói tai!

“Ngươi rốt cuộc là chui từ đâu ra? Nếu vẫn luôn sinh hoạt ở ngoài Hỏa Đỉnh Thành thì sao có thể có được Xích Hỏa Đại Ấn?”

Chân Tiểu Tiểu thiếu chút nữa bị tiếng hét của Viêm Mãnh chọc thủng mãng nhĩ, nàng vừa nhíu mày vừa bịt tai.

“Đừng có hỏi nhiều vậy, nói cho ta nhanh lên, cái gì là linh thú địa diễm?”

“Chính là … linh thú nắm giữ địa diễm vương hỏa!”

Thật sự là không thể tiêu hóa sự khiếp sợ và chấn động trong nội tâm, ánh mắt Viêm Mãnh liếc qua Chân Tiểu Tiểu và đoàn người phía sau nàng hết đâm lại chọc.

“Gì cơ?” Chân Tiểu Tiểu càng ù ù cạc cạc.

Linh thú … Mà có được địa diễm vương hỏa?

“Cái này ngươi cũng không biết luôn? Ngươi thật sự không biết sao?” Khóe miệng Viêm Mãnh giật giật, bùng nổ quát: “Từ thời thượng cổ bị liệt hỏa thiêu đốt, sau này Nam Đỉnh Giới chỉ còn hai loại tinh thú, một là linh thú địa diễm mang hỏa chủng đến cho Nam Đỉnh, một là ma thú địa diễm, chúng đã giao chiến rất kịch liệt với bậc tiên liệt thượng cổ nhưng bại trận, bị cướp đoạt mồi lửa, ma tâm sa đọa, rồi lại không cam lòng nhiều thế hệ ẩn náu trong dòng Thiên Hỏa Hà không lúc nào là không tích tụ lực lượng mưu đồ phá vỡ tường thành Hỏa Đỉnh Thành trở về Hỏa Luyện Hải!”

“Linh thú địa diễm là sinh vật sống có hình thái đặc thù, bản thân chúng chính là vật thể ngưng kết từ vương hỏa địa giai! Trong lúc chúng dạo chơi biển lửa sẽ có vô số mồi lửa địa hỏa, vương hỏa huyền giai … Hộ tống xung quanh!”

Dương Thiên!

Thanh âm vội vàng của Viêm Mãnh vang bên tai, song trong đầu Chân Tiểu Tiểu lại có một thanh âm khác ầm ầm nổ mạnh!

Nàng nhớ rõ có người từng nói với mình, Dương Thiên chí tôn cuối cùng đã vứt bỏ thân thể, hóa thành ngọn lửa thuần khiết nhất biến mất khỏi thế giới này!

Viêm Đỉnh Thuật của hắn ban đầu được lấy ý tưởng từ Hỏa Đỉnh Thành.

Sau cùng, kỳ pháp hóa hỏa thể của hắn nhất định cũng có linh cảm từ các linh thú địa diễm!

Không phát hiện biến hóa trên gương mặt Chân Tiểu Tiểu Viêm Mãnh buồn bực dốc túi truyền dạy, rống ra hết những gì mình biết.

“Cho nên cơ hồ không ai có thể trở thành Thánh nữ địa mạch ngay lần đầu tiên tiến vào Hỏa Luyện Hải, bởi nếu muốn có được vương hỏa địa giai cần phải chiến đấu! Chiến đấu với linh thú địa diễm, hàng phục nó, luyện hóa nó, mới có thể nắm giữ mồi lửa vương hỏa!”

“Trong lịch sử Nam Đỉnh chỉ có một người dẫn động linh thú địa diễm tự nguyện thần phục trong lần hành hương đầu tiên, chính là Bách Hoa Thánh Nữ Lôi Nhụy!”

“Khi nàng đứng cạnh bờ Hỏa Luyện Hải, toàn bộ không trung đột nhiên hiện ra ánh sáng bảy màu xán lạn, biển lửa chủ động rẽ sóng phân hai, một con linh thú địa diễm màu sắc rực rỡ bước ra từ biển lửa tới gần nàng, sau đó cúi thấp cái đầu cao ngạo của nó trước Thánh nữ tôn quý!”

Dâng trào xúc cảm Viêm Mãnh vô cùng kích động, thanh âm dạt dào tình cảm ngâm nga khúc thánh ca trong niên sử mà các trưởng lão đặc biệt sáng tác để tái hiện cảnh tượng Lôi Nhụy ngang trời xuất thế.

Ách……

Chân Tiểu Tiểu không chút ảnh hưởng trước cảm xúc mãnh liệt của Viêm Mãnh, chỉ duỗi tay sờ sờ cằm.

Thú!

Linh thú địa diễm tuy rằng thân thể thuần hỏa.

Nhưng không biết, nó có tính là tinh thú có chịu Thú Linh Thạch và đan phương khống chế hay không?

Nghĩ đến đây, Chân Tiểu Tiểu cầm lòng không đậu máu nóng sôi trào!

Nếu là bị Hương Nhị Đan khống chế.

Bà ngoại ngươi nhá Lôi Nhụy.

Bản cô nương mới là vương giả địa diễm làm cho cả Nam Đỉnh nhuộm đỏ không trung! Diệt ha ha ha ha ha ha ha ha!

“Đi! Dẫn ta đi tìm linh thú địa diễm!” Chân Tiểu Tiểu khí phách hăng hái vung tay.

“Không thể đi! Sẽ chết đấy!”

Chân Tiểu Tiểu còn chưa nói hết lời đã bị Viêm Mãnh biểu tình hoảng sợ tột độ cắt ngang.

Vốn tưởng rằng Viêm Mãnh sợ chết.

Chân Tiểu Tiểu cười cười an ủi hắn: “Không bắt ngươi phải ra trận đâu, ngươi phụ trách nấu cơm là được rồi.”

“Ta đương nhiên không đi, ngươi ép ta ta cũng không đi, nhưng ngươi … Ngươi tu vi không tới Nguyên anh, đến linh thú trông như thế nào còn chẳng biết, nhất định sẽ bị chúng nó thiêu thành tro bụi!” Giọng Viêm Mãnh chân thành tha thiết.

Bạn đang đọc Vạn Thú Triều Hoàng (Dịch) của Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThuPhongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.