Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không bằng … dùng cá khô đi?

Phiên bản Dịch · 894 chữ

Vừa nghe Phòng trưởng lão quát to, Tiểu Mân Côi càng không muốn đi, tiến lên trước ôm chặt chân Phòng trưởng lão, khi ngẩng đầu đã nước mắt giàn giụa.

Bộ dáng nhu nhược đáng thương kia, ai thấy cũng đau lòng.

Ách…

Nguyên bản muốn trực tiếp bóp chết Thạch Hầu luôn, nhưng dưới ánh mắt tràn ngập cầu xin và mong đợi đó, tâm tình của Phòng trưởng lão không khỏi mềm ba phần.

“Không bằng như vậy đi…”

Ngay lúc Phòng trưởng lão cực kỳ khó xử, Chân Tiểu Tiểu cầm theo một bao cá khô đi tới.

“Không xuống tay được thì bắt nó ăn cái này, có thể khiến nó suy yếu hai ba ngày.” Chân Tiểu Tiểu thập phần hào phóng, dùng sức nhét túi cá khô vào trong tay Phòng trưởng lão.

Không phải nói tốt rồi sao?

Đồ ăn ngươi nấu, toàn bộ đều là của ta!

Hai mắt Tiểu Chúc Chúc hồng hồng, ủy khuất nhìn chằm chằm túi cá, buồn bực vô cùng, lại đạp đạp mấy chân lên trên mặt Thạch Hầu.

Không cần oa!

Thấy Phòng trưởng lão treo vẻ mặt mơ hồ rút ra một con cá khô từ trong túi, ngay cả đau xót trên mặt cũng không thèm để ý, Thạch Hầu ngồi dưới đất lập tức kêu thảm thiết thê lương.

Lão tử nguyện ý bị Phược Ma Trận phong ấn! Bắt ta tròng lồng heo thả trôi sông đi!

Cầu xin các ngươi!

Tiểu yêu nữ đáng chết!

Nhìn Phòng trưởng lão cầm cá khô tới gần, trong mắt Thạch Hầu phun lửa, nếu ánh mắt có thể giết người, giờ phút này Chân Tiểu Tiểu đã chết trăm lần rồi.

Lão tử nhớ kỹ ngươi!

Ngươi còn ghê tởm hơn tên râu ba chỏm dạy Phược Ma Trận cho đàn lão đầu nhi kia! Đúng đúng đúng … Hắn hình như họ Mai?!

Không thể phản kháng, Thạch Hầu bị mạnh mẽ nhét cá khô vào miệng. Mọi người lập tức kinh ngạc chứng kiến, miệng nó sùi bọt mép, hôn mê bất tỉnh ngay tại chỗ, cho dù cởi bỏ Lôi Thạch cũng không hề có năng lực phản kháng như cũ.

“Kỳ độc nha!”

Ánh mắt các trưởng lão Cự Thần Tông biến thành một mảnh nóng rực, nhìn Chân Tiểu Tiểu ngọt đến sắp vắt ra mật.

“Chân tiểu hữu, cá khô này có còn hay không? Cự Thần Tông chúng ta mua hết toàn bộ! Ngươi muốn bao nhiêu pháp tệ? Không đúng không đúng, chúng ta có thể dùng pháp bảo để đổi!” Phòng trưởng lão hung hăng vỗ ngực, lực đạo to lớn, chấn động xương sườn vang ầm ầm.

“Đã không còn.”

Nhìn ánh mắt muốn giết người của Tiểu Chúc Chúc, Chân Tiểu Tiểu tự nhiên cũng không dám động vào đồ ăn của hắn nữa.

Xem chừng phải nhanh nhanh tìm chút thịt, nấu thêm cất trữ, an ủi trái tim nhỏ tổn thương nghiêm trọng của hắn.

“Chẳng qua nếu có vật tính hàn như Băng Phách linh tinh, ta cần một ít.”

Nhớ tới trong quá khứ Tiểu Chúc Chúc từng rút ra bạch xà chứa lực lượng phong vân, rồi ăn Băng Phách vạn năm của Dược Các, Chân Tiểu Tiểu cảm thấy, nguyên do khiến hắn trở nên soái, nói không chừng không chỉ là vì gầy hơn, mà càng có khả năng là … những vật băng hàn hoặc chứa khí lạnh rất quan trọng với hắn.

Hàn vật?

Ánh mắt Phòng trưởng lão chấn động, dường như nghĩ đến cái gì. Sau đó lúm đồng tiền của hắn như hoa, liên tiếp gật đầu với Chân Tiểu Tiểu.

“Có có có, ngươi yên tâm, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, bình minh sẽ sai người đưa tới!”

“Có điều…” Hắn lại nhìn bốn phía, nhíu mày thật chặt: “Có điều khe suối này đã bị huỷ hoại, Thiên Lăng à, dẫn Chân trưởng lão và Chu tiểu hữu đi Vân Bảo Lâu nghỉ ngơi.”

Vân Bảo Lâu chính là chỗ đãi khách của Cự Thần Tông, nếu không phải Luyện Hỏa lão nhân phái Xư Lí Thần Quang đưa Chân Tiểu Tiểu đến Khê Cốc Các phun nạp linh khí của Tiểu Động Thiên, nàng vốn sẽ cùng Tiểu Chúc Chúc ở tại nơi đó.

Nếu đổi thành một ngày trước, đối với Chân Tiểu Tiểu mà nói thì ở chỗ nào cũng giống nhau.

Nhưng từ khi thấy bức hoạ con mắt lớn lúc ẩn lúc hiện chỗ nước cạn đằng sau thác nước của Tiểu Động Thiên, Chân Tiểu Tiểu quyết định sẽ dẫn Tiểu Thấu Minh, lặng lẽ đi thăm dò rõ ràng.

“Không cần phiền toái như vậy.”

Chân Tiểu Tiểu thẹn thùng xua tay về phía Phòng trưởng lão .

“Trước Tiểu Động Thiên linh khí nồng đậm, ta ở chỗ này chuẩn bị nghi thức hiến tế, khả năng thành công có thể lớn hơn chút.”

Đây là một lý do không thể nào cự tuyệt, Phòng trưởng lão do dự mãi, cuối cùng vẫn là đáp ứng thỉnh cầu của nàng.

NL

Họ Mai, là tôn giả Mai Ngọc Đường của Linh Môn, một trong bảy vị Nguyên anh Hậu kỳ đại viên mãn của Đông Linh, về sau sẽ thường xuyên xuất hiện.

Bạn đang đọc Vạn Thú Triều Hoàng (Dịch) của Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThuPhongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.